Kỹ năng sống

Người nuôi ong hay ong nuôi người?

“Cái túi màu vàng bên hông con ong mà các bạn thấy trong hình chính là túi đựng phấn hoa của ong. Ong mật sẽ có hai túi phấn ở hai bên. Khi túi đầy trĩu nó sẽ bay về tổ. Người ta nhẩm tính con ong phải thu thập cả ngàn bông hoa mới đầy được hai túi đó. Phấn hoa sẽ được ong dùng vào hai mục đích chính, đầu tiên đó là thức ăn để ong sinh tồn. Các con ong sẽ ăn trực tiếp các phấn này vì giàu protein. Phần còn lại sẽ được điều chế thành mật ong, cất vào các lỗ hình lục giác.
Con Ong tạo mật là để dành cho những mùa đói kém, khi hoa không còn nhiều (thường là mùa đông), lúc đó chúng mang mật ra đánh chén sống qua ngày. Nhưng xui thế nào, bị con người phát hiện và lấy hết mật. Khi đó ong sẽ không còn gì để ăn, người ta cho nó ăn đường để nó sống, đợi mùa xuân đến. Do vậy ong ăn đường chỉ để sống, để duy trì đàn ong, để ị ra shit chứ ko tạo ra mật nhé. Nhiều người còn ngộ nhận việc này lắm.
Sở dĩ ngộ nhận “ong ăn đường để sinh ra mật kém chất lượng” là vì người ta không nắm rõ cách thức tạo ra mật ong. Phấn hoa khi được ong thợ mang về tổ, nó sẽ truyền qua mấy con ong khác, bọn ong thợ đó sẽ tiết ra enzym để làm hóa lỏng hỗn hợp phấn hoa. Sau đó bọn chúng cất vào những lỗ mật, rồi dùng đôi cánh quạt thật mạnh để thổi bay hơi nước đi. Tiếng đập cánh lớn đến nỗi nếu bạn đứng bên ngoài sẽ nghe rõ tiếng ồn này. Trải qua một thời gian hong khô bằng cánh, mật sẽ cô đặc lại sền sệt, lúc này tỉ lệ nước sẽ còn rất ít, có thể bảo quản được rất lâu. Đến mùa đói kém… mang ra cống nạp cho con người để “đổi” lấy thứ rẻ tiền và kém chất lượng hơn – nước đường.
Trong cả tổ ong, ngoại trừ những khu vực tập trung để đựng mật, ong sẽ dành ra một khu “nhà trẻ” để làm nơi phát triển ong non. Mỗi cái lỗ đó, ong chúa sẽ đẻ vào 1 quả trứng. Lũ người phát hiện ra ong thợ tiết ra một loại “sữa” đặc biệt để nuôi ong chúa và ong non. Mỗi lần nhả sữa, là cả lỗ ong non ngập ngụa trong sữa, sữa và sữa, đã lắm.
Loại sữa này cực kỳ giàu chất dinh dưỡng, thuộc loại quý hiếm chỉ dành cho hoàng tộc thưởng thức. Ong non sau khi uống hết sữa, vài ngày sau lớn nhanh như thổi, thánh Gióng phải gọi bằng cụ. Con người ngu gì mà bỏ qua, họ sử dụng “trí khôn của tao đây” tìm cách khai thác loại sữa quý giá này.
Lũ người bèn tạo ra mấy cái tổ giả, rồi gắp ong non ở các “nhà trẻ” đem bỏ vào các lỗ giả này. Cả một hệ thống tổ giả như thế gom vào chung một cái cầu để tiện cho việc khai thác tập trung (thay vì đi hút ra từ từng cái lỗ ong non ở trên).
Ong thợ thấy tổ ong non, cứ thế nhả sữa vào vì nghĩ tụi nhỏ cần phải ăn uống đầy đủ, mình vất vả tí chả sao. Bớt ly cafe sáng, bớt xem CGV lại là tụi nhỏ có sữa học đường uống rồi.
Vài ngày sau, khi tổ giả đầy sữa, họ lấy tổ ra, rồi cho tổ khác vào. Cứ thế lũ ong thật thà chăm chỉ hằng ngày tiết sữa nuôi ong con, và mỗi ngày nó chửi thầm: dm, nuôi hoài tụi bây éo lớn vậy!?
Cái thứ sữa màu trắng ngà đó gọi là sữa ong chúa, royal jelly (sữa quý tộc hoàng gia), đang được bán rất nhiều trên thị trường.
Chưa dừng lại ở đó, lũ Homo sapiens tham lam thấy con ong mang phấn về, bèn tìm cách cướp trên giàn mướp công sức của nó. Họ tạo những cái lỗ nhỏ ở lối vào tổ, chỉ lọt vừa con ong, hai túi mật sẽ bị vướng và rớt ra. Cuối ngày họ gom lại thành phấn ong, đem phơi kho rồi đóng hộp đem bán. Thế là có phấn hoa bồi bổ cơ thể.
Người ta bảo con ong chăm chỉ, có lẽ cần phải thêm vế sau: Con ong chăm chỉ, con người là những kẻ ăn cướp. Cướp sạch mọi thứ của chúng, mật ong, phấn hoa, sữa ong chúa, sáp ong…
Vậy tóm lại người nuôi ong hay ong nuôi người?
——–
P.s Bài viết không mang tính đả kích, không bài trừ hay tẩy chay nghề nuôi ong, chỉ nói lên một góc nhìn khác. “

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!