Góc tư vấn

ĐỐT VÀNG MÃ MÙA VU LAN ?

ĐỐT VÀNG MÃ MÙA VU LAN ?
Theo truyền thuyết từ thời thượng cổ, người chết cứ để vậy đem chôn, không biết đến phần mộ, quan quách. Về sau, việc mai táng người chết có nhiều hình thức.
Năm Nguyên Hưng nguyên niên (105) đời Hán Hoa, ông Thái Lĩnh tìm ra được cách làm giấy bằng vỏ cây dó & giẻ rách.
Tương truyền, lúc bấy giờ, Trung Hoa có tú tài Vưu Văn Nhất dùi mài kinh sử, mong ngày vinh quy bái tổ. Họ Vưu mười năm thi mãi không đỗ, bèn gác bút nghiên theo nghiệp buôn bán.
Một ngày nọ, Vưu tìm đến gia đình họ Đại xin học nghề làm giấy. Được yêu mến, Đại lão gia trao toàn bộ kỹ thuật làm giấy gia truyền.
Khi Đại lão gia qua đời, Vưu tú tài kế thừa sự nghiệp.
Giấy làm ra ngày càng tốt nhưng bán mãi không được. Họ Vưu vô cùng phiền não, bỏ cơm nước, nằm liệt giường, 3 ngày sau thì chết.
Vợ Vưu khóc lóc, nói với mọi người:
– Gia cảnh chúng tôi nghèo túng, không có gì có thể chôn cùng. Thôi thì đem giấy đốt chôn cùng ông ấy vậy !
Đốt giấy tới ngày thứ ba, Vưu tú tài đột nhiên khua động quan tài ngồi dậy, miệng luôn mồm bảo:
– Mau đốt giấy, mau đốt giấy !
Ai nấy hoảng sợ, tưởng ma nhập về, bỏ chạy.
Vưu tú tài nói:
– Đừng sợ, tôi sống lại rồi !
Gã kể, nhờ đốt giấy mà y thoát chết. Giấy sau khi đốt, xuống tới âm tào địa phủ liền biến thành tiền. Vưu tú tài tiền này để “hối lộ”, được Diêm Vương thả về.
Câu chuyện lan truyền khắp huyện, thành & cả đất nước Trung Hoa, giấy bán chạy như tôm tươi, nghề làm vàng mã bỗng chốc trở nên giàu có.
Sự thật, Vưu tú tài không hề chết đi sống lại, chỉ là lập mưu lừa phỉnh người đời.
Nhờ sự việc trót lọt, từ đó việc đốt giấy cho người chết đã trở thành một hủ tục mê muội được lưu truyền mãi, lan sang Việt Nam đến ngày nay.
Suy cho cùng, đốt vàng mã cho người quá cố chỉ là mánh khóe gian lận của kẻ đi buôn, lợi dụng sự cả tin của người dân để mưu cầu lợi ích riêng tư suốt hàng ngàn năm nay.
Thế nhưng, đến bây giờ, đang thời đại 4.0, tại Việt Nam, vẫn còn những người rất trẻ, mỗi khi cúng mùng một, rằm hoặc ra mộ thắp hương đều đốt vàng mã cháy ngút trời để thể hiện cái gọi là “báo hiếu” nhưng vẫn không quên cầu tài, cầu lộc ?
Tại sao hoang đường & mê muội vẫn cứ tồn tại mãi trên đất nước này ?
– Như vậy chính là tà đạo, những ai vẫn làm những việc như vậy thật không đúng đạo lí nhân quả, là trái với tự nhiên. Học Phật là để tu sửa bản thân chứ không phải để mê tín, mong cầu Phật thánh hay 1 đấng quyền lực nào phù hộ độ trì, càng không phải là các trò nịnh bợ, đút lót lố lăng! –
st
P/s Diêm Vương là người truy xét tội lỗi thì làm gì có chuyện ăn tiền đút lót chớ? Bởi vậy người Trần gian đừng có nghĩ suy ai cũng như họ vậy sao. Ông ấy được giữ vị trí đó là có TU.

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!