Phụng vụTư liệu Phụng vụ

LỄ CƯỚI LINH MỤC CỬ HÀNH CÓ ĐƯỢC MẶC ÁO MÀU HỒNG KHÔNG ?

LỄ CƯỚI LINH MỤC CỬ HÀNH CÓ ĐƯỢC MẶC ÁO MÀU HỒNG KHÔNG ?

Trong đời sống phụng vụ của Giáo Hội Công giáo, màu sắc của phẩm phục không chỉ là yếu tố thẩm mỹ mà còn mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, phản ánh đặc tính của mầu nhiệm đang được cử hành và hành trình đức tin của cộng đoàn qua năm phụng vụ. Từ màu trắng tinh khôi của lễ Giáng Sinh đến màu tím trầm lắng của mùa Chay, mỗi màu sắc đều kể một câu chuyện thiêng liêng, dẫn dắt các tín hữu vào sự tham dự ý thức và trọn vẹn hơn. Tuy nhiên, một thực hành gần đây đã gây ra nhiều thắc mắc: rất nhiều linh mục mặc lễ phục màu hồng khi cử hành bí tích Hôn Phối trong Thánh lễ (lễ cưới), dù ngày đó không trùng với các dịp phụng vụ đặc biệt nào. Liệu thực hành này có đúng theo quy định của Hội Thánh? Câu trả lời là không, trừ khi lễ cưới trùng với Chúa Nhật thứ III Mùa Vọng (Gaudete) hoặc Chúa Nhật thứ IV Mùa Chay (Laetare). Sự nhầm lẫn này không chỉ xuất phát từ thói quen hay sở thích cá nhân mà còn từ sự thiếu hiểu biết về ý nghĩa phụng vụ của màu sắc phẩm phục. Để làm sáng tỏ vấn đề, chúng ta cần trở về với hướng dẫn của Hội Thánh, phân tích các lý do cụ thể, và rút ra những nguyên tắc thực hành đúng đắn nhằm tôn vinh mầu nhiệm Hôn Phối một cách trọn vẹn.

  1. HƯỚNG DẪN CỦA HỘI THÁNH

Hội Thánh, qua các văn kiện phụng vụ như Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân (NTHN), Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma (QCSL), và các truyền thống lâu đời, đã đưa ra những quy định rõ ràng về việc sử dụng phẩm phục trong các cử hành phụng vụ, bao gồm cả bí tích Hôn Phối. Những hướng dẫn này không chỉ mang tính kỹ thuật mà còn chứa đựng chiều sâu thần học, giúp cộng đoàn phụng tự sống trọn vẹn ý nghĩa của từng dịp lễ.

  1. Quy định cụ thể trong Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân

Số 34 của Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân nêu rõ: “Khi cử hành hôn nhân trong Thánh lễ phải dùng phẩm phục màu trắng hay màu phụng vụ của ngày lễ và cử hành lễ có nghi thức riêng.” Quy định này là kim chỉ nam cho mọi linh mục khi chủ sự lễ cưới, và nó được củng cố thêm bởi Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma (số 372), vốn nhấn mạnh sự ưu tiên của màu sắc phụng vụ theo ngày lễ hoặc mùa phụng vụ. Dựa trên hướng dẫn này, chúng ta có thể phân tích hai trường hợp chính:

Trường hợp thứ nhất: Lễ cưới trùng với các ngày lễ có bậc phụng vụ cao (bậc 1-4)
Theo Bảng Xếp Hạng Các Ngày Phụng Vụ, các ngày lễ từ bậc 1 đến 4 bao gồm các lễ trọng (như lễ Giáng Sinh, Phục Sinh), các Chúa Nhật Mùa Vọng, Mùa Chay, Mùa Phục Sinh, và các ngày trong tuần Bát Nhật Phục Sinh. Khi lễ cưới rơi vào những ngày này, Thánh lễ phải được cử hành theo bản văn, bài đọc Sách Thánh, và phẩm phục của ngày lễ đó, chứ không thể tự do chọn màu khác. Ví dụ, nếu lễ cưới diễn ra vào ngày 29/6 – lễ trọng kính Thánh Phê-rô và Thánh Phao-lô – linh mục phải mặc phẩm phục màu đỏ, biểu tượng của lòng nhiệt thành và sự tử đạo, thay vì màu hồng. Tương tự, nếu lễ cưới trùng với Chúa Nhật thứ II Mùa Vọng, phẩm phục phải là màu tím, phù hợp với tinh thần sám hối và chờ mong của mùa này, chứ không thể là màu hồng vốn không liên quan.

Hơn nữa, số 34 của NTHN còn lưu ý rằng trong các Chúa Nhật Mùa Giáng Sinh và Mùa Thường Niên, nếu lễ cưới được cử hành trong Thánh lễ cộng đoàn giáo xứ, thì Thánh lễ phải theo nghi thức Chúa Nhật với phẩm phục tương ứng: màu trắng cho Mùa Giáng Sinh và màu xanh cho Mùa Thường Niên. Điều này cho thấy Hội Thánh ưu tiên tính cộng đoàn và sự thống nhất của năm phụng vụ, thay vì thay đổi màu sắc theo ý nghĩa riêng của bí tích Hôn Phối.

Trường hợp thứ hai: Lễ cưới rơi vào các ngày lễ bậc 5-13
Đối với các ngày lễ từ bậc 5 đến 13 (trừ các Chúa Nhật Mùa Giáng Sinh và Mùa Thường Niên thuộc bậc 6), linh mục có thể chọn cử hành Thánh lễ với nghi thức riêng của bí tích Hôn Phối, bao gồm bản văn, bài đọc Sách Thánh (NTHN, số 54), và phẩm phục màu trắng. Màu trắng được chọn không phải ngẫu nhiên mà vì nó mang ý nghĩa thần học sâu sắc: sự thanh khiết, thánh thiện, và vinh quang của Thiên Chúa. Trong Tin Mừng, Chúa Kitô mặc áo trắng rực rỡ khi biến hình trên núi Tabor (Mt 17,2); trong sách Khải Huyền, các thiên thần và những người được cứu chuộc cũng xuất hiện trong y phục trắng (Kh 7,9). Màu trắng còn là biểu tượng của sự hiện diện của Chúa Phục Sinh trong Hội Thánh và nơi các thánh, khiến nó trở thành màu sắc lý tưởng cho lễ cưới – một dịp vui mừng và thánh thiêng, nơi hai tâm hồn kết hợp trong ân sủng của Thiên Chúa.

  1. Ý nghĩa biểu tượng của màu sắc trong phụng vụ

Màu sắc phẩm phục không chỉ là vấn đề trang trí mà còn là ngôn ngữ phụng vụ, giúp diễn tả đặc tính của mầu nhiệm đang được cử hành. Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma (số 345) giải thích: “Các màu sắc khác nhau của phẩm phục nhằm biểu lộ ra bề ngoài cách hữu hiệu, khi thì đặc tính của mầu nhiệm cử hành, khi thì ý nghĩa của đời sống Kitô giáo đang diễn ra trong năm phụng vụ.” Vì thế, màu trắng được dùng trong các dịp lễ vui mừng như Mùa Phục Sinh, Mùa Giáng Sinh, các lễ kính Chúa (trừ cuộc Thương Khó), lễ kính Đức Trinh Nữ Maria, các thiên thần, và các thánh không tử đạo (QCSL, số 346a). Trong bối cảnh lễ cưới, màu trắng không chỉ biểu thị niềm vui lễ hội mà còn gợi lên sự thánh thiện của giao ước hôn nhân, vốn được ví như mối liên kết giữa Chúa Kitô và Hội Thánh (Ep 5,25-32).

Ngược lại, màu hồng có một vai trò rất cụ thể và giới hạn trong phụng vụ: nó chỉ được phép dùng vào Chúa Nhật thứ III Mùa Vọng (Gaudete) và Chúa Nhật thứ IV Mùa Chay (Laetare), thay cho màu tím (QCSL, số 346f). Màu hồng tượng trưng cho niềm vui giữa hành trình sám hối, như ánh sáng hừng đông lóe lên giữa bóng tối, báo hiệu niềm vui trọn vẹn của lễ Giáng Sinh và Phục Sinh đang đến gần. Sự giới hạn này không phải ngẫu nhiên mà là kết quả của truyền thống phụng vụ lâu đời, được định hình qua nhiều thế kỷ để đảm bảo sự hài hòa và ý nghĩa của năm phụng vụ.

  1. PHÂN TÍCH CÁC LÝ DO KHÔNG NÊN DÙNG LỄ PHỤC MÀU HỒNG CHO LỄ CƯỚI

Việc sử dụng lễ phục màu hồng cho lễ cưới ngoài hai ngày “Chúa Nhật hồng” (Gaudete và Laetare) là một thực hành sai lệch, và dưới đây là bốn lý do chính để giải thích tại sao điều này không phù hợp.

  1. Trái với quy định rõ ràng của Hội Thánh

Như đã trình bày, Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân (số 34) quy định rằng phẩm phục cho lễ cưới trong Thánh lễ phải là màu trắng, trừ khi ngày đó trùng với một dịp phụng vụ có màu sắc riêng (như màu đỏ cho lễ tử đạo, màu tím cho Mùa Chay). Màu hồng không nằm trong danh sách các màu được phép dùng cho lễ cưới, trừ khi lễ cưới trùng với Chúa Nhật Gaudete hoặc Laetare – hai ngày duy nhất trong năm phụng vụ mà màu hồng được sử dụng. Việc linh mục tự ý chọn màu hồng cho lễ cưới ngoài những ngày này là một sự vi phạm quy định phụng vụ, làm suy giảm tính thống nhất và kỷ luật của Giáo Hội.

Ví dụ, nếu một đôi hôn phối tổ chức lễ cưới vào ngày 15/8 – lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời – linh mục phải mặc phẩm phục màu trắng, phù hợp với lễ trọng này, thay vì màu hồng. Tương tự, nếu lễ cưới diễn ra vào một ngày thường trong Mùa Thường Niên mà không trùng với lễ kính nào, màu trắng vẫn là lựa chọn duy nhất cho nghi thức Hôn Phối, chứ không phải màu hồng vốn không có ý nghĩa liên quan. Quy định này không chỉ mang tính kỹ thuật mà còn bảo vệ ý nghĩa thần học của bí tích Hôn Phối, vốn được cử hành trong sự hiệp thông với toàn thể Hội Thánh.

Hơn nữa, Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân (số 32) còn lưu ý rằng nếu lễ cưới diễn ra vào những ngày mang tính sám hối như Mùa Chay, linh mục cần giải thích rõ cho đôi hôn phối về đặc tính của mùa này, và tuyệt đối không được tổ chức lễ cưới vào Thứ Sáu và Thứ Bảy Tuần Thánh. Điều này cho thấy Hội Thánh rất chú trọng đến sự hòa hợp giữa bí tích Hôn Phối và bối cảnh phụng vụ, thay vì để cảm xúc cá nhân hay ý thích đời thường lấn át.

  1. Ý nghĩa hạn chế của màu hồng trong phụng vụ

Màu hồng có một lịch sử lâu đời trong phụng vụ Công giáo, bắt nguồn từ truyền thống Rôma cổ đại. Vào thời Trung Cổ, màu hồng được dùng như một sự “gián đoạn” trong Mùa Vọng và Mùa Chay – hai mùa vốn được đánh dấu bằng màu tím của sám hối và chuẩn bị. Chúa Nhật Gaudete (nghĩa là “Hãy vui lên”) và Chúa Nhật Laetare (nghĩa là “Mừng vui lên”) là những điểm dừng chân giữa hành trình dài của hai mùa này, mang đến niềm hy vọng và niềm vui tạm thời trước khi bước vào các đại lễ Giáng Sinh và Phục Sinh. Màu hồng, nhẹ nhàng hơn màu tím nhưng chưa rực rỡ như màu trắng, tượng trưng cho ánh sáng hừng đông – niềm vui chưa trọn vẹn nhưng đang đến gần.

Theo Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma (số 346f), màu hồng chỉ được phép dùng vào hai ngày này, và đây là quy định duy nhất liên quan đến màu hồng trong suốt năm phụng vụ. Điều này cho thấy màu hồng không phải là màu sắc phổ quát của niềm vui (như màu trắng), mà là màu của một niềm vui đặc thù, gắn liền với bối cảnh sám hối và chờ đợi. Nếu dùng màu hồng cho lễ cưới – vốn là một dịp vui mừng trọn vẹn – sẽ làm sai lệch ý nghĩa biểu tượng của màu sắc này, biến nó từ một dấu chỉ đặc biệt của Mùa Vọng và Mùa Chay thành một biểu tượng chung chung, không còn phù hợp với thần học phụng vụ.

Ví dụ, nếu một lễ cưới diễn ra vào ngày 20/12 – ngay trước lễ Giáng Sinh – và linh mục mặc phẩm phục màu hồng thay vì màu trắng, điều này có thể gây nhầm lẫn cho cộng đoàn. Màu hồng gợi lên tinh thần của Chúa Nhật Gaudete (ngày 13/12 hoặc gần đó), trong khi lễ cưới cần phản ánh niềm vui trọn vẹn của giao ước hôn nhân, vốn được biểu thị bằng màu trắng. Sự không nhất quán này không chỉ làm mất đi ý nghĩa của màu hồng mà còn làm lu mờ đặc tính thánh thiêng của bí tích Hôn Phối.

  1. Nguy cơ làm phai mờ tính biểu tượng và nghệ thuật phụng vụ

Phụng vụ Công giáo không chỉ là một chuỗi nghi thức mà còn là một nghệ thuật thánh thiêng, nơi các yếu tố như màu sắc, âm nhạc, và cử chỉ kết hợp hài hòa để lôi cuốn các giác quan và nâng tâm hồn người tham dự lên tới Thiên Chúa. Quy chế Tổng quát Sách lễ Rôma (số 345) nhấn mạnh rằng sự thay đổi màu sắc phẩm phục giúp cộng đoàn dễ dàng cảm nhận ý nghĩa của mầu nhiệm đang cử hành. Việc sử dụng màu hồng vào hai “Chúa Nhật hồng” giữa “mùa tím” của Mùa Vọng và Mùa Chay là một ví dụ điển hình: sự chuyển đổi từ tím sang hồng tạo ra một hiệu ứng thị giác mạnh mẽ, đánh thức giác quan và khơi dậy niềm hy vọng giữa hành trình sám hối.

Tuy nhiên, nếu màu hồng được dùng thường xuyên cho lễ cưới – bất kể ngày nào trong năm – hiệu ứng này sẽ bị xóa nhòa. Cộng đoàn sẽ quen với việc nhìn thấy màu hồng trong những dịp không liên quan đến Gaudete hay Laetare, dẫn đến sự “xơ cứng” về giác quan và làm mất đi tính độc đáo của hai Chúa Nhật đặc biệt ấy. Hơn nữa, việc lạm dụng màu hồng còn phá hủy sự phong phú của ngôn ngữ màu sắc trong phụng vụ, khiến Thánh lễ trở nên đơn điệu và thiếu sức sống – điều mà Hội Thánh luôn cố gắng tránh để khuyến khích sự tham dự “ý thức, tích cực và trọn vẹn” của các tín hữu (x. Sacrosanctum Concilium, số 14).

Ví dụ, trong một giáo xứ nhỏ, nếu linh mục liên tục mặc phẩm phục màu hồng cho mọi lễ cưới trong năm – từ Mùa Thường Niên đến Mùa Chay – giáo dân có thể không còn nhận ra ý nghĩa đặc biệt của màu hồng khi đến Chúa Nhật Laetare. Thay vì cảm nhận niềm vui giữa sám hối, họ chỉ xem màu hồng như một màu sắc thông thường, gắn liền với lễ cưới hơn là với mầu nhiệm phụng vụ. Điều này không chỉ làm nghèo nàn trải nghiệm phụng vụ mà còn đánh mất cơ hội giáo dục đức tin qua các dấu chỉ biểu tượng.

  1. Sự giải thích chủ quan và nguy cơ lạm quyền trong phụng vụ

Một số linh mục biện minh rằng màu hồng là màu của “tình yêu và hạnh phúc”, phù hợp với không khí vui tươi của lễ cưới. Tuy nhiên, trên phương diện phụng vụ, màu đỏ – chứ không phải màu hồng – mới là màu sắc biểu thị tình yêu mãnh liệt, lòng nhiệt thành, và sự hy sinh (như trong các lễ kính các thánh tử đạo). Màu hồng, như đã giải thích, mang ý nghĩa của niềm vui tạm thời trong bối cảnh sám hối, không phải là biểu tượng chung cho tình yêu hay hạnh phúc. Việc gắn màu hồng với lễ cưới vì lý do này là một sự giải thích chủ quan, dựa trên cảm xúc đời thường hơn là thần học phụng vụ.

Hơn nữa, phụng vụ không phải là lĩnh vực để linh mục tự do sáng tạo theo ý thích cá nhân. Sacrosanctum Concilium (số 22) khẳng định rằng việc điều hành phụng vụ thuộc thẩm quyền của hàng Giáo phẩm, và “không ai, dù là linh mục, được tự ý thêm bớt hay thay đổi điều gì trong phụng vụ.” Việc chọn màu hồng cho lễ cưới ngoài quy định của Nghi Thức Cử Hành Hôn Nhân là một hành động vượt quá thẩm quyền, có thể gây rối loạn trong cộng đoàn và làm suy yếu tính hiệp nhất của Giáo Hội.

Về mặt mục vụ, một số người có thể lập luận rằng màu hồng giúp làm dịu bớt nỗi lo của đôi hôn phối khi lễ cưới rơi vào Mùa Chay (vì họ sợ màu tím gợi lên sự buồn bã). Tuy nhiên, Hội Thánh đã cân nhắc kỹ lưỡng khi ấn định màu trắng cho lễ cưới, ngay cả trong những mùa sám hối, để nhấn mạnh niềm vui của bí tích Hôn Phối mà không làm mất đi đặc tính của năm phụng vụ. Nếu cần thích nghi với văn hóa địa phương, Hội đồng Giám mục có thể đề xuất với Tòa Thánh (NTHN, số 39-44), nhưng bản văn hiện hành (được phê chuẩn năm 2008) vẫn giữ nguyên quy định màu trắng, cho thấy không có nhu cầu chính đáng nào để thay đổi.

III. THỰC HÀNH

Dựa trên các phân tích trên, chúng ta có thể rút ra ba nguyên tắc thực hành để đảm bảo việc sử dụng phẩm phục trong lễ cưới đúng theo tinh thần phụng vụ của Hội Thánh:

Tuân thủ quy định về màu trắng hoặc màu phụng vụ của ngày lễ: Khi cử hành bí tích Hôn Phối trong Thánh lễ, linh mục phải mặc phẩm phục màu trắng, trừ khi ngày đó trùng với một dịp phụng vụ có màu sắc riêng (như màu đỏ cho lễ tử đạo, màu tím cho Mùa Vọng/Mùa Chay). Màu hồng không được phép dùng, trừ khi lễ cưới rơi đúng vào Chúa Nhật Gaudete hoặc Laetare.

Tránh lạm dụng màu hồng ngoài hai “Chúa Nhật hồng”: Màu hồng chỉ dành cho Chúa Nhật thứ III Mùa Vọng và Chúa Nhật thứ IV Mùa Chay, nhằm biểu thị niềm vui giữa sám hối. Việc dùng màu hồng cho lễ cưới vào các ngày khác là sai lệch, làm mất đi ý nghĩa đặc thù của màu sắc này trong năm phụng vụ.

Ưu tiên thần học phụng vụ hơn cảm xúc cá nhân: Dù đôi hôn phối hay cộng đoàn có thể thích màu hồng vì lý do thẩm mỹ hoặc cảm xúc, linh mục cần giải thích rõ ý nghĩa của màu trắng – biểu tượng của niềm vui thánh thiêng và sự thánh thiện – để hướng dẫn họ tham dự bí tích một cách sâu sắc và đúng đắn.

  1. TẠM KẾT

Phụng vụ là một kho tàng quý giá của Giáo Hội, nơi mọi yếu tố – từ màu sắc phẩm phục đến bài hát thánh ca – đều được sắp xếp để tôn vinh Thiên Chúa và nuôi dưỡng đức tin của cộng đoàn. Việc sử dụng đúng phẩm phục trong lễ cưới không chỉ là vấn đề tuân thủ quy định mà còn là cách thể hiện sự kính trọng đối với bí tích Hôn Phối – một giao ước thánh thiêng phản ánh tình yêu giữa Chúa Kitô và Hội Thánh. Màu trắng, với vẻ đẹp tinh khôi và ý nghĩa vĩnh cửu, là lựa chọn hoàn hảo để tôn vinh ngày vui của đôi hôn phối, trong khi màu hồng nên được giữ nguyên vai trò đặc biệt của nó trong Mùa Vọng và Mùa Chay.

Hãy tưởng tượng một lễ cưới được cử hành với phẩm phục màu trắng rực rỡ, giữa ánh nến lung linh và lời chúc lành của cộng đoàn: đó là hình ảnh của niềm vui trọn vẹn, không pha lẫn bởi sự nhầm lẫn hay chủ quan. Ngược lại, việc lạm dụng màu hồng có thể làm lu mờ ý nghĩa của cả lễ cưới lẫn năm phụng vụ, biến một nghi thức thánh thiêng thành một sự kiện mang tính cá nhân hơn là cộng đoàn. Vì thế, việc trở về với hướng dẫn của Hội Thánh không chỉ là trách nhiệm của các linh mục mà còn là lời mời gọi dành cho mọi tín hữu, để cùng nhau sống và cử hành phụng vụ một cách ý thức, tích cực và trọn vẹn hơn.

Lm. Anmai, CSsR

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!