Kỹ năng sống

SỐNG ĐƠN SƠ, TRÂN QUÝ HIỆN TẠI, VÀ YÊU THƯƠNG THA NHÂN

SỐNG ĐƠN SƠ, TRÂN QUÝ HIỆN TẠI, VÀ YÊU THƯƠNG THA NHÂN

Mở đầu: Suy nghĩ nhiều để làm gì?

Cuộc sống con người, trong sự kỳ diệu của nó, thường bị bao bọc bởi những suy tư bất tận. Chúng ta trăn trở về những gì đã qua, lo lắng cho những gì chưa đến, và đôi khi để tâm trí lạc lối trong những mộng mị mơ hồ. Nhưng suy nghĩ nhiều để làm gì? Nghĩ nhiều thì đau đầu, nghĩ lâu thì mệt mỏi, suy tư vẩn vơ chỉ khiến lòng thêm rối ren, như một con thuyền trôi dạt giữa đại dương không bến bờ. Chúa Giêsu, trong Tin Mừng, đã nhẹ nhàng nhắc nhở chúng ta: “Anh em đừng lo lắng về ngày mai, vì ngày mai sẽ tự lo liệu. Mỗi ngày có đủ nỗi khó khăn của nó” (Mt 6,34). Lời dạy này như ngọn đèn soi sáng, mời gọi chúng ta sống đơn sơ, trân quý hiện tại, và đặt trọn niềm tin vào bàn tay quan phòng của Thiên Chúa.

Dưới ánh sáng đức tin Công giáo, bài luận này sẽ khai triển ý tưởng rằng: thay vì để tâm hồn bị giam cầm bởi những lo toan vô ích, chúng ta hãy sống mỗi ngày với lòng biết ơn, yêu thương, và hành động cụ thể để làm đẹp cuộc đời. Cuộc sống là món quà quý giá Chúa ban, và mỗi người chỉ có một lần để sống. Vậy, hãy sống sao cho xứng đáng, để khi thời gian trôi qua, chúng ta không phải nuối tiếc. Qua sáu phần chính, chúng ta sẽ cùng suy tư về cách sống đơn sơ, yêu thương tha nhân, tha thứ, hành động với đức tin, cầu nguyện tỉnh thức, và cuối cùng, sống đời thánh thiện để tôn vinh Thiên Chúa.

Phần 1: Cuộc sống ngắn ngủi, hãy trân quý từng khoảnh khắc

Thời gian – món quà vô giá từ Thiên Chúa

Thiên Chúa, Đấng tạo dựng trời đất, đã ban cho mỗi người chúng ta một cuộc đời với thời gian giới hạn. Thánh Vịnh gia từng thốt lên: “Đời sống con người chỉ như hơi thở, ngày tháng trôi qua tựa bóng câu” (Tv 39,6). Thời gian là kho báu quý giá hơn vàng bạc, nhưng nó trôi đi không bao giờ trở lại. Mỗi giây phút chúng ta đang sống là một ân sủng, một cơ hội để yêu thương, để tha thứ, và để làm điều tốt lành. Tuy nhiên, nhiều người lại để thời gian trôi qua trong lãng phí, chìm trong những lo âu vô ích, những tranh chấp nhỏ nhen, hay những tham vọng phù phiếm.

Trong giáo huấn Công giáo, chúng ta được mời gọi sống tỉnh thức, vì “anh em không biết ngày nào hay giờ nào” (Mt 24,42). Một phút sau có thể xảy ra điều gì, chúng ta không thể đoán trước. Người thân yêu bên cạnh hôm nay có thể mai này rời xa. Những mối quan hệ, những khoảnh khắc hiện tại, là những món quà Chúa ban để chúng ta trân quý. Thánh Phaolô đã khuyên: “Hãy tận dụng thời gian, vì những ngày này là xấu” (Ep 5,16). Trân quý thời gian không chỉ là sống hết mình, mà còn là sống với ý thức rằng mỗi ngày là một cơ hội để đến gần Chúa hơn.

Sống hiện tại với lòng tin cậy

Sống trân quý hiện tại không có nghĩa là phủ nhận trách nhiệm hay phớt lờ tương lai. Trái lại, đó là thái độ sống đặt trọn niềm tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã dạy: “Hãy nhìn chim trời: chúng không gieo, không gặt, mà Cha trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em không quý giá hơn chúng sao?” (Mt 6,26). Lòng tin cậy vào Chúa giúp chúng ta giải thoát khỏi những lo âu không cần thiết, để tập trung vào việc sống tốt mỗi ngày.

Hãy làm những việc nhỏ bé với tình yêu lớn lao, như lời Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu: “Làm những việc tầm thường với một tình yêu phi thường.” Một nụ cười trao đi, một lời an ủi, một hành động giúp đỡ người khác – tất cả đều là cách chúng ta làm cho cuộc sống thêm ý nghĩa. Khi sống với lòng tin và yêu thương, chúng ta không chỉ làm đẹp đời mình mà còn lan tỏa ánh sáng của Chúa đến với tha nhân. Mỗi khoảnh khắc sống với ý thức về sự hiện diện của Chúa là một viên ngọc quý, góp phần xây dựng Nước Trời ngay trên trần gian.

Biết ơn vì sự sống

Lòng biết ơn là chìa khóa để trân quý hiện tại. Mỗi buổi sáng thức dậy, chúng ta được hít thở, được nhìn ánh mặt trời, được nghe tiếng chim hót – tất cả đều là ân sủng. Thánh Vịnh gia đã ca tụng: “Tôi cảm tạ Chúa vì Ngài đã dựng nên tôi cách lạ lùng” (Tv 139,14). Biết ơn giúp chúng ta nhìn cuộc sống với ánh mắt tích cực, nhận ra rằng dù có khó khăn, Chúa vẫn luôn ban tặng những điều tốt đẹp.

Hãy tập thói quen cảm tạ Chúa mỗi ngày: cảm tạ vì sức khỏe, vì gia đình, vì những người bạn, và cả những thử thách giúp chúng ta trưởng thành. Lòng biết ơn không chỉ làm tâm hồn nhẹ nhàng, mà còn mở lòng chúng ta để đón nhận tình yêu của Chúa và chia sẻ tình yêu ấy với người khác. Một tâm hồn biết ơn sẽ luôn tìm thấy niềm vui, dù hoàn cảnh có ra sao.

Phần 2: Đừng để phiền não che mờ niềm vui

Buông bỏ những gánh nặng của tâm hồn

Cuộc sống không tránh khỏi những khó khăn, thử thách. Có những lúc chúng ta bị tổn thương bởi lời nói, bị đả kích bởi thất bại, hay bị bủa vây bởi những lời đồn thổi. Nhưng Chúa Giêsu đã mời gọi: “Hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ cho các ngươi được nghỉ ngơi” (Mt 11,28). Trong đức tin Công giáo, chúng ta được khuyến khích buông bỏ những phiền muộn, oán giận, để tâm hồn được tự do và bình an.

Buông bỏ không có nghĩa là thờ ơ hay trốn tránh, mà là chọn cách nhìn đời với ánh mắt của đức tin. Khi gặp khó khăn, hãy nhớ rằng Chúa luôn đồng hành cùng chúng ta. Thánh Phêrô khuyên: “Hãy trút mọi nỗi lo âu cho Chúa, vì Ngài chăm sóc anh em” (1Pr 5,7). Thay vì giữ trong lòng những tổn thương, hãy dâng chúng lên Chúa qua cầu nguyện, và tin rằng Ngài sẽ biến những đau khổ thành cơ hội để chúng ta lớn lên trong ân sủng.

Tha thứ – con đường chữa lành

Tha thứ là một trong những hành động cao quý nhất của lòng thương xót. Chúa Giêsu, ngay trên thập giá, đã cầu nguyện: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34). Lời cầu nguyện này là tấm gương sáng ngời cho chúng ta noi theo. Tha thứ không phải là dễ dàng, nhất là khi chúng ta bị tổn thương sâu sắc. Nhưng tha thứ là con đường dẫn đến hòa bình và tự do nội tâm.

Khi tha thứ, chúng ta không chỉ chữa lành mối quan hệ với người khác, mà còn chữa lành chính tâm hồn mình. Tha thứ giúp chúng ta vượt qua những tổn thương, buông bỏ oán giận, và sống trong ánh sáng của Chúa. Hãy nhớ rằng Thiên Chúa luôn tha thứ cho chúng ta, dù chúng ta có lỗi lầm bao nhiêu. Trong Kinh Lạy Cha, chúng ta cầu xin: “Xin tha nợ chúng con, như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con” (Mt 6,12). Lời kinh này nhắc nhở rằng tha thứ là điều kiện để chúng ta nhận được lòng thương xót của Chúa.

Nụ cười – ánh sáng của tâm hồn

Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, đừng quên nở nụ cười. Nụ cười không chỉ là biểu hiện của niềm vui, mà còn là cách chúng ta lan tỏa hy vọng và tình yêu. Thánh Phaolô khuyên nhủ: “Hãy vui mừng luôn mãi trong Chúa! Tôi nhắc lại: hãy vui mừng!” (Pl 4,4). Một nụ cười chân thành có thể xoa dịu nỗi đau, kết nối con người, và làm sáng lên bầu khí xung quanh.

Trong những lúc mệt mỏi, hãy dành thời gian nghỉ ngơi và cầu nguyện. Cầu nguyện là cách chúng ta trở về với Chúa, tìm lại sự bình an trong tâm hồn. Khi thấy phiền muộn, hãy thư giãn, hít thở sâu, và nhớ rằng mọi khó khăn rồi sẽ qua. Hãy học cách nhìn những thử thách như những bài học, như Thánh Giacôbê đã viết: “Anh em hãy coi đó là niềm vui khi gặp thử thách, vì biết rằng đức tin được thử luyện sẽ sinh ra kiên nhẫn” (Gc 1,2-3). Một tâm hồn vui tươi, dù trong nghịch cảnh, là chứng tá sống động cho niềm tin vào Chúa.

Phần 3: Làm người khiêm tốn, sống đời đơn sơ

Khiêm tốn – con đường nên thánh

Trong giáo huấn Công giáo, khiêm tốn là một trong những nhân đức cốt lõi. Chúa Giêsu đã làm gương khiêm tốn khi Ngài cúi xuống rửa chân cho các môn đệ (x. Ga 13,5). Ngài dạy: “Ai muốn làm lớn trong anh em, thì phải làm người phục vụ anh em” (Mt 20,26). Khiêm tốn không phải là tự hạ thấp mình, mà là nhận ra giá trị của bản thân và của người khác trong kế hoạch của Thiên Chúa.

Người khiêm tốn không tự cho mình là đúng, không kiêu ngạo, và luôn sẵn sàng học hỏi. Dù có tài năng hay thành công, họ vẫn giữ lòng đơn sơ, biết rằng mọi sự đều đến từ ân sủng của Chúa. Thánh Phaolô đã viết: “Tôi có là gì, cũng là nhờ ơn Thiên Chúa” (1Cr 15,10). Khiêm tốn giúp chúng ta sống hòa hợp với tha nhân, tránh những tranh chấp và ganh đua không đáng có. Như Đức Maria, người nữ tỳ khiêm nhường, đã thưa với Chúa: “Này tôi là tôi tớ Chúa, xin vâng như lời Ngài truyền” (Lc 1,38). Lòng khiêm tốn của Mẹ là tấm gương để chúng ta noi theo.

Sống đơn sơ, biết đủ là hạnh phúc

Một cuộc sống đơn sơ là cuộc sống biết đủ. Chúa Giêsu đã sống một cuộc đời giản dị, không chạy theo danh vọng hay của cải. Ngài dạy: “Của cải dù có nhiều, cũng không đem lại mạng sống cho các ngươi” (Lc 12,15). Người Công giáo được mời gọi sống tiết độ, không để lòng tham chi phối, và biết hài lòng với những gì mình có.

Hạnh phúc không đến từ việc sở hữu nhiều tiền bạc hay địa vị cao, mà từ việc biết trân quý những điều giản dị: một bữa cơm gia đình, một buổi cầu nguyện chung, hay một khoảnh khắc chia sẻ với người thân. Thánh Phanxicô Assisi, người đã từ bỏ mọi của cải để sống nghèo khó, đã tìm thấy niềm vui trong sự đơn sơ và tình yêu dành cho Chúa và tha nhân. Sống đơn sơ giúp chúng ta tập trung vào những giá trị vĩnh cửu – tình yêu, đức tin, và hy vọng – thay vì chạy theo những thứ phù vân.

Tránh xa kiêu ngạo và ganh đua

Kiêu ngạo và ganh đua là những cạm bẫy khiến con người xa rời sự đơn sơ. Khi chúng ta so sánh mình với người khác, khi chúng ta tìm cách khoe khoang hay hạ thấp người khác, chúng ta đánh mất bình an trong tâm hồn. Chúa Giêsu đã cảnh báo: “Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên” (Mt 23,12). Thay vì ganh đua, hãy học cách chúc mừng thành công của người khác, và hỗ trợ họ trong lúc khó khăn. Một tâm hồn đơn sơ, không ganh tỵ, sẽ luôn tìm thấy niềm vui trong việc nhìn thấy người khác hạnh phúc.

Phần 4: Yêu thương và tha thứ – con đường của Chúa

Yêu thương – luật cao cả

Chúa Giêsu đã tóm gọn mọi lề luật trong điều răn yêu thương: “Ngươi phải yêu mến Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn. Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình” (Mt 22,37-39). Yêu thương là linh hồn của đời sống Công giáo, là cách chúng ta phản chiếu tình yêu của Thiên Chúa đến với thế giới. Thánh Gioan Tông đồ khẳng định: “Thiên Chúa là Tình Yêu, và ai ở trong tình yêu thì ở trong Thiên Chúa” (1Ga 4,16).

Yêu thương không chỉ là cảm xúc, mà là hành động cụ thể: chia sẻ với người nghèo, lắng nghe người đau khổ, hay đơn giản là dành thời gian cho gia đình. Mỗi hành động yêu thương, dù nhỏ bé, đều là cách chúng ta xây dựng Nước Trời ngay trên trần gian. Hãy nhớ lời Chúa Giêsu: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta, là các ngươi đã làm cho chính Ta” (Mt 25,40). Yêu thương người khác, đặc biệt là những người khó khăn, là yêu thương chính Chúa.

Tha thứ – con đường hòa giải

Tha thứ là biểu hiện cao quý của tình yêu. Chúa Giêsu đã làm gương khi tha thứ cho những kẻ đóng đinh Ngài, và Ngài mời gọi chúng ta: “Hãy tha thứ không phải bảy lần, nhưng là bảy mươi lần bảy” (Mt 18,22). Tha thứ không phải là dấu hiệu của yếu đuối, mà là sức mạnh của một tâm hồn được Chúa chạm đến. Khi chúng ta tha thứ, chúng ta không chỉ giải thoát cho người khác, mà còn giải phóng chính mình khỏi gánh nặng của hận thù.

Tha thứ đôi khi đòi hỏi thời gian và nỗ lực, nhất là khi vết thương quá sâu. Nhưng với ơn Chúa, không có gì là không thể. Hãy cầu xin Chúa ban sức mạnh để tha thứ, và nhớ rằng Ngài đã tha thứ cho chúng ta vô số lần. Tha thứ không chỉ chữa lành mối quan hệ, mà còn giúp chúng ta sống đúng với căn tính của mình – những người con cái của Thiên Chúa, Đấng giàu lòng thương xót.

Đồng cảm và chia sẻ

Yêu thương và tha thứ đi đôi với sự đồng cảm. Hãy học cách đặt mình vào vị trí của người khác, để hiểu nỗi đau, niềm vui, và những khó khăn của họ. Thánh Phaolô khuyên: “Hãy vui với người vui, khóc với người khóc” (Rm 12,15). Đồng cảm giúp chúng ta xây dựng những mối quan hệ sâu sắc, vượt qua những hiểu lầm, và lan tỏa tình yêu của Chúa.

Hãy chia sẻ những gì chúng ta có – thời gian, tài năng, hay của cải – với những người cần giúp đỡ. Một hành động bác ái, dù nhỏ bé, cũng có thể thay đổi cuộc đời của một ai đó. Như Thánh Têrêsa Calcutta đã nói: “Chúng ta không được gọi để làm những điều lớn lao, nhưng để làm những điều nhỏ bé với tình yêu lớn lao.” Hãy để tình yêu dẫn dắt mọi hành động của chúng ta, để thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.

Phần 5: Hành động với lòng tin và trách nhiệm

Hành động – hoa trái của đức tin

Đức tin Công giáo không chỉ là niềm tin trong tâm hồn, mà còn phải được thể hiện qua hành động. Thánh Giacôbê dạy: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gc 2,17). Suy nghĩ nhiều mà không hành động thì chẳng mang lại kết quả. Thay vì để tâm trí chìm trong lo âu, hãy đứng lên và làm điều gì đó ý nghĩa: giúp đỡ người khó khăn, chăm sóc gia đình, hay cống hiến cho cộng đồng.

Mỗi người chúng ta được Chúa ban cho những ân huệ riêng để phục vụ tha nhân. Hãy dùng những ân huệ ấy để làm sáng danh Chúa và xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Dù là một việc nhỏ như dọn dẹp nhà cửa hay một việc lớn như tham gia công tác bác ái, tất cả đều có giá trị trong mắt Chúa nếu được làm với lòng yêu mến. Như Thánh Phaolô đã viết: “Mọi sự anh em làm, hãy làm vì danh Chúa Giêsu” (Cl 3,17).

Trách nhiệm với bản thân và tha nhân

Sống đời Công giáo là sống với tinh thần trách nhiệm. Chúng ta có trách nhiệm chăm sóc bản thân – thể xác lẫn tâm hồn – để có thể phục vụ Chúa và tha nhân cách tốt nhất. Điều này bao gồm việc giữ gìn sức khỏe, trau dồi đời sống thiêng liêng, và tránh xa những cám dỗ dẫn đến tội lỗi. Đồng thời, chúng ta cũng có trách nhiệm với những người xung quanh, đặc biệt là gia đình, bạn bè, và những người cần sự giúp đỡ.

Hãy sống sao cho mỗi ngày trôi qua, chúng ta có thể nói với Chúa: “Lạy Chúa, con đã cố gắng sống tốt, yêu thương và phục vụ theo thánh ý Ngài.” Trách nhiệm này không phải là gánh nặng, mà là niềm vui, vì nó giúp chúng ta sống đúng với căn tính của mình – những người con cái của Thiên Chúa. Hãy nhớ lời Chúa Giêsu: “Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn” (Lc 16,10). Mỗi hành động nhỏ bé, nếu được làm với lòng thành, đều góp phần xây dựng một cuộc sống ý nghĩa.

Vượt qua thất bại bằng đức tin

Thất bại là một phần của cuộc sống, nhưng nó không định nghĩa giá trị của chúng ta. Trong đức tin Công giáo, thất bại là cơ hội để chúng ta học hỏi và lớn lên. Chúa Giêsu đã chịu đau khổ và chết trên thập giá, nhưng Ngài đã phục sinh vinh quang. Thập giá nhắc nhở chúng ta rằng sau đau khổ là vinh quang, sau bóng tối là ánh sáng.

Khi gặp thất bại, đừng để sự chán nản chiếm lấy tâm hồn. Hãy đứng dậy, cầu xin Chúa ban sức mạnh, và tiếp tục bước đi. Như Thánh Phaolô đã viết: “Tôi có thể làm mọi sự trong Đấng ban sức mạnh cho tôi” (Pl 4,13). Đức tin giúp chúng ta vượt qua những thử thách, biến những thất bại thành bài học, và tiếp tục hành trình với lòng can đảm.

Phần 6: Cầu nguyện và tỉnh thức – chìa khóa của bình an

Cầu nguyện – hơi thở của tâm hồn

Cầu nguyện là linh hồn của đời sống Công giáo. Qua cầu nguyện, chúng ta kết nối với Thiên Chúa, tìm thấy sự an ủi và sức mạnh để vượt qua khó khăn. Chúa Giêsu thường rút lui vào nơi thanh vắng để cầu nguyện (x. Lc 5,16), và Ngài mời gọi chúng ta làm điều tương tự. Dù chỉ là vài phút mỗi ngày, cầu nguyện có thể thay đổi cách chúng ta nhìn cuộc sống, giúp chúng ta tìm thấy bình an giữa những giông tố.

Hãy dành thời gian đọc Kinh Thánh, suy niệm Lời Chúa, hoặc đơn giản là tâm sự với Ngài như một người bạn. Cầu nguyện không cần phức tạp, chỉ cần chân thành. Như Thánh Augustinô từng nói: “Hát là cầu nguyện hai lần.” Một bài thánh ca, một lời kinh đơn sơ, đều có thể đưa chúng ta đến gần Chúa hơn. Cầu nguyện không chỉ là xin ơn, mà còn là lắng nghe tiếng Chúa, để hiểu thánh ý Ngài và sống theo đường lối Ngài.

Tỉnh thức – sống với ý thức

Sống tỉnh thức là sống với ý thức về sự hiện diện của Thiên Chúa trong mọi khoảnh khắc. Tỉnh thức giúp chúng ta tránh xa những cám dỗ, những suy nghĩ tiêu cực, và những hành động sai trái. Chúa Giêsu đã căn dặn: “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện, kẻo sa chước cám dỗ” (Mt 26,41). Tỉnh thức là trạng thái của một tâm hồn luôn sẵn sàng gặp Chúa, dù là trong cầu nguyện hay trong những công việc thường ngày.

Tỉnh thức cũng là biết dừng lại để nhìn lại chính mình. Mỗi ngày, hãy dành chút thời gian xét mình: Hôm nay tôi đã sống thế nào? Tôi có làm điều gì khiến Chúa buồn lòng? Tôi có bỏ lỡ cơ hội để yêu thương ai đó? Việc xét mình giúp chúng ta trưởng thành trong đời sống thiêng liêng, và sống mỗi ngày ý nghĩa hơn. Như Thánh Inhaxiô Loyola đã dạy, việc xét mình hàng ngày là cách để chúng ta sống tỉnh thức và gần gũi với Chúa.

Thiền định và sự bình an nội tâm

Trong truyền thống Công giáo, việc thiền định và suy niệm Lời Chúa là cách để tìm sự bình an nội tâm. Hãy dành thời gian tĩnh lặng để suy ngẫm về tình yêu của Chúa, về những ân sủng Ngài ban, và về con đường Ngài đang dẫn dắt chúng ta. Thiền định không chỉ giúp tâm hồn lắng dịu, mà còn giúp chúng ta nhận ra rằng mọi lo toan của cuộc đời đều nhỏ bé trước tình yêu vô biên của Chúa.

Hãy học cách sống chậm lại, để lắng nghe tiếng Chúa trong lòng. Như Thánh Vịnh gia đã viết: “Hãy lặng thinh trước nhan Chúa và đợi trông Người” (Tv 37,7). Sự bình an nội tâm không đến từ việc chạy trốn khó khăn, mà từ việc đối diện với chúng bằng đức tin và lòng phó thác.

Kết luận: Sống đời thánh thiện, thong dong tự tại

Cuộc sống là một hành trình đầy thử thách, nhưng cũng tràn ngập ân sủng. Dưới ánh sáng đức tin Công giáo, chúng ta được mời gọi sống đơn sơ, trân quý hiện tại, và yêu thương tha nhân. Đừng để những lo toan, phiền muộn, hay tham vọng che mờ niềm vui của sự sống. Hãy sống mỗi ngày như một món quà, làm mọi việc với tình yêu, và đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa.

Như Thánh Phaolô đã viết: “Dù tôi có nói được các thứ tiếng của loài người và thiên thần, mà không có lòng yêu thương, thì tôi cũng chỉ là thanh la inh ỏi, chũm chọe chói tai” (1Cr 13,1). Tình yêu là linh hồn của mọi hành động, là ánh sáng dẫn đường chúng ta. Hãy để tình yêu của Chúa hướng dẫn chúng ta, để mỗi ngày trôi qua, chúng ta sống đời thánh thiện, thong dong tự tại, và sẵn sàng gặp Ngài khi thời gian đến.

Hãy sống như những người con ánh sáng, mang niềm vui và hy vọng đến cho thế giới. Hãy làm việc nhỏ với tình yêu lớn, tha thứ với lòng rộng lượng, và cầu nguyện với đức tin không lay chuyển. Cuộc sống này, dù ngắn ngủi, là cơ hội để chúng ta trở nên giống Chúa hơn, để yêu thương như Ngài đã yêu, và để chuẩn bị cho cuộc sống vĩnh cửu bên Ngài.

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con ơn khôn ngoan để sống đơn sơ, lòng can đảm để yêu thương, và đức tin để phó thác. Xin giúp chúng con trân quý từng giây phút của cuộc đời, để chúng con sống xứng đáng là con cái Ngài. Xin cho chúng con biết làm đẹp thế giới này bằng những hành động yêu thương, để danh Ngài được cả sáng. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!