Phụng vụTư liệu Phụng vụ

RƯỚC LỄ BẰNG MIỆNG 🔥🙏❤️ HAY BẰNG TAY ?

Việc rước lễ bằng miệng là một thực hành thiêng liêng, sâu sắc và lâu đời trong truyền thống Công giáo, mang trong mình ý nghĩa tâm linh vô cùng đặc biệt đối với các tín hữu. Đây không chỉ là một hành động phụng vụ đơn thuần, mà là một biểu hiện sống động của đức tin, lòng khiêm nhường và sự hiệp thông sâu xa với Chúa Giêsu Kitô trong Bí tích Thánh Thể. Trong bài luận dài này, chúng ta sẽ khám phá mọi khía cạnh của việc rước lễ bằng miệng, từ nguồn gốc lịch sử, ý nghĩa thần học, các thực hành cụ thể, đến vai trò của nó trong đời sống đức tin của người Công giáo.

Để hiểu rõ việc rước lễ bằng miệng, chúng ta cần bắt đầu từ cội nguồn của Bí tích Thánh Thể. Bí tích này được chính Chúa Giêsu thiết lập trong Bữa Tiệc Ly, một sự kiện được ghi lại trong các sách Phúc Âm. Trong đêm trước khi chịu khổ nạn, Chúa Giêsu cầm lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra và trao cho các môn đệ, nói: “Đây là Mình Thầy, được ban vì anh em” (Lc 22,19). Sau đó, Ngài cầm chén rượu, tạ ơn và nói: “Đây là chén Máu Thầy, Máu của Giao Ước Mới, sẽ đổ ra vì anh em” (Lc 22,20). Hành động này không chỉ là một bữa ăn mang tính biểu tượng, mà là sự thiết lập một giao ước mới, trong đó Chúa Giêsu trao ban chính Mình và Máu Ngài cho nhân loại, để họ được nuôi dưỡng và hiệp thông với Ngài. Việc rước lễ, do đó, trở thành cách thức mà các tín hữu tham dự vào hy tế của Chúa Giêsu trên thập giá, nhận lãnh Ngài một cách cụ thể qua hình bánh và rượu đã được truyền phép. Chú thích cho giáo dân: Khi bạn rước lễ, hãy nhớ rằng bạn đang thực sự nhận lãnh Chúa Giêsu, không chỉ là một biểu tượng. Điều này đòi hỏi bạn chuẩn bị tâm hồn sạch tội và đầy lòng kính trọng, như thể bạn đang đón tiếp một vị khách quý vào nhà mình.

Trong những thế kỷ đầu của Kitô giáo, việc rước lễ được thực hiện với sự đơn sơ nhưng tràn đầy ý nghĩa thiêng liêng. Các tín hữu thời đó thường nhận bánh thánh bằng tay, đặt trên lòng bàn tay phải và đưa lên miệng một cách cung kính. Một số tài liệu lịch sử, chẳng hạn như các ghi chép của Thánh Cyrillô thành Giêrusalem vào thế kỷ thứ 4, mô tả cách các tín hữu được hướng dẫn để tiếp nhận Mình Thánh với sự cẩn trọng, như thể họ đang chạm vào một báu vật quý giá. Tuy nhiên, theo thời gian, để nhấn mạnh tính thánh thiêng của Bí tích Thánh Thể và ngăn ngừa những lạm dụng, Giáo hội đã dần chuyển sang thực hành rước lễ bằng miệng. Vào khoảng thế kỷ thứ 9, việc rước lễ bằng miệng trở nên phổ biến hơn ở phương Tây, khi các linh mục bắt đầu đặt Mình Thánh trực tiếp lên lưỡi của người rước lễ. Sự thay đổi này không chỉ nhằm bảo đảm rằng Mình Thánh được nhận lãnh một cách trang trọng, mà còn để tránh nguy cơ Mình Thánh bị rơi vãi hoặc bị xử lý không đúng cách. Chú thích cho giáo dân: Việc rước lễ bằng miệng giúp bạn ý thức rằng Mình Thánh là quà tặng vô giá từ Thiên Chúa. Khi bạn mở miệng đón nhận, hãy làm điều đó với lòng kính cẩn, như thể bạn đang nhận lãnh chính Chúa Giêsu.

Sự phát triển của việc rước lễ bằng miệng phản ánh một sự hiểu biết ngày càng sâu sắc về thần học Bí tích Thánh Thể. Theo giáo huấn của Giáo hội Công giáo, trong Bí tích Thánh Thể, bánh và rượu, nhờ lời truyền phép của linh mục trong Thánh lễ, trở thành Mình và Máu thật của Chúa Giêsu. Đây là mầu nhiệm “hiện diện thực sự” (real presence), trong đó Chúa Giêsu hiện diện trọn vẹn – thần tính và nhân tính – dưới hình bánh và rượu. Khi rước lễ bằng miệng, người tín hữu bày tỏ lòng tin mãnh liệt rằng họ đang đón nhận chính Chúa Giêsu, Đấng hiện diện một cách bí tích nhưng thực sự trong tấm bánh nhỏ bé. Hành động này đòi hỏi một thái độ khiêm nhường sâu sắc, vì người rước lễ không tự mình lấy Mình Thánh, mà để linh mục hoặc thừa tác viên đặt Mình Thánh lên lưỡi, như một dấu chỉ của sự phó thác và lệ thuộc hoàn toàn vào ân sủng của Thiên Chúa. Chú thích cho giáo dân: Khi bạn rước lễ bằng miệng, hãy tưởng tượng rằng bạn đang mở lòng mình để Chúa Giêsu ngự vào. Đây là khoảnh khắc bạn được kết hợp mật thiết với Ngài, vì thế hãy làm điều đó với tất cả sự tôn kính.

Một yếu tố quan trọng trong việc rước lễ bằng miệng là sự chuẩn bị tâm hồn và thể xác. Giáo hội dạy rằng để rước lễ cách xứng đáng, người tín hữu cần ở trong trạng thái ân sủng, tức là không mắc tội trọng. Nếu một người ý thức mình có tội trọng, họ cần lãnh nhận Bí tích Hòa giải (xưng tội) trước khi rước lễ. Ngoài ra, Giáo hội cũng yêu cầu giữ chay Thánh Thể ít nhất một giờ trước khi rước lễ (trừ nước và thuốc men), như một cách để chuẩn bị cả tâm hồn lẫn thể xác cho việc đón nhận Chúa Giêsu. Khi tiến lên rước lễ, người tín hữu thường quỳ hoặc đứng một cách cung kính, mở miệng và để linh mục đặt Mình Thánh lên lưỡi, đồng thời đáp “Amen” khi linh mục nói “Mình Thánh Chúa Kitô.” Hành động này không chỉ là một cử chỉ thể lý, mà là một lời tuyên xưng đức tin mạnh mẽ, rằng Chúa Giêsu đang thực sự hiện diện và đi vào cuộc đời của họ. Chú thích cho giáo dân: Trước khi rước lễ, hãy dành vài phút cầu nguyện, xét mình và xin Chúa thanh tẩy tâm hồn bạn. Khi bạn nói “Amen,” đó là lời tuyên xưng rằng bạn tin Chúa Giêsu đang đến với bạn.

Việc rước lễ bằng miệng mang lại nhiều lợi ích thiêng liêng đặc biệt, giúp người tín hữu lớn lên trong đời sống đức tin. Thứ nhất, nó giúp giảm thiểu nguy cơ làm rơi Mình Thánh, một điều được xem là rất nghiêm trọng trong truyền thống Công giáo, vì mỗi mẩu nhỏ của Mình Thánh đều chứa đựng trọn vẹn sự hiện diện của Chúa Giêsu. Thứ hai, việc rước lễ bằng miệng khuyến khích một thái độ khiêm nhường và kính sợ trước sự hiện diện thánh thiêng của Chúa. Khi người tín hữu mở miệng và để linh mục đặt Mình Thánh lên lưỡi, họ biểu lộ sự lệ thuộc hoàn toàn vào Thiên Chúa, giống như một đứa trẻ được mẹ mớm sữa. Thứ ba, thực hành này tạo nên sự hiệp nhất trong cộng đoàn, vì mọi người đều nhận lãnh Mình Thánh theo cùng một cách, bất kể địa vị xã hội, tuổi tác hay hoàn cảnh cá nhân. Điều này giúp củng cố ý thức rằng tất cả các tín hữu đều là chi thể của Nhiệm Thể Chúa Kitô, được nuôi dưỡng bởi cùng một Bánh Hằng Sống. Chú thích cho giáo dân: Khi rước lễ bằng miệng, hãy cảm tạ Chúa vì Ngài đã đến nuôi dưỡng linh hồn bạn. Sau khi rước lễ, hãy dành vài phút thinh lặng để trò chuyện với Chúa và xin Ngài hướng dẫn cuộc đời bạn.

Tuy nhiên, việc rước lễ bằng miệng không phải lúc nào cũng được thực hành giống nhau ở mọi nơi trong Giáo hội Công giáo. Trong các nghi thức Đông phương, chẳng hạn như nghi thức Byzantin, Mình Thánh và Máu Thánh thường được trộn lẫn và trao cho tín hữu bằng một muỗng thánh, một thực hành mang nét đặc trưng văn hóa và phụng vụ riêng. Dù hình thức khác nhau, ý nghĩa cốt lõi vẫn là sự hiệp thông với Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể. Ở phương Tây, sau Công đồng Vatican II (1962-1965), Giáo hội đã cho phép rước lễ trên tay ở một số nơi, như một cách để khôi phục thực hành cổ xưa và khuyến khích sự tham gia tích cực của giáo dân trong phụng vụ. Tuy nhiên, việc rước lễ bằng miệng vẫn được xem là cách thức chuẩn mực và được khuyến khích trong nhiều cộng đoàn, đặc biệt là trong các Thánh lễ theo nghi thức Tridentin (Thánh lễ Latinh cổ). Chú thích cho giáo dân: Dù bạn rước lễ bằng miệng hay trên tay, điều quan trọng nhất là lòng kính trọng và đức tin của bạn. Hãy làm theo hướng dẫn của giáo xứ và linh mục, và luôn rước lễ với một tâm hồn sẵn sàng.

Một câu hỏi thường được đặt ra là tại sao việc rước lễ bằng miệng lại quan trọng đến vậy trong một số truyền thống Công giáo. Câu trả lời nằm ở cả ý nghĩa biểu tượng lẫn thực tiễn của hành động này. Về mặt biểu tượng, việc rước lễ bằng miệng nhấn mạnh rằng Bí tích Thánh Thể là một quà tặng từ Thiên Chúa, chứ không phải thứ mà con người có thể tự lấy theo ý muốn. Hành động để linh mục đặt Mình Thánh lên lưỡi là một dấu chỉ của sự khiêm nhường và phó thác, như thể người tín hữu đang nói: “Lạy Chúa, con không xứng đáng, nhưng xin Ngài đến với con.” Về mặt thực tiễn, việc rước lễ bằng miệng giúp bảo đảm rằng Mình Thánh được đối xử với sự tôn kính tối đa, tránh được những tình huống như Mình Thánh bị rơi, bị giữ lại hoặc bị xử lý không đúng cách. Hơn nữa, trong bối cảnh lịch sử, việc rước lễ bằng miệng cũng giúp Giáo hội duy trì sự thống nhất trong phụng vụ, đặc biệt ở những thời điểm mà các dị giáo hoặc lạm dụng về Bí tích Thánh Thể xuất hiện. Chú thích cho giáo dân: Khi rước lễ bằng miệng, hãy nhớ rằng bạn đang tham gia vào một truyền thống lâu đời, được hàng triệu tín hữu qua các thế kỷ thực hành. Đây là cách để bạn bày tỏ lòng tôn kính đặc biệt với Chúa Giêsu.

Trong đời sống thiêng liêng của người Công giáo, việc rước lễ bằng miệng không chỉ là một hành động phụng vụ, mà còn là một cơ hội để gặp gỡ Chúa Giêsu cách cá vị và sâu sắc. Mỗi lần rước lễ, người tín hữu được mời gọi bước vào một mối tương quan gần gũi hơn với Chúa, để Ngài biến đổi tâm hồn và cuộc sống của họ. Thánh Augustinô từng nói: “Hãy trở thành điều bạn nhận lãnh, và hãy nhận lãnh điều bạn là.” Khi rước lễ bằng miệng, chúng ta nhận lãnh Mình Thánh Chúa, và qua đó, chúng ta được mời gọi trở nên giống Ngài hơn – sống một cuộc đời yêu thương, phục vụ và hy sinh. Hành động này cũng là một lời nhắc nhở rằng Chúa Giêsu luôn hiện diện và đồng hành với chúng ta, ngay cả trong những giây phút khó khăn nhất của cuộc đời. Chú thích cho giáo dân: Sau khi rước lễ, hãy dành thời gian thinh lặng để cảm tạ Chúa và xin Ngài giúp bạn sống theo gương Ngài. Hãy mang tình yêu của Ngài đến với những người xung quanh.

Việc rước lễ bằng miệng cũng mang ý nghĩa cộng đoàn sâu sắc. Trong Thánh lễ, khi mọi người cùng tiến lên rước lễ, họ không chỉ hiệp thông với Chúa Giêsu, mà còn với nhau như các chi thể trong Nhiệm Thể Chúa Kitô. Hành động rước lễ bằng miệng, với sự thống nhất trong cử chỉ và thái độ, giúp củng cố ý thức về sự hiệp nhất này. Dù mỗi người có những hoàn cảnh riêng, nhưng khi cùng mở miệng đón nhận Mình Thánh, họ tuyên xưng rằng họ thuộc về cùng một gia đình đức tin, được nuôi dưỡng bởi cùng một Bánh Hằng Sống. Điều này đặc biệt quan trọng trong một thế giới ngày càng chia rẽ, nơi mà sự hiệp nhất và tình liên đới đang trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Chú thích cho giáo dân: Khi bạn rước lễ, hãy cầu nguyện cho cộng đoàn giáo xứ của bạn, để mọi người được hiệp nhất trong Chúa Kitô và cùng nhau xây dựng một cộng đoàn yêu thương.

Để việc rước lễ bằng miệng mang lại ý nghĩa trọn vẹn, người tín hữu cần được giáo dục về ý nghĩa và cách thức thực hành đúng cách. Trong nhiều giáo xứ, các linh mục và giáo lý viên thường tổ chức các buổi hướng dẫn hoặc dạy giáo lý về Bí tích Thánh Thể, giải thích cách rước lễ bằng miệng, từ việc đứng hoặc quỳ, đến cách mở miệng và đáp “Amen.” Những hướng dẫn này không chỉ giúp việc rước lễ diễn ra trang nghiêm, mà còn giúp giáo dân ý thức hơn về sự thánh thiêng của Bí tích. Ngoài ra, việc tham dự các giờ chầu Thánh Thể, suy niệm Lời Chúa, cầu nguyện cá nhân và lãnh nhận Bí tích Hòa giải là những cách tuyệt vời để chuẩn bị tâm hồn cho việc rước lễ. Chú thích cho giáo dân: Nếu bạn chưa quen với việc rước lễ bằng miệng, đừng ngần ngại hỏi linh mục hoặc giáo lý viên để được hướng dẫn. Hãy coi việc học hỏi này như một cách để đến gần Chúa hơn.

Trong bối cảnh hiện đại, việc rước lễ bằng miệng đôi khi gặp phải những thách thức. Một số người cho rằng việc rước lễ trên tay tiện lợi hơn hoặc phù hợp hơn với văn hóa của họ. Những người khác có thể lo lắng về vấn đề vệ sinh, đặc biệt trong các thời kỳ dịch bệnh như đại dịch COVID-19. Tuy nhiên, Giáo hội luôn nhấn mạnh rằng việc rước lễ bằng miệng, khi được thực hiện đúng cách, là an toàn và mang lại nhiều ơn ích thiêng liêng. Trong những trường hợp đặc biệt, chẳng hạn như đại dịch, Giáo hội có thể đưa ra các hướng dẫn tạm thời, chẳng hạn như khuyến khích rước lễ trên tay hoặc tạm ngưng việc rước Máu Thánh. Dù vậy, việc rước lễ bằng miệng vẫn được duy trì như một thực hành chuẩn mực ở nhiều nơi, đặc biệt trong các cộng đoàn gắn bó với truyền thống phụng vụ cổ. Chú thích cho giáo dân: Nếu bạn lo lắng về việc rước lễ bằng miệng, hãy trao đổi với linh mục để được giải thích và yên tâm. Hãy tin rằng Chúa sẽ bảo vệ bạn khi bạn đón nhận Ngài với lòng tin.

Nhìn lại lịch sử, chúng ta thấy rằng việc rước lễ bằng miệng đã trở thành một phần không thể tách rời của truyền thống Công giáo ở nhiều nơi trên thế giới. Từ những nhà thờ lớn ở Rôma, nơi các thánh tử đạo từng rước lễ với lòng can đảm, đến những nhà thờ nhỏ ở các làng quê, nơi các tín hữu đơn sơ mở miệng đón nhận Mình Thánh, hành động này đã gắn kết hàng triệu người qua các thế kỷ. Mỗi lần rước lễ là một cơ hội để tái cam kết với đức tin, để xin Chúa tha thứ những yếu đuối, và để cầu xin sức mạnh cho hành trình thiêng liêng. Việc rước lễ bằng miệng, với sự đơn sơ nhưng sâu sắc, nhắc nhở chúng ta rằng Chúa Giêsu luôn gần gũi, sẵn sàng bước vào cuộc đời chúng ta nếu chúng ta mở lòng đón nhận Ngài. Chú thích cho giáo dân: Hãy coi mỗi lần rước lễ như một cuộc gặp gỡ mới với Chúa Giêsu, Đấng yêu thương bạn và muốn ở lại với bạn. Đừng bao giờ xem việc rước lễ là một thói quen, mà là một ân huệ lớn lao.

Việc rước lễ bằng miệng cũng có một chiều kích văn hóa và lịch sử phong phú. Trong thời Trung cổ, khi việc rước lễ bằng miệng trở thành chuẩn mực ở phương Tây, nó được thực hiện trong bối cảnh các nhà thờ lớn với những nghi thức phụng vụ trang trọng. Các tín hữu thường quỳ trước lan can bàn thờ, đón nhận Mình Thánh từ tay linh mục với lòng kính cẩn. Hình ảnh này đã trở thành biểu tượng của lòng sùng kính Công giáo, được tái hiện trong nhiều tác phẩm nghệ thuật, chẳng hạn như các bức tranh của các họa sĩ thời Phục Hưng. Ngay cả trong những thời kỳ khó khăn, như thời kỳ cải cách Tin Lành hoặc các cuộc bách hại, việc rước lễ bằng miệng vẫn là nguồn sức mạnh cho các tín hữu, giúp họ đứng vững trong đức tin. Chú thích cho giáo dân: Khi bạn rước lễ bằng miệng, hãy nhớ rằng bạn đang tiếp nối một truyền thống đã được các thánh và các tín hữu qua bao thế kỷ gìn giữ. Điều này giúp bạn cảm thấy mình thuộc về một gia đình đức tin rộng lớn.

Một khía cạnh khác cần xem xét là mối liên hệ giữa việc rước lễ bằng miệng và đời sống cầu nguyện. Việc rước lễ không chỉ là một hành động diễn ra trong Thánh lễ, mà là đỉnh cao của một hành trình cầu nguyện và chuẩn bị. Các tín hữu được khuyến khích dành thời gian trước Thánh lễ để suy niệm về mầu nhiệm Thánh Thể, đọc Kinh Thánh, hoặc cầu nguyện để xin Chúa chuẩn bị tâm hồn họ. Sau khi rước lễ, thời gian cảm tạ (thường gọi là “hành động tạ ơn”) là cơ hội để người tín hữu trò chuyện với Chúa Giêsu, cảm tạ Ngài vì đã đến với họ, và xin Ngài hướng dẫn cuộc sống của họ. Việc rước lễ bằng miệng, với sự cung kính và tập trung, giúp người tín hữu dễ dàng đi vào trạng thái cầu nguyện sâu sắc hơn, vì họ ý thức rằng họ vừa nhận lãnh chính Chúa Giêsu. Chú thích cho giáo dân: Sau khi rước lễ, hãy dành vài phút quỳ hoặc ngồi thinh lặng, nói chuyện với Chúa Giêsu như với một người bạn thân. Hãy xin Ngài ở lại với bạn và giúp bạn sống tốt hơn mỗi ngày.

Việc rước lễ bằng miệng cũng có ý nghĩa trong việc nuôi dưỡng đời sống đạo đức của người tín hữu. Khi nhận lãnh Mình Thánh Chúa, người Công giáo được mời gọi sống theo các giá trị Tin Mừng, chẳng hạn như yêu thương, tha thứ, và phục vụ. Hành động rước lễ bằng miệng, với sự khiêm nhường và phó thác, nhắc nhở họ rằng họ cần Chúa để có sức mạnh sống đời Kitô hữu. Chẳng hạn, một người vừa rước lễ có thể cảm thấy được thúc đẩy để làm hòa với người khác, giúp đỡ người nghèo, hoặc sống trung thực hơn trong công việc. Như thế, việc rước lễ bằng miệng không chỉ là một hành động phụng vụ, mà là một nguồn mạch ân sủng giúp người tín hữu trở nên “muối cho đời” và “ánh sáng cho trần gian” (Mt 5,13-14). Chú thích cho giáo dân: Sau khi rước lễ, hãy tự hỏi: “Chúa Giêsu muốn tôi làm gì hôm nay để mang tình yêu của Ngài đến với người khác?” Hãy để việc rước lễ truyền cảm hứng cho bạn sống tốt hơn.

Trong bối cảnh toàn cầu hóa, việc rước lễ bằng miệng cũng mang một ý nghĩa đặc biệt. Dù các nền văn hóa và phong tục khác nhau trên thế giới, hành động rước lễ bằng miệng là một dấu chỉ của sự hiệp nhất trong Giáo hội Công giáo. Từ những nhà thờ ở châu Phi, nơi các tín hữu hát vang những bài thánh ca sôi động, đến những nhà thờ ở châu Á, nơi sự thinh lặng và chiêm niệm được đề cao, việc rước lễ bằng miệng là một điểm chung kết nối các tín hữu trên toàn cầu. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng Giáo hội là một thân thể duy nhất, trong đó mọi người đều được mời gọi tham dự vào bàn tiệc Thánh Thể của Chúa Giêsu. Chú thích cho giáo dân: Khi bạn rước lễ bằng miệng, hãy cầu nguyện cho các anh chị em Công giáo trên toàn thế giới, đặc biệt là những người đang chịu bách hại hoặc khó khăn vì đức tin.

Việc rước lễ bằng miệng cũng có một chiều kích chiêm niệm, mời gọi người tín hữu suy ngẫm về mầu nhiệm Nhập Thể và Cứu Chuộc. Khi mở miệng đón nhận Mình Thánh, người tín hữu được nhắc nhở rằng Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, đã trở thành con người, chịu khổ nạn, chết và sống lại để cứu rỗi nhân loại. Mỗi lần rước lễ là một cơ hội để đi sâu vào mầu nhiệm này, để cảm nhận tình yêu vô biên của Thiên Chúa và để đáp trả tình yêu ấy bằng một cuộc sống thánh thiện. Việc rước lễ bằng miệng, với sự đơn sơ nhưng trang trọng, giúp người tín hữu tập trung vào thực tại thiêng liêng, tránh được những phân tâm của thế giới bên ngoài. Chú thích cho giáo dân: Khi rước lễ, hãy suy nghĩ về tình yêu của Chúa Giêsu trên thập giá. Hãy để khoảnh khắc này là thời gian bạn kết nối sâu sắc với Ngài.

Một thách thức khác trong việc rước lễ bằng miệng là làm thế nào để duy trì sự cung kính trong một thế giới hiện đại, nơi mà nhiều người có xu hướng xem nhẹ các nghi thức truyền thống. Trong một số cộng đoàn, việc rước lễ có thể trở thành một hành động máy móc, thiếu sự chuẩn bị hoặc ý thức về ý nghĩa thiêng liêng. Để khắc phục điều này, các linh mục và giáo lý viên có vai trò quan trọng trong việc giáo dục giáo dân về tầm quan trọng của Bí tích Thánh Thể và cách rước lễ bằng miệng một cách đúng đắn. Các buổi tĩnh tâm, các bài giảng về Thánh Thể, và các giờ chầu Thánh Thể là những cách hiệu quả để khơi dậy lòng sùng kính trong cộng đoàn. Chú thích cho giáo dân: Nếu bạn cảm thấy việc rước lễ trở thành thói quen, hãy tham dự một buổi chầu Thánh Thể hoặc đọc một đoạn Tin Mừng về Bữa Tiệc Ly để làm mới lại lòng yêu mến của bạn đối với Bí tích này.

Trong tương lai, việc rước lễ bằng miệng có thể tiếp tục được thực hành song song với việc rước lễ trên tay, tùy thuộc vào các quy định của Giáo hội và bối cảnh văn hóa địa phương. Dù hình thức nào được sử dụng, điều quan trọng nhất là lòng kính trọng, đức tin và sự chuẩn bị tâm hồn của người rước lễ. Việc rước lễ bằng miệng, với lịch sử lâu đời và ý nghĩa thần học sâu sắc, sẽ tiếp tục là một nguồn mạch ân sủng cho các tín hữu, giúp họ lớn lên trong đời sống đức tin và trở nên những chứng nhân sống động của Chúa Kitô trong thế giới. Chú thích cho giáo dân: Hãy trân trọng Bí tích Thánh Thể và luôn rước lễ với một tâm hồn rộng mở, sẵn sàng để Chúa biến đổi bạn. Mỗi lần rước lễ là một bước tiến mới trong hành trình đức tin của bạn.

Lm. Anmai, CSsR

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!