
CÁC THÁCH THỨC LỚN ĐANG CHỜ GIÁO HOÀNG KẾ NHIỆM
Ngày 21 tháng 4 năm 2025, Giáo hội Công giáo toàn cầu bước vào một giai đoạn chuyển giao quan trọng khi Đức Giáo hoàng Phanxicô qua đời lúc 7h25 sáng. Với hơn một thập kỷ lãnh đạo, ngài đã để lại một di sản phong phú nhưng đầy thách thức, không chỉ trong phạm vi Giáo hội mà còn trên trường quốc tế. Được bầu chọn vào năm 2013 với sứ mệnh đưa Giáo hội ra vùng ngoại vi, thực hiện các cải cách triệt để tại Vatican, và làm mới thông điệp Công giáo trong một thế giới đang thay đổi nhanh chóng, Đức Phanxicô đã trở thành biểu tượng của sự khiêm nhường, lòng trắc ẩn, và sự can đảm. Tuy nhiên, Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải đối diện với một loạt thách thức phức tạp, từ sự thế tục hóa đang lan rộng, khủng hoảng lạm dụng tình dục, các vấn đề tài chính của Vatican, đến những rạn nứt trong nội bộ Giáo hội và một thế giới đầy xung đột. Bài viết này sẽ phân tích chi tiết những thách thức lớn mà Giáo hoàng kế nhiệm phải đối mặt, dựa trên di sản của Đức Phanxicô và bối cảnh toàn cầu năm 2025, mở rộng gấp bốn lần để cung cấp một bức tranh toàn diện hơn.
1. Kế vị một Giáo Hoàng “Làm đảo lộn”
1.1. Thay đổi biểu tượng và phong cách sống
Câu nói “Sẽ rất khó để kế vị Giáo hoàng Phanxicô” đã trở thành một chân lý được lặp lại không ngừng trong các hành lang Vatican. Sự khó khăn này không chỉ nằm ở những cải cách mang tính hệ thống mà ngài đã thực hiện, mà còn ở cách ngài tái định hình hình ảnh của Giáo hoàng qua phong cách sống giản dị và gần gũi. Ngay từ khi được bầu chọn, Đức Phanxicô đã từ chối sống tại các Căn hộ Giáo hoàng trong Dinh Tông tòa, nơi từng là biểu tượng quyền lực của các Giáo hoàng qua nhiều thế kỷ. Thay vào đó, ngài chọn Nhà Thánh Marta, một nơi ở khiêm tốn dành cho các hồng y trong thời gian mật nghị, để duy trì lối sống cộng đoàn của một tu sĩ Dòng Tên. Quyết định này không chỉ phản ánh sự khiêm nhường cá nhân mà còn gửi đi một thông điệp mạnh mẽ về sự thay đổi trong cách Giáo hội tiếp cận với thế giới: một Giáo hội gần gũi hơn, ít xa cách hơn, và tập trung vào sứ mệnh mục vụ.
Người kế nhiệm ngài sẽ phải đối mặt với một câu hỏi mang tính biểu tượng: liệu có nên quay trở lại Căn hộ Giáo hoàng, vốn đã được niêm phong sau cái chết của Đức Phanxicô, hay tiếp tục phong cách sống giản dị tại Nhà Thánh Marta? Đối với người dân Rôma, ánh đèn sáng từ Căn hộ Giáo hoàng vào ban đêm từ lâu đã là biểu tượng của sự hiện diện và bảo vệ của Giáo hoàng đối với thành phố. Một linh mục Rôma từng chia sẻ: “Khi đi qua Quảng trường Thánh Phêrô vào buổi tối, ánh đèn ấy là lời nhắc nhở rằng Giáo hoàng đang cầu nguyện cho chúng tôi, đang ở đó vì chúng tôi.” Nếu Giáo hoàng kế nhiệm chọn quay lại Dinh Tông tòa, điều này có thể được xem là một bước trở về với truyền thống, nhưng cũng có nguy cơ bị coi là xa rời tinh thần cải cách của Đức Phanxicô. Ngược lại, việc tiếp tục ở Nhà Thánh Marta có thể củng cố hình ảnh một Giáo hội khiêm tốn, nhưng cũng đặt ra thách thức về việc duy trì sự trang trọng của vai trò Giáo hoàng trong con mắt của công chúng.
1.2. Phong cách giao tiếp độc đáo và thách thức truyền thông
Một trong những đặc điểm nổi bật của triều Đức Phanxicô là phong cách giao tiếp cởi mở, thẳng thắn, và gần gũi. Ngài đã thực hiện hơn 200 cuộc phỏng vấn với các phương tiện truyền thông, từ các tờ báo lớn như La Repubblica đến các kênh truyền hình địa phương, và thậm chí cả các nhà báo độc lập. Các buổi họp báo trên máy bay, nơi ngài trả lời các câu hỏi của phóng viên một cách tự do, đã trở thành một phần không thể thiếu của triều đại ngài. Những khoảnh khắc này không chỉ thể hiện sự sẵn sàng đối thoại của ngài mà còn giúp ngài tiếp cận trực tiếp với công chúng, vượt qua các rào cản của bộ máy Giáo triều.
Tuy nhiên, sự cởi mở này cũng đi kèm với những rủi ro. Các phát biểu tự do của Đức Phanxicô đôi khi bị diễn giải sai lệch hoặc gây tranh cãi, khiến Giáo triều phải nhiều lần đưa ra các tuyên bố làm rõ. Ví dụ, những bình luận của ngài về các vấn đề như hôn nhân đồng giới hay vai trò của phụ nữ trong Giáo hội thường bị các phương tiện truyền thông phóng đại, tạo ra những cuộc tranh luận không mong muốn. Người kế nhiệm sẽ phải quyết định liệu có nên tiếp tục phong cách giao tiếp này hay quay trở lại với cách phát biểu chuẩn mực, mang tính học thuật hơn, như thời các Giáo hoàng trước đây.
Trong thời đại truyền thông số, khi các nền tảng như X, YouTube, và TikTok định hình cách công chúng tiếp nhận thông tin, Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần một chiến lược giao tiếp vừa giữ được sự gần gũi của Đức Phanxicô, vừa đảm bảo tính chính xác và thống nhất trong thông điệp. Điều này có thể bao gồm việc xây dựng một đội ngũ truyền thông chuyên nghiệp hơn tại Vatican, sử dụng các công cụ phân tích dữ liệu để hiểu rõ phản ứng của công chúng, và thậm chí đào tạo các giám mục địa phương để truyền tải thông điệp của Giáo hội một cách hiệu quả hơn. Một số hồng y trong Vatican cho rằng Giáo hội cần một Giáo hoàng ít phát biểu công khai hơn để tránh những tranh cãi không cần thiết, nhưng điều này có thể làm giảm sự hiện diện của Giáo hội trong các cuộc thảo luận toàn cầu.
1.3. Di sản gần gũi với người nghèo và vùng ngoại vi
Đức Phanxicô đã tái định hình vai trò của Giáo hoàng bằng cách đặt trọng tâm vào những người nghèo, những cộng đồng bị gạt ra bên lề, và các vùng ngoại vi địa lý cũng như xã hội. Ngài đã thực hiện các chuyến tông du đến những nơi ít được chú ý, như Myanmar, Iraq, Nam Sudan, và Cộng hòa Dân chủ Congo, để mang thông điệp hòa bình, công lý, và tình liên đới. Những chuyến đi này không chỉ củng cố vai trò của Giáo hội như một tiếng nói đạo đức toàn cầu mà còn truyền cảm hứng cho các cộng đoàn Công giáo ở những khu vực khó khăn.
Ngoài ra, Đức Phanxicô đã thúc đẩy đối thoại liên tôn, đặc biệt với Hồi giáo, thông qua các sáng kiến như Tuyên ngôn Abu Dhabi về Tình Huynh đệ Nhân loại (2019), được ký kết cùng Đại Imam Al-Azhar Ahmad Al-Tayyeb. Tông huấn Laudato Si’ (2015) của ngài đã đưa Công giáo vào trung tâm của các cuộc thảo luận toàn cầu về biến đổi khí hậu, gắn kết bảo vệ môi trường với công bằng xã hội. Ngài cũng nhấn mạnh rằng các vấn đề như nghèo đói, di cư, và bất bình đẳng không thể được giải quyết nếu thiếu một cách tiếp cận toàn diện, dựa trên các nguyên tắc Công giáo về phẩm giá con người.
Người kế nhiệm sẽ phải tiếp tục di sản này trong bối cảnh thế giới đang đối mặt với những thách thức môi trường nghiêm trọng hơn, như nhiệt độ toàn cầu tăng, thiên tai thường xuyên hơn, và làn sóng di cư gia tăng do xung đột và nghèo đói. Việc duy trì sự hiện diện của Giáo hội ở các vùng ngoại vi đòi hỏi không chỉ các chuyến tông du mà còn các chính sách cụ thể, như hỗ trợ các tổ chức từ thiện Công giáo, thúc đẩy giáo dục ở các khu vực kém phát triển, và hợp tác với các tổ chức quốc tế để giải quyết các vấn đề toàn cầu. Tuy nhiên, việc cân bằng giữa các ưu tiên toàn cầu và các vấn đề nội bộ của Giáo hội sẽ là một bài toán khó, đặc biệt khi nguồn lực của Vatican đang bị thu hẹp.
1.4. Thách thức về sức khỏe và tuổi tác
Đức Phanxicô, trong những năm cuối triều đại, đã phải đối mặt với những hạn chế về sức khỏe. Ngài từng chia sẻ sau chuyến đi Mông Cổ vào tháng 9 năm 2023: “Với tôi, việc đi lại không còn dễ dàng như trước.” Những vấn đề sức khỏe này đã ảnh hưởng đến lịch trình của ngài, nhưng ngài vẫn tiếp tục thực hiện các chuyến tông du và các hoạt động mục vụ với tinh thần kiên cường. Điều này đặt ra một câu hỏi cho Giáo hoàng kế nhiệm: làm thế nào để duy trì một lịch trình bận rộn trong vai trò lãnh đạo toàn cầu của Giáo hội, đặc biệt nếu người kế nhiệm cũng ở độ tuổi cao?
Các hồng y trong mật nghị sắp tới có thể ưu tiên một ứng viên trẻ hơn, có sức khỏe tốt hơn, để đảm bảo khả năng lãnh đạo lâu dài. Tuy nhiên, việc chọn một Giáo hoàng trẻ hơn cũng có thể đi kèm với những rủi ro, như thiếu kinh nghiệm trong việc điều hành Giáo hội hoặc đối mặt với sự phản đối từ các nhóm bảo thủ trong Vatican. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần một đội ngũ cố vấn đáng tin cậy và một chiến lược quản lý sức khỏe cá nhân để đảm bảo hiệu quả trong sứ mệnh của mình.
2. Đối mặt với sự thế tục hóa
2.1. Suy giảm ơn gọi và sự thế tục hóa ở phương Tây
Sự thế tục hóa, đặc biệt ở các nước phương Tây, là một trong những thách thức lớn nhất mà Giáo hoàng kế nhiệm phải đối mặt. Ở châu Âu và Bắc Mỹ, nơi Công giáo từng là nền tảng văn hóa, ảnh hưởng của Giáo hội đã suy giảm đáng kể trong những thập kỷ gần đây. Từ năm 2011 đến 2021, châu Âu đã mất 27.000 linh mục, 6.000 chủng sinh, và gần 80.000 nữ tu. Trên toàn cầu, số linh mục giảm từ 413.418 xuống còn 407.872, mặc dù châu Phi và châu Á ghi nhận sự gia tăng số linh mục. Tuy nhiên, sự tăng trưởng này không đủ để bù đắp cho sự suy giảm chung, đặc biệt khi số chủng sinh ở châu Á cũng giảm 9% trong cùng kỳ.
Sự thế tục hóa không chỉ thể hiện qua số liệu mà còn qua sự thay đổi trong nhận thức xã hội. Ở nhiều quốc gia phương Tây, Công giáo không còn là yếu tố định hình đời sống công cộng. Nhiều người trẻ không còn coi Giáo hội là nguồn cảm hứng thiêng liêng, và các giá trị Công giáo truyền thống, như hôn nhân và gia đình, đang bị thách thức bởi các xu hướng văn hóa hiện đại. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tìm cách khơi dậy sức sống Công giáo ở những khu vực này, đồng thời tiếp tục nuôi dưỡng sự phát triển của Giáo hội ở châu Phi và châu Á, nơi Công giáo đang tăng trưởng mạnh mẽ.
2.2. Dấu hiệu hy vọng từ Pháp, Anh, và các phong trào canh tân
Mặc dù bối cảnh chung là ảm đạm, một số dấu hiệu tích cực đã xuất hiện, đặc biệt tại Pháp và Anh. Trong những năm gần đây, số người lớn và thanh thiếu niên rửa tội ở hai quốc gia này đã tăng đáng kể, gây ngạc nhiên cho Vatican. Một hồng y thân cận với Đức Phanxicô nhận xét: “Có điều gì đó đang diễn ra ở Pháp. Có thể đó là dấu hiệu của một mùa xuân mới cho Giáo hội.” Sự gia tăng này có thể liên quan đến các phong trào canh tân như Alpha, các cộng đoàn mới như Emmanuel hay Chemin Neuf, và các sáng kiến mục vụ tập trung vào giới trẻ.
Những phong trào này đã thành công trong việc thu hút những người tìm kiếm ý nghĩa trong một thế giới ngày càng bất định. Ví dụ, các chương trình như Alpha cung cấp một không gian để thảo luận về đức tin một cách cởi mở, trong khi các cộng đoàn mới tổ chức các sự kiện thu hút giới trẻ, như các buổi cầu nguyện Taizé hay các lễ hội Công giáo. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tận dụng những dấu hiệu này để xây dựng các chiến lược mục vụ mới, tập trung vào việc thu hút giới trẻ và những người đã rời xa Giáo hội.
Điều này đòi hỏi sự đầu tư lớn vào giáo dục tôn giáo, truyền thông, và các sáng kiến cộng đồng. Ví dụ, Giáo hội có thể phát triển các ứng dụng di động hoặc nền tảng trực tuyến để cung cấp nội dung tôn giáo phù hợp với giới trẻ, như các bài giảng ngắn, video truyền cảm hứng, hoặc các khóa học trực tuyến về thần học. Ngoài ra, việc đào tạo các linh mục và giáo dân để trở thành những nhà truyền giáo hiện đại, sử dụng các công cụ như mạng xã hội, cũng sẽ là một ưu tiên.
2.3. Thách thức ở các khu vực phát triển
Ở châu Phi và châu Á, nơi Công giáo đang phát triển mạnh mẽ, Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải đối mặt với những thách thức khác. Dù số linh mục tăng, nhưng nhu cầu mục vụ ở những khu vực này đang vượt xa nguồn lực hiện có. Ví dụ, ở nhiều nước châu Phi, một linh mục có thể phải phục vụ hàng chục ngàn giáo dân, khiến việc chăm sóc thiêng liêng trở nên khó khăn. Ngoài ra, sự gia tăng của các giáo phái Tin Lành và các tôn giáo bản địa đang cạnh tranh với Công giáo, đặc biệt ở các khu vực nông thôn.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần đầu tư vào việc đào tạo linh mục và giáo dân ở những khu vực này, đồng thời thúc đẩy các chương trình giáo dục và phát triển cộng đồng để củng cố sự hiện diện của Giáo hội. Điều này có thể bao gồm việc xây dựng thêm các chủng viện, hỗ trợ tài chính cho các giáo phận nghèo, và hợp tác với các tổ chức phi chính phủ để giải quyết các vấn đề như nghèo đói và thiếu giáo dục.
3. Đảm bảo sự hiệp nhất trong Giáo Hội
3.1. Rạn nứt từ các quyết định cải cách
Dưới triều Đức Phanxicô, Giáo hội Công giáo đã trải qua nhiều thay đổi, nhưng cũng xuất hiện những rạn nứt nội bộ. Một trong những quyết định gây tranh cãi nhất là việc hạn chế cử hành Thánh lễ theo nghi thức trước Công đồng Vatican II, được ban hành qua Tự sắc Traditionis Custodes (2021). Quyết định này đã gây ra sự bất mãn trong một bộ phận giáo dân và giáo sĩ, những người coi nghi thức Latinh là biểu tượng của truyền thống Công giáo. Một số người thậm chí cho rằng quyết định này đã “làm tan nát trái tim Đức Bênêđíctô XVI,” vị Giáo hoàng nổi tiếng với sự ủng hộ nghi thức cũ.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải xử lý vấn đề này một cách khéo léo, vừa duy trì tinh thần cải cách của Công đồng Vatican II, vừa xoa dịu những người yêu mến nghi thức Latinh. Điều này có thể bao gồm việc nới lỏng một số hạn chế, nhưng với các điều kiện chặt chẽ để đảm bảo sự thống nhất trong phụng vụ. Ngoài ra, việc đối thoại với Huynh đoàn Thánh Piô X, một nhóm truyền thống chủ nghĩa tách khỏi Vatican từ năm 1988, cũng sẽ là một thách thức lớn. Huynh đoàn này vẫn duy trì một số ảnh hưởng trong các cộng đoàn Công giáo bảo thủ, và việc hòa giải với họ có thể giúp hàn gắn một phần rạn nứt trong Giáo hội.
3.2. Thượng Hội Đồng và các vấn đề tế nhị
Các Thượng Hội đồng dưới thời Đức Phanxicô, bao gồm Thượng Hội đồng về Gia đình (2014-2015), Giới trẻ (2018), và Amazonia (2019), đã mở ra các cuộc thảo luận về những vấn đề tế nhị như luật độc thân linh mục, vai trò của người đồng tính trong Giáo hội, và việc cho phép người ly dị tái hôn rước lễ. Những thảo luận này đã làm nổi bật sự khác biệt giữa các khu vực địa lý. Ví dụ, các giám mục châu Phi và Đông Âu thường có quan điểm bảo thủ hơn so với các giám mục ở châu Âu và Bắc Mỹ.
Tuyên bố Fiducia Supplicans (2023), cho phép chúc phúc cho các cặp đồng giới, đã gây ra một cuộc tranh cãi lớn. Các giám mục châu Phi, dẫn đầu là Hồng y Fridolin Ambongo, đã công khai phản đối tuyên bố này, cho rằng nó đi ngược lại với văn hóa và truyền thống của châu lục. Sự phản đối này không chỉ làm lộ rõ những rạn nứt trong Giáo hội mà còn đặt ra câu hỏi về tính phổ quát của các quyết định từ Vatican.
Tiến trình Thượng Hội đồng về Tính Đồng nghị (2021-2024) đã đề cập đến các vấn đề như vai trò của phụ nữ trong Giáo hội, bao gồm khả năng phong chức phó tế nữ. Tuy nhiên, sự thiếu đồng thuận đã khiến Đức Phanxicô quyết định không ban hành Tông huấn sau Thượng Hội đồng cuối cùng, để lại vấn đề này cho người kế nhiệm. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải tìm cách dung hòa các quan điểm khác nhau, tránh nguy cơ “Anh giáo hóa” Giáo hội, tức là sự phân hóa giáo lý giữa các khu vực. Điều này có thể bao gồm việc tổ chức thêm các cuộc đối thoại giữa các giám mục, khuyến khích sự tham gia của giáo dân, và đưa ra các hướng dẫn rõ ràng hơn về các vấn đề gây tranh cãi.
3.3. Giáo Hội Trung Quốc
Sự hiệp nhất của Giáo hội Công giáo tại Trung Quốc tiếp tục là một thách thức lớn. Thỏa thuận tạm thời giữa Vatican và Bắc Kinh về việc bổ nhiệm giám mục, được ký kết vào năm 2018 và gia hạn sau đó, đã không đạt được kết quả như mong đợi. Nhiều giám mục “ngầm” vẫn không được chính quyền công nhận, và các giáo dân trung thành với Vatican phải đối mặt với sự giám sát chặt chẽ. Ngoài ra, sự khác biệt giữa Giáo hội “chính thức” do nhà nước kiểm soát và Giáo hội “ngầm” trung thành với Vatican đã tạo ra một sự chia rẽ sâu sắc trong cộng đồng Công giáo Trung Quốc.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tiếp tục đàm phán với chính quyền Trung Quốc, đồng thời bảo vệ quyền tự do tôn giáo của người Công giáo. Điều này đòi hỏi một sự cân bằng tinh tế giữa ngoại giao và nguyên tắc, trong bối cảnh quan hệ giữa Vatican và Bắc Kinh vẫn còn nhiều căng thẳng. Ngoài ra, việc hỗ trợ các giáo phận Trung Quốc thông qua đào tạo linh mục và cung cấp tài liệu giáo lý sẽ là một ưu tiên để củng cố sự hiện diện của Giáo hội ở quốc gia này.
3.4. Vai trò của giáo dân và phụ nữ
Một trong những điểm nhấn của triều Đức Phanxicô là việc thúc đẩy vai trò của giáo dân và phụ nữ trong Giáo hội. Ngài đã bổ nhiệm nhiều phụ nữ vào các vị trí lãnh đạo trong Vatican, như bà Francesca Di Giovanni làm Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Vatican, và khuyến khích sự tham gia của giáo dân trong các tiến trình ra quyết định, đặc biệt qua Thượng Hội đồng về Tính Đồng nghị. Tuy nhiên, câu hỏi về việc phong chức phó tế nữ vẫn chưa được giải quyết, do sự phản đối từ một số giám mục và giáo dân bảo thủ.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tiếp tục thúc đẩy sự tham gia của phụ nữ và giáo dân, nhưng với một cách tiếp cận đủ linh hoạt để tránh gây chia rẽ. Điều này có thể bao gồm việc thành lập các ủy ban nghiên cứu thêm về vai trò của phụ nữ, tổ chức các hội nghị toàn cầu về chủ đề này, và khuyến khích các giáo phận địa phương trao quyền cho giáo dân trong các hoạt động mục vụ.
4. Khủng hoảng lạm dụng tình dục
Khủng hoảng lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên bởi hàng giáo sĩ là một trong những vết thương lớn nhất của Giáo hội Công giáo trong thế kỷ 21. Dù Đức Phanxicô đã thành lập Ủy ban Bảo vệ Trẻ vị thành niên vào năm 2014 và đưa ra các biện pháp nghiêm khắc hơn, như Tự sắc Vos Estis Lux Mundi (2019), khủng hoảng này vẫn tiếp tục gây tổn hại đến uy tín của Giáo hội. Các vụ bê bối liên quan đến cựu Hồng y Theodore McCarrick, linh mục Marko Rupnik, và các báo cáo chấn động tại Đức, Pháp, và Chi-lê đã làm lộ rõ những thiếu sót trong cách Giáo hội xử lý các cáo buộc.
Một trong những thách thức lớn nhất là sự thiếu hợp tác từ một số cơ quan trong Giáo triều và các giáo phận địa phương. Ví dụ, Ủy ban Bảo vệ Trẻ vị thành niên đã phải đối mặt với sự rút lui của một số thành viên do cảm thấy thiếu sự hỗ trợ từ Vatican. Ngoài ra, các vụ bê bối mới ở châu Phi và châu Á, nơi các cáo buộc lạm dụng đang bắt đầu được công khai, cho thấy rằng vấn đề này không chỉ giới hạn ở phương Tây.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải tiếp tục cuộc chiến chống lại thảm trạng này, với các biện pháp cụ thể như tăng cường đào tạo cho linh mục và giám mục về việc phòng ngừa lạm dụng, thiết lập các cơ chế báo cáo độc lập, và hợp tác chặt chẽ hơn với các cơ quan dân sự. Ngoài ra, việc xây dựng lại lòng tin của giáo dân, vốn đã bị lung lay nghiêm trọng bởi các vụ bê bối, sẽ đòi hỏi sự minh bạch và cam kết mạnh mẽ từ Vatican. Điều này có thể bao gồm việc công khai các báo cáo về các vụ lạm dụng, hỗ trợ tài chính và tâm lý cho các nạn nhân, và tổ chức các buổi cầu nguyện công khai để xin lỗi và hàn gắn.
5. Cải cách giáo triều và tình hình tài chính
5.1. Cải cách giáo triều
Đức Phanxicô đã khởi động một chương trình cải cách Giáo triều đầy tham vọng, với đỉnh điểm là Tông hiến Praedicate Evangelium (2022), nhằm hiện đại hóa và tăng cường minh bạch trong bộ máy Vatican. Tông hiến này đã tái cấu trúc Giáo triều, sáp nhập một số cơ quan, và trao quyền nhiều hơn cho các giáo phận địa phương. Tuy nhiên, quá trình này đã gặp phải nhiều trở ngại, bao gồm sự phản đối nội bộ từ các quan chức bảo thủ và các quyết định nhân sự gây tranh cãi. Một số nhân viên Vatican cảm thấy bất mãn vì những thay đổi nhanh chóng và thiếu sự tham vấn.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tiếp tục cải cách, nhưng với một cách tiếp cận mềm mỏng hơn để tránh làm tổn thương bộ máy. Điều này có thể bao gồm việc đơn giản hóa thêm các cơ quan Giáo triều, tăng cường vai trò của các giáo phận địa phương, và cải thiện điều kiện làm việc cho nhân viên Vatican. Ngoài ra, việc xây dựng một văn hóa minh bạch và trách nhiệm trong Giáo triều sẽ là một ưu tiên, đặc biệt sau các vụ bê bối tài chính gần đây.
5.2. Tình hình tài chính
Tình hình tài chính của Vatican vẫn là một vấn đề nhức nhối. Dưới triều Đức Phanxicô, Vatican đã phải đối mặt với thâm hụt cấu trúc do sự sụt giảm đóng góp từ các giáo phận, chi phí vận hành cao, và các vụ đầu tư thất bại. Vụ bất động sản ở London, khiến Vatican thiệt hại hàng chục triệu euro, đã trở thành biểu tượng của sự quản lý yếu kém trong quá khứ. Vụ bê bối này, cùng với bản án năm năm tù treo dành cho Hồng y Angelo Becciu, đã làm nổi bật những lỗ hổng trong quản lý tài chính của Vatican.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải tiếp tục các nỗ lực minh bạch hóa tài chính, đồng thời tìm cách tăng cường nguồn thu để đảm bảo sự bền vững của Vatican. Điều này có thể bao gồm việc kêu gọi sự hỗ trợ từ các tổ chức Công giáo quốc tế, cải thiện quản lý các tài sản của Vatican, và phát triển các chiến lược gây quỹ mới, như các chiến dịch quyên góp trực tuyến. Ngoài ra, việc giải quyết vấn đề quỹ hưu trí của Vatican, vốn đang chịu áp lực lớn do dân số linh mục già hóa, sẽ là một thách thức tài chính quan trọng.
5.3. Minh bạch và chống tham nhũng
Dưới triều Đức Phanxicô, Vatican đã thực hiện nhiều bước để chống tham nhũng và gia đình trị, như thành lập Văn phòng Kiểm toán và ban hành các quy định mới về quản lý tài chính. Tuy nhiên, những nỗ lực này vẫn chưa hoàn toàn thành công, như được thấy qua các vụ bê bối liên quan đến các quan chức cấp cao. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần củng cố các cơ chế kiểm toán độc lập, tăng cường giám sát các giao dịch tài chính, và xây dựng một hệ thống trách nhiệm rõ ràng hơn trong Giáo triều.
6. Hiệp nhất Kitô Giáo
Đức Phanxicô đã đặt trọng tâm vào việc thúc đẩy sự hiệp nhất giữa các nhánh Kitô giáo, đặc biệt với Chính thống giáo và Tin Lành. Ngài đã đạt được một số tiến bộ trong đối thoại với Tòa Thượng phụ Constantinople, đặc biệt qua kế hoạch dự kiến đến Thổ Nhĩ Kỳ vào tháng 5 năm 2025 để kỷ niệm Công đồng Nicêa. Tuy nhiên, quan hệ với Tòa Thượng phụ Mátxcơva vẫn bế tắc do lập trường của Thượng phụ Kirill về cuộc chiến Nga-Ukraine. Cuộc gặp lịch sử giữa Đức Phanxicô và Thượng phụ Kirill ở Cuba năm 2016 đã mở ra hy vọng, nhưng sự ủng hộ của Kirill đối với cuộc chiến đã khiến quan hệ giữa Vatican và Giáo hội Chính thống Nga rơi vào khủng hoảng.
Ngoài ra, tuyên bố Fiducia Supplicans đã gây ra rạn nứt với Giáo hội Coptic và một số Giáo hội Đông phương khác, vốn có quan điểm bảo thủ về các vấn đề xã hội. Trong khi đó, đối thoại với các giáo phái Tin Lành, như Anh giáo, Lutheran, và Phúc Âm, đã đạt được những tiến bộ đáng kể, đặc biệt trong các dự án hợp tác xã hội về giáo dục và chăm sóc sức khỏe.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tiếp tục các nỗ lực đối thoại liên Kitô giáo, tận dụng các nền tảng đã được Đức Phanxicô xây dựng. Điều này có thể bao gồm việc tổ chức thêm các cuộc gặp cấp cao với các nhà lãnh đạo Kitô giáo, thúc đẩy các dự án chung về hòa bình và phát triển, và xây dựng các chương trình đào tạo liên tôn cho giới trẻ. Tuy nhiên, việc bảo vệ bản sắc Công giáo trong quá trình này sẽ là một thách thức lớn, đặc biệt khi các giáo phái khác có những quan điểm thần học khác biệt.
7. Một thế giới đầy chiến tranh
Triều Đức Phanxicô đã chứng kiến nhiều cuộc xung đột trên toàn cầu, từ Ukraine, Gaza, đến các cuộc nội chiến ở châu Phi. Ngài đã thực hiện nhiều chuyến tông du đến các khu vực chiến tranh, như Iraq, Nam Sudan, và Cộng hòa Trung Phi, để kêu gọi hòa bình và hòa giải. Những chuyến đi này không chỉ thể hiện lòng can đảm của ngài mà còn củng cố vai trò của Vatican như một tiếng nói đạo đức toàn cầu.
Tuy nhiên, những nỗ lực trung gian của ngài, đặc biệt trong cuộc chiến Ukraine, đã không đạt được kết quả như mong đợi. Cuộc gặp giữa Tổng thống Donald Trump và Volodymyr Zelensky bên lề tang lễ của ngài cho thấy Vatican vẫn là một cây cầu ngoại giao quan trọng, nhưng khả năng của Giáo hội trong việc ảnh hưởng đến các cuộc xung đột lớn vẫn còn hạn chế. Chiến tranh Gaza, với những cuộc gọi điện hàng đêm của Đức Phanxicô đến giáo xứ Gaza, là một dấu ấn đau buồn của triều đại ngài. Dù ngài đã góp phần cứu sống nhiều sinh mạng, tiếng nói của ngài không thể ngăn chặn sự tàn phá của cuộc chiến.
Giáo hoàng kế nhiệm sẽ phải đối mặt với một thế giới ngày càng phân hóa, với sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân túy, các chế độ độc tài, và các cuộc xung đột khu vực. Vai trò của Vatican như một cây cầu ngoại giao sẽ tiếp tục được thử thách, đặc biệt trong các cuộc xung đột như Gaza hay Ukraine. Người kế nhiệm sẽ cần duy trì tiếng nói đạo đức của Giáo hội, đồng thời tìm cách hợp tác với các tổ chức quốc tế, như Liên Hợp Quốc, để thúc đẩy hòa bình. Điều này có thể bao gồm việc tổ chức các hội nghị hòa bình, hỗ trợ các sáng kiến nhân đạo, và kêu gọi các nhà lãnh đạo thế giới hành động vì công lý.
7.1. Chủ nghĩa dân túy và độc tài
Sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân túy và các chế độ độc tài ở nhiều quốc gia đang đe dọa trật tự toàn cầu. Ở châu Âu, các phong trào dân túy cánh hữu đã làm suy yếu các giá trị dân chủ, trong khi ở châu Á và châu Phi, các chế độ độc tài đang đàn áp tự do tôn giáo và nhân quyền. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần lên án những xu hướng này, đồng thời tìm cách đối thoại với các nhà lãnh đạo chính trị để bảo vệ phẩm giá con người.
7.2. Vai trò của Giáo Hội trong các cuộc khủng hoảng nhân đạo
Giáo hội Công giáo, thông qua các tổ chức như Caritas và các dòng tu, đã đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ các nạn nhân của chiến tranh và thiên tai. Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần tiếp tục thúc đẩy các sáng kiến nhân đạo, đặc biệt ở các khu vực bị ảnh hưởng bởi xung đột, như Syria, Yemen, và Nam Sudan. Điều này có thể bao gồm việc kêu gọi quyên góp toàn cầu, phối hợp với các tổ chức phi chính phủ, và cử các phái đoàn Vatican đến các khu vực khủng hoảng.
Kết luận
Giáo hoàng kế nhiệm Đức Phanxicô sẽ phải đối mặt với một loạt thách thức phức tạp, từ việc duy trì sự hiệp nhất trong Giáo hội, chống lại sự thế tục hóa, đến việc giải quyết khủng hoảng lạm dụng tình dục, cải cách tài chính Vatican, và thúc đẩy hòa bình trong một thế giới đầy xung đột. Di sản của Đức Phanxicô, với sự gần gũi với người nghèo, tinh thần cải cách, và cam kết đối thoại liên tôn, sẽ là nền tảng quan trọng nhưng cũng đặt ra những kỳ vọng lớn. Trong bối cảnh thế giới năm 2025 đầy biến động, Giáo hoàng kế nhiệm sẽ cần sự khôn ngoan, lòng can đảm, và sự hướng dẫn của Chúa Thánh Thần để dẫn dắt Giáo hội Công giáo vượt qua những thử thách phía trước. Vai trò của ngài không chỉ là lãnh đạo hơn một tỷ tín hữu mà còn là mang lại hy vọng và ánh sáng cho một nhân loại đang khao khát hòa bình và công lý.