
LẮNG NGHE TIẾNG CHÚA GIỮA BỘN BỀ CUỘC SỐNG
Lời Mở Đầu
Kính thưa quý cha đồng tế, quý tu sĩ nam nữ, và toàn thể cộng đoàn dân Chúa,
Trong thinh lặng của ngôi thánh đường này, chúng ta tạm gác lại bên ngoài những lo toan, những hối hả của một thế giới dường như không bao giờ ngủ. Chúng ta đến đây để tìm kiếm sự bình an, để gặp gỡ Thiên Chúa. Nhưng có một câu hỏi thầm lặng vẫn thường vang lên trong tâm hồn nhiều người trong chúng ta: “Khi Thánh lễ kết thúc, khi chúng ta bước ra khỏi cửa nhà thờ và trở về với guồng quay của cuộc sống, Chúa ở đâu?”.
Trong cuộc sống hiện đại với nhịp sống hối hả, chúng ta thường bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, học hành, và những lo toan gia đình. Thế giới kỹ thuật số với những thông báo liên tục từ điện thoại, những áp lực vô hình từ mạng xã hội, và những mục tiêu vật chất dường như trở thành kim chỉ nam cho mỗi ngày. Giữa bản giao hưởng ồn ào của đời thường ấy, nhiều người nghĩ rằng để gặp gỡ Chúa, chúng ta cần phải đến nhà thờ, tham dự Thánh lễ, hoặc tham gia các buổi tĩnh tâm ở những nơi thanh tịnh. Đó là những phương thế tuyệt vời và cần thiết. Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ giới hạn sự hiện diện của Chúa trong những không gian và thời gian thánh thiêng ấy, chúng ta có nguy cơ biến Ngài thành một vị Chúa “bán thời gian” trong cuộc đời mình.
Sự thật là, Thiên Chúa của chúng ta là một Thiên Chúa Nhập Thể. Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta (Ga 1,14). Ngài không chỉ hiện diện trong những khoảnh khắc trang trọng hay những nơi thánh thiêng. Ngài ở ngay bên cạnh chúng ta, trong những điều giản dị nhất của đời thường: nụ cười của một em bé, lời động viên chân thành của người thân, sự kiên nhẫn của người đồng nghiệp, hay thậm chí là sự tha thứ mà chúng ta can đảm dành cho những người làm chúng ta tổn thương. Ngài hiện diện trong giọt mồ hôi của người lao công, trong sự tận tụy của người bác sĩ, trong nỗi trăn trở của các bậc cha mẹ.
Bài chia sẻ hôm nay không nhằm mục đích giới thiệu một chân lý mới mẻ, nhưng là để cùng nhau “mở lại đôi mắt đức tin” của mình. Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá rằng Chúa luôn hiện diện trong cuộc sống của mỗi người, ngay cả giữa bộn bề và thử thách. Qua đó, chúng ta sẽ cùng nhau học cách lắng nghe tiếng Ngài, không phải như một âm thanh xa xôi, mà như một lời thì thầm yêu thương trong từng khoảnh khắc, để tâm hồn được bình an và đời sống đức tin thêm phong phú, sống động và trưởng thành.
I. Thực Trạng: Khi Bộn Bề Cuộc Sống Che Khuất Sự Hiện Diện Của Chúa
A. Vòng Xoáy Của Những Áp Lực Hiện Đại
Cuộc sống ngày nay đầy ắp những áp lực mà có lẽ các thế hệ trước không thể hình dung. Hãy cùng nhìn vào một vài bức tranh điển hình:
- Người Mẹ, Người Vợ Trong Gia Đình: Một ngày của chị bắt đầu trước khi mặt trời mọc và kết thúc khi mọi người đã say giấc. Từ việc chuẩn bị bữa sáng, đưa con đi học, rồi vội vã đến công sở. Tại nơi làm việc, chị đối mặt với những yêu cầu, những chỉ tiêu. Tan sở, chị lại tất bật với việc đón con, đi chợ, nấu bữa tối, dọn dẹp nhà cửa, dạy con học. Vòng quay ấy lặp đi lặp lại, không có ngày nghỉ. Giữa những lo toan ấy, thời gian dành cho bản thân trở thành một điều xa xỉ, huống chi là những giây phút tĩnh lặng để cầu nguyện. Chị muốn gần Chúa, nhưng thể xác mệt mỏi và tinh thần căng thẳng khiến lời kinh nhiều khi chỉ còn là những âm thanh vô hồn đọc vội trước khi chìm vào giấc ngủ.
- Người Trẻ và Áp Lực Trưởng Thành: Các bạn trẻ phải đối mặt với một cuộc cạnh tranh khốc liệt. Áp lực học hành từ những kỳ thi nối tiếp nhau, áp lực phải có một công việc tốt với mức lương ổn định, áp lực phải “thành công” theo những chuẩn mực mà xã hội đặt ra. Thêm vào đó là sự phức tạp của các mối quan hệ xã hội, những cám dỗ từ thế giới ảo. Nhiều bạn trẻ cảm thấy lạc lõng, cô đơn ngay giữa đám đông. Họ khao khát một ý nghĩa sống, một điểm tựa vững chắc, nhưng tiếng gọi của Chúa dường như quá nhỏ bé so với tiếng hò reo của thế gian.
- Người Lao Động và Gánh Nặng Mưu Sinh: Một người công nhân có thể phải làm việc 10-12 tiếng mỗi ngày trong nhà máy. Một người tài xế phải rong ruổi trên đường bất kể nắng mưa. Gánh nặng “cơm, áo, gạo, tiền” đè nặng lên đôi vai họ. Họ làm việc cật lực để lo cho gia đình, để con cái được đến trường. Khi trở về nhà, họ kiệt sức. Thánh lễ Chúa Nhật đôi khi trở thành gánh nặng hơn là niềm vui, vì đó là ngày duy nhất họ được nghỉ ngơi.
B. Sa Mạc Thiêng Liêng Giữa Lòng Đô Thị
Giữa những lo toan ấy, một thực trạng đáng buồn xảy ra: nhiều người trong chúng ta đang sống trong một “sa mạc thiêng liêng”. Đó không phải là sa mạc địa lý với cát và nắng, mà là sa mạc trong tâm hồn. Chúng ta cảm thấy khô cằn, trống rỗng, và Thiên Chúa dường như xa cách, im lặng. Chúng ta dễ dàng quên rằng Ngài vẫn đang hiện diện, vẫn đang đồng hành.
Một giáo dân từng chia sẻ trong buổi tĩnh tâm: “Thưa cha, con muốn cầu nguyện, muốn gần Chúa, nhưng mỗi ngày con chỉ biết chạy theo công việc. Đến cuối ngày, con mệt mỏi đến mức chỉ muốn ngủ. Nhiều lúc con tự hỏi, Chúa có nhìn thấy con không? Chúa có nghe thấy tiếng con không? Hay Ngài đã bỏ rơi con rồi?”
Đây có lẽ là tâm trạng chung của nhiều người. Việc “quên” Chúa không phải vì chúng ta không muốn tìm Ngài, mà vì chúng ta chưa được dạy, hoặc đã quên mất cách nhận ra Ngài không ở đâu xa. Chúng ta quen tìm kiếm những dấu lạ phi thường, những phép màu cả thể, mà bỏ qua những dấu chỉ yêu thương bình dị Ngài vẫn gửi đến mỗi ngày. Chúa không chỉ ngự trong nhà thờ hay trong những giờ cầu nguyện dài. Ngài ở ngay trong những khoảnh khắc đời thường, trong những điều giản dị mà chúng ta thường vô tình bỏ qua.
Minh họa: Hãy tưởng tượng một buổi sáng bận rộn, bạn đang vội vã đưa con đến trường. Giao thông tắc nghẽn, trong đầu bạn là cuộc họp quan trọng sắp tới. Bạn cảm thấy căng thẳng và bực bội. Bỗng nhiên, đứa con nhỏ nắm lấy tay bạn, nhìn bạn với đôi mắt trong veo và nói: “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm!”. Khoảnh khắc ấy, dù chỉ kéo dài vài giây, giống như một tia nắng ấm áp xuyên qua đám mây u ám. Đó không chỉ là một lời nói ngây thơ. Đối với người có đức tin, đó chính là món quà Chúa gửi đến bạn. Nụ cười của con trẻ, sự hồn nhiên ấy, chính là cách Chúa nhắc bạn rằng Ngài đang hiện diện, đang mang đến niềm vui và tình yêu giữa những lo toan, và nhắc nhở bạn về điều gì mới thực sự quan trọng trong cuộc đời.
II. Nhận Ra Chúa Trong Đời Thường: Mở Rộng Con Tim Và Đôi Mắt
Thiên Chúa không ẩn mình. Ngài luôn tỏ mình ra cho chúng ta. Vấn đề là chúng ta có một đôi mắt đủ tinh, một đôi tai đủ thính, và một con tim đủ rộng mở để nhận ra Ngài hay không. Ngài hiện diện qua ba “cuốn sách” vĩ đại: Kinh Thánh, tha nhân, và vạn vật.
A. Trong Các Mối Tương Quan: Gặp Gỡ Chúa Qua Tha Nhân
Chúa Giêsu đã nói: “Ở đâu có hai ba người họp lại nhân danh Thầy, thì có Thầy ở đấy, giữa họ” (Mt 18,20). Ngài cũng đồng hóa mình với những người bé mọn nhất: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40). Điều này có nghĩa là, mỗi con người chúng ta gặp gỡ đều là một cơ hội để gặp gỡ chính Đức Kitô.
- Trong Gia Đình – Mái Ấm Yêu Thương: Gia đình được gọi là “Hội Thánh tại gia”. Đó là nơi đầu tiên chúng ta học về tình yêu, sự tha thứ và hy sinh.
- Tình yêu vợ chồng: Khi người chồng đi làm về mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng phụ vợ việc nhà, đó là hình ảnh Chúa đang phục vụ. Khi người vợ kiên nhẫn lắng nghe những áp lực công việc của chồng, đó là hình ảnh Chúa đang an ủi. Sự chung thủy, hy sinh cho nhau mỗi ngày chính là dấu chỉ sống động của tình yêu Thiên Chúa.
- Tình cha mẹ và con cái: Sự hy sinh vô điều kiện của cha mẹ dành cho con cái phản chiếu tình yêu vô bờ của Chúa Cha. Nụ cười và sự vâng lời của con cái là niềm vui Chúa gửi đến. Ngay cả khi con cái lầm lỗi, sự bao dung và tha thứ của cha mẹ cũng là hình ảnh của Lòng Chúa Thương Xót.
Minh họa: Một giáo dân tên chị Maria kể rằng có lần chị cảm thấy rất tổn thương vì bị một đồng nghiệp hiểu lầm và nói xấu. Chị đã định từ bỏ công việc vì áp lực và sự bất công. Tối hôm đó, chị về nhà với tâm trạng nặng trĩu. Chồng chị không hỏi nhiều, chỉ lặng lẽ pha cho chị một ly trà ấm, ngồi bên cạnh và nói: “Em cứ khóc đi nếu muốn. Có anh ở đây rồi”. Không cần những lời khuyên cao siêu, chính sự hiện diện thầm lặng và đầy yêu thương đó đã chữa lành chị. Sau này, chị nhận ra rằng đó chính là cách Chúa an ủi chị, qua vòng tay của người bạn đời.
- Nơi Bạn Bè, Đồng Nghiệp và Người Xung Quanh:
- Một người bạn gọi điện hỏi thăm khi biết bạn đang buồn.
- Một đồng nghiệp sẵn lòng giúp bạn hoàn thành công việc khi bạn quá tải.
- Một người hàng xóm mang cho bạn một ít hoa quả nhà trồng.
- Một người lạ giữ cửa giúp bạn khi bạn đang mang vác nặng.
Tất cả những hành động tử tế nhỏ bé ấy không chỉ là tình người. Với con mắt đức tin, chúng ta nhận ra đó là cách Chúa chạm đến cuộc đời chúng ta. Ngài dùng những con người bình dị để thể hiện sự quan tâm của Ngài.
- Ngay Cả Trong Những Người Làm Ta Tổn Thương: Đây là điều khó nhất, nhưng cũng là nơi đức tin của chúng ta được thử thách và trưởng thành nhất. Khi bị xúc phạm, bị đối xử bất công, chúng ta được mời gọi tha thứ như Chúa đã tha thứ. Khi chúng ta có thể cầu nguyện cho người làm hại mình, đó là lúc chúng ta đang sống Tin Mừng một cách triệt để. Trong chính nỗ lực tha thứ ấy, chúng ta gặp được một vị Thiên Chúa của lòng thương xót, và tâm hồn chúng ta được giải thoát khỏi gông cùm của hận thù.
B. Trong Công Việc Hàng Ngày: Lao Động Như Một Lời Kinh
Nhiều người coi công việc như một gánh nặng, một phương tiện mưu sinh đơn thuần. Nhưng với đức tin Kitô giáo, lao động mang một ý nghĩa cao cả. Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa đầu tiên, và khi làm việc, chúng ta đang cộng tác vào công trình sáng tạo của Ngài. Thánh Phaolô mời gọi: “Bất cứ làm việc gì, hãy làm tận tâm hồn, như làm cho Chúa, chứ không phải cho người ta” (Cl 3,23).
- Thánh Hiến Công Việc: Bất kể bạn là ai – một bác sĩ cứu người, một giáo viên dạy chữ, một kỹ sư xây dựng, một người nông dân trồng lúa, hay một người công nhân vệ sinh giữ cho đường phố sạch đẹp – công việc của bạn đều có giá trị trước mặt Chúa. Khi chúng ta làm việc với tinh thần trách nhiệm, với sự trung thực, và với lòng yêu mến, chúng ta đang biến công việc của mình thành một lễ vật dâng lên Chúa.
- Người thợ may cặm cụi may từng đường kim, có thể dâng lên Chúa sự khéo léo của đôi tay.
- Người nội trợ tỉ mỉ chuẩn bị bữa cơm cho gia đình, có thể dâng lên Chúa tình yêu thương của mình.
- Nhân viên văn phòng cố gắng hoàn thành công việc đúng hạn với sự liêm chính, có thể dâng lên Chúa sự công chính của mình.
- “Con Đường Thơ Ấu Thiêng Liêng”: Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã chỉ cho chúng ta một con đường nên thánh giữa đời thường. Ngài không làm những việc phi thường, nhưng làm những việc bình thường với một tình yêu phi thường. Nhặt một cọng rác, mỉm cười với một người khó tính, kiên nhẫn với một công việc nhàm chán – tất cả đều có thể trở thành những hành vi yêu mến đẹp lòng Chúa.
Minh họa: Anh Tâm, một tài xế xe ôm công nghệ, từng chia sẻ rằng anh coi mỗi chuyến xe là một cơ hội để phục vụ Chúa. Anh luôn cố gắng giữ xe sạch sẽ, chạy xe cẩn thận và nói chuyện lịch sự với khách. Có lần, anh chở một bà cụ đi bệnh viện mà không lấy tiền, vì anh thấy bà cụ nghèo khó và neo đơn. Anh nói: “Lúc đó, cháu chỉ nghĩ, nếu Chúa Giêsu ngồi sau xe mình, mình sẽ làm gì? Chắc chắn mình sẽ không lấy tiền của Ngài”. Sau hành động đó, anh cảm nhận được một niềm vui sâu sắc trong lòng, một sự bình an mà tiền bạc không thể mua được. Anh tin rằng, Chúa đã mỉm cười với anh qua hành động nhỏ bé ấy.
C. Trong Khó Khăn và Thử Thách: Tìm Thấy Chúa Trên Thập Giá
Đây là khía cạnh mầu nhiệm nhất. Làm sao có thể tìm thấy Chúa trong bệnh tật, trong mất mát, trong thất bại, trong đau khổ? Chính trong những lúc tăm tối nhất, sự hiện diện của Chúa lại trở nên gần gũi hơn bao giờ hết, nếu chúng ta có lòng tin. Ngài không hứa sẽ cất đi mọi thử thách, nhưng Ngài hứa sẽ ở cùng chúng ta trong thử thách ấy.
- Chúa Không Bỏ Rơi: Khi chúng ta đối mặt với đau khổ, cảm giác đầu tiên thường là bị bỏ rơi. Chúng ta có thể kêu lên như Chúa Giêsu trên thập giá: “Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con?” (Mt 27,46). Nhưng ngay cả lời kêu đó cũng là một lời cầu nguyện. Chúa không ở đâu xa, Ngài đang cùng chịu đau khổ với chúng ta. Ngài là người bạn đồng hành thầm lặng, là Đấng mang lấy nỗi đau của chúng ta.
- Ý Nghĩa Cứu Độ của Đau Khổ: Khi kết hợp những đau khổ của mình với cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu, những thử thách ấy không còn là vô nghĩa nữa. Chúng trở thành một phương thế để thanh luyện tâm hồn, để thông phần vào công cuộc cứu độ của Chúa. Thánh Phaolô đã thốt lên: “Tôi vui mừng trong các nỗi đau khổ tôi chịu vì anh em, và trong thân xác tôi, tôi bù đắp những gì còn thiếu trong các nỗi gian truân của Đức Kitô, cho thân mình Người là Hội Thánh” (Cl 1,24).
Minh họa: Chị Lan, một giáo dân trong xứ, đã mất đi người con trai duy nhất trong một tai nạn giao thông. Nỗi đau ấy gần như đánh gục chị. Chị giận Chúa, chị không muốn cầu nguyện nữa. Chị cảm thấy cuộc đời mình đã chấm dứt. Nhưng trong một lần tham dự Thánh lễ an táng cho một người trong giáo xứ, chị nghe được câu Lời Chúa: “Thầy ở cùng các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Lời ấy đã đánh động chị một cách mạnh mẽ. Chị nhận ra rằng, dù con trai chị không còn, nhưng Chúa vẫn ở đó, ngay trong nỗi đau của chị, cùng khóc với chị. Từ đó, chị bắt đầu hành trình chữa lành. Chị tham gia vào nhóm các bà mẹ cầu nguyện cho những người đã mất con. Bằng cách chia sẻ và nâng đỡ những người cùng cảnh ngộ, chị đã biến nỗi đau của mình thành nguồn an ủi cho người khác, và chị tìm thấy Chúa đang đồng hành với chị một cách sâu sắc hơn bao giờ hết.
D. Trong Vẻ Đẹp Của Thiên Nhiên Vạn Vật
Thánh Vịnh 19 đã viết: “Trời xanh tường thuật vinh quang Thiên Chúa, không trung loan báo việc tay Người làm”. Thiên nhiên chính là cuốn sách đầu tiên mà Thiên Chúa viết ra để con người đọc và nhận biết Ngài.
- Một buổi bình minh rực rỡ nhắc chúng ta về sự khởi đầu mới, về niềm hy vọng.
- Một bông hoa hé nở giữa kẽ đá nói với chúng ta về sức sống mãnh liệt mà Chúa ban.
- Bầu trời đầy sao trong đêm khuya cho chúng ta cảm nhận sự vĩ đại của Đấng Tạo Hóa và sự nhỏ bé của phận người.
- Tiếng chim hót líu lo, tiếng suối chảy róc rách là những bản thánh ca ca ngợi Chúa.
Hãy dành thời gian để chiêm ngắm vẻ đẹp của thiên nhiên. Một phút dừng lại để ngắm một đám mây, để hít thở không khí trong lành, cũng có thể là một khoảnh khắc cầu nguyện, một cuộc gặp gỡ với Đấng là nguồn mạch của mọi vẻ đẹp.
III. Lắng Nghe Tiếng Chúa: Hành Trang Cho Mỗi Ngày
Nhận ra sự hiện diện của Chúa là bước đầu tiên. Bước tiếp theo là học cách lắng nghe tiếng Ngài. Tiếng Chúa không phải lúc nào cũng vang dội như sấm sét, mà thường là “tiếng gió hiu hiu” (1 V 19,12), một lời thì thầm nhẹ nhàng và sâu lắng trong tâm hồn. Để nghe được tiếng thì thầm ấy giữa một thế giới ồn ào, chúng ta cần một sự thực tập thiêng liêng.
A. Tạo Dựng Những “Ốc Đảo” Thinh Lặng
Sự thinh lặng là ngôn ngữ của Thiên Chúa. Chúng ta không thể nghe được Ngài nếu tâm hồn chúng ta lúc nào cũng đầy ắp tiếng ồn.
- Dành Thời Gian Tĩnh Lặng Mỗi Ngày: Không cần phải là một giờ đồng hồ. Hãy bắt đầu với 5-10 phút mỗi ngày. Đó có thể là buổi sáng sớm khi bạn uống một tách cà phê trước khi cả nhà thức dậy, hoặc buổi tối trước khi đi ngủ sau khi đã tắt hết các thiết bị điện tử. Trong khoảnh khắc ấy, hãy nhắm mắt, hít thở sâu, và chỉ đơn giản là “ở bên Chúa”. Không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần ý thức rằng Ngài đang ở đó, yêu thương nhìn bạn.
- Gợi ý thực hành: Phương pháp “Xét Mình” cuối ngày (The Examen): Đây là một linh đạo tuyệt vời của Thánh Inhaxiô Loyola. Nó không phải là việc kể tội, mà là việc nhìn lại một ngày đã qua với con mắt đức tin.
- Tạ Ơn: Bắt đầu bằng việc tạ ơn Chúa vì những hồng ân Ngài đã ban trong ngày. Hãy kể ra 3-5 điều cụ thể bạn biết ơn hôm nay (VD: một bữa ăn ngon, một lời khen của cấp trên, sức khỏe…).
- Xin Ơn Soi Sáng: Xin Chúa Thánh Thần giúp bạn nhìn lại ngày sống của mình một cách chân thật.
- Rà Soát Lại Ngày Sống: Nhớ lại các sự kiện trong ngày. “Hôm nay, mình đã gặp Chúa ở đâu? Khoảnh khắc nào mình cảm thấy bình an, vui vẻ? Đó là lúc Chúa ở gần. Khoảnh khắc nào mình cảm thấy bực bội, ghen tị, buồn bã? Chúa muốn nói gì với mình qua những cảm xúc đó?”
- Xin Lỗi và Xin Ơn Tha Thứ: Nhận ra những thiếu sót, những lúc mình đã xa Chúa và xin Ngài tha thứ.
- Hướng Về Tương Lai: Nhìn về ngày mai và xin Chúa ban ơn để sống tốt hơn, gần Chúa hơn. Việc thực hành này giúp chúng ta dần dần trở nên nhạy bén hơn với sự hiện diện và hoạt động của Chúa trong cuộc sống.
B. Nuôi Dưỡng Tâm Hồn Bằng Lời Chúa
Kinh Thánh không phải là một cuốn sách cũ, mà là Lời Hằng Sống, là lá thư tình Thiên Chúa gửi cho mỗi chúng ta.
- Lectio Divina (Đọc Lời Chúa trong tinh thần cầu nguyện): Đây là một phương pháp cổ xưa của Hội Thánh.
- Lectio (Đọc): Đọc một đoạn Tin Mừng ngắn một cách chậm rãi. Đọc đi đọc lại 2-3 lần. Một từ, một câu nào đánh động bạn?
- Meditatio (Suy gẫm): Dừng lại ở từ/câu đó. Nó có ý nghĩa gì? Chúa muốn nói gì với cá nhân bạn qua lời này, ngay trong hoàn cảnh sống của bạn hôm nay?
- Oratio (Cầu nguyện): Dùng chính những suy gẫm đó để thưa chuyện với Chúa. Đó có thể là lời tạ ơn, lời xin lỗi, lời cầu xin, hay đơn giản là một lời yêu mến.
- Contemplatio (Chiêm niệm): Ở lại trong sự hiện diện của Chúa. Không cần suy nghĩ hay nói gì nữa, chỉ cần để cho tình yêu của Chúa thấm vào tâm hồn.
Minh họa: Một giáo dân trẻ tên Minh chia sẻ rằng em thường đọc một câu Tin Mừng mỗi sáng trước khi đi làm. Một lần, em đọc được câu: “Hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5,44). Ngày hôm đó, em đang rất giận một người bạn đã nói xấu mình. Câu Lời Chúa cứ vang vọng trong đầu em suốt cả ngày. Ban đầu em thấy rất khó chịu, nhưng rồi em quyết định vâng lời Chúa. Tối đó, em đã cầu nguyện cho người bạn đó. Em không còn cảm thấy tức giận nữa, và lòng mình nhẹ nhàng, bình an hơn hẳn. Lời Chúa đã thực sự biến đổi tâm hồn em.
C. Lắng Nghe Qua Lương Tâm, Sự Kiện và Người Khác
- Tiếng Nói Lương Tâm: Công đồng Vatican II gọi lương tâm là “nơi sâu thẳm nhất và là cung thánh của con người, nơi con người hiện diện một mình với Thiên Chúa và tiếng nói của Ngài vang dội trong thâm tâm họ”. Khi chúng ta cảm thấy thôi thúc làm một điều tốt, tránh một điều xấu, đó chính là tiếng Chúa đang hướng dẫn chúng ta. Hãy tập lắng nghe và vâng theo tiếng nói ngay thẳng của lương tâm.
- Qua các Sự Kiện Cuộc Sống: Mỗi sự kiện xảy ra, dù vui hay buồn, đều có thể mang một thông điệp từ Chúa. Một cơ hội việc làm bất ngờ, một cuộc gặp gỡ tình cờ, hay thậm chí một thất bại… hãy tự hỏi: “Chúa muốn dạy con điều gì qua biến cố này?”.
Minh họa: Một lần, anh Hùng, một giáo dân, đang bực bội vì bị kẹt xe giữa trưa nắng. Anh liên tục bấm còi và cáu gắt. Bất chợt, anh nghe một đứa trẻ ngồi trên chiếc xe buýt bên cạnh hát một câu trong bài hát thiếu nhi Thánh Thể: “Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương…”. Câu hát hồn nhiên ấy như một gáo nước lạnh dội vào cơn giận của anh. Anh giật mình, rồi bật cười. Anh nhận ra rằng Chúa đang dùng một cách rất dễ thương để nhắc anh giữ sự kiên nhẫn và yêu thương, ngay cả trong những tình huống khó chịu nhất.
IV. Lời Mời Gọi: Sống Với Chúa Mỗi Ngày – Một Cuộc Phiêu Lưu Đức Tin
Kính thưa cộng đoàn,
Tìm thấy Chúa trong đời thường không phải là một kỹ năng xa vời hay một đặc ân dành cho các vị thánh. Đó là một lời mời gọi dành cho tất cả chúng ta, những người con của Chúa. Ngài ở ngay trong những khoảnh khắc giản dị: một bữa cơm gia đình ấm cúng, một lời xin lỗi chân thành, một hành động giúp đỡ người khác mà không cần báo đáp. Điều quan trọng là chúng ta cần bắt đầu một cuộc hành trình có ý thức: hành trình thay đổi góc nhìn.
Hôm nay, tôi không mời gọi cộng đoàn làm những việc gì lớn lao. Tôi mời gọi mỗi người chúng ta thực hiện một cam kết nhỏ, một bước đi đầu tiên trên hành trình này. Hãy chọn một trong những điều sau đây và thực hiện nó một cách kiên trì trong tuần tới:
- Cam kết 5 phút thinh lặng: Mỗi ngày, tìm một góc yên tĩnh, đặt điện thoại ở chế độ im lặng, và dành 5 phút chỉ để “ở với Chúa”.
- Cam kết “Đi tìm hồng ân”: Cuối mỗi ngày, viết ra một điều tốt đẹp đã xảy ra và thầm tạ ơn Chúa về điều đó.
- Cam kết “Lời Chúa cho hôm nay”: Mỗi sáng, đọc một câu Tin Mừng và để lời đó đồng hành với bạn suốt cả ngày.
- Cam kết “Hành động yêu thương bé nhỏ”: Mỗi ngày, làm một việc tốt cho người khác một cách âm thầm (nhường chỗ, nói một lời khen, giúp đỡ một việc nhỏ…).
Hãy để tâm hồn mình trở thành “đất tốt” để hạt giống đức tin nảy mầm và trổ sinh hoa trái (x. Mc 4,20). Đừng nản lòng khi có những ngày bạn quên mất, hay cảm thấy khô khan. Hành trình thiêng liêng nào cũng có lúc thăng lúc trầm. Điều quan trọng là sự kiên trì và lòng khao khát.
Minh họa cuối cùng: Hãy nghĩ về một người nghệ sĩ dệt thảm. Khi nhìn vào mặt trái của tấm thảm, chúng ta chỉ thấy những sợi chỉ đủ màu sắc vắt ngang dọc một cách lộn xộn, vô nghĩa. Nhưng khi người nghệ sĩ lật tấm thảm lại, một bức tranh tuyệt đẹp hiện ra. Cuộc sống của chúng ta cũng vậy. Có những lúc chúng ta chỉ nhìn thấy mặt trái của nó – những đau khổ, thử thách, những điều dường như vô lý. Nhưng Thiên Chúa, người nghệ sĩ vĩ đại, đang dệt nên một tấm thảm tuyệt đẹp từ chính cuộc đời chúng ta. Mỗi sợi chỉ, dù là màu sáng của niềm vui hay màu tối của nỗi buồn, đều có vị trí và ý nghĩa của nó trong kế hoạch yêu thương của Ngài. Tin tưởng vào điều đó sẽ giúp chúng ta tìm thấy bình an ngay cả khi chưa nhìn thấy toàn bộ bức tranh.
Lời Kết
Kính thưa quý cha và cộng đoàn,
Chúa không ở đâu xa. Ngài ở ngay trong nhịp thở của chúng ta, trong tiếng cười của những người ta yêu thương, trong giọt nước mắt của những người đau khổ, trong công việc chúng ta làm, và trong những người chúng ta gặp gỡ. Ngài là Emmanuel – Thiên Chúa ở cùng chúng ta.
Ước gì sau buổi chia sẻ hôm nay, mỗi người chúng ta sẽ ra về với một quyết tâm mới: quyết tâm đi tìm Chúa không chỉ trong nhà thờ, mà ngay trong chính ngôi nhà, nơi làm việc và khu phố của mình. Hãy mở lòng để nhận ra Ngài, hãy lắng tai để nghe tiếng Ngài, và hãy can đảm để đáp lại lời mời gọi yêu thương của Ngài.
Xin Chúa, qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria, người đã sống một cuộc đời chiêm niệm sâu sắc giữa những công việc đời thường, ban cho mỗi chúng ta một tâm hồn nhạy bén để nhận ra sự hiện diện yêu thương của Ngài, và một trái tim rộng mở để chia sẻ tình yêu ấy với tất cả mọi người chúng ta gặp gỡ. Amen.