Kỹ năng sống

THÂN XÁC LÀ ĐỀN THỜ CHÚA THÁNH THẦN Chăm Sóc Toàn Diện Sức Khỏe Thể Chất và Tinh Thần

THÂN XÁC LÀ ĐỀN THỜ CHÚA THÁNH THẦN Chăm Sóc Toàn Diện Sức Khỏe Thể Chất và Tinh Thần

LỜI MỞ ĐẦU

Trong nhịp sống hối hả của thế giới hiện đại, chúng ta thường nghe những khẩu hiệu như “sức khỏe là vàng”, “có sức khỏe là có tất cả”. Người đời coi trọng sức khỏe như một phương tiện để thành công, để hưởng thụ, để kéo dài sự tồn tại ở trần thế. Tuy nhiên, với tư cách là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi nhìn nhận sức khỏe dưới một lăng kính sâu sắc hơn, một chiều kích thiêng liêng hơn rất nhiều. Sức khỏe không chỉ là tài sản cá nhân, mà là một ân huệ cao quý Thiên Chúa trao ban, và thân xác chúng ta không chỉ là một cỗ máy sinh học, mà là một không gian thánh thiêng: “Anh em không biết rằng thân xác anh em là Đền Thờ của Thánh Thần, Đấng ngự trong anh em mà anh em đã nhận được từ Thiên Chúa sao?” (1 Cr 6,19).

Lời chất vấn của Thánh Phaolô Tông đồ gửi đến cộng đoàn Côrintô xưa kia vẫn còn vang vọng mãnh liệt đến từng người chúng ta hôm nay. Chúng ta đã thực sự ý thức được sự thật vĩ đại này chưa? Hay chúng ta vẫn đang sống trong một sự phân ly nguy hiểm: xem việc đạo đức, cầu nguyện là thuộc về linh hồn, còn việc ăn uống, nghỉ ngơi, bệnh tật là chuyện của thể xác, chẳng mấy liên quan đến đời sống đức tin?

Chính từ sự ngộ nhận này mà nhiều người tín hữu đôi khi lơ là, thậm chí là lạm dụng chính thân xác mình. Chúng ta có thể dành hàng giờ để cầu nguyện, đọc kinh, nhưng lại bỏ bê những bữa ăn, thức khuya triền miên, lười biếng vận động, hoặc nuông chiều những thói quen có hại. Chúng ta không nhận ra rằng, một thân xác mỏi mòn, bệnh tật sẽ kéo theo một tinh thần rệu rã, u uất. Một tâm trí thiếu minh mẫn, đầy lo âu sẽ khó lòng mà sốt sắng cầu nguyện, khó lòng mà lắng nghe được tiếng Chúa, và càng khó hơn để phục vụ tha nhân.

Vì vậy, bài chia sẻ hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta cùng nhau thực hiện một cuộc “trở về”. Trở về để chiêm ngắm lại vẻ đẹp nguyên thủy của thân xác trong chương trình sáng tạo của Thiên Chúa. Trở về để nhận thức lại phẩm giá cao cả của thân xác khi được nâng lên hàng Đền Thờ của Ba Ngôi Thiên Chúa. Và từ đó, trở về để học cách chăm sóc món quà sức khỏe một cách toàn diện – cả thể chất lẫn tinh thần – không phải vì chính mình, mà trước hết là để tôn vinh Thiên Chúa, Đấng là Chủ Nhân của sự sống và là Nguồn Mạch của mọi ân lành.

Hành trình chăm sóc sức khỏe này, dưới ánh sáng đức tin, sẽ không còn là một gánh nặng hay một nỗi ám ảnh về bệnh tật, mà trở thành một hành vi phụng tự sống động, một lời tạ ơn không ngừng, và một cách thế cụ thể để chúng ta sống trọn vẹn ơn gọi làm con Thiên Chúa ngay tại trần gian này.

PHẦN I: NỀN TẢNG GIÁO LÝ – THÂN XÁC, MỘT ÂN HUỆ THIÊNG LIÊNG

Để hiểu được trách nhiệm chăm sóc sức khỏe, trước hết chúng ta phải hiểu đúng về giá trị và ý nghĩa của thân xác trong nhãn quan Kitô giáo. Đức tin của chúng ta không hề coi rẻ hay xem thường thân xác. Ngược lại, toàn bộ lịch sử cứu độ đều khẳng định phẩm giá cao quý của con người toàn diện, cả hồn và xác.

Chương 1: Thân Xác – Kiệt Tác của Thiên Chúa Sáng Tạo

Sách Sáng Thế ký thuật lại: “Thiên Chúa phán: ‘Chúng ta hãy làm ra con người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta’… Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh mình, Thiên Chúa sáng tạo con người theo hình ảnh Thiên Chúa, Thiên Chúa sáng tạo con người có nam có nữ” (St 1, 26-27).

  • Con người là một thể thống nhất: Điểm độc đáo của Kitô giáo so với nhiều triết thuyết và tôn giáo khác là quan niệm con người là một sự hợp nhất không thể tách rời giữa linh hồn và thể xác. Linh hồn không phải là một “vị khách” bị giam cầm trong “nhà tù” thân xác. Thân xác không phải là một cái gì đó xấu xa, tội lỗi cần phải loại trừ. Trái lại, chính nhờ thân xác mà linh hồn có thể biểu lộ, cảm nhận, và tương tác với thế giới. Chúng ta yêu thương qua một cái ôm, chúng ta tha thứ qua một ánh mắt, chúng ta cầu nguyện bằng cả môi miệng và dáng điệu qùy gối. Thân xác là phương tiện để chúng ta sống và thể hiện căn tính của mình.
  • Thân xác phản ánh vinh quang Thiên Chúa: Được tạo dựng “theo hình ảnh Thiên Chúa”, toàn bộ con người chúng ta, bao gồm cả thân xác, đều mang một dấu ấn thần linh. Vẻ đẹp, sự phức tạp, và khả năng kỳ diệu của cơ thể con người – từ nhịp đập của trái tim, sự tinh vi của bộ não, đến khả năng sinh sản và sáng tạo – tất cả đều là những tiếng vang vọng về sự khôn ngoan và quyền năng của Đấng Tạo Hóa. Khi chúng ta chiêm ngắm một đứa trẻ sơ sinh, hay sự dẻo dai của một vận động viên, chúng ta đang gián tiếp chiêm ngắm vinh quang của Thiên Chúa được thể hiện qua công trình của Ngài.

Vì thế, hành vi đầu tiên của việc chăm sóc sức khỏe phải là lòng biết ơn. Biết ơn Thiên Chúa vì Ngài đã ban cho ta một thân xác tuyệt vời. Phá hoại sức khỏe của mình bằng những thói quen xấu, vì thế, không chỉ là làm hại bản thân, mà còn là một hành vi vô ơn, một sự xúc phạm đến chính Đấng đã tạo dựng nên ta.

Chương 2: Thân Xác – Đền Thờ của Chúa Thánh Thần

Nếu như công trình Sáng Tạo đã trao cho thân xác một phẩm giá nền tảng, thì công trình Cứu Chuộc còn nâng phẩm giá ấy lên một tầm cao khôn sánh. Thánh Phaolô đã khẳng định chân lý này một cách mạnh mẽ: “Hay anh em không biết rằng thân xác anh em là Đền Thờ của Thánh Thần, Đấng ngự trong anh em mà anh em đã nhận được từ Thiên Chúa sao? Anh em không còn thuộc về chính mình nữa, vì anh em đã được mua bằng một giá rất đắt. Vậy anh em hãy tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác anh em” (1 Cr 6, 19-20).

Hãy cùng phân tích sâu hơn về hình ảnh “Đền Thờ” này:

  1. Đền Thờ là nơi Thiên Chúa hiện diện: Trong Cựu Ước, Đền Thờ Giêrusalem là nơi thánh thiêng nhất, là nơi Thiên Chúa hữu hình ngự trị giữa dân Ngài. Khi Thánh Phaolô gọi thân xác chúng ta là Đền Thờ, ngài muốn nói rằng chính Thiên Chúa, qua Chúa Thánh Thần, đã chọn cư ngụ ngay trong con người chúng ta. Đây là một mầu nhiệm vô cùng vĩ đại. Thiên Chúa không còn ở một nơi xa xôi, trên núi cao hay trong một công trình kiến trúc bằng đá. Ngài ở ngay đây, trong từng nhịp thở, từng tế bào của chúng ta. Sự hiện diện này biến thân xác chúng ta thành một “không gian thánh”.
  2. Đền Thờ cần được giữ gìn thanh sạch: Một nơi đã được thánh hiến cho Thiên Chúa thì không thể bị ô uế. Người Do Thái xưa có những luật lệ rất nghiêm ngặt về sự thanh sạch của Đền Thờ. Cũng vậy, nếu thân xác là Đền Thờ, chúng ta có bổn phận phải giữ gìn nó khỏi những “ô uế”. Sự ô uế ở đây không chỉ là những tội lỗi về mặt luân lý (như dâm ô, ngoại tình mà Thánh Phaolô đề cập trực tiếp trong đoạn văn), mà còn bao gồm cả những hành vi lạm dụng khác: ăn uống vô độ, nghiện ngập rượu chè, ma túy, lười biếng vận động đến mức cơ thể suy nhược… Tất cả những gì làm tổn hại đến sự sống và sự lành mạnh của thân xác đều là một hình thức làm vẩn đục Đền Thờ Chúa Thánh Thần.
  3. Đền Thờ là nơi dâng lễ tế: Mục đích của Đền Thờ là để thờ phượng và dâng hy lễ lên Thiên Chúa. Vậy, chúng ta dâng lễ tế gì trong “Đền Thờ thân xác” của mình? Thánh Phaolô trả lời: “Thưa anh em, vì Thiên Chúa thương xót, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng thân xác anh em làm của lễ sống động, thánh thiện, đẹp lòng Thiên Chúa. Đó là cách thức xứng hợp để anh em thờ phượng Ngài” (Rm 12,1).
    • Của lễ sống động: Việc chăm sóc sức khỏe, giữ cho cơ thể này được sống động, tràn đầy năng lượng, chính là một phần của việc dâng lễ tế. Một thân xác khỏe mạnh giúp chúng ta phục vụ hăng say hơn, cầu nguyện tỉnh thức hơn, yêu thương quảng đại hơn.
    • Của lễ thánh thiện: Khi chúng ta từ chối một thói quen xấu, kỷ luật bản thân trong ăn uống, kiên trì tập luyện thể dục, chúng ta đang thực hành các nhân đức như tiết độ, can đảm. Những hành vi này thánh hóa chính chúng ta và làm cho “của lễ thân xác” trở nên đẹp lòng Thiên Chúa.

Như vậy, việc chăm sóc sức khỏe không còn là một lựa chọn cá nhân mang tính thế tục, mà đã trở thành một trách nhiệm thiêng liêng, một đòi hỏi của đức tin.

Chương 3: Thân Xác trong Mầu Nhiệm Nhập Thể và Phục Sinh

Để củng cố thêm cho phẩm giá của thân xác, chúng ta không thể không chiêm ngắm hai mầu nhiệm trung tâm của Kitô giáo: Mầu nhiệm Nhập Thể và Mầu nhiệm Phục Sinh.

  • Mầu nhiệm Nhập Thể – Thiên Chúa mặc lấy xác phàm: “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14). Biến cố vĩ đại nhất lịch sử này cho thấy Thiên Chúa không hề chê ghét thân xác con người. Ngược lại, Ngôi Hai Thiên Chúa đã chọn chính thân xác làm phương tiện để đi vào thế giới, để mặc khải tình yêu của Chúa Cha. Chúa Giêsu đã sống một cuộc đời trọn vẹn trong một thân xác cụ thể: Ngài cũng cảm thấy đói, khát, mệt mỏi, đau đớn. Ngài đã dùng đôi tay của mình để chữa lành, đôi chân để đi rao giảng, và cả thân mình để chịu đóng đinh. Bằng việc mặc lấy xác phàm, Chúa Giêsu đã “thần hóa” và thánh hiến bản tính con người, bao gồm cả thân xác. Do đó, coi thường thân xác mình là coi thường chính mầu nhiệm Nhập Thể.
  • Mầu nhiệm Phục Sinh – Niềm hy vọng cho thân xác chúng ta: Kitô giáo không chỉ tin vào sự bất tử của linh hồn, mà còn tuyên xưng “tôi tin xác loài người ngày sau sống lại”. Cái chết không phải là dấu chấm hết cho thân xác. Thân xác của Chúa Giêsu sau khi chết đã được sống lại trong vinh quang. Thân xác phục sinh của Ngài không còn bị giới hạn bởi không gian, thời gian hay sự đau đớn, nhưng vẫn là chính thân xác đã chịu đóng đinh (với những dấu đinh).
    • Sự phục sinh của Chúa Kitô là bảo chứng cho sự phục sinh của chính chúng ta. Thân xác này, dù có già nua, bệnh tật, và một ngày sẽ tan rã trong lòng đất, nhưng không bị hư mất vĩnh viễn. Nó sẽ được Thiên Chúa cho trỗi dậy trong ngày sau hết để hiệp thông trọn vẹn với linh hồn trong vinh quang Nước Trời.
    • Niềm tin này mang lại một ý nghĩa hoàn toàn mới cho việc chăm sóc sức khỏe. Chúng ta chăm sóc thân xác này không phải để níu kéo sự sống trần gian một cách vô vọng, mà là để gìn giữ “hạt giống” của sự phục sinh. Chúng ta tôn trọng thân xác này vì biết rằng nó được tiền định cho sự sống vĩnh cửu.

Tóm lại, từ Sáng Tạo đến Cứu Chuộc và vinh quang tương lai, Giáo lý Công giáo luôn đề cao giá trị của thân xác. Thân xác là một kiệt tác, một đền thờ, và một lời hứa. Ý thức được điều này là bước đầu tiên và quan trọng nhất để chúng ta có một thái độ đúng đắn về sức khỏe.

PHẦN II: CẦU NỐI THỰC TIỄN – SỰ HIỆP THÔNG MẬT THIẾT GIỮA THỂ CHẤT VÀ TINH THẦN

Sau khi đã đặt nền tảng Giáo lý, chúng ta cần xây một cây cầu vững chắc để nối kết những chân lý đức tin cao cả ấy với đời sống thường ngày. Cây cầu đó chính là sự nhìn nhận về mối liên hệ không thể tách rời giữa sức khỏe thể chất và sức khỏe tinh thần, hay nói cách khác, giữa thân và tâm. Câu ngạn ngữ Latinh cổ “Mens sana in corpore sano” (Một tâm hồn lành mạnh trong một thân thể khỏe mạnh) không chỉ đúng về mặt y học, mà còn vô cùng chính xác về mặt tâm linh.

Chương 4: Khi Thân Khỏe, Tâm An

Chúng ta thường có xu hướng nghĩ rằng các vấn đề tinh thần như lo âu, buồn bã, cáu kỉnh, hay sự nguội lạnh trong đức tin là những vấn đề thuần túy của “linh hồn”. Chúng ta tìm cách giải quyết bằng việc đi xưng tội, cầu nguyện nhiều hơn, tĩnh tâm… Những điều này vô cùng cần thiết, nhưng đôi khi chúng ta quên mất một tác nhân quan trọng: tình trạng của chính cơ thể chúng ta.

  • Góc nhìn khoa học và tâm lý: Khoa học hiện đại đã chứng minh rõ ràng mối liên hệ hai chiều giữa não bộ (vật chất) và tâm trí (tinh thần).
    • Dinh dưỡng: Việc thiếu hụt một số chất dinh dưỡng (như vitamin nhóm B, omega-3, magie…) có thể ảnh hưởng trực tiếp đến việc sản xuất các chất dẫn truyền thần kinh như serotonin (liên quan đến cảm giác hạnh phúc) và dopamine (liên quan đến động lực), dẫn đến nguy cơ trầm cảm và lo âu cao hơn. Một bữa ăn quá nhiều đường có thể gây ra sự mệt mỏi, cáu kỉnh sau đó.
    • Vận động: Khi tập thể dục, cơ thể giải phóng endorphins, được mệnh danh là “thuốc giảm đau tự nhiên” của cơ thể, giúp cải thiện tâm trạng và giảm căng thẳng. Vận động đều đặn giúp điều hòa giấc ngủ, tăng cường sự tập trung và cải thiện trí nhớ.
    • Giấc ngủ: Thiếu ngủ là một trong những kẻ thù lớn nhất của sức khỏe tinh thần. Một bộ não không được nghỉ ngơi đủ sẽ trở nên nhạy cảm hơn với các kích thích tiêu cực, khả năng phán đoán suy giảm, cảm xúc bất ổn và dễ rơi vào trạng thái bi quan.
  • Chuyển sang góc nhìn đời sống thiêng liêng:
    • Sự tỉnh thức trong cầu nguyện: Làm sao chúng ta có thể “canh thức và cầu nguyện” (Mt 26,41) một cách sốt sắng khi cơ thể rã rời vì thiếu ngủ, đầu óc quay cuồng vì đói hoặc vì ăn quá no? Một thân xác mệt mỏi sẽ kéo tinh thần chúng ta xuống, khiến việc cầu nguyện trở thành một cuộc chiến chống lại cơn buồn ngủ hơn là một cuộc gặp gỡ thân tình với Chúa.
    • Sự minh mẫn để lắng nghe tiếng Chúa: Thiên Chúa nói với chúng ta qua nhiều cách, nhưng thường là qua sự thinh lặng của tâm hồn, qua những thúc đẩy nhẹ nhàng của Chúa Thánh Thần. Một tâm trí bị bao phủ bởi sương mù của sự mệt mỏi, bị khuấy động bởi sự căng thẳng thần kinh, sẽ rất khó để nhận ra và phân định được đâu là tiếng Chúa và đâu là tiếng của thế gian hay của sự yếu đuối bản thân.
    • Năng lượng để sống Bác ái: Tình yêu thương không chỉ là một cảm xúc, mà là một hành động. Để thăm viếng một người bệnh, để lắng nghe một người đau khổ, để phục vụ trong các công việc của giáo xứ, chúng ta cần năng lượng. Một người luôn trong trạng thái uể oải, cạn kiệt sức lực thì làm sao có thể quảng đại cho đi thời gian và sức lực của mình cho người khác?

Chăm sóc sức khỏe thể chất, do đó, không phải là một hành vi ích kỷ, mà là một sự chuẩn bị cần thiết, một hành động khôn ngoan để tạo điều kiện tốt nhất cho đời sống tinh thần và thiêng liêng của chúng ta được đơm hoa kết trái. Đó là chúng ta đang “dọn dẹp Đền Thờ” để Chúa có thể hành động trong ta một cách dễ dàng hơn.

Chương 5: Những “Tội Lỗi” Chống Lại Đền Thờ Thân Xác

Để nhận thức rõ hơn về trách nhiệm của mình, chúng ta hãy thử điểm qua một vài “tội lỗi” phổ biến mà chúng ta thường phạm đến Đền Thờ thân xác, đôi khi một cách vô tình, đôi khi do sự nuông chiều bản thân. Đây không phải là những tội trọng theo nghĩa giáo luật, nhưng là những thiếu sót trong đức ái đối với chính bản thân và đối với Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên ta.

  1. Tội “Tham Ăn” (Gluttony) Kiểu Mới:
    • Không chỉ là ăn quá nhiều, mà còn là ăn uống vô kỷ luật, bừa bãi. Chúng ta ăn theo cảm xúc (buồn ăn, vui cũng ăn), ăn những thực phẩm chế biến sẵn, nhiều dầu mỡ, đường hóa học một cách thường xuyên mà không quan tâm đến giá trị dinh dưỡng của chúng.
    • Chúng ta biến bữa ăn thành một sự hưởng thụ vị giác thuần túy thay vì một cơ hội để tạ ơn Chúa vì lương thực Ngài ban và để nuôi dưỡng cơ thể. Sự thiếu tiết độ này không chỉ gây ra béo phì, tiểu đường, bệnh tim mạch, mà còn làm cho tinh thần trở nên nặng nề, trì trệ.
  2. Tội “Lười Biếng” (Sloth) Thể Chất:
    • Trong thời đại mà máy móc và công nghệ làm thay chúng ta mọi thứ, sự lười biếng vận động đã trở thành một đại dịch. Chúng ta có thể ngồi hàng giờ trước màn hình tivi, máy tính, điện thoại, nhưng lại ngại đi bộ vài trăm mét.
    • Sự lười biếng này làm cho cơ bắp teo lại, xương khớp yếu đi, hệ tuần hoàn trì trệ. Nó không chỉ là sự thụ động của cơ thể, mà còn nuôi dưỡng sự thụ động của tinh thần, làm mất đi ý chí và sự can đảm để đối diện với những thách đố trong đời sống.
  3. Tội “Lạm Dụng” và “Nghiện Ngập”:
    • Đây là hình thức phá hoại Đền Thờ một cách trực tiếp và nghiêm trọng. Lạm dụng rượu bia, thuốc lá, và các chất kích thích khác không chỉ hủy hoại các cơ quan nội tạng mà còn làm suy giảm nghiêm trọng khả năng kiểm soát bản thân, làm lu mờ lý trí và ý chí.
    • Một hình thức nghiện ngập mới của thời đại là “nghiện kỹ thuật số”. Việc dán mắt vào màn hình đến tận đêm khuya, để cho những thông tin vô bổ, những hình ảnh tiêu cực, những cuộc tranh cãi trên mạng xã hội xâm chiếm tâm trí, là một cách chúng ta đang để cho “rác” làm ô uế Đền Thờ của mình, cướp đi sự bình an và thời gian dành cho Chúa và gia đình.
  4. Tội “Hy Sinh” Giấc Ngủ:
    • Nhiều người trong chúng ta coi giấc ngủ là một thứ xa xỉ, có thể cắt bớt để làm việc nhiều hơn, để giải trí nhiều hơn. Chúng ta quên rằng nghỉ ngơi không phải là lười biếng, mà là một nhu cầu thiết yếu của cơ thể để phục hồi và tái tạo năng lượng.
    • Việc coi thường giấc ngủ là một hành vi kiêu ngạo, cho rằng chúng ta có thể hoạt động như một cỗ máy không ngừng nghỉ, từ chối chấp nhận giới hạn của thân phận con người mà Thiên Chúa đã ấn định.

Nhận diện những “tội lỗi” này không phải để tự dằn vặt, kết án bản thân, mà là để khiêm tốn nhìn nhận sự yếu đuối của mình và quyết tâm thay đổi. Mỗi một quyết tâm từ bỏ một thói quen xấu, dù là nhỏ nhất, cũng là một hành vi sám hối đích thực và là một lời tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác mình.

PHẦN III: ÁP DỤNG THỰC TẾ – “PHỤNG VỤ” CỦA ĐỜI SỐNG HẰNG NGÀY

Đức tin không thể chỉ dừng lại ở nhận thức, mà phải được thể hiện qua hành động cụ thể. Nếu việc chăm sóc sức khỏe là một hành vi thờ phượng, thì những sinh hoạt hằng ngày như ăn uống, vận động, nghỉ ngơi có thể được nâng lên thành một “phụng vụ” sống động. Đó là cách chúng ta biến những điều bình thường nhất trở thành phi thường, biến đời thường thành nơi gặp gỡ Thiên Chúa.

Chương 6: “Phụng Vụ” Chăm Sóc Thể Chất

Chúng ta không cần phải trở thành những chuyên gia dinh dưỡng hay vận động viên chuyên nghiệp. Thiên Chúa chỉ mời gọi chúng ta sống có trách nhiệm và khôn ngoan với những gì Ngài ban.

  1. Thánh Hóa Bữa Ăn: Dinh Dưỡng với Lòng Biết Ơn
  • Cầu nguyện trước và sau bữa ăn: Đây không phải là một thói quen máy móc, mà là một khoảnh khắc thánh thiêng. Khi làm dấu Thánh Giá và đọc kinh, chúng ta ý thức rằng lương thực trên bàn là quà tặng của Chúa, là kết tinh của công sức lao động của biết bao người. Lời cầu nguyện biến bàn ăn thành bàn thờ, và bữa ăn thành một hành vi tạ ơn.
  • Ăn trong sự tiết độ và chánh niệm: Hãy tập ăn chậm lại. Cảm nhận hương vị của món ăn. Ý thức rằng chúng ta đang “nạp năng lượng” cho Đền Thờ của Chúa. Tránh vừa ăn vừa xem điện thoại hay tranh cãi. Sự tiết độ (ăn vừa đủ no) là một nhân đức quan trọng, giúp chúng ta làm chủ bản năng và giữ cho cơ thể được nhẹ nhàng, thanh thoát.
  • Lựa chọn thực phẩm cách khôn ngoan: Ưu tiên những thực phẩm tự nhiên, lành mạnh mà Chúa đã ban tặng qua thiên nhiên (rau củ, trái cây, ngũ cốc…). Hạn chế những sản phẩm công nghiệp, chế biến sẵn. Việc lựa chọn này không chỉ tốt cho sức khỏe cá nhân, mà còn thể hiện sự tôn trọng đối với công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Bữa cơm gia đình, nơi mọi người quây quần bên nhau, là một trường học tuyệt vời để dạy con cái về lòng biết ơn và sự sẻ chia.
  1. Thánh Hóa Vận Động: Chuyển Động trong Niềm Vui
  • Xem vận động là một lời ca ngợi: Thay vì coi tập thể dục là một gánh nặng, hãy xem đó là cơ hội để ca ngợi Thiên Chúa vì sự kỳ diệu của thân xác. Mỗi bước chạy, mỗi động tác vươn vai, đều có thể là một lời tung hô: “Lạy Chúa, con cảm tạ Chúa vì Ngài đã ban cho con đôi chân để đi, đôi tay để làm việc”.
  • Tìm kiếm niềm vui trong vận động: Không nhất thiết phải đến phòng gym đắt tiền. Hãy tìm một hình thức vận động mà bạn yêu thích: đi bộ trong công viên, đạp xe, làm vườn, bơi lội, khiêu vũ… Khi chúng ta vận động với niềm vui, nó sẽ trở thành một thói quen bền vững. Đi bộ cầu nguyện, vừa đi vừa lần chuỗi Mân Côi, là một cách tuyệt vời để kết hợp chăm sóc cả thân và tâm.
  • Kỷ luật là một nhân đức: Sẽ có những ngày chúng ta cảm thấy lười biếng. Vượt qua sự uể oải đó để giữ kỷ luật vận động chính là một cách rèn luyện nhân đức can đảm và ý chí. Sự kiên trì trong việc nhỏ này sẽ giúp chúng ta kiên trì hơn trong những thử thách lớn của đời sống đức tin.
  1. Thánh Hóa Sự Nghỉ Ngơi: An Vui trong Vòng Tay Chúa
  • Tôn trọng Giấc Ngủ: Hãy coi giấc ngủ là một cuộc hẹn với Chúa. Trước khi ngủ, hãy dành ít phút để tạ ơn Chúa về một ngày đã qua, dâng lên Ngài những lo âu, và phó thác bản thân trong vòng tay quan phòng của Ngài. Một giấc ngủ bình an trong Chúa sẽ giúp chúng ta phục hồi năng lượng tốt hơn bất kỳ loại thuốc nào. Hãy tạo một không gian ngủ yên tĩnh, tránh xa các thiết bị điện tử ít nhất 30 phút trước khi ngủ.
  • Sống tinh thần ngày Sabbath trong tuần: Ngày Chúa Nhật không chỉ là ngày đi lễ, mà còn là ngày nghỉ ngơi. Thiên Chúa đã nghỉ ngơi vào ngày thứ bảy sau khi hoàn tất công trình sáng tạo. Chúng ta cũng được mời gọi bắt chước Ngài. Hãy dành ngày Chúa Nhật để thực sự “nghỉ”. Nghỉ làm việc, nghỉ lo toan. Dành thời gian cho gia đình, cho những hoạt động tái tạo tinh thần như đọc một cuốn sách hay, nghe một bản nhạc thánh ca, đi dạo giữa thiên nhiên.
  • Tìm kiếm những khoảnh khắc “Sabbath” mỗi ngày: Cuộc sống quá bận rộn? Hãy tập tạo ra những “khoảng lặng” ngắn trong ngày. Chỉ cần 5-10 phút ngồi yên, hít thở sâu, nhắm mắt lại và ý thức về sự hiện diện của Chúa trong ta. Những khoảnh khắc này giúp hệ thần kinh được xoa dịu, giảm căng thẳng và giúp tâm trí lấy lại sự quân bình.

Khi chúng ta biết cách thánh hóa những hoạt động cơ bản này, toàn bộ cuộc sống của chúng ta sẽ trở thành một lời cầu nguyện không ngừng, một bản giao hưởng hài hòa giữa thể chất và tinh thần, dâng lên Thiên Chúa.

Chương 7: “Phụng Vụ” Chăm Sóc Tinh Thần và Linh Hồn

Chăm sóc sức khỏe toàn diện không thể chỉ dừng lại ở thể chất. Một thân xác dù khỏe mạnh đến đâu mà tâm hồn lại trống rỗng, lo âu, hay đầy tội lỗi thì cũng chỉ là một “ngôi đền” đẹp đẽ nhưng không có Thiên Chúa ngự trị. Việc chăm sóc thể chất phải luôn đi đôi và hướng đến việc nuôi dưỡng đời sống tinh thần.

  1. Cầu Nguyện – Hơi Thở của Linh Hồn
  • Cầu nguyện nuôi dưỡng tâm hồn như thức ăn nuôi dưỡng thể xác: Nếu chúng ta cần ăn uống mỗi ngày để sống, thì linh hồn cũng cần cầu nguyện mỗi ngày để được nuôi dưỡng. Thiếu cầu nguyện, linh hồn sẽ trở nên “suy dinh dưỡng”, yếu ớt, dễ bị cám dỗ tấn công.
  • Chất lượng hơn số lượng: Việc cầu nguyện không cốt ở việc đọc cho nhiều kinh, mà ở tâm tình và sự kết hợp với Chúa. Một lời nguyện tắt thốt lên từ trái tim chân thành khi đang làm việc còn giá trị hơn hàng giờ đọc kinh một cách chia trí.
  • Đa dạng hóa “thực đơn” cầu nguyện: Giống như cơ thể cần nhiều loại thực phẩm, đời sống thiêng liêng cũng cần nhiều hình thức cầu nguyện khác nhau: Lời kinh chung của cộng đoàn trong Thánh Lễ, lời kinh riêng tư trong gia đình (kinh tối, lần chuỗi), giờ Chầu Thánh Thể, đọc và suy gẫm Lời Chúa (Lectio Divina), và những cuộc trò chuyện thân tình với Chúa trong thinh lặng.
  1. Lời Chúa – Ánh Sáng cho Tâm Trí
  • Lời Chúa là “lương thực” cho trí tuệ và ý chí: Chúa Giêsu nói: “Người ta sống không chỉ nguyên bởi bánh, nhưng còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4,4). Lời Chúa soi sáng cho chúng ta biết đâu là chân lý, đâu là sự thiện, giúp chúng ta có những phán đoán đúng đắn trong cuộc sống.
  • Đọc Lời Chúa để chữa lành những vết thương tâm hồn: Lời Chúa có sức mạnh an ủi, nâng đỡ và chữa lành. Khi chúng ta lo âu, hãy đọc những Thánh vịnh về sự tín thác. Khi chúng ta cảm thấy tội lỗi, hãy suy gẫm dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu. Lời Chúa là liều thuốc hiệu nghiệm cho những căn bệnh của tâm hồn.
  • Tạo thói quen tiếp xúc với Lời Chúa hằng ngày: Dù chỉ là một đoạn Tin Mừng ngắn trong ngày, hãy để Lời Chúa thấm vào tâm trí và biến đổi con tim chúng ta.
  1. Các Bí Tích – Nguồn Ân Sủng Chữa Lành
  • Bí tích Thánh Thể – Dưỡng chất thần linh: Nếu có một “siêu thực phẩm” cho cả hồn và xác, đó chính là Mình và Máu Thánh Chúa Kitô. Khi rước lễ, chúng ta được kết hợp mật thiết với Chúa Giêsu, được thông phần vào sự sống thần linh của Ngài. Ân sủng Thánh Thể nuôi dưỡng, củng cố và thánh hóa toàn bộ con người chúng ta.
  • Bí tích Hòa Giải – “Giải độc” cho linh hồn: Tội lỗi giống như chất độc làm cho linh hồn bệnh hoạn, suy yếu. Bí tích Hòa Giải là phương thế kỳ diệu Chúa ban để chúng ta được thanh tẩy, được “giải độc” khỏi tội lỗi. Một tâm hồn bình an sau khi được tha thứ sẽ tạo ra một hiệu ứng tích cực lan tỏa đến cả thể chất. Sự căng thẳng, dằn vặt vì tội lỗi được giải tỏa, giúp chúng ta ăn ngon hơn, ngủ yên hơn.
  • Bí tích Xức Dầu Bệnh Nhân – Sức mạnh trong cơn thử thách: Bí tích này không chỉ dành cho những người hấp hối. Nó là nguồn ơn trợ giúp đặc biệt cho những ai đang phải chịu đau đớn vì bệnh tật nặng. Ân sủng của bí tích giúp bệnh nhân kết hợp sự đau khổ của mình với cuộc khổ nạn của Chúa Kitô, mang lại sự bình an, can đảm và đôi khi cả sự chữa lành về thể chất nếu đó là Thánh ý Chúa.

Chăm sóc sức khỏe tinh thần và linh hồn qua cầu nguyện, Lời Chúa và các Bí tích chính là cách chúng ta mời Chúa Thánh Thần thực sự “ngự trị” và hành động trong Đền Thờ thân xác của mình, biến nó thành một nơi thờ phượng sống động và đẹp lòng Thiên Chúa.

Chương 8: Đối Diện với Bệnh Tật, Đau Khổ và Giới Hạn – Cái Nhìn Đức Tin

Một bài chia sẻ về sức khỏe sẽ là thiếu sót và phi thực tế nếu không đề cập đến một thực tại không thể tránh khỏi của kiếp người: bệnh tật, đau khổ và cái chết. Nếu thân xác là Đền Thờ, vậy tại sao Thiên Chúa lại để cho Đền Thờ ấy bị suy tàn, hư hoại? Phải chăng những người bệnh tật, ốm đau là những người bị Chúa phạt, hay ít được Chúa thương hơn?

Đây là một câu hỏi lớn, và đức tin Kitô giáo cho chúng ta một câu trả lời không phải để giải thích, mà là để biến đổi ý nghĩa của đau khổ.

  1. Bệnh Tật là Hậu Quả của Tội Nguyên Tổ, Không Nhất Thiết là Hình Phạt Cá Nhân
  • Thế giới chúng ta đang sống là một thế giới đã bị tổn thương bởi tội lỗi. Sự mong manh, bệnh tật và cái chết là những hậu quả của sự đổ vỡ trong mối tương quan nguyên thủy giữa con người với Thiên Chúa. Vì thế, bệnh tật là một phần trong thân phận chung của nhân loại sa ngã.
  • Chúa Giêsu đã rất rõ ràng khi các môn đệ hỏi về người mù từ khi mới sinh: “Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội; nhưng là để các việc của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh” (Ga 9,3). Chúng ta phải hết sức cẩn trọng để không vội vàng kết án hay suy diễn rằng bệnh tật của một ai đó là do tội lỗi cá nhân của họ gây ra.
  1. Đau Khổ được Thánh Hóa khi Kết Hợp với Thập Giá Chúa Kitô
  • Đây là câu trả lời độc đáo và sâu sắc nhất của Kitô giáo. Chúa Giêsu không đến để xóa bỏ mọi đau khổ trên trần gian, nhưng Ngài đã đến để đi vào trong đau khổ và biến đổi nó từ bên trong. Bằng cuộc khổ nạn và cái chết trên Thập Giá, Ngài đã biến đau khổ, vốn là dấu chỉ của sự dữ và cái chết, thành một phương tiện của ơn cứu độ.
  • Thánh Phaolô đã cảm nghiệm sâu sắc điều này: “Giờ đây, tôi vui mừng được chịu đau khổ vì anh em. Những gian nan thử thách Đức Kitô còn phải chịu, tôi xin mang lấy vào thân cho đủ mức, vì lợi ích cho thân thể Người là Hội Thánh” (Cl 1,24).
  • Khi người tín hữu đón nhận bệnh tật, đau đớn của mình trong tinh thần cầu nguyện, và dâng lên Chúa để kết hợp với những đau khổ của Chúa Giêsu, thì những đau khổ ấy không còn là vô ích nữa. Nó trở thành một lời cầu nguyện hùng hồn, một hy lễ có giá trị cứu độ cho chính mình và cho người khác. Người bệnh trên giường không còn là người vô dụng, mà có thể trở thành người tông đồ hiệu quả nhất trong âm thầm.
  1. Bệnh Tật là Lời Nhắc Nhở về Sự Mỏng Manh và Lòng Tín Thác
  • Khi khỏe mạnh, chúng ta dễ rơi vào ảo tưởng về sự tự chủ, cho rằng mình có thể kiểm soát mọi sự. Bệnh tật đến như một tiếng chuông cảnh tỉnh, nhắc nhở chúng ta về sự mỏng manh của kiếp người. Chúng ta không phải là chủ nhân của sự sống.
  • Chính trong sự yếu đuối của thể xác, chúng ta được mời gọi thực hành nhân đức quan trọng nhất: lòng tín thác. Tín thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa, dù Ngài dẫn chúng ta đi qua thung lũng tối tăm. Tín thác rằng tình yêu của Ngài mạnh hơn sự chết.
  • Bệnh tật cũng là cơ hội để cộng đoàn thể hiện đức bác ái. Việc thăm viếng, chăm sóc người bệnh là một trong những mối phúc được Chúa Giêsu đề cao (x. Mt 25,36). Qua đó, chúng ta nhận ra mình cần đến nhau, và tình yêu thương được biểu lộ một cách cụ thể.

Vì vậy, mục tiêu của việc chăm sóc sức khỏe theo tinh thần Kitô giáo không phải là để “trốn tránh” Thập Giá, mà là để có đủ sức mạnh mà vác Thập Giá hằng ngày của mình theo chân Chúa. Và khi bệnh tật ập đến, chúng ta không tuyệt vọng, nhưng tìm thấy trong đó một ý nghĩa mới, một con đường nên thánh đặc biệt mà Chúa dành cho chúng ta.

KẾT LUẬN VÀ LỜI MỜI GỌI

Kính thưa cộng đoàn,

Hành trình chúng ta vừa đi qua đã cho thấy một viễn cảnh thật đẹp đẽ và sâu sắc về sức khỏe và thân xác con người. Thân xác chúng ta không phải là một gánh nặng hay một ngẫu tượng để tôn thờ, mà là một món quà vô giá, một kiệt tác của tình yêu Thiên Chúa, một Đền Thờ linh thánh nơi chính Chúa Thánh Thần ngự trị.

Sự thật này không phải là một lý thuyết trừu tượng, nhưng là một lời mời gọi khẩn thiết và cụ thể cho mỗi người chúng ta hôm nay:

Một là, hãy trở về với lòng biết ơn. Mỗi sáng thức dậy, hãy tạ ơn Chúa vì Ngài vẫn cho ta được sống, trái tim vẫn đập, phổi vẫn thở. Hãy nhìn vào gương và tạ ơn Chúa vì thân xác Ngài ban, dù nó có hoàn hảo hay không theo tiêu chuẩn của thế gian. Lòng biết ơn sẽ biến việc chăm sóc sức khỏe từ một nghĩa vụ thành một niềm vui.

Hai là, hãy sống có trách nhiệm. Chúng ta không còn thuộc về chính mình nữa, nhưng thuộc về Chúa. Vì thế, chúng ta không có quyền tự do phá hoại Đền Thờ của Ngài. Hãy can đảm nhìn lại những thói quen của mình trong ăn uống, vận động, nghỉ ngơi, và giải trí. Hãy xin Chúa ban ơn để từ bỏ những gì đang làm tổn hại đến sức khỏe thể chất và tinh thần, dù đó là một điếu thuốc, một ly rượu quá chén, hay một giờ lướt web vô bổ vào đêm khuya. Mỗi một chiến thắng nhỏ bé trước sự nuông chiều bản thân là một hành vi tôn vinh Thiên Chúa.

Ba là, hãy chăm sóc sức khỏe một cách toàn diện. Đừng chỉ lo cho thân xác mà quên đi linh hồn. Hãy nuôi dưỡng tâm trí bằng Lời Chúa, bồi bổ linh hồn bằng các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Thánh Thể và Hòa Giải. Hãy để cho đời sống cầu nguyện trở thành hơi thở, thành nhịp đập của con tim thiêng liêng. Một thân xác khỏe mạnh mà không có Chúa thì cũng chỉ là một ngôi mộ được tô vôi cho đẹp.

Bốn là, hãy có một cái nhìn quân bình và đầy hy vọng về bệnh tật. Chúng ta nỗ lực giữ gìn sức khỏe, nhưng không chạy trốn đau khổ. Khi bệnh tật, giới hạn và tuổi già ập đến, hãy đón nhận nó với lòng tín thác, kết hợp những đau đớn của mình với cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu để sinh ơn ích cho các linh hồn. Hãy nhớ rằng, giá trị của chúng ta không nằm ở sức khỏe hay sự trẻ trung, mà ở việc chúng ta là con cái yêu dấu của Thiên Chúa.

Cuối cùng, việc chăm sóc Đền Thờ thân xác này không phải là một hành trình đơn độc. Chúng ta có Chúa Thánh Thần là Đấng hướng dẫn. Chúng ta có cộng đoàn giáo xứ để nâng đỡ nhau. Các gia đình hãy trở thành những ngôi trường đầu tiên dạy con cái biết quý trọng thân xác và sống lành mạnh. Cộng đoàn hãy quan tâm, thăm hỏi những người già yếu, bệnh tật, để không ai cảm thấy bị bỏ rơi trong cơn thử thách.

Nguyện xin Mẹ Maria, Đấile đã cưu mang Ngôi Lời nhập thể trong cung lòng thanh sạch của Mẹ, là “Hòm Bia Thiên Chúa” đích thực, chuyển cầu cho mỗi người chúng ta. Xin Mẹ dạy chúng ta biết yêu mến, tôn trọng và chăm sóc thân xác mình như một Đền Thờ sống động, để qua chính cuộc sống hằng ngày, qua từng hành vi nhỏ bé, chúng ta có thể tôn vinh Thiên Chúa, Cha và Con và Thánh Thần, đến muôn thuở muôn đời. Amen.

PHỤ LỤC: GỢI Ý SUY NIỆM VÀ THẢO LUẬN NHÓM

(Phần này Cha có thể sử dụng cho các buổi sinh hoạt của giới trẻ, các hội đoàn, hoặc các nhóm chia sẻ Lời Chúa trong giáo xứ)

Mục đích: Giúp giáo dân đi từ nhận thức đến hành động cụ thể, biến bài chia sẻ thành một động lực thay đổi đời sống.

Câu hỏi gợi ý cho cá nhân suy niệm:

  1. Chiêm ngắm: Dành 5 phút trong thinh lặng. Hãy nghĩ về một bộ phận trên cơ thể bạn (đôi mắt, đôi tay, trái tim…). Hãy tạ ơn Chúa vì sự kỳ diệu của nó và những gì nó giúp bạn làm được mỗi ngày. Bạn có thường xuyên có tâm tình tạ ơn này không?
  2. Xét mình: Trong tuần qua, bạn có “phạm tội” nào chống lại Đền Thờ thân xác của mình không (ăn uống vô độ, lười biếng, thức khuya, xem những nội dung độc hại…)? Hãy thành thật với chính mình và với Chúa.
  3. Phân định: Đâu là một thói quen xấu nhỏ nhất mà bạn có thể bắt đầu thay đổi ngay từ hôm nay để chăm sóc sức khỏe thể chất tốt hơn? Đâu là một thực hành thiêng liêng (cầu nguyện, đọc Lời Chúa) mà bạn muốn thiết lập hoặc làm mới lại để nuôi dưỡng sức khỏe tinh thần?
  4. Kết hợp: Khi bạn gặp đau đớn, mệt mỏi hay bệnh tật, phản ứng đầu tiên của bạn là gì (than van, bực bội, sợ hãi)? Làm thế nào để bạn có thể tập dâng những đau khổ đó lên cho Chúa, kết hợp với Thập Giá của Ngài?

Câu hỏi gợi ý cho thảo luận nhóm:

  1. Trong nhóm, hãy chia sẻ cho nhau nghe về mối liên hệ giữa sức khỏe thể chất và đời sống cầu nguyện của cá nhân bạn. Khi bạn mệt mỏi, việc cầu nguyện của bạn bị ảnh hưởng như thế nào? Khi bạn khỏe mạnh, bạn có thấy mình sốt sắng hơn không?
  2. Xã hội ngày nay có những quan niệm nào về thân xác và vẻ đẹp (ví dụ: phải gầy, phải có cơ bắp, phải trẻ mãi không già…). Những quan niệm này ảnh hưởng đến cách chúng ta nhìn nhận bản thân và người khác như thế nào? Làm sao để chúng ta có một cái nhìn quân bình theo đức tin?
  3. Là một cộng đoàn/gia đình, chúng ta có thể làm gì cụ thể để giúp nhau sống lành mạnh hơn? (Ví dụ: tổ chức đi bộ chung, chia sẻ những công thức nấu ăn tốt cho sức khỏe, nhắc nhở nhau đi ngủ sớm, cùng nhau tham gia một giờ Chầu Thánh Thể…).
  4. Hãy chia sẻ một chứng nhân mà bạn biết (trong giáo xứ, trong gia đình, hoặc một vị thánh) đã sống gương mẫu trong việc đối diện với bệnh tật và đau khổ bằng một niềm tin mạnh mẽ. Chúng ta học được gì từ gương sáng của họ?

TÀI LIỆU THAM KHẢO VÀ TRÍCH DẪN

  1. Kinh Thánh
  • Sáng thế ký 1, 26-27: Con người được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa.
  • Sáng thế ký 2, 7: Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật.
  • Thánh vịnh 139, 13-14: “Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo, dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con. Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng, công trình Ngài xiết bao kỳ diệu!”
  • 1 Côrintô 6, 13-20: Thân xác không phải để gian dâm, mà là cho Chúa… Thân xác là Đền Thờ Chúa Thánh Thần.
  • 1 Côrintô 3, 16-17: “Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao? Ai phá hủy Đền Thờ Thiên Chúa, thì Thiên Chúa sẽ hủy diệt kẻ ấy. Vì Đền Thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Đền Thờ ấy chính là anh em.”
  • Rôma 12, 1-2: Hãy hiến dâng thân xác anh em làm của lễ sống động.
  • Gioan 1, 14: Ngôi Lời đã trở nên người phàm.
  • Gioan 9, 1-3: Về người mù từ khi mới sinh.
  • Côlôxê 1, 24: Hoàn tất nơi thân xác những gì còn thiếu trong các nỗi gian truân của Đức Kitô.
  • Philípphê 3, 20-21: Người sẽ biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.
  1. Sách Giáo Lý của Hội Thánh Công Giáo
  • Số 355-368: Phẩm giá con người được tạo dựng “hồn và xác”.
  • Số 988-1019: Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại.
  • Số 1004: Người Kitô hữu được mời gọi sống trong thân xác mình như thế nào để chờ đợi ngày thân xác được biến đổi.
  • Số 2288-2291: Tôn trọng sự sống và sức khỏe. Trách nhiệm chăm sóc sức khỏe. Nhân đức tiết độ.

III. Thông điệp và Tông huấn

  • Thông điệp Evangelium Vitae (Tin Mừng về Sự Sống) của Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II: Nhấn mạnh sự thánh thiêng của sự sống con người từ lúc thụ thai đến lúc chết tự nhiên.
  • Thông điệp Laudato Si’ (Ngợi Khen Chúa) của Đức Thánh Cha Phanxicô: Mặc dù tập trung vào môi trường, thông điệp cũng nhấn mạnh mối liên hệ giữa việc chăm sóc “ngôi nhà chung” và việc chăm sóc chính thân xác chúng ta, vốn là một phần của tạo thành.

 

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!