Giáo lý

GIÁO LÝ BAO ĐỒNG 3

GIÁO LÝ BAO ĐỒNG III

CHƯƠNG TRÌNH THĂNG TIẾN THIẾU NHI THÁNH THỂ

CẤP II, NGÀNH NGHĨA

 

 

 

 

 

 

 

 

CUỐN GIÁO LÝ NÀY CỦA :

Em :……………………………………………………………………………………. ..

Sinh ngày :………………………………… tại :………………………………… ..

Rửa tội ngày :…………………………….. tại :……………..

Rước lễ lần đầu ngày :………………… tại :……………..

Thêm sức ngày :…………………………. tại :……………..

Tuyên xưng đức tin ngày :………………. tại :………………

Con ông :…………………………………………………………..

Và bà :………………………………………………………………………………… ..

Địa chỉ :………………………………………………………………………………. ..

Thuộc Giáo xứ:…………………………………………………………………… ..

 

MỤC  LỤC

  1. Thiên Chúa tạo dựng trời đất.
  2. Thiên Chúa tạo dựng con người.
  3. Sa ngã và hình phạt.
  4. Tội lỗi và thương xót.
  5. Abraham, Cha của những kẻ tin.
  6. Các tổ phụ.
  7. Môisen và việc thành lập Israel.
  8. Hành trình trong sa mạc.
  9. Thiên Chúa thiết lập Giao ước với loài người.
  10. Giôsuê lãnh đạo dân chiếm đất hứa.
  11. Các thủ lãnh.
  12. Lập nền quân chủ : Samuel và Saolê.
  13. Đavid, tôi trung của Thiên Chúa.
  14. Salomon, một sự huy hoàng đắt giá.
  15. Các Tiên tri, lãnh đạo tinh thần dân Chúa.
  16. Giáo lý của các Tiên tri.
  17. Thời ảnh hưởng Hy Lạp.
  18. Các hiền nhân tại Israel.
  19. Chúa Giêsu rao giảng Nước Trời.
  20. Hội thánh trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa

 

———————————————————————————————————————————————————

 Bài 1

THIÊN CHÚA TẠO DỰNG TRỜI ĐẤT

 

Khởi thủy, Thiên Chúa đã dựng nên trời và đất. Đất thời trống không mông quạnh, tối tăm trên mặt uông mang và khí thần là là trên mặt nước. Thiên Chúa phán: “Hãy có ánh sáng” và ánh sáng đã có. Thiên Chúa thấy ánh sáng thực tốt lành, Thiên Chúa tách ánh sáng với tối tăm. Thiên Chúa gọi ánh sáng là ngày, còn tối tăm là đêm. Và đã có một buổi chiều, một buổi mai, ngày thứ nhất.

Và Thiên Chúa đã làm một cái vòm, cùng tách nước phía dưới vòm với nước trên vòm. Thiên Chúa gọi đó là Trời…, ngày thứ hai.

Thiên Chúa đã phán: “Nước dưới vòm hãy tụ lại một chỗ để cho khô ráo lộ hiện. Thiên Chúa đã gọi chỗ khô ráo là đất, còn khối nước tụ lại là biển. Thiên Chúa phán : “Đất hãy xanh um thảo vật xanh tươi, rau cỏ nảy hạt giống và cây có quả theo loại trên đất, và Thiên Chúa thấy thế là tốt lành, ngày thứ ba.

Thiên Chúa phán: “Hãy có đèn đóm trên vòm trời để tách ngày với đêm. Thiên Chúa đã làm hai cái đèn lớn: cái đèn lớn hơn để cai ngày, cái đèn nhỏ hơn để cai đêm và thêm có các tinh sao. Thiên Chúa thấy thế là tốt lành, ngày thứ tư.

Thiên Chúa phán: “Nước hãy nhung nhúc những sinh vật, chim hãy bay lượn trên đất, trên mặt vòm trời. Thiên Chúa chúc lành cho chúng rằng: “Hãy sinh sôi nảy nở đầy mặt đất”, ngày thứ năm.

Thiên Chúa đã phán: “Đất hãy sản xuất ra sinh vật theo loại : súc vật, côn trùng, mãnh thú theo loại. Thiên Chúa thấy thế là tốt lành, Ngài chúc lành cho chúng. Thiên Chúa thấy mọi sự tốt đẹp… Và đã có một buổi chiều, một buổi mai, ngày thứ sáu.

(St 1,1-25)

  1. Bài học

Trên đây là những suy tư thần học về vũ trụ và định mạng của con người, nhưng cách diễn tả lại lệ thuộc văn hóa của khu vực vào thời đại đó, nên việc giải thích ý nghĩa các chương này khá phức tạp và khó khăn.

– Bản văn trình bày việc tạo dựng trong 6 ngày, đề cao ngày thứ bảy. Lấy khuôn khổ một tuần lễ để trình bày việc tạo dựng như vậy có ý lấy hoạt động của Thiên Chúa làm gương cho công việc của con người, đồng thời đề cao ngày Sabat.

– 6 ngày tạo dựng chia làm hai đợt : ba ngày đầu là “công trình phân biệt”, ba ngày sau là “công trình trang trí”.

Đoạn văn này là một giáo huấn về Thiên Chúa, về vạn vật, về con người :

– Chính Thiên Chúa là Đấng tạo dựng muôn loài và sắp đặt trật tự cách khôn ngoan.

– Thiên Chúa tạo dựng mọi sự tốt đẹp, Ngài tạo dựng chúng tuần tự có trước có sau.

– Con người là chóp đỉnh của tạo thành, là hình ảnh của Thiên Chúa, được Thiên Chúa cho làm chủ muôn loài.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con ánh sáng của Chúa, để con biết lối mà đi. Xin cho con tấm bánh của Chúa, để con có sức mà dấn bước. Xin cho con Lời của Chúa, để con vững một niềm tin. Ước gì ai gặp con cũng thấy được sự hiện diện của Chúa.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Khi diễn tả : Thiên Chúa dựng nên vũ trụ trong 6 ngày, Thánh kinh có ý nói lên điều gì ?
  2. Nói rằng: “trình thuật tạo dựng là bản tuyên xưng đức tin của dân Chúa”, bạn hiểu câu nói này thế nào ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào ; CHƯƠNG TRÌNH THĂNG TIẾN

Chương Trình Thăng Tiến Thiếu Nhi là hệ thống các Bài học (lý thuyết và thực hành), chương trình hội họp và sinh hoạt chính thức, nhằm giúp thiếu nhi ngày càng trưởng thành về đời sống tâm linh (siêu nhiên) và đời sống nhân bản (tự nhiên). Chương Trình Thăng Tiến thực sự là cuốn cẩm nang của Huynh trưởng.

Chương Trình Thăng Tiến được soạn theo phương pháp tiệm tiến, từ dễ đến khó, từ thấp lên cao, phù hợp với tâm lý của từng lứa tuổi, tương ứng với từng ngành: Au (7-10 tuổi); Thiếu (11-13 tuổi); Nghĩa (14-16 tuổi) và Hiệp sĩ (17-18 tuổi), được phân phối phù hợp với các buổi học Giáo lý và họp hội trong năm

  1. Trò chơi : Ngôi sao linh động

Chia các em thành 5 đội. Tất cả ngồi xoãi chân, xếp thành hình một ngôi sao, mà mỗi đội là một cánh sao. Một em đứng ngoài làm kẻ săn đuổi, và em này phải chạy quanh ngôi sao.

Đến một lúc nào đó, em bất chợt vỗ vào lưng một bạn đang ngồi và ngay lúc đó, cả đội em phải đứng dậy chạy ngược chiều với kẻ săn đuổi và chạy quanh ngôi sao để trở về ngồi lại chỗ cũ. Em nào về sau cùng sẽ trở thành người săn đuổi mới. Vì người săn đuổi cũ sẽ cố chiếm 1 chỗ ngồi trong cánh sao đó.

  1. Nhân bản : LỊCH SỰ

– Lịch thiệp là hoa thơm của đức bác ái, lịch thiệp khác với xã giao hình thức. Lịch thiệp phát xuất từ lòng tôn trọng và quý mến tha nhân. Do đó, thành thực không giả dối. Người Kitô hữu lịch thiệp vì nhận ra Thiên Chúa nơi anh em. Lịch thiệp bởi thế cũng là một thái độ đức tin và một hình thức bác ái.

– Muốn được người khác coi trọng mình, cách tốt nhất là biết tôn trọng người khác. Cách cư xử tốt chẳng bao lâu sẽ trở thành thói quen và sẽ nên tính cách con người của ta. Nó gắn liền với đời sống ta, tạo nên mối thiện cảm với những người ta gặp gỡ. Quy luật cư xử tốt đầu tiên và rất quan trọng là tử tế và ân cần với mọi người.

– “Niềm vui hay lây”. Có tinh thần lạc quan bạn sẽ tạo chung quanh mình một bầu khí vui tươi, đầy sức sống. Nhờ sống lạc quan bạn mới vượt qua được những điều chướng tai gai mắt xảy ra hằng ngày.

Trong giao tiếp hằng ngày, gặp nhiều người ăn ở kỳ dị, nói năng hành động chạm tự ái, người lạc quan biết tha thứ; biết cảm thông tâm trạng kẻ quấy rầy ; biết gieo tình yêu
nơi hiểu lầm, thù oán ; biết hòa mình với mọi hạng người để thể hiện lý tưởng ; biết dẫn dụ kẻ khác tranh đấu vì công ích; biết làm cho hoàn cảnh sống xã hội và tương quan giữa con người với nhau thêm màu sắc êm dịu và vui tươi.

“Có những điều người lịch sự không thể tranh hơn kém”.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 2

THIÊN CHÚA TẠO DỰNG CON NGƯỜI

Thiên Chúa phán: “Ta hãy làm ra người theo hình ảnh Ta, như họa ảnh của Ta, chúng hãy trị trên cá biển và chim trời, trên súc vật và mọi loài mãnh thú, mọi thứ côn trùng nhung nhúc trên đất.”

Giavê Thiên Chúa đã nắn hình người với bụi lấy từ đất đai, Thiên Chúa đã hà hơi sống vào lỗ mũi nó và người đã thành mạng sống. Thiên Chúa đã đem người đặt trong vườn Eden để nó canh tác và giữ vườn.

Giavê Thiên Chúa đã dạy : “Mọi cây trong vườn ngươi đều được ăn. Nhưng cây “biết tốt xấu” ngươi không được ăn, vì ngày nào ngươi ăn nó, ngươi sẽ chết”.

Và người đã đặt tên cho mọi thú vật, chim trời cùng mọi dã thú. Nhưng phần con người, người vẫn không gặp được sự trợ giúp nào đương đối. Giavê Thiên Chúa đã giáng xuống trên người một giấc tê mê, và nó đã ngủ thiếp đi. Thiên Chúa rút lấy một xương sườn của nó rồi đắp thịt vào. Và trên xương sườn đã rút từ người, Giavê Thiên Chúa đã xây thành người đàn bà rồi dẫn đến với người. Và người đã sung sướng reo lên: “Nàng là xương tự xương tôi, thịt tự thịt tôi”.

(St 1,26;2,7-23)

  1. Bài học

Theo chương I sách Sáng thế (bài 1), Thiên Chúa dựng nên cây cối, các sinh vật rồi mới dựng nên con người là đỉnh cao. Còn theo chương II này là một cách trình bày khác: Thiên Chúa dựng nên con người trước rồi mới dựng nên cây cối. Cách tường thuật này quan niệm con người là trung tâm của thế giới, rồi từ đó Thiên Chúa tạo dựng cho con người một khung cảnh sống.

– Thiên Chúa nắn nên con người: cũng như đồ gốm tùy thuộc

tay người thợ gốm, con người có là gì cũng hoàn toàn tùy ở ý Thiên Chúa.

– Thiên Chúa lấy bụi đất làm ra con người: bản chất con người là mỏng giòn, yếu đuối, hèn kém nhưng Thiên Chúa yêu thương, nâng con người lên cho chia sẻ sự sống với Thiên Chúa: “Thiên Chúa thổi hơi vào lỗ mũi”.

– Thiên Chúa dựng nên người nữ cùng một bản tính với người nam. Họ “là xương, là thịt” của nhau, phải yêu thương hợp nhất với nhau.

– Con người được làm việc “chăm sóc vườn Eden”. Làm việc là cách thế con người thể hiện quyền làm chủ vũ trụ.

Ngoài sự sống tự nhiên, Thiên Chúa còn ban cho con người sự sống siêu nhiên và nhiều đặc ân như trí khôn minh mẫn, ý chí hướng về điều lành, không phải đau khổ, không phải chết.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, có những ngày con cảm thấy đời sống thật nặng nề, có những lúc con muốn buông trôi, để mặc cho dòng đời đưa đẩy, có những khoảng thời gian dài con như mảnh đất khô khan cằn cỗi. Xin cho con sự sống của Chúa, để con lấy lại niềm hăng say và sự nhiệt tình, niềm vui và sáng tạo. Con cảm thấy mình cần Chúa trong mỗi giây phút cuộc đời.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Khoa học nói: “người bởi khỉ mà ra”, còn Thánh Kinh bảo: “Thiên Chúa nắn nên con người”. Hai điều này có gì đối nghịch không? Đâu là bài học tôn giáo mà Thánh Kinh muốn dạy ta ?
  2. Trình thuật tạo dựng nói : bà Evà từ xương sườn của ông Adam điều đó có ý nghĩa gì ?
  3. Ngay từ đầu con người đã biết lao động chưa ?
  4. Sinh hoạt
  5. Trò chơi : Chọi gà

– Vật dụng : sợi len dài 20-25cm (mỗi em 1 sợi).

– Chia thành hai nhóm : Gà đỏ – Gà vàng

– Mỗi em cột ở mắt cá chân mình 1 khúc len cùng màu với nhóm của mình (để làm cựa).

Bãi chọi gà cần được phân định rõ và gà của 2 nhóm được rải đều trên bãi chọi. Trong suốt cuộc chơi, tất cả gà đều ở trong tư thế ngồi xổm và để tay phải sau lưng. Khi nghe còi hiệu, tất cả gà phải cố nhảy lại gần đối thủ và dùng tay trái để cướp cựa của đối phương.

– Luật chơi :       . Không được dùng tay phải để cướp cựa.

. Mỗi gà chỉ được chọi với 1 gà.

. Và không đổi tư thế ngồi xổm.

  1. Nhân bản : CHÀO HỎI

“Tiếng chào cao hơn mâm cỗ”.

Chào hỏi là biểu lộ sự thân thiện quen biết, nó còn là phương tiện đặc biệt để gây thiện cảm.

. Người dưới gặp người trên mà không biết chào hỏi là người thiếu lễ độ

. Người trên không đáp lại lời chào của người dưới thường bị mang tiếng là hách dịch, khinh người.

Đối với bất cứ người quen biết nào, ta có thể cúi đầu.

. Gặp người trên ta cúi đầu, 2 tay xếp lại trước ngực

. Gặp người ngang hàng ta chỉ cần cúi đầu.

. Khi chào người trên nếu đang đội nón, phải dùng tay mặt cất nón khỏi đầu (nếu miệng đang ngậm thuốc, phải bỏ thuốc).

. Trong lúc cúi đầu, ta nói : “Chào ông (bà, bác,…) ạ”.

. Gặp người có chức vị, ta có thể chào họ với chức vị, thí dụ: “chào Bác sĩ”.

Gặp người trên không được tự tiện đưa tay ra trước mà phải chờ, nếu người trên đưa tay trước, ta mới được phép bắt tay họ.

Gặp người ngang hàng hoặc người dưới, ta có thể chào bằng cách bắt tay.

. Phải đưa tay phải ra bắt lấy tay mặt người ta.

. Đã bắt tay ai, phải bắt với tất cả sự niềm nở, thân mật ; đừng bắt tay gượng gạo, quá mềm nhũn ; nhưng cũng đừng xiết tay họ quá chặt và lắc tay 2,3 cái như kiểu thử sức.

. Nếu 4 người bắt tay thì đừng một lúc đưa tay bắt chéo nhau, phải đội 2 người bắt tay xong rút lại, 2 người kia mới bắt tay.

. Trường hợp tay đang bị dơ hoặc đang mang bao tay lái xe gặp một người đưa tay ra bắt ; người lịch sự sẽ từ chối khéo : “Xin lỗi ông, tay tôi đang dơ”.

Đang đi với người trên, gặp một người bạn hay người dưới ta chỉ cần cúi đầu chào hoặc bắt tay (để người trên khỏi phải chờ). Nếu cần nói chuyện lâu, ta phải xin lỗi người trên và giới thiệu người dưới với người trên để 2 người chào nhau.

Đang ngồi gặp người trên tới, người lịch sự đứng dậy, cúi đầu chào. Khi giáo sư vào lớp hoặc người trên vào cuộc họp, toàn thể học sinh (hay tham dự viên) phải đứng dậy (2 tay để xuôi) để chào. Trong một cuộc hội họp, chào một lần đã đủ.

Những kiểu chào đặc biệt như kiểu chào nhà binh, chào hướng đạo… chỉ dành riêng cho những người trong đoàn thể đó, người thường không nên dùng.

 ———————————————————————————————————————————————————

Bài 3

SA NGÃ VÀ HÌNH PHẠT

 

Con rắn nói với người đàn bà: “Có phải Thiên Chúa cấm các ngươi không được ăn cây nào trong vườn?”. Người đàn bà nói: “Quả cây trong vườn chúng tôi được ăn, nhưng quả cây ở giữa vườn thì Thiên Chúa phán “Các ngươi không được ăn, không được rờ đến kẻo phải chết”. Rắn nói: “Chẳng chết chóc gì đâu, vì Thiên Chúa biết ngày nào các ngươi ăn nó, mắt các ngươi sẽ mở ra và các ngươi sẽ nên như Thiên Chúa biết cả tốt xấu”. Người đàn bà nhìn : quả là cây ăn phải ngon, nhìn sướng mắt. Nó đáng quý thật, ăn quả cây ấy để được tinh khôn. Bà đã hái lấy quả mà ăn, rồi trao cho chồng. Mắt hai đứa đã mở ra, chúng biết mình trần truồng, chúng đã khâu lá vả làm khố cho mình.

Thiên Chúa gọi người mà rằng: “Ngươi ở đâu?”, người nói: “Tôi nghe tiếng bước của Ngài trong vườn và tôi sợ, vì tôi trần truồng nên tôi đã núp mình đi”. Chúa nói: “Ai đã mách cho ngươi là ngươi trần truồng, hay là ngươi đã ăn trái cây Ta đã cấm ngươi không được ăn”. Người thưa: “Người đàn bà mà Chúa đã đặt bên tôi, chính y thị đã hái nơi cây ấy cho tôi, nên tôi đã ăn”. Giavê nói với người đàn bà: “Tại sao ngươi làm thế ?”. Bà thưa: “Con rắn đã phỉnh tôi nên tôi đã ăn”. Chúa nói với con rắn: “Bởi ngươi đã làm thế nên ngươi hãy là đồ chúc dữ giữa mọi thú vật, ngươi hãy lê bụng và ăn đất bụi mọi ngày đời ngươi. Ta sẽ đặt hận thù giữa mi và người đàn bà, giữa dòng giống mi và dòng giống người phụ nữ. Dòng giống người nữ sẽ đạp nát đầu mi, còn mi sẽ rình táp lại gót chân”.

(St 3,1-21)

  1. Bài học

Con rắn tượng trưng cho quyền lực sự ác, cám dỗ con người để phá vỡ hạnh phúc của họ. Nó rất khéo léo để gây hoang mang cho bà Evà, bằng cách xuyên tạc ý Thiên Chúa: “Dường như Thiên Chúa cấm ăn mọi thứ cây”, “chẳng chết chóc gì đâu…”.

Tội ở đây không chỉ là chuyện ăn một trái cây (tham ăn) nhưng là coi thường mệnh lệnh Chúa, nghi ngờ lòng tốt của Thiên Chúa.

Hậu quả của tội: tội phá đổ trật tự căn bản giữa con người với Thiên Chúa, làm mất sự hòa hợp với Thiên Chúa và với thiên nhiên, gây nên những lộn xộn :

– Mất sự gần gũi thân thiện với Thiên Chúa (con người trốn Chúa), bị đuổi khỏi vườn địa đàng.

– Con người không làm chủ được chính mình (thấy mình trần trụi).

– Bất hòa với nhau : ông đổ tội cho bà, bà đổ cho con rắn. Con người khước từ Thiên Chúa và hậu quả là họ cũng khước từ nhau : Cain giết Abel. Sự chết đã nhập vào thế gian.

– Mất hòa hợp với thiên nhiên : đất sẽ sinh gai góc, con người phải đổ mồ hôi mới có miếng ăn.

Dù con người khước từ Thiên Chúa nhưng Ngài vẫn yêu thương và hứa ban Đấng Cứu Thế.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin làm cho con thật mạnh mẽ, để không nỗi thất vọng nào chạm được tới con. Xin Chúa ngự trong con thật sống động, để con có thể nói như Thánh Phaolô : không phải là tôi sống, mà là chính Chúa đang sống trong tôi.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Ma quỷ đã cám dỗ nguyên tổ về tội gì ?
  2. Hậu quả của tội tổ tông là gì ?
  3. Thiên Chúa có công bằng không khi mà “phạt con cháu vì tội của cha ông” ?
  4. Sinh hoạt
  5. Phong trào: áp dụng khung cảnh thánh Kinh thế nao

Tất cả Lịch Sử Cứu Độ qui hướng về Con Người duy nhất: ĐỨC GIÊSU CỨU THẾ và về một sự kiện duy nhất: ĐỨC GIÊSU Giáng thế làm người, lớn lên tại Palestine, rao giảng, chịu chết, Phục sinh và vinh thăng để Cứu chuộc nhân loại. Cuộc sống và cái chết của Chúa Giêsu, Thiên-Chúa-Làm-Người, là lý tưởng, khuôn mẫu cho chúng ta noi gương.

Khung cảnh đạo đức thật cần thiết. Để giáo dục các em nên những Kitô hữu trưởng thành, Phong trào đã tạo lại những khung cảnh Thánh kinh cho các em. Khung cảnh sẽ in sâu, tác động nơi tâm trí, giúp các em gặp gỡ Chúa, nuôi dưỡng tâm tình yêu mến,… Niềm tin của trẻ sẽ được củng cố giữa khung cảnh linh thiêng đạo đức.

  1. Trò chơi : Sợi dây thừng nguy hiểm

– Vật dụng : 1 sợi dây dài 6-8m ; 1 quả bóng.

– Chia các em thành 2 nhóm : mỗi nhóm giữ 1/2 sợi dây. Giữa 2 nhóm là một vòng tròn đường kính khoảng 1m. Giữa vòng tròn đặt 1 quả bóng. Khi có hiệu lệnh, 2 nhóm sẽ tranh nhau kéo sợi dây sao cho người phe đối phương chạm vào quả bóng. Hễ ai bị chạm vào bóng sẽ bị loại ra ngoài. Nhóm nào còn nhiều người sẽ thắng. Cần ra thời gian chơi khoảng 5 phút/1 lần đua.

  1. Nhân bản : GIỚI THIỆU

– Mục đích là để 2 người chưa quen biết hoặc chỉ biết mặt được rõ nhau hơn. Bất kỳ khi nào và ở đâu, lúc ta nhận thấy cần cho những người đã quen biết ta được quen biết nhau thì ta nên giới thiệu :

. Theo sự lễ độ, dẫn một người bạn vào nhà, chúng ta phải đưa người đó đến chào ba má mình. Vào chơi nhà một bạn, nhớ nhắc bạn dẫn ta tới chào ba má của bạn.

. Trong bữa cơm thân mật, bạn mời 3,4 người quen tới dự. Nếu những người này chưa quen biết nhau, bạn giới thiệu tên và chức vị mỗi người để tiện cách xưng hô và để họ dễ dàng chuyện vãn.

– Bao giờ cũng giới thiệu kẻ ít tuổi với người lớn tuổi hơn, người dưới với người trên. Trong lời giới thiệu phải nói đến danh tánh và chức nghiệp.

. Khi giới thiệu, tay phải ta đưa về phía người dưới và nói với người trên: “Thưa ba (má), đây là chị Hoa đang học cùng lớp với con”; “Thưa thầy, đây là anh con”.

. Trường hợp giới thiệu người nọ với người kia: “Xin giới thiệu, ông A, kiến trúc sư”; rồi đưa tay về phía ông B và nói : “Ông B, Đại úy không quân”. Hai người được giới thiệu cúi đầu chào nhau (hoặc bắt tay) và có thể nói : “Hân hạnh được biết ông”.

. Trường hợp một người định giới thiệu bạn với một người đã quen biết bạn nên đỡ lời họ “Chúng tôi đã quen biết nhau”.

. Trong một buổi lễ, đối với một vị quan khách đặc biệt, chỉ cần giới thiệu địa vị của họ. Thí dụ : “Xin giới thiệu với quý vị, ông Bộ trưởng giáo dục”.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 4

TỘI LỖI VÀ THƯƠNG XÓT

 

Thiên Chúa phán với Nôe : “Giờ khánh tận của mọi xác phàm đã đến. Vì chúng, đất đai đầy những nọc độc. Ta sẽ hủy diệt chúng khỏi cõi đất. Ngươi hãy làm một tàu bằng gỗ bách, dài 300 thước, rộng 50 thước, cao 30 thước. Ta sẽ cho hồng thủy trên đất. Ngươi hãy vào tàu với vợ và con cái ngươi. Trong mọi sinh vật, ngươi sẽ đem vào tàu mỗi loại hai con. Hãy lấy mọi thứ ăn được tích trữ với ngươi, đó là lương thực. Nôe đã làm như Chúa truyền dạy.

Và lụt trên 40 đêm ngày, con nước dâng lên lớn lắm. Tất cả núi cao nhất dưới mọi phương trời đều bị phủ lút cả. Nước đã dâng lên trên đất 150 ngày. Mọi loài có hơi thở đều chết hết.

Ngày 17 tháng 7, tàu đã đậu lại trên núi non xứ Ararat. Nước cứ giảm dần đến tháng 10, các đỉnh núi đã ló hiện. Nôe mở cửa sổ thả ra một con quạ, ông thả ra một con chim bồ câu nhưng nó bay về tàu vì không tìm ra chỗ đậu. Ông đợi 7 ngày nữa lại thả bồ câu ra, xế chiều nó trở về mỏ ngậm một cành ôliu mới ngắt.

Nôe cùng với vợ, các con và muôn thú ra khỏi tàu. Ông xây một bàn thờ để dâng kính Chúa, Chúa hứa: “Ta sẽ không rủa độc đất đai lần nữa vì cớ loài người”. Chúa chúc lành cho Nôe và các con ông.

(St 6,13-9.1)

  1. Bài học

– Khi con người khước từ Thiên Chúa thì họ cũng khước từ nhau. Sự bất hòa giữa anh em là biểu hiện: Cain giết em là Abel.

– Tội lỗi cứ lan tràn đến mức mà loài người phải bị tiêu diệt. Nhưng Thiên Chúa vẫn còn thương xót gia đình Nôe, không để người lành bị tiêu diệt chung với kẻ dữ và dùng gia đình ông mà tái tạo loài người. Nôe và gia đình đã tạ ơn Chúa ngay khi rời khòi tàu.

– Tháp Babel: con người không nỗ lực xây dựng tình nghĩa nhưng kiêu căng xây tháp chọc trời. Lòng kiêu hãnh đã làm cho họ không hiểu nhau, bị phân tán đi khắp nơi.

  1. Cầu nguyện

Chúa ơi, con không dám tin rằng Chúa còn thương con khi nghe biết những chuyện xấu xa con đã làm. Người ta bảo con cứ kể cho Chúa nghe mọi chuyện. Chắc Chúa buồn lắm, nhưng Ngài vẫn nghe con ? Chúa thực sự đã không bỏ con ? Và Chúa đã thương con bằng mọi cách – Chúa đợi con đấy, vì con còn nhiều chuyện muốn thưa với Ngài.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Chúa dạy Nôe đóng một chiếc tàu khổng lồ vì sắp có lụt hồng thủy, qua đó em hiểu được lòng Thiên Chúa như thế nào ?
  2. Sau khi rời khỏi tàu, Nôe đã làm một việc đáng cho chúng ta học hỏi ?
  3. Tháp Babel là công trình của con người sao không được Thiên Chúa chúc phúc ?
  4. Sinh hoạt
  5. Phong trào: TẠO KHUNG CẢNH THÁNH KINH THẾ NÀO

Bắt nguồn từ nhận thức rằng con người dù trẻ em hay người lớn đều rất dễ bị ảnh hưởng bởi môi trường sống “Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” và bị cuốn hút bởi lý tưởng họ ôm ấp.

Để các em được nuôi dưỡng bởi bầu khí đạo đức, thánh thiêng, cần phải đưa các em vào môi trường -tức là khung cảnh Thánh Kinh- bằng các sinh hoạt được khơi nguồn từ Giáo lý, Thánh Kinh như bài hát, trò chơi, băng reo, vào sa mạc, lửa thiêng Thánh Thể bên cạnh các sinh hoạt đạo đức như học, suy niệm, cầu nguyện, chia sẻ Lời Chúa. Những sinh hoạt khơi nguồn từ Giáo lý, Thánh Kinh, từ cuộc đời các thánh này sẽ dần dần thấm sâu vào tâm hồn và trở thành chất dinh dưỡng, chất sống cho các em trong suy nghĩ, cách nhìn, cách phản ứng trước các biến cố, cách cư xử và sống đời thường. Tất cả đều phản ánh Lời dạy của Chúa. Tóm lại: không chỉ dạy về Chúa Giêsu, mà còn tập cho các em sống với Chúa Giêsu.

  1. Trò chơi : Kéo co Ba Lan

– Vật dụng : 1 sợi dây thừng 2m, buộc 2 đầu lại để tạo thành 1 vòng tròn.

– Vẽ 1 vòng tròn trên mặt đất đường kính 5m. Đặt sợi dây ở giữa vòng tròn này. Cho 4 em bước vào giữa vòng tròn và nắm sợi dây bằng hai tay. Khi nghe còi hiệu, các em phải kéo sợi dây ra sau. Trong một thời gian đã quy định trước, em nào chỉ còn đặt được 1 chân trên vòng tròn, thì thắng. Nếu không em nào đặt được chân lên vòng tròn, thì phải ra. Thay cho 4 em khác vào chơi.

  1. Nhân bản : CỬ CHỈ

– Những cử chỉ như khạc nhổ, hỷ mũi, hắt hơi,… người lịch sự phải làm với tất cả sự dè dặt.

. Trong nhà thờ, trường học, ngoài đường phố, nơi rạp hát, tiệm ăn, ở nhà,… không được khạc nhổ xuống đất. Nếu muốn thì hỷ mũi hay khạc nhổ vào khăn tay và làm công việc này hết sức tế nhị. Ở nhà riêng có thể dùng ống nhổ.

. Khi hắt hơi, ngáp, ợ phải dùng khăn tay che miệng. Khăn này xếp gọn để trong túi hoặc trong xách tay.

. Người lịch sự chỉ xỉa răng lúc ngồi nơi bàn ăn. Không xỉa răng lúc đi đường hoăc lúc tiếp truyện với người khác.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 5

ABRAHAM , CHA CỦA NHỮNG KẺ TIN

Giavê phán với Abram: “hãy đi khỏi xứ sở, khỏi quê quán và nhà cha ngươi, đến đất Ta sẽ chỉ cho. Ta sẽ cho ngươi thành một dân lớn, Ta sẽ chúc lành cho ngươi và sẽ cho danh ngươi nên lớn lao, ngươi sẽ là một mối chúc lành. Ta sẽ chúc lành cho những ai chúc lành ngươi…mọi dân tộc trên mặt đất lấy ngươi mà cầu phúc cho nhau. Abram đã ra đi theo lời Giavê phán với ông.

Chúa nói với Abram: “Đừng sợ, Ta là khiên mộc cho ngươi”. Abram thưa: “Lạy Chúa Giavê, Người sẽ ban gì cho tôi, trong khi tôi vô hậu ra đi ?”. Chúa dẫn ông ra ngoài trời và nói: “Hãy nhìn lên trời và hãy đếm tinh sao nếu ngươi có tài đếm được chúng. Dòng giống ngươi sẽ như thế”. Abram đã tin.

Khi Abram được 99 tuổi, Giavê hiện ra với ông và nói : “Tên ngươi không còn là Abram nữa nhưng là Abraham, vì Ta cho ngươi thành Cha của hằng hà sa số dân tộc. Ngươi hãy giữ giao ước của Ta: mọi nam nhân trong các ngươi sẽ chịu cắt bì. Còn vợ ngươi, ngươi sẽ không gọi là Saray nữa nhưng là Sara. Ta sẽ chúc lành cho nó, do bởi nó Ta sẽ cho ngươi một con trai”.

Thiên Chúa đã thử Abraham và nói với ông: “Ngươi hãy đem người con một mà ngươi yêu dấu là Isaac, tới đất Moriah, ở đó dâng nó làm lễ thượng hiến cho Ta”. Sáng ngày, Abraham dậy sớm, thắng lừa đem theo Isaac và 2 tên đầy tớ đến nơi Thiên Chúa đã chỉ cho.(St 2,1-22,19)

  1. Bài học

Việc Thiên Chúa gọi Abraham bắt đầu cách đột ngột nhưng đây là khởi điểm cho một giai đoạn mới trong lịch sử cứu độ do sáng kiến của Thiên Chúa. Lời Thiên Chúa nói cho ông biết ý Ngài : gồm một lệnh truyền và một lời hứa. Abraham tin Chúa.

– Lệnh truyền: là rời bỏ quê hương họ hàng đến nơi chưa xác định. Ơn gọi đòi phải dứt bỏ mọi bám víu bên ngoài.

– Lời hứa: là Lời Chúa chúc lành và ban cho một dòng dõi đông đúc.

Thiên Chúa kết ước với con người: do tình thương mà Thiên Chúa tự trói buộc mình để trung thành với một loài thụ tạo

Abraham vâng lời Chúa bỏ quê hương, họ hàng dấn thân vào bước phiêu lưu mà không biết đi đâu, tương lai ra sao? Ông làm thế chỉ vì tin Thiên Chúa là Đấng Chân Thật. Đức tin bao giờ cũng có phần tối tăm, mạo hiểm, bấp bênh. Tin là dám liều.

Abraham là cha chúng ta trong đức tin và cuộc đời của ông còn mang nhiều bài học cho ta.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con ánh sáng đức tin để nhận ra Chúa hôm nay và hằng ngày, nơi khuôn mặt khốn khổ của những người bị thử thách: Những kẻ vô gia cư, không chỉ tìm kiếm một mái nhà, nhưng còn tìm một con tim hiểu biết, yêu thương. Những kẻ bệnh hoạn và hấp hối, không chỉ trong thân xác, nhưng còn trong tinh thần nữa, bằng cách thực thi lời hy vọng này: “Điều ngươi làm cho người bé mọn nhất trong anh em, là làm cho chính Ta”.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Lời Thiên Chúa hứa cho Abraham đã thực hiện cho ông thế nào ?
  2. Qua cuộc đời Abraham, bạn hiểu thế nào là “lòng tin” ?
  3. Khi gọi Abraham là “Tổ phụ chúng tôi” chúng ta có nhận vơ không? Tại sao ?
  4. Sinh hoạt
  5. Phong trào: PHƯƠNG PHÁP HÀNG ĐỘI LÀ GÌ?

Phương Pháp Hàng Đội là cách tổ chức lấy ĐỘI làm đơn vị căn bản trong mọi sinh hoat. Phương Pháp này cho các em cơ hội nhận ra chính mình, tự đào luyện mình và giúp nhau học tập.

+ Phương Pháp Hàng Đội tập cho các em tinh thần trách nhiệm cá nhân và liên đới qua công việc chung của đội mà các em cùng đảm trách.

+ Phương Pháp Hàng Đội tập cho các em biết đoàn kết, yêu thương săn sóc nhau vì cùng chia sẻ niềm vui nỗi buồn khi sinh hoạt với nhau (biết sử dụng tự do).

+ Phương Pháp Hàng Đội giúp các em phát triển khả năng tối đa và củng cố những đức tính tốt.

  1. Trò chơi : Vòng quay

Chia các em thành từng nhóm 8 người : 4 em nhỏ thì ngồi, duỗi chân chụm vào giữa ; 4 em lớn đứng xen kẽ, nắm tay các em nhỏ. Khi có còi hiệu, các em nhỏ cứng người, nhấc mình lên. chỉ chạm chân suống đất và các bạn cùng ngồi với mình. Các em lớn sẽ chạy xoay tròn – nhanh – chậm ; khi sang phải – khi sang trái cho đến khi chân của các bạn nhỏ rời nhau ra.

  1. Nhân bản : LỜI NÓI

“Chim khôn kêu tiếng rân rang,

Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe”.

– Dùng tiếng cám ơn khi nào ?

. Bạn đánh rơi 1 chiếc bút, người khác nhặt lên đưa cho bạn, bạn nói: “Cám ơn anh (chị)”.

. Bạn cần tìm nhà một người quen, gặp một người chỉ cho bạn, bạn nói: “Cám ơn ông (bà)”.

. Bạn là người bán hàng, trao hàng cho khách và nhận tiền, bạn nói: “Cám ơn ông (bà), khi có dịp mời ông (bà) ghé mua hàng”.

. Khi nhận được lời khuyên tốt hay nhắc nhở về khuyết điểm thì ta phải thành thật càm ơn.

Tóm lại, đối với bất cứ ai đã giúp bạn một việc gì dù lớn, dù nhỏ, bạn hãy nhớ nói “Cám ơn” để biểu lộ thiện cảm với người đó.Chỉ hai tiếng “Cám ơn”, nhưng nó dễ gây thiện cảm với bất cứ người nào bạn gặp.

– Khi gặp người nói cám ơn, bạn chỉ đừng toét miệng cười.

. Bạn đang lên cầu thang, gặp một người già, bạn lịch sự nhường bước người đó lên trước, người đó nói “cám ơn” ; bạn khiêm tốn trả lời : “Thưa, không có chi ạ”.

. Đi đường gặp  em bé té ngã, bạn vội đỡ em dậy, ba má em cám ơn, bạn nói: “Thưa có gì đâu ạ, đó là bổn phận của tôi”.

. Đưa quà của ba má tới biếu một người quen, người ta gửi lời cám ơn ba mẹ, bạn nói: “Thưa có đáng gì ạ, chỉ có chút gọi là…”

– Không phải khi ta làm điều chi phiền lụy đến ai mới có tiếng “Xin lỗi” :

. Bạn có việc gấp cần lên cầu thang vội, khi vượt qua người đi trước, bạn hơi cúi đầu nói: “Xin phép ông (bà)”.

. Đi xem văn nghệ, bạn vào ghế ngồi, trong lúc qua mặt người khác bạn sơ ý chạm vào họ, bạn nói: “Xin lỗi anh (chị)”.

. Nếu đụng chạm ai hơi nặng thì bạn nói: “Xin lỗi ông (bà), ông (bà) có hề chi không ?”

– Trường hợp bạn bị một người khác sơ ý làm phiền, người ta xin lỗi, bạn cũng nên lịch sự bỏ qua và vui vẻ trả lời: ‘Thưa không có chi”. Đừng lườm, nguýt; cũng đừng biểu lộ cử chỉ bất mãn, làm thế chẳng những không lợi gì mà chỉ gây ác cảm.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 6

CÁC TỔ PHỤ

Abraham đã già và trong mọi sự Giavê đã chúc lành cho ông. Abraham nói với người lão bộc già nhất: “Ngươi hãy thề trước Giavê rằng ngươi sẽ không cưới vợ cho con ta trong hàng con cái Canaan, nơi ta đang ở. Nhưng sẽ về quê ta mà cưới vợ cho con ta là Isaac”… Người lão bộc đem theo tất cả những gì quý báu của chủ lên đường đến Aram, ông ngồi nơi cửa thành bên bờ giếng nơi các thiếu nữ đến kín nước. Ông khấn: “Lạy Giavê, Thiên Chúa của Abraham chủ tôi, cô gái nào tôi xin: ‘cô ngả vò cho tôi uống với’ mà cô ấy nói: ‘Xin ông uống, tôi cũng sẽ cho lạc đà của ông uống nữa’ thì đúng cô ấy sẽ se duyên với Isaac”…    (St 24)

Giacob nấu canh và Esau từ ngoài đồng hoang về, chàng kiệt sức. Esau bảo: “Cho tao ăn cái hung hung kia kìa vì tao kiệt sức rồi”. Giacob nói: “Bán cho tôi quyền trưởng nam đi!”. Esau trả lời: “Tao sắp chết, quyền trưởng nam thì có bổ béo gì?”. Giacob nói: “Vậy thì thề ngay đi !”. Esau đã thề bán quyền trưởng nam cho Giacob để lấy bát cháo đậu…(St 25, 29-33)

Giacob nói với Giuse: “Con đi xem các anh con có được an lành không, cừu dê thế nào đem tin về cho cha hay”… Từ xa, anh em thấy Giuse, họ nói với nhau: “Thằng chiêm bao đến kia rồi, ta giết quách nó đi và vất xác nó rồi cứ nói nó bị thú dữ ăn thịt, để xem các điều chiêm bao của nó sẽ ra sao !”.                                           (St 37, 14.18-20)

  1. Bài học

Kinh Thánh cho thấy Thiên Chúa dàn xếp cuộc hôn nhân của Isaac với Rebecca. Hai con sinh đôi được mở mắt chào đời cũng do Thiên Chúa nhận lời cầu khẩn của người cha (St 25,21).

Tại sao Chúa coi Giacob hơn Esau ? Ta chỉ có thể nói là vì Chúa muốn như vậy. không phải vì người đó có công. Hơn nữa, Thiên Chúa có thể biến những điều hèn kém, yếu đuối của con người nên ích lợi lớn hơn cho họ. Quyền năng và lòng nhân hậu của Thiên Chúa mạnh hơn sự gian ác của con người (Thí dụ: việc anh em bán Giuse sang Ai Cập…)

Giacob tỏ ra khôn khéo, đôi khi là thủ đoạn ; thái độ của ông đối với Thiên Chúa còn thô sơ, vụ lợi. Có lần ông vật lộn với Thần sứ của Thiên Chúa, nhưng ông chân thành. Thiên Chúa đã nhận và đổi tên cho ông là Israel (nghĩa là xin Thiên Chúa tỏ sức mạnh). Cuộc vật lộn này tượng trưng cho mối liên lạc cam go giữa Thiên Chúa và con người, cần phải qua nhiều cố gắng lâu dài, khó khăn trong đêm tối mới biết Thiên Chúa.

Chính Thiên Chúa đổi tên cho Giacop thành Israel, ngụ chỉ rằng từ đây, chính thức Giacop sống noi gương tổ phụ Abraham mà phục vụ Thiên Chúa.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho con quả tim của Chúa. xin cho con đừng khép lại, để con vượt qua những oán hờn nhỏ nhen, mọi trả thù ti tiện. Xin cho quả tim con đủ lớn để yêu người con không ưa. Xin cho vòng tay con luôn mở rộng, để có thể ôm cả những người thù ghét con.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Tại sao Thiên Chúa chọn Giacob thay vì Esau ?
  2. Tại sao 12 chi tộc là con cháu của Giacob lại được gọi là dân Israel ?
  3. Bạn có thể kể về một giấc chiêm bao của Giuse không ?
  4. Sinh hoạt
  5. Phong trào: TỔ CHỨC HÀNG ĐỘI THẾ NÀO?

Nên theo quy trình sau đây:

  1. Tìm kiếm, chọn lựa những em có phẩm chất tốt, lập thành một đội do chính anh Đoàn Trưởng làm đội trưởng. Sinh hoạt như một đội với mục đích cho các em làm quen tận mắt, tận tay sinh hoạt của đội, cũng như công việc của một đội là thế nào. Đây gọi là đội kiểu mẫu.
  2. Chia thiếu nhi thành từng đội, trao đội cho các đội trưởng đã được huấn luyện, trong một nghi thức trang trọng nhưng không rườm rà. Từ đây, em là đội trưởng của đội
  3. Các trưởng thường xuyên quan sát, theo dõi để giúp đội trưởng (không vô cớ can thiệp vào việc nội bộ của đội).

Phương Pháp Hàng Đội là cách giáo dục theo lối tự quản. Phương pháp cần có sự phối hợp nhịp nhàng nhạy bén giữ người thụ huấn và người hướng dẫn mới mong đạt kết quả.

 

  1. Trò chơi : Châu chấu đá bóng

– Vật dụng : 1 trái banh.

– Cho các em ngồi vòng tròn, 1 em đứng giữa giữ vai châu chấu. Chú châu chấu này phải luôn nhảy nhót, vì những bạn chung quanh đang cố lăn quả bóng chạm vào chân châu chấu. Em nào lăn trúng chân châu chấu sẽ được vào thay vai châu chấu. Không được ném, chỉ được phép lăn bóng trên mặt đất.

  1. Nhân bản : ĐỐI THOẠI

– Đến công sở, bạn cần tìm một bàn giấy nào gặp người hướng dẫn, bạn nói : “Phiền cô chỉ dùm…” sau đó dừng quên lời nói “cám ơn”.

– Tránh những lời nói chạm lòng tự ái người khác. Hãy nói : “Tôi lầm, anh có lý, anh nói đúng”. Tuy những câu nói này nhiều người ngại dùng, vì thật ra chúng ta không tự hạ giá mình mà còn dễ dàng chinh phục người khác. Khi chúng ta biết nhận lỗi về phần mình thì người khác cũng dễ dàng nhận ra lỗi của họ. Nếu lúc nào ta cũng cho mình là đúng, ta sẽ thành đối tượng ghen ghét và thù oán của mọi người.

Khi nói chuyện với người khác, chúng ta cố gắng nhận ra lý lẽ, thiện chí của họ và biết thành thực cảm phục họ bằng những câu nói : “Anh (chị) có lý”… làm thế, ta có thêm bạn bè mới và dễ dàng được cảm tình với mọi người.

– Khi không đồng ý với ai về một vấn đề gì, bạn muốn nêu ý kiến, bạn hãy mở đầu bằng : “Anh (chị) nói đúng, nhưng có chi tiết này chúng ta cần xem lại…”. Nói như thế, chúng ta tránh làm phiền và chạm tự ái người khác.

– Lời nói luôn phải rõ ràng, rành mạch, nói cho mọi người đủ nghe, đùng cười nghiêng ngả, nói oang oang ầm ỹ làm như không coi ai ra gì. Nói giản dị cho người nghe hiểu, đừng quá cầu kỳ,… bằng những tiếng khó hiểu ra vẻ ta đây “trí thức” ; nhưng cũng đừng quá quê mùa, bình dân. Đừng nói : đen thui, đỏ lòm, tía tui, má tui, anh nói bậy… nhưng nên nói : đen như mực, đỏ như son, cha tôi, mẹ tôi, có lẽ anh lầm chăng…

– Đừng nói những lời, những câu chuyện khiếm nhã : một lời hai ý. Đừng nói những lời chua cay, châm biếm mỉa mai. Đó là những lời độc ác thiếu bác ái. Đừng nói về mình nhiều quá, cũng đừng bao giờ nói đến chuyện của người vắng mặt, vì “một kẻ hay nói xấu người khác cũng dễ nói xấu ta với kẻ khác”. Nói xấu người vắng mặt bộc lộc bản chất hèn hạ và bần tiện. Nó nguy hiểm vì làm người khác mất tín nhiệm nơi mình.

– Nghệ thuật của nói chuyện còn là phải biết lắng nghe.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 7

MÔISEN VÀ VIỆC THÀNH LẬP ISRAEL

 

Người Ai Cập bắt con cái Israel lao công cách ác nghiệt, lao dịch nặng nề. Vua Ai Cập còn ra lệnh cho các bà đỡ “nếu các sản phụ Do Thái sinh con gái thì để cho sống, nếu là con trai thì phải giết chết, quăng xuống sông Nil”…

Môisen thành mục tử chăn dê cừu cho nhạc phụ là Giêthrô, tư tế của Mađian. Thần sứ Giavê hiện ra cho ông trong ngọn lửa giữa bụi gai. Giavê phán : “Ta thấy rõ nỗi khổ của dân Ta bên Ai Cập, Ta đã nghe tiếng than và nỗi đau của chúng, Ta muốn giựt thoát chúng khỏi tay Ai Cập, dẫn chúng lên vùng đất chảy sữa
và mật”…

Giavê phán : “Ta sẽ làm cho Pharaon cứng lòng và Ta sẽ tăng gia các dấu lạ điềm thiêng trên đất Ai Cập. Pharaon sẽ không nghe các ngươi và Ta sẽ nhấn tay Ta xuống Ai Cập. Ta sẽ đem các cơ binh của Ta, dân của Ta là con cái Israel ra khỏi Ai Cập bằng những án phạt lớn lao cho người Ai Cập”.                 (Xh 1,1-7)

  1. Bài học

Thiên Chúa đã chọn Môisen nên Chúa gìn giữ ông. Môisen: nghĩa là được vớt lên. Thuở mới sinh ông bị bỏ trôi sông và được công chúa Ai Cập đón về nuôi. Ông đã được giáo dục trong triều đình Ai Cập, được chuẩn bị đầy đủ để sau

này có khả năng làm một nhà lãnh đạo và lập pháp cho Israel.

Dân Israel bị ngược đãi, bị bắt làm nô lệ phục dịch. Thiên Chúa hiện ra với Môisên, Ngài nói: “Ta thấy rõ nỗi khổ của dân Ta bên Ai cập, Ta đã nghe tiếng than van và nỗi đau của chúng, Ta muốn giựt thóat chúng khỏi tay Ai cập, dẫn lên vùng đất chảy sữa và mật. Thiên Chúa muốn đưa về đất hứa để họ được sống tự do và phụng sự Chúa.

Sau khi nhận sứ mạng, Môisen về Ai Cập để yêu cầu vua cho dân ra đi. Vua không cho. Thiên Chúa đã thực hiện 10 tai họa: (Nước thành máu, ếch nhái, ruồi muỗi, ruồi mòng, ôn dịch, ung nhọt, mưa đá, châu chấu, tối tăm, và các con đầu lòng của người cũng như súc vật Ai Cập đều bị giết chết).

Thấy vậy, vua Pharaon liền hối thúc người Do Thái đi gấp. Các dấu lạ Chúa thực hiện qua tay Môisen không chỉ thuyết phục Pharaon và quần thần Ai Cập nhưng còn thuyết phục chính dân Israel, để họ biết cậy trông vào Chúa và vào Môisen sứ giả của Chúa và vâng theo lời ông.

Trong đêm Vượt qua, dân Israel làm thịt chiên, lấy máu bôi trên thành cửa làm dấu, sứ thần Chúa sẽ “vượt qua” không làm hại các gia đình Do Thái. Họ ăn thịt chiên với bánh không men và rau đắng, ăn vội vàng trong tư thế sẵn sàng lên đường.

Sau tai ương thứ 10, vua Pharaon kinh hãi, đành để cho Israel ra đi. Dân tiến về phía đông để vào đất hứa Canaan.

Môisen hướng dẫn Israel lên đường nhưng chính Chúa mới là Đấng dẫn dắt dân Ngài: Thiên Chúa đi trước dẫn đường họ, ban ngày dùng cột mây, ban đêm dùng cột lửa, để soi đường cho họ đi luôn ngày đêm.

 

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho con biết cởi mở với anh em, nhờ đó, anh em có thể đến với con như đến với một người bạn. Và Chúa sẽ làm cho con trở nên “người” mà Chúa mong muốn trong tình yêu của Ngài. Vì con là con của Chúa là anh em của mọi người.(M. Quoist)

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Người Ai Cập đã làm gì mà chúng ta nói rằng “họ ngược đãi những người Do Thái” ?
  2. Mười tai ương giáng xuống dân Ai Cập, có tác dụng gì trên những người Israel không ?
  3. Điều gì đã làm cho Israel: từ một toán dân nô lệ, ô hợp thành một dân thống nhất, hùng mạnh ?
  4. Sinh hoạt
  5. Trò chơi : Những kỵ sĩ tài ba

– Vật dụng: 1 trái bóng tennis.

– Chia các em thành 2 nhóm: 1 nhóm làm ngựa, nhóm kia làm người cưỡi ngựa (kỵ sĩ). Sau khi lên ngựa, cả nhóm tạo thành 1 vòng tròn lớn và bắt đầu chơi.

– Các kỵ sĩ phải chuyền banh cho nhau, không để rơi. Trong khi đó, ngựa phải cố làm sao cho người quỡi đó khó đạt chính xác khi chuyền banh (ném). Nếu banh bị rớt, kỵ sĩ đó phải xuống ngựa và chạy trốn. Chú ngựa nào nhặt được banh sẽ hô: “Dừng lại !”. Tất cả phải dừng lại. Ngựa giữ banh có thể nhắm kỵ sĩ nào gần nhất để ném hay có thể chuyền cho đồng đội đang ở vị trí thuận lợi để ném.

Nếu ngựa không ném trúng kỵ sĩ, thì các kỵ sĩ lại leo lên yên ngựa và cuộc chơi lại tiếp tục. Ngược lại, nếu 1 kỵ sĩ nào bị trúng banh, thì cả nhóm phải đổi thế chơi cho nhau.                       

  1. Nhân bản : ĂN MẶC

“Quần áo là cá tính con người”.

Một bộ quần áo treo trong tủ hiệu may không có ý nghĩa gì. Khi nó được người nào chọn mặc vào thì nó bộc lộ cá tính của người ấy. Bộ quần áo là nhân cách của bạn, nó thuộc về con người của bạn. Vì thế cần chọn thứ áo quần thích nghi với nhân cách của mình chứ đừng để cho nhân cách mình phải mang tính cách của quần áo.

– Quần áo của bạn là biểu hiện nhân cách. Người chưa quen biết sẽ đánh giá trị chúng ta qua bộ điệu, kiểu cách ăn mặc của ta.

– Bạn có biết rằng: quần áo còn biến cải cả tinh thần của bạn nữa. Người ta có thể thay đổi cá tính nhiều lần trong một ngày bằng cách thay đổi quần áo. Thí dụ khi mặc bộ lễ phục bạn thấy muốn đứng thẳng người ra vẻ đứng đắn, nhưng khi mặc bộ đồ thể thao bạn sẽ có phong thái thoải mái hơn…

– Quần áo có ảnh hưởng trực tiếp đến tâm hồn người ta.

Y phục sạch sẽ, vén khéo, giản dị đó là điều căn bản của xã giao (vén khéo là đừng cẩu thả, xốc xếch, lem luốc, lôi thôi, cúc áo cúc quần gài cho cẩn thận). Không cần bạn trưng diện lòe loẹt nhưng cần đứng đắn, giản dị (đứng đắn là dễ xem, chọn màu, chọn kiểu may cho hợp thời, hợp cương vị của mình).

– Bạn không nên vội bắt chước lối ăn mặc quá lôi thôi hoặc quá mới của một số nghệ sĩ : lý do giản dị là vì bạn chưa phải là nghệ sĩ. Một số nghệ sĩ nổi danh không phải vì cách ăn mặc nhưng vì tài nghệ, tư cách của họ. Bạn không có tài như các nghệ sĩ đó mà bạn vội bắt chước cách ăn mặc của họ, bạn sẽ thành trò cười cho người khác.

– Có những quần áo chỉ mặc trong phòng ngủ, hay ở nhà ; các bạn đừng mặc đến những nơi chung hay mặc ra đường.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 8

HÀNH TRÌNH TRONG SA MẠC

Tất cả cộng đồng con cái Israel kêu trách Môisen và Aharon trong sa mạc. Con cái Israel nói : “Phải chi chúng tôi chết đi bởi tay Giavê trong đất Ai Cập khi còn ngồi bên niêu thịt và được ăn bánh thỏa thuê. Thật các ông đã đem chúng tôi ra sa mạc này để làm cả lũ chết đói ở đây”. Môisen nói : “Ban chiều Giavê ban cho các ngươi có thịt và sáng có bánh ăn thỏa thuê, các ngươi sẽ biết Ta là Giavê, Thiên Chúa của các ngươi”…(Xh 16)

Giavê nói với Môisen : “Xuống đi, vì dân của ngươi đã ra hư đốn. Chúng đã vội lạc xa con đường Ta đã truyền dạy chúng, chúng đã làm cho mình con bê, đã thờ lạy nó, đã tế lễ cho nó… Ta đã thấy dân này là một dân cứng cổ, hãy để ta tiêu diệt chúng, nhưng Ta sẽ làm cho ngươi thành một nước lớn”. Môisen van xin Chúa thay cho dân, Chúa đã nguôi giận…                      (Xh 32, 7-14)

Giavê đi đằng trước họ ban ngày trên cột mây để che nắng và dẫn họ đi đường ban đêm trên cột lửa để soi sáng cho họ, nên họ có thể đi cả ngày lẫn đêm vì Chúa không hề rời khỏi dân.                                                   (Xh 13,21-22)

  1. Bài học

Biết bao tai ương Giavê đổ xuống trên Ai Cập nhưng Pharaon vẫn cứng lòng, lần lữa không cho dân Israel ra đi. Trước khi tai họa cuối cùng xảy đến, con cái Israel được chỉ thị ăn lễ
vượt qua. Lễ này mang một ý nghĩa đặc biệt: đánh dấu việc Thiên Chúa khi đánh phạt Ai Cập đã “vượt qua”, không sát hại các con trai đầu lòng của Israel. Với tai họa này, vua Ai Cập phải nhượng bộ để cho dân đi. Nhưng khi dân Israel đi rồi, ông lại tiếc nên đem quân đuổi theo. Israel bị kẹt : phía trước là biển sậy, phía sau là quân đội Ai Cập. Thiên Chúa đã hỗ trợ, cho họ vượt qua Biển Đỏ mà chân không ướt.

Chúa nuôi dân bằng Manna và chim cút, Chúa cho dân uống nước chảy ra từ tảng đá. Ngài cứu giúp họ cách lạ lùng như việc con rắn đồng. Kinh nghiệm sa mạc cho dân Israel hiểu rằng “Đừng thử thách Chúa là Thiên Chúa”.

Cuộc hành trình 40 năm sa mạc là cuộc hành trình lâu dài và gian khổ, nhưng là thời gian cần thiết để họ ý thức về truyền thống tổ tiên là tin tưởng, phó thác vào Chúa.

Kỷ niệm sa mạc luôn sống động trong lòng dân, suốt thời gian này họ nhiều lần phạm tội, nhờ đó cũng được kinh nghiệm về lòng yêu thương, tha thứ và săn sóc của Thiên Chúa.

Có những lần Thiên Chúa phạt để cảnh cáo nhưng nhờ lời Môisen cầu bầu Chúa lại tha.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết con, và xin cho con biết Chúa. Xin cho con chỉ khao khát một mình Chúa, quên đi chính bản thân, yêu mến Chúa và làm mọi sự vì Chúa. Ước gì con biết nhận từ Chúa tất cả những gì xảy đến cho con và chọn theo chân Chúa luôn.                                                        (Thánh Âutinh)

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Điều gì chứng tỏ Giavê Thiên Chúa ở với dân Israel trong suốt cuộc hành trình sa mạc ?
  2. Bạn hiểu thế nào về “Kỷ niệm sa mạc” luôn sống động trong lòng dân Chúa ?
  3. Giá trị đích thực của “con rắn đồng” là ở chỗ nào ?
  4. Sinh hoạt
  5. Trò chơi : Giựt khăn

– Vật dụng : mỗi em 1 khăn, mỗi đội 1 cọc cờ.

– Cho các em xếp hàng dọc theo đội đều nhau. Vạch 1 đường  ngang làm đích, đặt tất cả khăn ở trên đường đích (cách điểm khởi hành 5m). Ra hạn thời gian 2 phút. Sau hiệu lệnh, em đầu của mỗi đội chạy lên, lấy 1 khăn đem về cột ở cán cờ của đội mình. Sau đó, em kế tiếp mới được chạy lên lấy khăn tiếp theo. Nếu trong khi chạy làm rớt khăn, coi như bỏ tại chỗ đó, chạy lên đích lấy lại khăn khác. Trưởng tịch thu khăn bị rớt lại. Cần theo dõi sự thay đổi nhân vật. Hết thời gian, đội nào cột được nhiều khăn ở cột cờ đội là thắng.

  1. Nhân bản : NGOÀI ĐƯỜNG PHỐ.

Khi ra đường chúng ta phải thận trọng giữ luật đi đường, luật giao thông để tránh những tai nạn đáng tiếc cũng như để tránh gây khó chịu cho người khác.

– Tránh những cử chỉ : thì thầm, chỉ chỏ vào người khác nhất là khi bạn đang đi sau một thiếu nữ. Đừng nhìn trân trân vào mặt người khác.

– Người lịch sự không đứng ngoài nhìn qua cửa sổ hay lỗ khóa nhà người khác hoặc chúi mũi vào tủ kính như một người quê mùa. Gặp đám tang, người lịch sự mở nón chào tiễn biệt người đã quá cố.

– Tránh những cử chỉ gây lộn, ẩu đả ở giữa đường. Đường xá không phải là sân vận động cũng không phải rạp xiếc, do đó không được đua xe hay vừa đạp xe vừa làm trò hề.

Nếu đi với người trên, người lịch sự phải để người trên lên xe trước và lúc xuống phải xuống xe trước để giúp đỡ, dìu dắt người trên, nếu cần.

– Chỗ trọng nhất là phía sau tài xế và bên tay phải theo thứ tự:

tài xế      4                              tài xế      3

3    2  1                   2              1

. Xe Jeep chỗ quan trọng nhất là ghế trên cùng bên cạnh tài xế.

Trường hợp lên xe hơi, lúc lên xe, không nên chui đầu vào xe trước mà thường ngồi vào xe rồi rút chân, xoay người vào.

. Nếu được một người cho “quá giang”, khi xuống xe nhớ cám ơn và chờ người đó lên xe, rồ máy bạn mới đi vào.

. Nếu bạn đưa một người trên về nhà, nhớ chờ cho họ vào nhà rồi bạn mới rồ ga, cho xe chạy.

Trên xe buýt, xe đò :

– Đừng liếc mắt đọc trộm tờ báo hay cuốn sách của người bên cạnh (chờ họ đọc xong, bạn có thể lễ độ hỏi mượn). Đi đường xa, nếu có đem thức ăn để dùng, hãy dùng cách kín đáo, gọn ghẽ, sạch sẽ. Xe buýt là chỗ công cộng, lúc trò chuyện nói vừa đủ nghe, đừng nói bô bô bắt mọi người phải nghe.

– Ngồi chỗ mình đừng lấn hành lý sang chỗ người khác.

– Nếu muốn đóng, mở kính gió nên hỏi ý kiến và xin phép những người có mặt bên cạnh, cách riêng khi đi xe lửa.

. Nếu thấy người tàn tật, già yếu, bệnh hoạn, phụ nữ có mang… ta hãy nhường chỗ, rồi nên đi tránh ra chỗ khác.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 9

THIÊN CHÚA THIẾT LẬP GIAO ƯỚC

VỚI LOÀI NGƯỜI

Môisen đã lên với Thiên Chúa, và từ trên núi Giavê nói với ông rằng : “Ngươi sẽ nói với nhà Giacob, sẽ loan báo cho con cái Israel rằng : các ngươi đã thấy Ta làm gì cho Ai Cập ; và làm sao Ta nhấc các ngươi lên những cánh phượng hoàng mà đem các ngươi đến với Ta. Vậy bây giờ, nếu các ngươi quyết nghe tiếng Ta mà giữ giao ước của Ta, thì các ngươi sẽ là sở hữu của Ta giữa các dân hết thảy, vì toàn cõi đất đều là của Ta. Còn các ngươi, các ngươi sẽ là một vương quốc tư tế cho Ta, một dân thánh. Đó là những điều ngươi phải nói với con cái Israel”. Môisen đi và triệu tập các kỳ mục của dân lại và trình bày trước mắt họ tất cả những lời lẽ ấy như Giavê đã truyền dạy cho ông. Toàn dân cùng nhau đáp lại và thưa : “Tất cả những gì Giavê đã phán, chúng tôi sẽ làm theo”.                                                                  (Xh 24, 1-8)

  1. Bài học

Ra khỏi Ai Cập thì Israel chỉ là một đám dân ô hợp, vô kỷ luật, nhưng Thiên Chúa đã kết ước với Israel. Ngài đã ký kết một giao ước tại núi Sinai. Đây là Giao ước do sáng kiến và tình thương của Thiên Chúa với Israel. Theo Giao ước này: Thiên  Chúa  nhận  Israel  làm dân riêng của Người, còn Israel tuyên nhận Thiên Chúa là Chúa độc nhất phải tôn thờ và vâng phục. Lời cam kết này rất quan trọng, chi phối cả đời sống tôn giáo và chính trị của

Israel. Vận mệnh thịnh suy của dân tộc tùy thuộc mức độ tuân giữ lời cam kết này.

Để giúp họ sống xứng đáng là một dân đã giao ước với Chúa, Chúa ban cho họ những lề luật, chính yếu là 10 điều răn. Hòm Giao Ước nhắc nhớ giao ước và là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa ở giữa dân Người.

Israel cam kết trung thành với giao ước. Nhưng khi vừa xuống núi Môisen đã thấy dân sấp mình thờ lạy con bò vàng. Môisen thịnh nộ ném hai bia đá xuống vỡ tan tành. Ông ra lệnh tiêu diệt những người bội ước rồi trở lên núi xin Chúa tha thứ. Chúa nhận lời và trao lại cho Môisen hai bia đá khác. Chẳng bao lâu dân lại trở lòng : bỏ Chúa mà thờ các thần ngoại.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, có cả triệu người chưa biết Chúa. Nhưng biết Chúa thì được cái gì ? Chúa đến để làm gì nếu đời sống con cái Chúa cứ tiếp tục y như cũ ? Xin hoán cải chúng con, xin lay chuyển chúng con. Ước gì sứ điệp của Chúa trở nên máu thịt của chúng con, trở nên lẽ sống của cuộc đời chúng con, và đem lại cho chúng con bình an sâu xa của Chúa.                           (Helder Camara)

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Nội dung chính yếu của Giao ước Sinai là gì ?
  2. Tại sao Thiên Chúa cao cả và quyền năng vô cùng lại đi kết ước với con người ?
  3. Bạn có biết Giao ước mới là Giao ước nào ?
  4. Sinh hoạt
  5. Phong trào: KỶ LUẬT KHI TẬP HỌP

+ Khi nghe lệnh tập họp phải ngưng ngay mọi việc đang làm.

+ Đội trưởng tập họp đội, kiểm sỉ số, chỉnh tề y phục, chờ lệnh.

+ Khi tập họp phải nhanh nhẹn, trật tự, kỷ luật, đến vị trí tập họp và đứng vào đội hình theo lệnh chỉ huy.

  1. Trò chơi : Cái kìm bay

– Vật dụng : 2 trái bóng nhựa.

– Chia các em thành 2 nhóm ; mỗi nhóm đứng theo hàng hai, khoảng cách giữa 2 nhóm là 5m. Sau tiếng còi hiệu, 2 bạn dầu tiên của mỗi nhóm dùng đầu để giữ chặt quả bóng và đưa bóng đến đích cách 5m, đi qua cột đích, rồi quay trở về trao bóng cho 2 bạn kế tiếp để tiếp tục.

– Lưu ý : trong khi chơi, không được dùng tay, 2 tay phải thọc vào túi quần.

  1. Nhân bản : HIỆU BUÔN, TIỆM ĂN, RẠP HÁT

+ Vào hiệu buôn, dù gặp người chủ hay người bán hàng quen thuộc bạn cũng không nên nói chuyện quá lâu vì làm ngăn trở việc buôn bán của họ, nếu cần chuyện trò, bạn có thể hẹn đến nhà họ thì tiện hơn.

. Tuy mua hàng, bạn phải trả tiền, nhưng khi nhận gói hàng bạn cũng nên nhã nhặn cám ơn người bán.

. Trường hợp người bán hàng vất vả tìm một món đồ cho bạn mà rút cục không có, bạn nên nhã nhặn nói : “Tôi làm phiền bà (cô) quá”.

. Trường hợp xem một món hàng quá đắt, không vừa túi tiền, bạn nên khéo léo xin lỗi : “Chúng tôi không định mua với giá đó”.

. Người bán hàng lịch sự luôn biết giữ nụ cười trên môi, chiều khách hàng : “Vui lòng khách đến, vừa lòng khách đi”. Đừng tỏ vẻ nhọc mệt, bất mãn khi tìm hàng cho khách. Đừng cau có, nóng nảy dù là lúc đông khách. Tránh kiểu nói thách quá giá.

+ Vào tiệm ăn, nên từ tốn đợi người hầu bàn chỉ bàn cho. Tuy nhiên, bạn có quyền chọn một bàn trống mà bạn thích.

. Nếu thiếu ghế, bạn nên bảo người hầu bàn đưa ghế lại, đừng tự tiện đi nhắc ghế ở một bàn khác.

. Nếu mời một người khác đi ăn, bạn nên nhường cho họ chọn món ăn, nếu người đó từ chối bạn mới đứng ra chọn.

. Nếu mời một người ăn. lúc trả tiền bạn nên đến quầy hàng trả cách kín đáo để khách khỏi bận tâm. Dù thực đơn có đắt, bạn cũng nên giữ thái độ bình thản, đừng tỏ điều chi khó chịu.

+ Một tệ nạn rất xấu của mình là chen lấn, không tôn trọng quyền ưu tiên của người khác : người đến trước có quyền mua vé trước.

. Vào rạp hát, nếu phải đi qua người khác để vào ghế, ta hơi cúi người và nói: “Xin lỗi”.

. Ta có thể vỗ tay cổ võ, nhưng việc huýt sáo, hò hét, la lối trong rạp không phải là cử chỉ của người lịch sự. Không gác chân lên ghế trước, vừa khó coi vừa bất lịch sự.

. Tránh việc phê bình, trao đổi to tiếng trong rạp, vì chưa chắc quan niệm nghệ thuật của ta có đúng hay có phù hợp với người khác. Lúc ra, nên thong thả, đừng quá hối hả, chen lấn.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 10

GIÔSUÊ LÃNH ĐẠO DÂN

CHIẾM ĐẤT CANAAN

Giavê phán với Môisen và Aharon: “Vì các ngươi đã không tin vào Ta, để làm Ta được hiển thánh nơi mắt con cái Israel, cho nên các ngươi sẽ không đem dân này vào đất ta định ban cho chúng.                          (Ds 20,12)

Giavê phán với Giôsuê : “Hôm nay Ta bắt đầu cho ngươi được nên lớn lao trước mắt toàn thể Israel để chúng biết là Ta ở với ngươi như Ta đã ở với Môisen.

Khi dân bỏ lều để sang sông Giordan, các tư tế khiêng khán Giao ước đi trước dân, khi chân các tư tế khiêng khán vừa nhúng xuống nước thì nước mạn ngược chảy xuống liền dừng lại, đông đặc. Còn nước xuôi chảy vào biển muối. Các tư tế khiêng khán Giao ước của Giavê đã dừng lại trong lòng sông Giordan ; trong khi toàn thể Israel sang sông ráo chân, mãi cho đến khi tất cả dân đều sang sông Giordan xong xuôi.            (Gs 3,14-17)

Giôsuê họp toàn thể các chi tộc Israel tại Sikem. Ông nói : “Bây giờ các ngươi hãy kính sợ Giavê và phụng sự Người một lòng đơn thành, tín trực. Hãy từ bỏ những thần tổ tiên các ngươi đã thờ bên kia sông cả và ở Ai Cập. hãy phụng sự Giavê”. Dân đáp : “Thật quái gở nếu chúng tôi bỏ Giavê. Ngài là Đấng đã đem chúng tôi và cha ông chúng tôi ra khỏi Ai Cập, khỏi đời nô lệ… Chúng tôi sẽ phụng thờ Giavê vì Người là Thiên Chúa của chúng tôi”.                                              (Gs 24,1-18)

  1. Bài học

Sau khi Môisen từ trần, Giôsuê lên lãnh đạo, dẫn dân qua sông vào chiếm đất Canaan – vùng đất hứa. Vùng đất Thiên Chúa hứa, vùng đất chảy sữa và mật đó không phải là vùng đất trống dành sẵn cho Israel nhưng họ phải chiến đấu, phải đổ mồ hôi, đổ máu để chiếm được.

Israel không phải là một đoàn binh tinh nhuệ, kỷ luật, võ trang nhưng có Thiên Chúa hỗ trợ, không sức mạnh nào có thể ngăn bước chân của đoàn quân lạ lùng này.

Sau khi đã chiếm được đất hứa, dân Chúa họp Đại hội tại Sikem, tái xác nhận lòng tin của 12 chi tộc Israel vào Giavê Thiên Chúa: Israel

nhận Giavê là Chúa của mình, cam kết tuân giữ lề luật Chúa và liên kết gắn bó với nhau, hỗ trợ nhau.

  1. Cầu nguyện: (của Mẹ Thérèse Calcutta)

Lạy Chúa Giêsu, xin hãy dẫn dắt con từ cõi chết đến sự sống từ lầm lạc đến chân lý. Xin dắt con đi từ thất vọng đến hy vọng, từ sợ hãi đến tín thác. Xin dắt con đi từ ghen ghét đến yêu thương, từ chiến tranh đến hòa bình. Xin hãy tuôn đổ bình an trong trái tim chúng con, trong thế giới chúng con, trong vũ trụ.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Vùng đất “chảy sữa và mật” mà Thiên Chúa hứa ban cho Israel nhưng họ vất vả mới chiếm được, điều đó giúp bạn có suy nghĩ gì ?
  2. Bạn biết gì về đại hội tại Sikem ? Có giống ở Sinai không ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: NGÀY THÁNH THỂ

+ Sáng: dâng ngày cho Chúa, vui vẻ chu toàn bổn phận

+ Đêm: xét mình, xin Chúa tha thứ lỗi lầm, hứa sống tốt hơn.

+ Trong ngày luôn nhớ đến Chúa trong mọi biến cố vui buồn.

+ Tham dự thánh lễ và siêng năng viếng Chúa.  

  1. Trò chơi : Nhạc trưởng

Chọn một em đóng vai là một người sành âm nhạc. cho các em đứng vòng tròn, chỉ em “sành âm nhạc” ra một chỗ khuất. Sau đó, trưởng chọn một Nhạc trưởng. Các em trong vòng phải bí mật quan sát và làm theo cử điệu của Nhạc trưởng. Bắt một bài hát vui và đưa em “sành âm nhạc” vào để tìm Nhạc trưởng. Không được chọn quá 3 lần. Và nếu sau 3 bài hát mà không tìm ra thì bị phạt. Nhạc trưởng phải thay đổi động tác liên tục.

  1. Nhân bản : CÔNG TƯ SỞ, NHÀ RIÊNG

+ Thông thường, các công tư sở có người canh cổng hoặc có bàn giấy hướng dẫn, bạn hãy hỏi người gác cổng hoặc qua bàn hướng dẫn nói lý do bạn muốn vào, và xin chỉ dẫn về người hoặc bàn giấy bạn muốn tới gặp.

. Nếu có người hướng dẫn, bạn chỉ việc theo sự hướng dẫn đó. Nếu đi 1 mình, bạn nhớ gõ cửa (hoặc nhấn chuông): 2,3 tiếng. Nếu có người hay có tiếng mời vào thì bạn hãy vào ; bằng không bạn có thể gõ cửa lần thứ hai và đứng đợi.

+ Đến nhà riêng, bạn nên hẹn giờ đến cho tiện kẻo bạn đột nhiên tới giữa lúc gia đình họ đang có xích mích, đĩa chén đang bay thì quả là bất tiện cho gia chủ và phiền cho bạn.

. Thường nên hẹn vào giờ người ta có thể có mặt ở nhà.

. Nếu vào một nhà chưa quen biết, bạn có thể trao danh thiếp của bạn cho người nhà.

. Áo mưa, dù… nên để ở phòng ngoài hoặc treo tại mắc áo có để sẵn ở phòng khách. Cũng có thể để ngoài hè để tránh làm dơ phòng của người ta.

. Khi chờ được tiếp, bạn đừng táy máy, sục sạo đồ vật trong phòng, cũng đừng đi dạo trong phòng. Bạn có thể ngồi chờ tại phòng khách. Khi chủ ra, bạn đứng dậy. Sau khi chào hỏi, chủ mời ngồi, bạn mới ngồi. Nhưng thường khách chờ chủ nhà ngồi rồi mới ngồi.

. Người lịch sự ngồi nghiêm trang dựa lưng vào ghế, 2 tay đặt trên đầu gối hay trên tay ghế. lúc nói chuyện đừng đưa đẩy chân, rung đùi hoặc nhịp chân.

+ Đừng kéo dài câu chuyện, phải biết lui bước trong lúc chủ nhà còn luyến tiếc ta.

. Cuộc thăm viếng không nên kéo dài quá 15 phút. Muốn ra về, ta sẽ nói : “Tôi làm rộn ông (bà) nhiều”. “Chúng tôi lạm dụng thời giờ của ông (bà) đã nhiều”.

. Nếu có người cùng đi thì khẽ bão người kia cốt cho chủ nhà nghe: “tưởng chúng ta có thể xin phép ông (bà) để ra về”.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 11

THỜI CÁC THỦ LÃNH

Con cái Israel đã làm sự dữ trước mặt Giavê, và Ngài đã phó nộp họ trong tay Madian 7 năm… Hễ Israel gieo vãi rồi là quân Madian tiến lên, với Amalech và các bộ lạc trong sa mạc Syri – Ả Rập. Chúng cắm trại và tàn phá hoa màu trong xứ, không để lại một kế sinh nhai nào. Vì thế Israel ra nghèo xơ xác, họ kêu cầu Giavê…

Bấy giờ, Giavê nói với ông Giêdêon rằng: “Với sức lực ngươi có đó, hãy đi cứu Israel khỏi tay Madian”. Nhưng ông đáp lại: “Xin lỗi Ngài, tôi sẽ lấy gì mà cứu Israel ? Này họ hàng tôi yếu thế nhất trong Manasse và tôi là út trong nhà cha tôi. Giavê phán với ông : “Này, Ta sẽ ở với ngươi”.

Giavê phán với Giêdêon rằng: “Dân chúng đi với ngươi đông quá. Ta phó nộp Madian vào tay chúng sao được, kẻo dân Israel lại vinh vang rằng: ‘Chính tay tôi đã cứu lấy tôi’. Ngươi hãy nói với họ: Ai sợ sệt, bồn chồn cứ về”. 22 ngàn người đã lui về chỉ còn một vạn. Chúa bảo:“Dân chúng vẫn còn đông, hãy dẫn chúng xuống bờ giếng… mọi kẻ giơ lưỡi tớp lấy nước như chó, ngươi sẽ để riêng ra. Số đó là 300. Với 300 người này, Ta sẽ cứu Israel khỏi tay Madian, còn toàn dân cứ lui, ai về nhà ấy”.                                                                                       (Tl 6-7)

  1. Bài học

Sau khi chiếm được đất hứa, 12 chi tộc chia nhau đất, họ sống lẫn lộn với người Canaan nên hai bên có liên lạc và ảnh hưởng lẫn nhau. Có những cuộc hôn nhân hỗn hợp vì thế Israel bị cám dỗ, lây nhiễm cách thờ cúng của dân Canaan. Về chính trị, Israel còn yếu (vì tàn phá), lại tổ chức rời rạc: Mười hai chi tộc sống trong một lãnh thổ làm thành một quốc gia không vua. Chỉ hợp nhất bằng tôn giáo mà tượng trưng là Khán Giao Ước. Họ sống khoảng 200 năm như thế. Có những lần dân bỏ Chúa thờ ngẫu tượng của dân Canaan là Baan và Astarôt, là những thần sinh sản. Thiên Chúa trừng phạt họ là để họ bị dân chung quanh đánh phá như dân Môab, Amon, Madian, Philitin,… nhưng khi họ kêu cầu Ngài thì Thiên Chúa từ bi lại cho xuất hiện những vị anh hùng dẹp giặc như Giêđêon, Samson,… họ là những vị thủ lãnh thì đúng hơn là thẩm phán. Sách Thủ Lãnh dạy ta bài học : Tội – phạt – hối – cứu

– (Tội)         :    Israel phạm tội bỏ Chúa, thờ thần ngoại.

– (Phạt)       :    Vì thế Chúa phạt họ để cho rơi vào tay dân ngoại đè nén.

– (Hối)        :    Israel hối cải, kêu lên Chúa.

– (Cứu)       :    Chúa cho một vị thủ lãnh đến cứu họ.

Chúng ta được biết tên và công trình của nhiều thủ lãnh như: nữ tướng Đêbôra, ông Giêdêon, Giéptê, Samson,…

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, con đã yêu Chúa quá muộn màng !

Ôi lạy Chúa là vẻ đẹp vừa cổ kính, vừa luôn mới mẻ, con đã yêu Chúa quá muộn màng ! Chúa ở trong con mà con thì ở ngoài, con cứ chạy đi tìm Chúa ở ngoài.Con thật hư hỏng khi chạy theo các thụ tạo xinh đẹp. Bấy giờ Chúa ở với con mà con lại không ở với Chúa.Các thụ tạo xinh đẹp kia cứ giữ con ở xa Chúa, trong khi chúng hiện hữu được là nhờ Chúa.                  (Thánh Âu tinh)

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Điều gì khiến Israel trở nên suy yếu, bị quấy nhiễu ?
  2. “Tội – Phạt – Hội – Cứu” nghĩa là gì ?
  3. Hãy kể lại câu chuyện cuộc đời của: Nữ tướng Réborah, anh hùng Samson,…
  4. Sinh hoạt
  5. Phong trào: TINH THẦN ĐỘI

Một đoàn quân trang bị tối tân và đầy đủ mà không có tinh thần chiến đấu là võ trang cho địch quân. Vì thế phải làm sao có tinh thần đội vững mạnh, bằng cách:

+ Nêu cao uy tín đội, tình huynh đệ gắn bó trong đội

+ Mọi việc có tổ chức, bầu khí vui vẻ, tín nhiệm nhau.

  1. Trò chơi : Thành trì

– Vật dụng : 1 trái banh.

– Chia các em thành 4 đội, đứng thành hình vuông. Mỗi đội là 1 cạnh hình vuông. Trưởng đứng giữa thảy mạnh banh xuống đất, chạm 1 lần – Rồi thảy lần 2 cho banh nảy lên bay về hướng bất kỳ đội nào. Các em ở đội đó phải đẩy banh dội vào giữa cho banh nảy sang đội khác. Đội nào để banh bay ra khỏi thành trì của đội mình hay banh chạm đất sẽ bị loại trừ.

– Có thể chia đều các em thành 4 đội, mỗi lần sai thì em đó bị loại. Cuối cùng, đội nào thành còn nhiều em là thắng.

  1. Nhân bản : THƯ TỪ – DANH THIẾP

– Viết thư thường dùng khổ giấy 21×27, dùng giấy màu trắng nhất là khi viết cho người trên. Chừa lề vừa phải, chữ viết cho rõ ràng, sạch sẽ. Đừng viết kín hết trang giấy. Nếu định ký láu thì dưới chữ ký phải ghi rõ tên mình. Trừ trường hợp bạn bè đã quen chữ ký của nhau.

. Nếu là bạn bè, cần viết tự nhiên, tránh kiểu cách, văn chương gò bó, lèo lái, cũng đừng dùng những câu nói “sáo”.

. Viết cho người trên, nên cân nhắc lời nói cho có lịch sự và lễ độ.

– Đề bao thư : tên và địa chỉ người gửi đề trên cùng. Tên và địa chỉ người nhận thư : viết lớn và rõ ràng vào phần giữa bao thư. Con tem phải gắn phía trên, mép tay mặt.

. Nếu bạn muốn gởi cho anh Dũng nhưng không biết địa chỉ, bạn phải gởi cho anh Hùng để nhờ trao lại cho Dũng. Lúc đó phong thư bạn cứ viết tên và địa chỉ của anh Hùng và ở góc dưới phía tay trái, bạn viết :” Nhờ anh Hùng trao lại thư

này cho anh Dũng” Đừng viết phía sau, vì đôi khi người nhận thư vô ý không nhìn phía sau, mở thư ra đọc mới biết mình nhầm, bất tiện.

. Khi gửi Fax, Card cũng cần ghi địa chỉ của mình để người nhận dễ dàng gửi thư trả lời.

– Danh thiếp dùng khổ chữ nhật hoặc vuông in tên, tước vị và địa chỉ. Phụ nữ có thể dùng danh thiếp, nhưng khổ nhỏ hơn, chỉ ghi danh tánh, không ghi địa chỉ.

. Danh thiếp được dùng : để chúc mừng, chia vui xẻ buồn với ai; để trình danh tánh khi tới thăm một người lạ; để gửi kèm theo quà tặng một người khác (trường hợp này, không cần viết lời nào trên danh thiếp)

. Đến thăm một người nhưng không gặp, ta trao danh thiếp lại cho người nhà và bẻ gập góc trên phía tay mặt.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 12

THIẾT LẬP NỀN QUÂN CHỦ :

SAMUEL VÀ SAOLÊ

Dân chúng đã nói với Samuel : “Thế nào cũng phải có vua cho chúng tôi. Chúng tôi phải được nên như mọi dân tộc khác. Vua chúng tôi sẽ làm thẩm phán trên chúng tôi và xuất chinh đi trước chúng tôi”. Giavê phán với Samuel : “Ngươi cứ nghe tiếng chúng mà đặt một vua trên chúng”.                      (1Sm 8,19-22)

Samuel đã cho các chi tộc Israel bắt thăm, trúng chi tộc Benjamin ; đoạn chi tộc Benjamin bắt thăm, trúng thị tộc Matri. Thị tộc Matri bắt thăm trúng Saolê con ông Qish. Toàn dân đã đến Gilgal và ở đó họ tôn Saolê làm vua trước nhan Giavê. Ở đó Saolê và mọi người Israel được vui mừng quá đỗi.             (1Sm 10, 20-21)

Saolê nắm chắc vương quyền trên Israel, ông giao chiến với tất cả địch thù xung quanh: Moab, Amon, Edom, các vua Xobah và Philitin. Trận nào cũng thắng. Ông lập nhiều chiến công và đánh Amalech để giải thoát Israel khỏi tay những kẻ cướp phá.                      (1Sm 15, 47-48)

  1. Bài học

Vào cuối thời các thủ lãnh, Israel thấy cần phải có thống nhất về mặt chính trị mới đương đầu nổi với ngoại bang, vì thế họ xin Samuel, vị “thủ lãnh” cuối cùng, lập cho họ một vua : đó là vua Saolê ; nền quân chủ bắt đầu và kéo dài 450 năm, cho đến khi dân bị đem lưu đày ở Babilon.

Samuel không hài lòng khi dân xin ông đặt cho họ 1 vị vua, tức là dân không muốn Giavê dẫn dắt mình. Nhưng được Chúa chấp thuận, ông xức dầu phong Saolê làm vua rồi rút vào bóng tối tuy vẫn theo dõi và giúp đỡ nhà vua.

Samuel là con người tuyệt đối trung thành với Thiên Chúa, ông dọn đường cho cuộc phục hưng chính trị và tôn giáo của Israel thời Saolê, nhất là thời Đavid sau này.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, nhiều bạn trẻ đã không ngần ngại chọn những cầu thủ bóng đá, những tài tử điện ảnh… làm thần tượng cho đời mình. Hôm nay, chúng con muốn chọn Chúa Giêsu, không phải vì Chúa giàu có, tài năng hay nổi tiếng. Nhưng vì Chúa là Thiên Chúa làm người. Ước gì chúng con can đảm chọn Chúa, nhiều lần trong ngày qua những chọn lựa nhỏ bé, để Chúa chiếm lấy toàn bộ cuộc sống chúng con, và để chúng con được thông hiệp vào cuộc sống của Chúa. Amen.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Tại sao khi dân Chúa muốn có một vị vua cai trị đất nước thì Samuel không hài lòng ?
  2. Vua của Israel khác những vua các nước khác ở điểm nào ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: TRÌNH DIỆN ĐỘI

Được lệnh trình diện đội, đội trưởng báo cho các em sửa soạn lại y phục, xong hô tên đội, cả đội đáp lại rồi đội trưởng dẫn đội chạy vòng sau lưng trưởng (ngược chiều kim đồng hồ) đến xếp hànng ngay trước mặt trưởng, cách trưởng 3 bước sao cho huynh trưởng đứng giữa. xong so hàng đội nghỉ nghiêm.

Đoạn quay sang trái bằng cách phất mạnh cờ sang trái kèm theo khẩu lệnh “bên trài quay”. Đội quay sang vẫn ở thế nghiêm. Đội trưởng cho các em chào trưởng rồi đội trưởng lên trình diện(Nếu lãnh cờ danh dự, Đội trưởng đưa cờ thẳng lên rồi hạ cờ ngang xuống, tay phải cầm cán cờ ở ngang vai, tay trái cầm góc cán cờ sát nách, lòng bàn tay úp xuống đất).

Xong Đội trưởng cho lệnh chào trường (nếu lãnh cờ danh dự thì quay chào cả đoàn) và dẫn đội về (chạy sau lưng trưởng ngược chiều kim đồng hồ)

  1. Trò chơi : Banh rượt Bóng

– Vật dụng : 2 trái bóng 2 màu (để phân biệt).

– Chia các em thành 2 nhóm, cho đứng vòng tròn xen kẽ nhau. Hai trái bóng xuất phát cùng một lúc và cùng chiều. Mỗi nhóm chuyền cho nhau. Không chuyền lầm banh và không được làm rớt banh. Ấn định thời gian, banh nào đi đến giáp vòng trước là thắng. Nếu banh bị rớt, phải trở về vị trí ban đầu.

  1. Nhân bản : TẶNG QUÀ

– Những người thân thường tặng quà cho nhau vào những dịp Tết, ngày sinh nhật, bổn mạng, ngày cưới, mừng tân gia,… mục đích biểu lộ tình thân thiện hoặc lòng biết ơn. Ngày nay theo tục lệ Âu Mỹ, người ta quen trao quà, gửi thiệp chúc mừng vào dịp Tết dương lịch hay Âm lịch.

“Quà tặng không quan trọng bằng cách tặng”

– Quà tặng không cần phải mắc tiền, nhưng nó chứng tỏ rằng bạn đã dành cho họ những tình cảm tốt đẹp. Hãy cố gắng chọn những món quà mà bạn nghĩ rằng người nhận sẽ thích.

* Thí dụ : sau 1 vài ngày ở chơi nhà một người bạn. Bạn có thể gởi một món quà biếu mẹ người bạn. Bạn có thể mang nó lúc tới thăm hay gởi bằng Bưu điện sau khi bạn trở về nhà. Đây không phải hoàn trả lại cho chủ nhà về những gì đã làm cho bạn nhưng đó là cách bày tỏ sự biết ơn. Chắc chắn bạn sẽ được khen ngợi và đón tiếp nồng nhiệt trong những lần sau.

* Tặng quà trong những dịp đám cưới hoặc mừng tân gia,… nên cho người nhà đem đến trước. Vì nếu được mời đi ăn mà ta kè kè theo một món quà thì coi như ta đánh giá bữa ăn bằng món quà đó.

* Đến dự bữa tiệc, nếu có đem theo hoa tặng chủ nhà, ta đừng đưa tặng trước mặt mọi người, mà nên trao cho người ra mở cửa, kèm theo tấm “danh thiếp” đặt trên bó hoa đó, để nhờ người này trao lại cho chủ nhà. Tại các nước Âu Mỹ, người ta có thể nhờ chính người bán hoa đưa bó hoa lại cho chủ nhà kèm theo danh thiếp người mua. (Hiện nay tại nước ta cũng có dịch vụ này)

– Những món quà nên được bạn đón nhận với tất cả nhiệt tình và thích thú, ngay cả khi chúng không phải là thứ bạn thích. Nếu bạn để người khác thấy rằng món quà làm bạn không bằng lòng, việc đó sẽ làm buồn lòng người tặng. Dù sao, món quà không bao giờ quan trọng bằng tình cảm người khác dành cho ta. Hãy chân thành, vui vẻ nói lời cám ơn.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 13

ĐAVID, TÔI TRUNG CỦA THIÊN CHÚA

Samuel thấy Eliab, ông nói: “Hẳn vị được xức dầu của Giavê đã ở trước mặt Người?”. Nhưng Chúa phán: “Đừng nhìn dáng vẻ của nó hay tầm vóc cao lớn, vì Ta không màng đến nó. Không phải người phàm nhìn sao Thiên Chúa cũng nhìn thế, bởi người phàm chỉ trông thấy những điều lộ trước mắt còn Giavê thấy điều ẩn tận đáy lòng”. Isai dẫn qua trước mặt Samuel 7 người con của ông nhưng Samuel nói: “Giavê không chọn ai trong những người này, con ông tất cả có thế thôi ư ?”. Isai thưa : “Còn đứa út, nó đang phải chăn cừu”. Samuel bảo : “Sai người đi đem nó về”. Ông Isai đã sai người đi đưa cậu về. Cậu là người mái tóc hoe, có đôi mắt xinh, dáng vẻ khôi ngô, Giavê phán: “Đứng dậy xức dầu cho nó, chính nó đó”.                                       (1Sm 16,6-12)

Goliat nói với Đavid: “Ta là chó sao mà mày cầm gậy đánh ta?”, và y lấy các thần thánh của y mà nguyền rủa Đavid. Đavid nói: “Mày đến đánh ta với gươm, với giáo, với loa phóng. Phần ta, ta đánh mày với danhGiavê các cơ binh. Hôm nay Giavê sẽ nộp mày trong tay ta, ta sẽ hạ mày, tách đầu khỏi mình mày và phân thây mày cho chim trời và mãnh thú ăn thịt, để tất cả thiên hạ biết rằng Israel có một Thiên Chúa.         (1Sm 17,43-46)

  1. Bài học

Đavid là một trong những khuôn mặt sáng chói nhất trong Cựu ước. không những ông có một vai trò chính trị quan trọng trong lịch sử Israel, mà hậu thế còn nhớ đến ông như một con người chân thành, dễ mến, rất nhân bản và lòng đạo đức của ông qua những thử thách cũng như cả trong sa ngã.

Đavid là một chiến sĩ can đảm. Trong chiến tranh với Philitin, ông đã lập được nhiều chiến công, đặc biệt là giết được tên tướng khổng lồ Goliat, nên được vua gả công chúa Mican cho và nên bạn thân của hoàng tử Gionathan. Nhưng cũng vì những chiến công đó mà Saolê sinh ghen tức, nghi kỵ, muốn ám hại Đavid, nhưng Đavid vẫn một lòng tôn trọng Saolê, người được Thiên Chúa xức dầu.

Đavid là người tín nhiệm và tuân phục ý Chúa dù khi thành công hay thất bại. Đavid là người “vừa lòng Giavê”. Chính ông đã thiết lập Giêrusalem nên thủ đô chính trị và tôn giáo.

Đavid đánh đông, dẹp bắc, thắng các dân Aram, Amon, Môab, Edom,… mở rộng bờ cõi thành một đế quốc. Chính trong dịp chiến tranh với Amon, ông phạm tội ngoại tình và sát nhân, Ngôn sứ Nathan được sai đến để sửa dạy vua. Vua sám hối.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu ! Giữa một thế giới đề cao quyền lực và lợi nhuận, xin dạy con biết phục vụ âm thầm. Giữa một thế giới say mê thống trị và chiếm đoạt, xin dạy con biết yêu thương tự hiến. Giữa một thế giới đầy phe phái chia rẽ, xin dạy con biết cộng tác và đồng trách nhiệm. Giữa một thế giới đầy hàng rào kỳ thị, xin dạy con biết coi mọi người như anh em.

III. Câu hỏi thảo luận

1.Khi được xức dầu làm vua Israel, Đavid có thái độ nào đối với Saolê

  1. Qua câu chuyện cuộc đời Đavid, đức tính nào nơi vị vua danh tiếng này làm em cảm phục ?
  2. Việc Chúa chọn Đavid giữa các anh em: theo em hiểu , Thánh kinh muốn nói gì về người lãnh đạo dân Chúa ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: LỬA THIÊNG THÁNH THỂ

Đối với Phong trào Thiếu Nhi Thánh Thể, lửa thiêng Thánh Thể là một loại hình sinh hoạt vui tươi hấp dẫn không thể thiếu trong các sa mạc huấn luyện, trong các dịp du ngoạn, hay các sa mạc qua đêm. Sinh hoạt có mục đích giáo dục kết thúc ngày Thánh Thể trong sa mạc huấn luyện của Phong trào.

+ Lửa vẫn có trong thiên nhiên, trong Thánh Kinh, lửa nói lên sự hiện diện và can thiệp của Thiên Chúa (Bụi gai cháy, thiêu đốt lễ vật, lửa dẫn đường sa mạc, …)

+ Đức Giêsu đem lửa đến và mong ước cho lửa ấy cháy lên,..

+ Chúa Thánh Thần đến trên các tông đồ dưới hình lưỡi lửa

Các sa mạc sinh quây quần bên hơi ấm và ánh sáng của đống lửa để nhớ đếnlửa thiêng Chúa đem đếng cho mỗi tâm hồn để mọi người hiệp nhất trong lửa của Thiên Chúa: lửa tình yêu.

  1. Trò chơi : Rắn độc

– Vật dụng : 1 trái banh.

– Cách chơi : trái banh tượng trưng cho con rắn. Nếu banh chạm vào bất cứ ai, bất cứ phần nào trên thân thể, trừ bàn tay ra thì coi như bị rắn cắn. Cho các em ngồi thành vòng tròn sát nhau. Sau 1 tiếng còi hiệu, trưởng thả trái banh xuống đất, banh lăn tới em nào, phải dùng tay đẩy banh ra. Nếu em nào sai luật chơi, hay bị trúng banh (rắn cắn) thì bị loại khỏi vòng. Ai còn lại cuối cùng sẽ là kẻ chiến thắng.

  1. Nhân bản : ĐIỆN THOẠI

– Khi chuông điện thoại reo, bạn nhắc ống nghe và nói: ”Alo, tôi xin nghe đây”. Hoặc nếu là cơ quan thì bạn tự giới thiệu: ”Alo, Công ty Máy tính…. xin nghe”.

* Khi điện thoại gọi một người nào khác, bạn nói: ”Xin ông (bà) vui lòng chờ một chút.” Rồi đặt máy ra một bên, tìm người được gọi. Đừng gọi bằng cách la lớn: ”Nè, má có điện thoại”. Hãy nói nhỏ nhẹ: ”Thưa Má, có điện thoại. ”Khi người được gọi không có nhà, bạn hãy nói: ”Thưa anh, rất tiếc chị tôi không có nhà. Tôi có thể nói chị tôi gọi lại cho anh sau được không ? Hay tôi có thể nhận lời nhắn được không?”

* Khi cần biết tên người trong điện thoại, người lịch sự không hỏi: ”Ai đó?” mà thường nói: “Xin lỗi, tôi được hân hạnh tiếp chuyện với ai ở đầu dây?” hoặc: ”Xin vui lòng cho biết quý danh”.

* Khi bị gọi lầm, bạn đừng tỏ lộ bực tức, gắt gỏng, nhưng nhẹ nhàng nói: ”Xin lỗi, tôi nghĩ anh đã gọi nhầm số rồi, đây là….. số….. rất tiếc”.

* Khi có người đang nghe điện thoại, bạn hãy chỉnh nhỏ tivi,radio Tránh tất cả tiếng ồn ào giúp cuộc đối thoại được dễ dàng.

– Khi gọi điện thoại: phải biết đúng số, bấm số và chờ chuông reng từ 8 đến 10 lần. Kiên nhẫn vì người mà bạn gọi không ngồi chờ sẵn để trả lời ngay hồi chuông đầu, có thể họ đang mắc bận.

* Khi một người khác nhấc điện thoại, bạn nói: ”Xin vui lòng cho tôi nói chuyện với (anh Trung)”. Nếu không có Trung ở nhà, bạn nên nói “Cám ơn” và hẹn sẽ gọi lại. Nếu cần nhắn thì nói: ”Em là Đức Thành, xin chị vui lòng nhắn lại anh Trung…..”

* Gọi điện thoại nên nói vắn tắt bao nhiêu có thể. Ví khi gọi điện thoại nói chuyện với một người là bạn đường đột bắt người ta tiếp chuyện với mình. Chỉ có thể nói dài với những người thân. Tuy nhiên nếu định kéo dài câu chuyện ta phải hỏi: ”Thưa ông, câu chuyện của tôi hơi dài, ông có rảnh độ 10 phút được không ạ ?”

– Cẩn thận gác máy cho đúng.

– Khi đường dây điện thoại chung nhiều máy: không được nói chuyện quá lâu, không bao giờ nghe lỏm khi người khác đang nói, nếu lỡ nhấc lên bạn hãy lặng lẽ bỏ máy xuống. Dù rất gấp, đừng bao giờ thô lỗ, nóng nảy với người đang dùng cùng một đường dây. Hãy đợi.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 14

SALOMON, SỰ HUY HOÀNG ĐẮT GIÁ

Giavê hiện ra cho Salomon trong mộng ban đêm, Ngài nói : “Ngươi muốn Ta ban gì, hãy xin !”. Salomon thưa: “Lạy Giavê, Thiên Chúa của tôi, Người đã cho tôi tớ Người làm vua, kế vị Đavid cha tôi. Tôi đây là một đứa trẻ chưa biết ngõ ra, ngõ vào; lại ở giữa dân Người, một dân đông không sao kể xiết. Xin Người ban cho tôi tớ Người tấm lòng biết nghe để phân xử việc dân Người, để biết biện minh điều phải, điều trái…”. Lời ấy đẹp lòng Đức Chúa. Giavê phán : “Vì ngươi đã xin điều ấy chứ không xin sống lâu, được của cải, không xin được mạng sống quân thù thì ta sẽ ban cho ngươi lòng trí khôn ngoan, không ai sánh được với ngươi. Và cả những điều ngươi không xin Ta cũng ban cho : của cải, vinh sang đến nỗi trong hàng vua chúa cũng không ai sánh được với ngươi, mọi ngày đời ngươi. Nếu ngươi đi theo đường lối của Ta và nắm giữ các luật điều và lịnh truyền của Ta, như Đavid cha các ngươi đã đi, Ta sẽ cho ngươi được dài ngày”.                                                          (1V 3,5-13)

  1. Bài học

Công trình của Salomon không phải là chống ngoại xâm hay mở mang bờ cõi, nhưng là phát triển trong bình an và thịnh vượng, những ngày  đầu  của  triều  đại Salomon đã mở ra bao triển vọng tốt đẹp. Tiếp tục công trình của vua cha. Ông khuyến khích thị trường thương mại quốc tế làm cho đất nước

phồn vinh, xây dựng những lâu đài uy nghi tráng lệ, một trong những công trình vĩ đại của ông là xây cất đền thờ Giêrusalem. Salomon còn là người khôn ngoan nổi tiếng khắp nơi, nhưng ông lại mê say sắc dục : có hàng trăm vợ thuộc nhiều quốc gia, nhiều tôn giáo khác nhau, để giữ giao hảo với chư hầu và ngoại bang nhiều khi bằng cách lấy người xứ đó (đặc biệt có thể kể : con gái vua Ai Cập, Tia, Saba,…). Salomon đã xây đền thờ kính Giavê nhưng khi về già “ông không còn trọn niềm với Giavê”. Để chiều các bà vợ ngoại quốc, ông đã xây các đền miếu để thờ các thần của họ, điều này gây nguy hiểm cho sự tinh tuyền của đạo Giavê.

Salomon nổi tiếng là khôn ngoan nên truyền thống Do Thái thường gán cho vua là tác giả nhiều sách thuộc loại khôn ngoan: như Châm ngôn, Diễm ca, Giảng viên, Khôn ngoan.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang. Xin cho con biết cộng tác với Chúa, xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng, vui tươi và hạnh phúc, để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn cho mọi người và cho vũ trụ.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Tại sao lời cầu xin của Salomon lại đẹp lòng Thiên Chúa ?
  2. Điều tai hại trong “khôn ngoan chính trị” của Salomon là gì?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: NGHIÊM TẬP

Nghiêm tập là một trong những bài khóa thực hành quan trọng mà phong trào sử dụng phối hợp với Phương pháp hàng đội, nghệ thuật chỉ huy. Nghiêm tập còn là cách rèn luyện kỷ luật, tư cách tác phong cho thiếu nhi. Cần thực hiện thống nhất từ trên xuống dưới và được lặp đi lặp lại cho quen.

  1. Trò chơi : Nhảy cừu

Các em tập họp hàng thẳng, chia đều các nhóm để thi đua. Từ điểm xuất phát vạch 1 đường thẳng. Cách đó 2m là chỗ cừu đứng ; cách cừu 5m là đích. Mỗi đội chọn 1 bạn làm cừu, đứng cách 2m. Đứng cúi khum người xuống, 2 tay chống đầu gối. Trưởng thổi còi lệnh, mỗi nhóm theo thứ tự chạy và nhảy chống 2 tay lên lưng cừu, dang chân nhảy qua, và nhảy đến điểm đích. Nhóm nào có số bạn nhảy qua nhiều, và đến đích trước là thắng

– Chú y : nếu bị té, hay chân chạm vào cừu coi như chết. Không được đến đích.

  1. Nhân bản : ĂN UỐNG

“Ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau.”

– Được mời đến dự một bữa ăn, thông thường nên đến trước 10-15 phút là vừa. Phải tránh việc đến trễ, cũng không đến sớm quá gây phiền cho chủ nhà : mất nhiều giờ tiếp chuyện, trong khi họ bận rộn chuẩn bị bữa ăn.

* Vào phòng ăn, phải biết nhường bước cho người trên vào trước, chờ chủ nhà xếp chỗ. Nếu đã có ghi tên sẵn ở chỗ, người lịch sự bắt đầu tìm tên mình từ chỗ dưới lên. Khi đã có chỗ, ta đứng sau ghế chờ chủ nhà và người trên ngồi rồi ta mới ngồi. Nếu kế bên có người đáng kính, bạn nên mau mắn kéo hộ chiếc ghế.

* Thuốc lá chỉ nên hút sau bữa ăn.

* Khăn ăn trải trên đùi, đừng đeo trên cổ như trẻ con, cũng đừng dùng khăn ăn lau lại bát đĩa. Kéo ghế vừa sát bàn, lưng tựa vào ghế, đừng để ghế xa bàn khiến phải chồm trên bàn, kém lịch sự. Hai tay luôn để trên bàn, đừng chống khủy tay lên bàn trông không đẹp. Nếu không muốn dùng một thứ rượu nào, khi người tiếp rượu tới, ta chỉ cần đặt ngón tay ngay miệng ly. Trường hợp dùng rượu hoặc nước ngọt, khi người tiếp rót đầy hơn 2/3 chiếc ly, ta nâng ly lên một chút hay đặt ngón tay trên miệng ly để ra dấu là người ta hiểu.

* Ăn uống khoan thai, đừng và cơm vội vã một trật 3,4 miếng, húp canh thì húp cho êm. Miệng đang ngậm thức ăn đừng há cho người khác thấy, đừng vừa nhai vừa nói, như thế lỡ thức ăn “phiêu lưu” khỏi miệng thì bất lịch sự lắm. Gắp thức ăn đừng xáo trộn cả đĩa, đừng kén chọn, mà chỉ nên lấy miếng nào gần nhất. Uống rượu hay nước ngọt nên uống từng hớp, đừng vừa nhai thức ăn vừa uống. Miệng còn thức ăn mà hớp rượu thì chưa biết ăn, cũng như chưa biết thưởng thức rượu.

. Dao và muỗng nên cầm tay mặt: muỗng dùng ăn món lỏng như xúp. Đừng húp ngang hông chiếc muỗng, nhưng phải cho đầu muỗng vào miệng.

Dao dùng để cắt bánh, thịt, hoa quả; đừng dùng mũi dao thay nĩa ghim thức ăn cho vào miệng.

Đang lúc ăn, nếu không cần dao, muỗng, nĩa thì đặt úp trên mép đĩa hoặc để trên giá nhỏ. Dao thì để quay lưỡi dao về phía mình. Khi ăn xong, muỗng, nĩa mới xếp ngửa trong đĩa, dao được giữ lại để ăn miếng tráng miệng. Ăn tráng miệng chỉ nên “ăn tráng miệng” chứ không ăn lấy no. Trái cây dùng 1,2 trái; bánh mứt cũng thế. Khi uống nước nóng không nên thổi.

* Người hầu tiếp thức ăn vào phía tay trái người ngồi ăn, rót rượu thì phía tay mặt người ta. Thông thướng chỉ thay đĩa vào lúc đầu sau khi ăn món xúp, và cuối bữa trước khi dùng món tráng miệng.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 15

CÁC TIÊN TRI,

LÃNH ĐẠO TINH THẦN DÂN CHÚA

Có lời Giavê đến với tôi: “Trước khi Ta nắn ra ngươi trong lòng mẹ. Ta đã biết ngươi. Trước khi ngươi lọt dạ mẹ, Ta đã tác thánh ngươi. Ta đã đặt ngươi làm tiên tri cho các dân tộc”. Tôi mới nói: “A ha ! Lạy Đức Chúa Giavê, này tôi đâu biết nói vì tôi chỉ là một đứa trẻ”. Nhưng Giavê phán bảo tôi: “Đừng nói ngươi chỉ là một đứa trẻ, vì hễ Ta truyền cho ngươi, ngươi sẽ nói. Trước mắt chúng đừng sợ, vì có ta ở với ngươi”. Đoạn Giavê đưa đưa tay đụng đến miệng tôi và nói: “Này Ta đặt
lời lẽ của Ta trong miệng ngươi. Hôm nay, Ta cử ngươi cai các dân tộc và các nước để nhổ và lật đổ, để hủy và để phá, để xây và cấy trồng… Còn ngươi, ngươi sẽ nai lưng, ngươi sẽ đứng dậy mà nói với chúng tất cả những gì ta đã truyền dạy ngươi. Đừng sợ hãi trước mặt chúng, kẻo trước mặt chúng Ta sẽ bắt ngươi phải sợ hãi. Ta đặt ngươi làm một thành trì, làm trụ sắt, tường đồng cự lại cả xứ. Chúng sẽ tuyên chiến với ngươi nhưng chúng sẽ không làm gì được ngươi. Vì có Ta ở với ngươi”.

(Gr 1,4-19)

  1. Bài học

Tiên tri (cũng được gọi là Ngôn sứ) là những người nói thay cho Thiên Chúa, nói cho dân biết ý muốn của Thiên Chúa qua những biến cố của thời đại. Các ngài là sứ giả của Thiên Chúa, giúp dân sống trung thành với Thiên Chúa trong những hoàn cảnh

đổi thay về mặt xã hội, chính trị. Là người có kinh nghiệm, hiểu biết trực tiếp về Thiên Chúa, đã lãnh nhận mạc khải về sự thánh thiện và ý định của Chúa, các ngôn sứ được sai đi để nhắc nhở con người về những đòi hỏi của Thiên Chúa, để đưa họ về con đường vâng phục và yêu mến Chúa.

Điều các ngôn sứ loan báo thường lưỡng diện: vừa nghiêm khắc, vừa có tính trấn an. Sứ điệp ấy thường có vẻ cứng cỏi, đầy đe dọa và trách cứ đến độ người ta coi tính cách nghiêm khắc này như một dấu chứng: lời tiên tri là đích thực. Vì tội lỗi của dân hằng ám ảnh các ngôn sứ. Nhưng viễn ảnh về sự tha thứ, giải thoát không bao giờ bị đóng kín và niềm vui mừng cũng là nội dung sứ điệp của các ngài. Sứ điệp của các ngài chỉ nhằm vào một thời đại nhưng chân lý và tầm quan trọng của sứ điệp đó là cho mọi thời (vì các ngài chỉ là công cụ của Thiên Chúa). Các ngôn sứ trình bày Giáo huấn bằng lời nói và bằng hành động :

– Bằng lời nói: Các ngài giảng dạy để trách mắng, vạch ra những lỗi lầm của dân, đe dọa những tai họa, khuyên dân biết làm gì để đúng ý Chúa, đôi khi còn hứa hẹn một tương lai tốt đẹp. Lời các ngài thường vắn gọn, đanh thép.

– Bằng hành động tượng trưng: Đó là những cử chỉ kỳ lạ, vừa để những người chứng kiến phải sửng sốt và chú ý hơn đến lời giải thích ý nghĩa kèm theo. Thí dụ: Akhiya xé áo choàng làm 12 mảnh, cho Giêrôboam 10 mảnh để chỉ ông này sẽ làm vua 10 chi tộc. Giêrêmia đập vỡ vò bằng đất để nói rằng Giavê Thiên Chúa sẽ đập tan dân và thành Giêrusalem mà vô phương cứu chữa… Bằng chính đời sống như Hôsê, Giêrêmia, Gioan Tẩy giả…

Nhiệm vụ ngôn sứ rất phũ phàng, vì thường bị đánh đập, sỉ nhục, tù đày, giết chóc. Lời của các ngôn sứ dù bị những người cùng thời từ chối, lại trở thành hạt giống và phát triển được ngay trong đất lưu đày. Các ngài giúp dân nội tâm hóa lòng tin.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin cho con đức tin liều lĩnh, dám mất tất cả chỉ vì yêu Chúa và tha nhân, dám tiến bước trong bóng đêm chỉ vì mang trong tim đốm lửa của Chúa. Dám lội ngược dòng với thế gian và khước từ những lời mời mọc quyến rũ.

Cuối cùng, xin cho con đức tin cứng cáp qua những cọ sát đau thương của phận người, để dù bao thăng trầm dâu bể, con cũng không tàn lụi niềm tin vào Thiên Chúa và vào con người.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Ngôn sứ là ai ? Các ông có sẵn sàng khi được trao phó sứ mạng không ?
  2. Tại sao có nhiều ngôn sứ rất đau khổ khi thi hành sứ mạng mà các ngài không bỏ cuộc ?
  3. Qua câu chuyện sứ mệnh của Giona với thành Ninivê, bạn hiểu thế nào về lòng thương xót của Thiên Chúa ?
  4. Sinh hoạt
  5. Trò chơi : Đua tiếp sức

– Vật dụng : mỗi em 1 muỗng soup, mỗi đội 1 trái pingpong.

– Cho các em tập họp vòng tròn, ngậm muỗng, 2 tay chắp sau lưng. Trưởng sẽ đặt trái pingpong lên muỗng của em đội trưởng. Sau hiệu còi, các em sẽ khéo léo chuyền pingpong cho em kế, cứ tiếp tục cho đến em cuối. Nếu lỡ rớt pingpong, phải chuyền lại từ đầu. Đội nào xong trước không bị rớt là thắng.

  1. Nhân bản : MỜI KHÁCH

“Không được mời, người ta có thể trách cứ,

mà bị mời không đúng dịp, người ta cũng có thể phiền ”

– Tùy cửa nhà có thể dung nạp bao nhiêu thì mời bấy nhiêu, nhà cửa chật hẹp mà mời nhiều người quá coi không được. Buổi tiếp rước chu tất, người chủ nhà có được tiếng lịch sự hay chăng không phải do những tiếng sâm banh nổ, những đôi đũa ngà, những chén bịt vàng,…. mà do chính sự khéo tổ chức, biết xếp đặt, chiêu đãi khách đúng phép xã giao.

– Khi khách đến đông đủ, chủ nhà sẽ mời vào tiệc bằng cách bưng thức ăn mời khách trước hết những người có địa vị rồi lần lượt đến những người khác.

– Thứ tự ngồi trong bàn ăn :

* Bàn cơm tàu hình tròn nên không đặt vấn đề thứ tự trong bàn. Nhưng tùy thuộc vị trí bàn, bàn ăn đặt trước bàn thờ là trọng nhất, rồi đến bàn bên tả bàn thờ, sau đó là bàn bên hữu. Với bàn dài (theo lối Âu Mỹ) chỗ danh dự theo thứ tự 1,2.3,….

* Đừng tằn tiện chỗ ngồi, nếu bàn 8 chỗ thì xếp 8 người, đừng trám thêm người nữa coi không được. Chỗ danh dự là bên tay mặt và tay trái chủ nhà. Lệ thường, người thân thuộc trong nhà phải nhường chỗ cho khách.

* Người chủ nhà lịch sự giữ đúng giờ đã mời, có thể đợi khách đến trễ 10 phút là cùng. Trừ là khách quý, chủ mới ra cổng đón. Còn thông thường, bất cứ khách nào đến, chủ nhà chào hỏi và giới thiệu theo nghi lễ. Mời khách uống trà, hút thuốc… . Nếu mời đông khách, nên dọn ghế phòng khách cho từng nhóm hầu dễ chuyện vãn trong khi chờ đợi.

* Nếu có rượu, chủ nhà nên mời khách uống khai vị (muốn đãi rượu tây thì phải hiểu cách dùng các thứ rượu). Nếu mở một chai rượu mới, nhớ rót mấy giọt rượu đầu tiên vào ly mình rồi mới rót vào ly khách. Rót rượu thì cầm thân chai, có thể bọc chai bằng khăn trắng. Đừng gạt những giọt rượu sau cùng vào mép ly khách, mà xoay tròn chai rượu để những giọt rượu chảy vào trong chai. (Nếu dùng đá, rót rượu xong mới bỏ đá vào).

* Ăn xong, chờ người trên và chủ nhà đứng dậy ta mới đứng. Chỉ cần để khăn ăn lại trên bàn, không phải thu dọn bát đĩa, ghế ngồi vì đó là việc của người giúp bàn. Trong bữa tiệc sang, chủ nhà mời khách dùng cà phê hoặc hút thuốc ở phòng bên.

Trước khi ra về phải tới cám ơn và chào ông bà chủ. Không buộc phải đi chào hết mọi người khách.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 16

GIÁO LÝ CỦA CÁC NGÔN SỨ

Thuở Israel còn là trẻ bé, Ta đã mến thương. Và từ Ai cập, Ta đã gọi con Ta. Chính Ta đã tập đi cho Ephraim, Ta bồng bế chúng trên cánh tay Ta. Nhưng chúng nào có biết là chúng đượcTa chăm sóc. Ta lôi kéo chúng với dây tình người, với thừng chảo yêu thương. Với chúng, Ta ở như những người nhấc con đỏ lên tận má mình, và cúi xuống trên nó, Ta mớm cho nó ăn. Làm sao Ta nỡ bỏ ngươi, hỡi Ephraim, hay thí hẳn ngươi đi, hỡi Israel ? Lòng Ta đảo lộn trong Ta và mối chạnh thương sôi réo cả lên.                                                                                (Hs 11,1-8)

  1. Bài học

Chúng ta biết tên và hoạt động của một vài ngôn sứ như Nathan, Elia, Hôsê, Amos… và một số ngôn sứ “văn sĩ” như Giêrêmia. Isaia, Êgiêkiel, Đaniel,… Những vấn đề quan trọng thường được các ngôn sứ nói đến:

– Giavê là Chúa duy nhất, chỉ thờ phượng một mình Ngài. Ngài dựng nên vũ trụ. Các dân ngoại cũng thuộc quyền Ngài điều khiển. Trong muôn dân, Ngài đã yêu thương tuyển chọn Israel. Vì thế Ngài đòi hỏi họ nhiều hơn, sẽ “sửa phạt” nếu họ phạm lỗi.

– Tố cáo những bất công xã hội: các ngài nhân danh Giavê để phê phán, vạch trần những tội ác, loan báo những hình phạt. Vì các ngài quan niệm rằng giữ Giao ước với Thiên Chúa không chỉ là giữ nghi lễ phụng tự, nhưng còn là vâng lời Chúa và dấn thân trong đời sống bác ái, huynh đệ.

– Loan báo Đấng Cứu Thế: hình phạt chưa phải là điều sau cùng Thiên Chúa muốn nhưng là lòng sám hối, sự cứu độ mà Thiên Chúa sẽ thực hiện nơi Con của Ngài như lời Ngài đã hứa cho dù dân tội lỗi, bội phản.

Sứ mạng của các ngôn sứ gắn liền với các biến cố lịch sử Israel cho tới thời lưu đày. Xem ra các ngôn sứ không thoát ra khỏi viễn ảnh một cuộc cứu độ nằm trong lãnh vực quốc gia mà thôi. Tuy nhiên, lời của các ngài trở thành hạt giống và phát triển ngay trong mảnh đất lưu đày. Bình minh ơn cứu độ hé mở cho “số sót” đang hồi sinh trong sám hối và hy vọng. Tôn giáo thoát ly khỏi lớp vỏ quốc gia và trần thế.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, trần gian này quá đẹp khiến con mải mê quên mình là lữ khách. Thiên đàng lại xa xôi, chẳng có chỗ trong con. Con loay hoay vun quén cho đời sống cá nhân, như thể con sẽ sống mãi trên mặt đất. Xin khơi dậy nơi con niềm khao khát những điều cao cả. Xin đừng để con mãn nguyện với những cái tầm thường. Ước gì Chúa cho con quên mình để biết sống cho anh em trên mặt đất này.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Nói rằng sứ điệp của các ngôn sứ vừa nghiêm khắc lại vừa khoan dung nghĩa là làm sao ?
  2. Tại sao các ngôn sứ hay nhấn mạnh đến việc thờ phượng một Thiên Chúa duy nhất ? Bạn hiểu thế nào là “Thờ phượng một Thiên Chúa duy nhất” ?
  3. Những hình ảnh về Đấng Cứu Thế mà các ngôn sứ loan báo là những hình ảnh nào ?
  4. Sinh hoạt
  5. Trò chơi : Đội đĩa

– Vật dụng : mỗi nhóm 1 chiếc đĩa nhựa.

– Cho các em tập họp vòng tròn theo nhóm của mình, và đánh số thứ tự. Nghe còi hiệu, em mang số sau cùng sẽ đặt đĩa nhựa lên đầu em mang số đầu tiên. Em này phải giữ cho đĩa cân bằng trên đầu, không được chạm tay, và đi 1 vòng tròn quanh nhóm. Em mang số sau cùng luôn phải đi kèm cạnh em đội đĩa, để nếu đĩa rơi, nhặt lên hộ để bạn đi tiếp tục cho hết vòng. Nhóm nào kết thúc trước thì được xem như thắng cuộc.

  1. Nhân bản : THĂM VIẾNG

– Vấn đề thăm viếng được hiểu là thăm viếng theo phép lịch sự. Chúng ta sẽ tìm hiểu : trường hợp nào phải thi hành nghĩa vụ này, phải thăm viếng vào lúc nào cho thuận tiện, nghi thức thăm viếng và cách lui bước.

– Khi mới đến một nơi nào ta phải thăm viếng một số người mà nếu không là lỗi phép xã giao. Bà con xa không bằng láng giềng gần. Khi đổi đi nơi khác, vài ngày trước khi lên đường, ta cũng phải đi cáo biệt cũng như khi mới đến. Nếu có vị bề trên đến cư ngụ trong khu vực của ta, ta có bổn phận đến thăm ngài trong những ngày đầu mới đến. Thăm những dịp đau ốm, tai nạn, tang chế, hay dịp sinh nhật, mừng bổn mạng, ngày tết,….

– Nhà tư không phải là công sở, hễ thấy mở cửa là chạy vào. Nếu chuyện không khẩn cấp, nên xin hẹn trước rồi mới viếng thăm. Nếu không hẹn trước ta phải biết lựa giờ thuận tiện, hầu chủ nhà có thể tiếp (có thể kể : sáng từ 9g30′-11g00; chiều từ 15g-16g30′)

– Viếng thăm : nếu là chỗ lạ, sau khi gõ cửa nên đứng đợi ở ngoài chờ người nhà ra ta sẽ trao danh thiếp hay xưng danh tánh. Nếu chủ nhà mời vào và chủ nhà mở cửa, ta lễ phép đi vào trước (nếu là chỗ quen, trước khi vào phải gõ cửa hay nhấn chuông). Chào hỏi những người trong nhà (những ai không biết thì chào chung). Nếu chủ nhà mời ngồi, thì hãy nói : “Cám ơn”, đợi chủ nhà ngồi, ta mới ngồi.

– Nếu gõ cửa hay nhấn chuông mà không có trả lời là chủ đi vắng, ta có thể để lại danh thiếp bẻ góc phía mặt rồi rút lui.

– Biết cách rút lui : đừng kéo dài câu chuyện, phải biết lui bước trong lúc chủ nhà còn luyến tiếc ta. Một cuộc viếng thăm thường không nên quá 15 phút. Muốn về ta sẽ nói : “Tôi làm rộn ông bà nhiều” ; “Để anh chị nghỉ, tôi xin kiếu”. Nếu có người cùng đi thì khẽ bảo người kia cốt để chủ nhà nghe : “Tưởng mình có thể xin phép ông bà để ra về”.

– Nếu người đi thăm có những nghĩa vụ thì người chủ nhà cũng có nghĩa vụ : khi nghe chuông reo, phải nhanh nhẹn mở cửa mời khách vào. Dù khách có kéo dài câu chuyện, hãy nhẫn nhục, đừng lộ vẻ khó chịu, bực dọc (nhìn đồng hồ, ngó ra cửa…). Khi thật sự có việc, ta lễ phép nói :“Rất tiếc vì có công tác khẩn cấp, xin ông (bà) cảm phiền”. Đang khi tiếp chuyện, có người thứ ba đến, chủ nhà nói : “Xin ông (bà) cảm phiền đợi một chút” để chính người khách cáo biệt. Nếu khách kéo dài câu chuyện, ta xin lỗi để tiếp người sau.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 17

THỜI ĐẠI ẢNH HƯỞNG CỦA HY LẠP

(Tôbia, Giuđich, Esther, Macabê, Đaniel, Baruc)

 

Tôbia nói với con: “Này con, con hãy đi ra và gặp ai nghèo trong anh em, những người bị đày ở Ninivê nhưng hết lòng nhớ đến Thiên Chúa, con hãy dẫn về cùng chia sẻ bữa ăn với cha, cha sẽ đợi con”. Tôbia con đã tìm một người nghèo khó trong hàng anh em. Trở về, nó nói: “Thưa cha, có một người thuộc dân tộc ta đã bị sát hại và quăng ngoài bùng binh…” Tôbia liền chồm dậy, bỏ bữa ăn ngay trước khi nếm một tí gì, ông cất xác người ấy khỏi bùng binh và đem đặt trong một căn nhà, chờ mặt trời lặn để đem chôn. Rồi trở về tắm rửa và ăn uống trong tang sầu.                                            (Tb 2,1-5)

Những người vua sai có nhiệm vụ cưỡng bách bỏ đạo đến thành Mođin, tập họp những người Israel. Họ nói với Mattathia rằng: “Ông là đầu mục, ông hãy tiến lên trước hết mà thi hành giới lệnh của hoàng đế. Ông và các con ông sẽ được liệt vào hàng ngũ hoàng thân của hoàng đế, và sẽ vinh dự lãnh bạc và nhiều đồ gửi tặng”. Mattathia đáp: “Dù cho mọi dân tộc đều tuân lệnh hoàng đế mà chối bỏ việc thờ bái của tổ tiên thì tôi và các con tôi cứ bước đi trong Giao ước của tổ tiên”. Ông vừa nói xong thì một người Do Thái tiến lên tế lễ. Mattathia bừng bừng nhiệt thành nổi cơn nghĩa nộ. Ông lao tới, hạ sát tên ấy ngay nơi bàn thờ và cả viên quan có nhiệm vụ cưỡng bách tế lễ. Ông lật đổ bàn thờ, rồi nói lớn tiếng: “Ai nhiệt thành với lề luật và theo Giao ước thì hãy đi theo tôi”.

(Mcb 2,15-27)

  1. Bài học

Đế quốc Ba Tư sụp đổ, theo sau là các đạo quân của A-lịch-sơn đại đế, ảnh hưởng của văn hóa Hy Lạp tràn vào Trung Đông.

Người tốt lành, nhân hậu bị đau khổ vì Chúa thử thách (như Tobia, cô Sara), nhưng thế nào Chúa cũng sẽ đổi số phận buồn thành vui. Tobia là gương mẫu. Một tín hữu dù sống giữa dân ngoại, nơi đất khách quê người

vẫn trung thành với Thiên Chúa và tin tưởng Ngài luôn ở bên mình. Tobia có lòng thương người, việc này giá trị như lễ vật dâng lên Thiên Chúa, tẩy rửa ta khỏi tội.

Sách Giuđich cho thấy Thiên Chúa uy quyền và khôn ngoan, nếu dân phạm tội thì Ngài phạt, trung thành thì Ngài phù hộ, cứu chữa. Kẻ ác có thể kiêu căng về sức mạnh của mình nhưng Thiên Chúa cứu dân cách dễ dàng, không bằng phép lạ, không bằng sức mạnh mà nhờ sự cộng tác của một phụ nữ yếu đuối.

Đaniel và các bạn của ông đã trải qua cách toàn thắng cuộc thử thách liên quan tới sinh mang hay ít ra danh dự của họ và người ngoai ngơi khen Thiên Chúa

Sách Macabê xác tín: Thiên Chúa sẽ trả sự sống và thân xác cho các vị tử đạo, họ sẽ sống lại và sống bất diệt. Còn kẻ ác dù sống hay chết cũng không thoát khỏi Thiên Chúa xét xử.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã yêu trái đất này, và đã sống trọn phận người ở đây. Chúa đã nếm biết nỗi khổ đau và hạnh phúc, sự bi đát và cao cả của phận người. Xin dạy chúng con biết đường lên trời, nhờ sống yêu thương đến hiến mạng cho anh em.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Khi bị dân Hy Lạp áp bức, cấm đoán dân Israel có mất lòng tin vào Giavê Thiên Chúa không ?
  2. Câu chuyện gia đình Tobia giúp bạn hiểu thêm điều gì về sự quan phòng của Thiên Chúa ?
  3. Macabê là ai ? Ông đã làm gì cho dân Israel ?
  4. Sinh hoạt
  5. Trò chơi : Thợ xây tài tình

– Vật dụng: càng nhiều tập càng tốt (bìa cứng). Số lượng tập nên gấp đôi số lượng các em.

– Cho các em tập họp hàng dọc, số em bằng nhau trong mỗi đội và cách nhau 80cm. Cách nửa thước mỗi đội, kẻ 1 đường dọc dài 5m thẳng với đội mình, cuối đường vẽ 1 vòng tròn nhỏ. Mỗi em 2 cuốn tập, chỉ giữ lại 1 cuốn, số còn lại để ở giữa đường kẻ dọc. Sau hiệu lệnh, các em để tập lên đầu, đi trên đường kẻ, không được chân nào bước ra ngoài mà tập không rớt. Đến giữa dòng, cúi xuống, nhặt thêm 1 cuốn nữa, đặt lên tiếp, đi về đích, để vào trong vòng. Ai làm rớt tập coi như thua cuộc và đưa tập về cho bạn mình ở đầu cuộc chơi. Chỉ được nhặt thêm 1 cuốn tập ở giữa dòng mà thôi.

  1. Nhân bản : TIẾP KHÁCH ĐỖ NHÀ

– Khách đến chơi trong giây lát chủ nhà còn có bổn phận tiếp. Rước khách đỗ nhà thì bổn phận nặng nhọc hơn. Chủ nhà và khách ai cũng có bổn phận phải chu toàn.

– “Phải làm cho người ta coi nhà mình như nhà họ” nghĩa là phải tôn trọng tự do của khách, đồng thời đừng quá nồng hậu buổi đầu để rồi lợt lạt những ngày sau, mà tâm lý thì ngược lại là người ta thường chỉ giữ lại cảm tưởng sau cùng.

– Nhớ phải sắp xếp trước: nghĩa là khách phải báo tin ngày giờ rõ ràng và được sự đồng ý của gia chủ. Chủ nhà có thể đến tận nhà ga, bến tàu hay phi trường để đón tiếp. Chuẩn bị phòng riêng cho khách với những thứ cần thiết, tất cả đều đơn sơ, sạch sẽ, luôn giữ bầu khí vui vẻ, đừng làm như muốn đuổi khách đi cho sớm. Có thể tổ chức một vài cuộc giải trí: mời đi ăn tiệm, đi xem phim, tham quan thành phố…. ăn uống nên giữ đều đều, nếu muốn một bữa thịnh soạn hơn thì chờ khi khách gần về.

– Người khách trọ “nhập gia tùy tục”; nhớ mang theo đồ dùng cá nhân, khăn mặt, bàn chải răng, gương, lược,… Biết nhã nhặn. Thí dụ bà chủ nhà có con chó nhật, tưng tiu nó như con, lỡ nó gặm rách gấu quần của bạn, đừng cho nó một đá như với con mực ở nhà bạn,… Biết khen tặng tài nấu bếp của bà chủ, biết tặng quà: khi đi phố về đừng quên gói bánh hay món đồ chơi cho trẻ con vui. Biết dành trả những chi phí vé dạo chơi, tiền xăng nhớt, xe cộ… Nhớ thù lao cho người giúp việc. Đừng đòi hỏi quá đáng như ở nhà mình (nấu nước sôi cho mình tắm…). Đừng bừa bãi: quần áo, đồ dùng để cho gọn ghẽ, ngăn nắp. Đừng tọc mạch lục lọi sổ sách giấy tờ trong phòng mình ở.

– Khi về đến nhà nhớ biên thư cám ơn chủ nhà; nếu có dịp gần đó, ta có thể gởi món quà gì xứng đáng với lòng thảo của gia chủ.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 18

CÁC HIỀN NHÂN TẠI ISRAEL

(Gióp, Giảng viên, Châm ngôn, Diệu ca, Huấn ca, Khôn ngoan)

Tôi đã xét là khôn ngoan đáng chuộng hơn phủ việt ngai vàng, và so với khôn ngoan, của cải tôi đã kể bằng không. Ngọc vô giá tôi cũng không thèm đọ, vì tất cả vàng đem sánh chẳng qua chỉ là nắm cát, và bạc đọ với khôn ngoan kể được như bùn. Tôi đã mến khôn ngoan hơn sức khỏe, vẻ đẹp. Tôi đã chuộng khôn ngoan hơn cả ánh sáng vì ánh quang của khôn ngoan sẽ không hề tắt lịm. Mọi sự lành đã đến với tôi một trật với khôn ngoan… Quả khôn ngoan là kho vô tận đối với người đời, những ai tậu được thì nên nghĩa thiết với Thiên Chúa.                                                  (Kn 7,8-11.14)

Ai tin cậy vào Chúa mà phải thẹn thùng ? Ai bền đỗ kính sợ Người mà đã bị bỏ quên ? Ai kêu khấn Người mà bị Người khinh khi ? Hỡi con hãy nghe lời răn dạy, hãy xử sự sao để được độ sinh. Vì Chúa đặt vinh dự cha ở trên con cái, và để quyền mẹ vững chãi lướt hẳn đàn con. Kẻ tôn kính cha được xá lỗi lầm và trọng kính mẹ khác gì tích trữ kho tàng. Kẻ tôn kính cha sẽ được mừng vui nơi con cái, khi nó cầu nguyện sẽ được nhận lời. Kẻ trọng kính cha sẽ được dài ngày. Người an ủi mẹ sẽ được công nơi Chúa.                                           (Hc 2,10 ; 3,1-6)

  1. Bài học

Văn chương Khôn ngoan là suy tư của các hiền nhân. Israel về thân phận con người, về hạnh phúc cuộc sống thực tế như: làm sao để thành công ở đời, tại sao có đau khổ; báo ứng thưởng phạt ở chỗ nào,… sự Khôn ngoan dừng lại ở cuộc sống đời thường.

Sách Châm ngôn dựa vào sự kính sợ Thiên Chúa và vào ý muốn của Ngài để kêu gọi người ta biết tự chủ và sống tiết độ. Luân lý này nhằm củng cố sự thuận hòa trong gia đình và ngoài xã hội, với mục đích làm cho con người sống hạnh phúc. Sự đối choi khôn ngoan-dại khờ; công chính-bất chính; lòng đạo -vô đạo. Khôn ngoan đích thực là lòng kính sợ Thiên Chúa. Những đức tính mà sách Châm ngôn đề cao nhiều khi không có tính cách trực tiếp tôn giáo (như chăm làm việc, lịch sự, mực thước, ngay thẳng,…) nhưng giúp Kitô hữu đặt nền nhân bản vững chắc hợp với phẩm giá con người, nhờ đó có thể xây dựng tòa nhà siêu nhiên. Tuy nhiên sách Châm ngôn có một thiếu sót lớn là chỉ biết có thưởng phạt ở trần thế.

Quan điểm: làm lành được thưởng, làm ác bị phạt ngay tại trần thế không đứng vững qua cuộc đời ông Gióp. Phải đợi vài thế kỷ nữa, niềm tin về sự sống lại (Macabê, Đaniel) và linh hồn bất tử (sách Khôn ngoan) mới rõ rệt và đưa đến gần giải đáp chính xác.

150 Thánh vịnh là Chính Lời Thiên Chúa dạy dân Chúa cầu nguyện trong mọi hoàn cảnh  vui buồn.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa, xin cho con đức tin sáng suốt để con thấy được thế giới mà mắt phàm không thấy. Thấy được Đấng Vô Hình rất gần gũi thân thương. Thấy được Đức Kitô nơi những người nghèo khổ. Xin cho con đức tin vui tươi, hạnh phúc vì biết những gì đang chờ mình ở cuối đường, sung sướng vì biết mình được yêu ngay giữa những sa mù của cuộc sống.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Quan niệm của Cựu ước về thưởng phạt là thế nào ? Có điều gì chưa đúng ?
  2. Tại sao Thiên Chúa rất nhân lành mà lại có hỏa ngục ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: LỊCH SỬ PHONG TRÀO

+ Năm 1865, từ Hội Tông Đồ Cầu Nguyện, hai linh mục Léonard Cross và Ramadiere đã quy tụ các em thiếu nhi thành một đoàn thể có tổ chức và mệnh danh là Đạo Quân riêng của Đức Giáo Hoàng với mục đích bảo vệ tâm hồn các em khỏi bị cuốn theo phong trào tục hoá đang lan tràn trong các trường học Công Giáo Pháp lúc bấy giờ.

+ Năm 1910, qua Sắc Lệnh Quam Singulari, Đức Giáo Hoàng PIO X mong muốn và cổ võ các thiếu nhi được rước lễ sớm, Phong Trào Nghĩa Binh Thánh Thể được chính thức thành lập tại Pháp năm 1917 do một cha Dòng Tên là Besssiere. Phong Trào trực thuộc Hội Tông Đồ Cầu Nguyện

  1. Trò chơi : Tìm bạn

Cho các em tập họp hàng dọc trước. Cần nhận định rõ đội của mình, số quân đều nhau. Mỗi đội chọn cho mình 1 con vật tượng trưng, và kêu lên tiếng kêu của nó – (vd : chó : gâu gâu ; gà : cục tác, cục tác…). Mỗi em 1 khăn quàng cổ. Sau khi đã biết mình là loài gì rồi (gà, vịt…) Trưởng cho các em thay đổi đội hình.

Tập họp vòng tròn, chạy theo thứ tự mỗi đội 1 em, không chạy theo đội của mình (vd: 1,2,3,4…Gà, vịt, chó, mèo, Gà, vịt, chó, mèo…) Sau đó, các em tự bịt mắt bằng khăn của mình. Trưởng thổi hiệu lệnh chơi: tất cả kêu lên tiếng con vật mình chọn, nhận ra nhau, tụ họp lại thành 1 đội của mình như ban đầu.

Có thể linh hoạt trò chơi: sau khi buộc khăn bịt mắt, có thể nắm tay nhau đi vòng tròn hát 1 bài hát vui- Rồi mới ra lệnh tìm nhau. Trò chơi cần sự trung thực.

  1. Nhân bản : MỘT ÍT SINH HOẠT THUỘC ĐỜI TƯ

– Nhà tư phải giữ gìn đơn sơ, trật tự và sạch sẽ : vật dụng trong nhà đừng quá sang trọng, cầu kỳ, màu mè; nhưng phải giản tiện, gọn gàng, sắp xếp ngăn nắp, trật tự. Sạch sẽ là phải lau quét dưới đất, trên trần cho sạch bụi, mạng nhện. Việc chăn nuôi là tốt, nhưng đừng biến nhà ở thành chuồng gà, chuồng lợn khiến khách vào nhà phải đi qua một góc sàn đầy phân rác hôi tanh.

– Nhà chung cư : muốn bảo vệ và duy trì hòa khí chung,cần lưu ý:

* Hãy quý sự hòa bình và tự do cá nhân.

* Ý tứ kẻo chuyện bé gây phiền phức cho nhau : tiếng động, nước sôi,…nhất là những lúc nghỉ trưa và tối. Bất cứ việc gì cũng phải xét cẩn thận. Đừng nghe lời nói ra nói vào. Khi nói với nhau phải nhẹ nhàng, đừng nói bóng nói gió. Về vệ sinh chung nên phân công đồng đều (việc quét rửa sân, nhà tắm…) giúp đỡ nhau trong cơn hoạn nạn. Không nên thân quá rồi ít lâu thành thù nghịch. Hãy quí nhau như khách để tránh mất lòng về sau.

* Người ở nhà dưới phải giữ giới hạn của nhà mình (khi dội nước, chẻ củi, chẳng hạn), khi có người ra vào hỏi thăm người ở trên.

* Giờ ăn uống không nên dòm vào tận mâm cơm xem người ta ăn gì. Giờ ngủ nghỉ phải nhẹ nhàng.

* Đừng nghe trẻ con, có khi trẻ con xích mích, người lớn nóng nảy chửi chó mắng mèo….làm phiền lòng nhau.

– Nếu không may gặp người láng giềng ăn nói ngang tàng, thiếu lịch sự, tốt hơn là chịu thua “vì có những điều, người lịch sự không thể tranh hơn kém”.

– Đối với chính mình : chúng ta phải sống lịch sự cả khi ở một mình nữa. Như vậy ta sẽ có tập quán tốt. Trái lại ; nếu không lịch sự với mình, ta dễ bất lịch sự với người. “Ai có thói quen bất nhã với mình, thì dễ vô lễ với tha nhân”. Dù không ai thấy ta, cử chỉ, hành động của ta đều phải theo phép lịch sự. Không phải vì đẹp lòng tha nhân nhưng vì yêu lịch sự, vì Thiên Chúa luôn thấy ta mọi lúc, mọi nơi.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 19

CHÚA GIÊSU RAO GIẢNG NƯỚC TRỜI

Được tin ông Gioan bị bắt giam, Chúa Giêsu trở về xứ Galilêa. Người bỏ thành Nagiareth, đến ở Capharnaum, gần bờ biển, giáp với xứ Giabulon và xứ Nepthali. Như thế đã ứng nghiệm lời tiên tri Isaia rằng: “Xứ Giabulon và xứ Nepthali, hai xứ gần biển, bên kia sông Giordan, tức là xứ Galilêa thuộc dân ngoại. Dân các xứ ấy đang ở trong tối tăm đã xem thấy một ánh sáng huy hoàng và những kẻ đang ở dưới bóng sự chết, đã xem thấy ánh sáng mọc lên”. Từ lúc đó, Chúa Giêsu bắt đầu giảng dạy. Chúa phán: “Anh em hãy ăn năn sám hối, vì Nước Trời đã gần đến”.                                         (Mt 4,12-17)

  1. Bài học

Trước khi thiết lập Giao ước mới, Chúa Giêsu đã đi rao giảng Nước Trời (còn gọi là Nước Thiên Chúa). chúng ta đừng nghĩ Nước Trời là một nước nào đó ở trên Trời, mà là Vương Quốc của Đấng ngự trên Trời. Đấng là Vua thống trị trời, đất muôn vật.

Ngay từ những ngày đầu đời sống công khai: Chúa Giêsu đã loan báo Nước Trời gần đến (Mc 1,14-15). Những phép lạ Ngài làm là những dấu chỉ sự hiện diện của Nước Thiên Chúa.

Tuy nhiên, vì Nước Trời là một thực tại vô cùng phong phú nên Chúa Giêsu đã dùng rất nhiều hình ảnh để diễn tả: Nước Trời giống như hạt cải, như kho tàng chôn giấu, như viên ngọc quí, như lưới cá, như men, như cánh đồng lúa mọc lẫn cỏ lùng (Mt 13)… Chính vì thế, người Israel đồng thời với Chúa Giêsu hiểu rất hàm hồ về Nước Trời. Các tông đồ cũng hiểu lầm. Dù sao, những hình ảnh đó cho thấy Nước Trời không phải là ảo tưởng, mà có thực và đang đến. Dấu hiệu Nước Trời đang đến đã được Chúa Giêsu tiết lộ qua việc xua đuổi ma quỷ, chữa lành bệnh tật (Mc 1,34), Phục sinh kẻ chết... Chính Chúa Giêsu là Nước Trời đang đến giữa nhân loại (Lc 10,9).

Mọi người được mời gọi vào Nước Trời nhưng không phải mọi người đều được chọn: phải chỉnh tề khăn áo (Mt 22,11-14), phải sẵn sàng như trinh nữ khôn ngoan (Mt 25,1-13), phải sắp sẵn,... Tắt một lời, phải thỏa mãn điều kiện căn bản là “Sám hối và tin vào Tin Mừng (Mc 1,15).

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã rao giảng và mời gọi chúng con vào Nước Trời. Xin Chúa giúp chúng con biết lắng nghe Lời Chúa và thực thi việc sám hối, tin vào Tin Mừng để được sống trong Nước Chúa ngay khi còn ở trần gian này.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Chúa Giêsu đã dùng những dụ ngôn nào để chỉ về Nước Trời ? Tại sao Chúa lại dùng nhiều dụ ngôn như thế (để chỉ về Nước Trời) ?
  2. Tại sao “Sám hối và tin vào Tin mừng” lại là điều kiện để được vào Nước Trời ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: LICH SỬ PHONG TRÀO THIẾU NHI THÁNH THỂ

Năm 1929, nhìn thấy kết quả giáo dục thiếu nhi do Phong trào Nghĩa Binh Thánh Thể tại Pháp, hai linh mục Dòng Xuân Bích đã đem Phong trào Nghĩa Binh Thánh Thể vào Việt nam và thành lập đoàn đầu tiên tại Hà Nội, và tiếp tục: Năm 1931 tại Huế, Sài Gòn. 1932 tại Phát Diệm và Thanh Hoá. 1935 tại Vinh và Vĩnh Long. 1936 tại Quy Nhơn. 1937 tại Thái Bình, Bùi Chu. 1951 tại vùng Mỹ Tho, Xuân Lộc, Phú CườngNăm 1954, do biến cố di cư, gần một triệu đồng bào Công Giáo từ các Giáo Phận Miền Bắc vào Nam, mang theo cả Phong trào Nghĩa Binh Thánh Thể, và tiếp tục phát triển mạnh tại đây.

Năm 1957, Hội đồng Giám Mục Việt Nam bổ nhiệm cha Micael nguyễn khắc Ngữ làm Tổng Tuyên Uý đầu tiên của Phong trào nghĩa Binh Thánh Thể

Năm 1964, cha Micael làm Giám Mục Long Xuyên, cha Phaolô Nguyễn văn Thảnh được bổ nhiệm làm Tổng Tuyên Uý

Năm 1965, Bản Nội Quy Thống Nhất được ban hành, theo đó, Nghĩa Binh Thánh Thể được đổi thành PHONG TRÀO THIẾU NHI THÁNH THỂ VIỆT NAM

  1. Trò chơi: Ngọn lửa thiêng

– Vật dụng: mỗi đội 3 cây nến trung thu.

– Tập họp các em theo đội hình bằng số quân nhau. Trưởng trao cho mỗi đội 3 cây nến đốt sáng. Em đầú phải cầm mỗi tay 1 cây, và cây thứ 3 cầm ở giữa 2 tay (sáng kiến riêng của mỗi em). Sau còi hiệu, em đầu nhóm cố chuyển 3 cây nến sang em kế tiếp sao cho không rớt nến thứ 3 và không làm tắt nến.

Nếu 1 trong 3 cây còn sáng, thì còn có thể tiếp tục chuyền. Đội nào làm rớt 1 trong 3 cây coi như thua cuộc. Đội nào chuyền đến em cuối, em đó chạy lên chuyền lại cho em đứng đầu, và hô: “Kết thúc”. Nến, lửa còn đủ là đội đó thắng cuộc.

  1. Nhân bản : NHỮNG MỐI LO GIẾT NGƯỜI

– Con người luôn bị dày vò, nao nức vì nhiều nỗi âu lo dằn vặt. Bạn đau tim, nhức đầu, đau dạ dày, tóc bắt đầu bạc, trán nhăn nheo, mệt mỏi, buồn phiền….Con người bé nhỏ nặng trĩu ưu tư không bao giờ ở yên, và cứ thế bạn kéo lê một thân xác khốn nạn, quằn quại, day dứt tâm hồn. Bạn mang một trái tim chỉ biết sống vì sợ chết, nhưng không biết hạnh phúc và an bình

Phần lớn những lo âu mà mỗi ngày bạn vơ thêm vào, chồng chất trong lòng qua năm tháng, đang đầu độc và ngấm ngầm phá hoại cơ thể bạn. Cái đục khoét tâm hồn và thân xác bạn, không phải là những gì bên ngoài bắn vào, nhưng là những nọc độc bạn vẫn nuôi kín trong lòng :

* Lòng ghen tương núp sau những nỗi buồn, hờn dỗi, những lời nói hay thái độ hờn căm câm nín, giận dữ, báo thù.

* Căm tức, phẫn nộ vì không được chú ý nuông chiều,…

* Những nghi ngờ : tôi sẽ không thành công, việc khó quá, khả năng hạn hẹp, thiếu thông cảm.

* Những hối hận về quá khứ : ”Giá mà tôi biết trước…”

* Những lời nói dối, thù hằn, phê bình tiêu cực, lăng mạ… tất cả những cái đó hoặc trở vào bạn, hoặc ra khỏi bạn nhưng luôn gây thương tích cho bạn trước khi gieo nọc độc cho người khác.

– Một con chuột chết thối trong xó tủ sẽ không gieo dịch hạch được, nếu bạn sớm vất nó đi xa thật xa. Có những lo âu, sai lầm sẽ không gây tổn hại nếu bạn biết mau vất chúng đi xa.

———————————————————————————————————————————————————

Bài 20

HỘI THÁNH TRONG CHƯƠNG TRÌNH

CỨU ĐỘ CỦA THIÊN CHÚA

Vinh dự cho anh em là những kẻ tin, anh em là dòng giống được lựa chọn, hàng tư tế vương giả, Dân thánh, Dân riêng của Thiên Chúa, để loan truyền những kỳ công của Người, Đấng đã gọi anh em ra khỏi miền u tối, vào nơi đầy ánh sáng diệu huyền. Xưa anh em chưa phải là một dân, nay anh em đã là Dân của Thiên Chúa ; xưa anh em chưa được hưởng lòng thương xót, nay anh em đã được xót thương.       (1Pr 2,7.9-10)

 

  1. Bài học

Hội thánh là cộng đoàn những người được Lời Thiên Chúa quy tụ thành Dân Chúa và thành thân thể Chúa Kitô.

Xưa Thiên Chúa đã chọn Israel làm dân của Người; Người hướng dẫn, giáo dục và ban tràn ơn lành cho họ nhưng Israel  bất trung, nên Thiên Chúa đã chọn một dân mới gồm tất cả những người tin vào Chúa Giêsu, đó là Hội thánh. Công đồng Vaticanô II dạy rằng: “Chúa Kitô là ánh sáng

muôn dân, ánh sáng trước hết chiếu

soi trên Hội thánh để Hội thánh dọi lại trên mọi tạo vật”.

Qua đó, Công đồng cho thấy Hội thánh hoàn toàn tùy thuộc Đức Giêsu. Hội thánh không có ánh sáng nào khác ngoài ánh sáng của Đức Kitô. Các giáo phụ ví Hội thánh như mặt trăng, phản chiếu ánh sáng mặt trời là Chúa Kitô.

Hội thánh được hình thành qua nhiều giai đoạn theo sự sắp đặt của Chúa Cha: Được tiên báo khi nguyên tổ sa ngã, được chuẩn bị cách kỳ diệu trong lịch sử Israel thời Cựu ước, được Chúa Kitô khai sinh nhờ cuộc khổ nạn và Phục sinh (Hội thánh thực sự phát sinh do cuộc tự hiến hoàn toàn trên thập giá của Đức Kitô cho ơn cứu độ: như Eva được tạo hình từ xương sườn của Adam khi ông đang ngủ, Hội thánh cũng phát sinh từ trái tim bị đâm thâu của Đức Kitô trên thập giá), rồi được Chúa Thánh Thần tỏ bày trong ngày lễ ngũ tuần và sẽ hoàn tất trong vinh quang ngày cánh chung.

Hội thánh gồm hai yếu tố:

– Yếu tố nhân loại: là tổ chức hữu hình với cơ cấu, phẩm trật.

– Yếu tố nhân linh: là một cộng đoàn thiêng liêng và là nhiệm thể Chúa Kitô.

  1. Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu, xin giải thoát chúng con khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất, nhờ cảm nghiệm được phần nào sự phong phú của kho tàng trên trời.

Ước gì chúng con không bao giờ quay lưng lại trước những lời mời gọi của Chúa. Không bao giờ ngoảnh mặt để tránh cái nhìn yêu thương Chúa dành cho từng người trong chúng con.

III. Câu hỏi thảo luận

  1. Chúa Giêsu thiết lập Hội thánh để làm gì ?
  2. Hội thánh được ví như “mặt trăng phản chiếu ánh mặt trời là Chúa Kitô” nghĩa là thế nào ?
  3. Sinh hoạt
  4. Phong trào: LỊCH SỬ PHONG TRÀO THIẾU NHI THÁNH THỂ

Năm 1971, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam chấp thuận cho thi hành Nội Quy Mới thay thế bản Nội Quy thống nhất năm 1965, với danh xưng: Phong Trào Thiếu Nhi Thánh Thể Việt Nam (điều 1) và tổ chức theo cách tuyển lựa (điều 10)

Năm 1972, đánh dấu mức trưởng thành của Phong Trào, Đại Hội Thiếu Nhi Thánh Thể Toàn Quốc VỀ ĐẤT HỨA I được tổ chức tại Bình Triệu và quy tụ được 2000 huynh trưởng từ các Giáo Phận trên toàn quốc

Năm 1974, vì lý do sức khoẻ, cha Phaolô Nguyễn văn Thảnh đã xin từ chức, Cha Giuse Vũ đức Thông được bổ nhiệm thay thế.

Năm 1975, Phong Trào có khoảng 140.000 đoàn sinh; 3.800 huynh trưởng các cấp hoạt động trong 650 giáo xứ của 13 giáo phận trên toàn quốc. Trong đó, hai Giáo Phận đông đoàn sinh nhất là Xuân Lộc với 40.000 và Sài Gòn 38.000…

  1. Trò chơi : Nối kết tình người

Chia đều các em thành từng tốp nhỏ, mỗi tốp 4 em, mỗi em 1 khăn quàng. Vạch mức khởi hành cách mức đến 10m.

Sau hiệu lệnh, em đầu tiên mỗi tốp sẽ nhảy lò cò lên chạm mức đến, rồi lò cò về mức khởi hành để kết thân với 1 em khác. Em tiếp theo sẽ dùng khăn buộc chân phải của mình với chân trái của bạn. thế là 2 em mà chỉ có 3 chân – Rồi cùng nhau đi lên đích, quay về kết thân thêm 1 em nữa, lần nào kết thân thì cột chung chân vào với nhau.

Cuối cùng, tốp nào nhanh nhất và toàn cuộc chơi không bị té là thắng cuộc.

  1. Nhân bản : ÂU YẾM MỘT LÝ TƯỞNG

– Hãy có một lý tưởng, ngắm nghía nó, yêu nó tha thiết như người ta mê vị hôn phu, bạn sẽ có một ý chí gang thép. Không bao giờ người ta muốn cái gì mà người ta không biết. Cũng thế, không thể bạn muốn thi hành điều gì mà bạn không có ý nghĩ về nó. Hãy biết muốn cách mạnh mẽ, hãy có một lý tưởng, nó là động lực thúc đẩy ý chí của bạn.

– Những gì bạn tính làm phải được hoạch định từng chi tiết trên mặt giấy. Sau khi quyết định thi hành lý tưởng và chương trình rồi thì dù gặp chướng ngại nào : bị dư luận bình phẩm, dù thấy trong mình mệt mỏi cũng không nản lòng. Cương quyết sống trung thành với lý tưởng và chương trình để đi đến thành công rực rỡ. Sự cố gắng như vậy sẽ nuôi dưỡng ý chí của bạn.

– Nếu bạn thường giao du với những kẻ có đầu óc nhu nhược, yểu điệu, nói năng như rên rỉ thì nhất định bạn sẽ thành người nhụt chí. Hãy giao du với những người có tính quả quyết, mỗi lời nói như đinh đóng cột, ý chí chảy trào trên mắt họ, lối đi đứng biểu lộ ý chí anh dũng. Thấy họ có ý chí tự nhiên bạn cố gắng có ý chí như họ.

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!