Thầy ơi, con là nữ tu thuộc Hội Dòng Nữ Đa Minh Rosa Lima. Con có một thao thức muốn được chia sẻ với Thầy về vấn đề mục vụ.
Con nhìn thấy tình hình ơn gọi hiện nay ở Việt Nam đang giảm sút rất nhanh, giá trị đạo đức, nhân bản trong xã hội bi hạ thấp. Con nghe nói có một số Dòng Tu có nguy cơ là không có ơn gọi nữa. Nghĩ về điều này, con nhận thấy các linh mục, tu sĩ nam nữ không chỉ canh tân đời sống của mình mà còn phải có sáng kiến trong các lĩnh vực mục vụ của mình. Con xin chia sẻ sáng kiến của mình như sau:
Trong lĩnh vực dâng hiến, ngoài những hình thức chiêu sinh ơn gọi như tổ chức những ngày sinh hoạt và giới thiệu ơn gọi của hội dòng ra thì mỗi người tu sĩ cần cộng tác nơi giáo xứ mà mình được gởi tới phục vụ. Cộng tác như thế nào? Để một cây ra hoa và kết trái thì cần có người chăm sóc, vui xới, bón phân, và tưới nước. Cũng vậy để có thêm ơn gọi cho các hội dòng thì cần có người chăm sóc, quan tâm các gia đình trẻ để họ cùng cộng tác qua việc hướng dẫn đời sống thiêng liêng và ơn gọi dâng hiến cho con cái. Chúng ta cũng có thể hình thành những nhóm ơn gọi nhỏ tại các giáo xứ bằng những buổi chia sẻ Lời Chúa, nhân bản, và làm việc tông đồ hàng tuần hoặc tháng. Chúng ta cũng nên có chương trình cụ thể phù hợp với hoàn cảnh và môi trường sống của các em.
Tại các trường mầm non của nhà dòng thì sao? Con thấy đây là môi trường thuận lợi để làm mục vụ. Họ đồng hành trực tiếp với các bé và phụ huynh.
Đối với các bé, người tu sĩ không chỉ trao ban kiến thức mà còn giáo dục đời sống nhân bản. Bên cạnh đó, người tu sĩ cũng có thể hướng dẫn đời sống đức tin qua hành động yêu thương, chăm sóc giúp các bé cảm thấy vui và hạnh phúc mỗi khi đi học, giúp các bé yêu thương cha mẹ, anh chị, các cô, bạn bè, và mọi người xung quanh; và đỉnh cao là đưa các bé vào trong mối tương giao với Chúa bằng những lời cầu nguyện đơn sơ, ngắn gọn. Người tu sĩ chúng con cần tập kiên nhẫn đối với các bé tăng động, và nghịch ngợm, lắng nghe những câu chuyện nhỏ với những ước mơ tương lai của các bé để biết, hướng dẫn, động viên và khích lệ nhằm giúp giúp các bé tự tin bước vào cấp 1.
Đối với phụ huynh, người tu sĩ nên tạo sự gần gũi và tín nhiệm, mời gọi họ cộng tác trong việc dạy dỗ con cái. Trò chuyện với họ để hiểu rõ hơn hoàn cảnh, đời sống và nhất là tính cách của các bé như người Mục Tử biết rõ từng con chiên của mình. Do đó, người tu sĩ cũng phải biết rõ từng bé, cả điểm tốt và điểm chưa tốt để giúp các bé hoàn thiện bản thân.
Ngoài ra, người tu sĩ chúng con cũng nên có những kế hoạch lâu dài để giúp phụ huynh của các bé trong việc giáo dục con cái cả về mặt thể chất và đức tin. Cụ thể là quy tụ những gia đình công giáo để có thể giúp họ gia tăng lòng sống đạo trong thế giới hiện đại ngày nay. Tạo các buổi sinh hoạt, gặp gỡ các gia đình để tạo mối dây liên kết yêu thương, quan tâm, chia sẻ cho nhau những kinh nghiệm và khó khăn trong việc nuôi dạy con cái. Có thể chia nhỏ thành từng nhóm theo từng khối để sinh hoạt với nha theo từng quý với những chủ đề khác nhau và cũng có thể mời một số chuyên gia về tâm lý, sức khỏe để họ trợ các phụ huynh trong việc nuôi dạy con cái.
Con ước mong và thao thức cho các trường mầm non của các hội dòng sẽ có cái nhìn mục vụ xa hơn cho tương lai của giáo hội và xã hội.
Xin Thầy nhân lành và khiêm nhường gìn giữ, thánh hóa và hướng dẫn đời sống mục vụ của mỗi tu sĩ chúng con, uốn nắn tâm hồn chúng con trở nên hiền lành và khiêm tốn trong cung cách phục vụ, nhiệt tâm hơn trong sứ mạng loan báo Tin Mừng, và bác ái với hết mọi người hầu giúp mọi người nhận ra sự hiện diện của Thầy nơi đời sống hiến dâng của chúng con. Amen