![](https://conggiaovietnam.info/wp-content/uploads/2025/02/viber_image_2025-02-07_09-32-53-790-780x470.jpg)
LỜI KHEN VÀ SỨC MẠNH CỦA YÊU THƯƠNG
Có một câu nói cũ mà ai cũng từng nghe qua: “Phụ nữ yêu bằng tai.” Nhưng mấy ai thực sự hiểu thấu hết ý nghĩa của nó? Những lời khen không chỉ đơn thuần là sự nịnh nọt hay một câu nói bâng quơ để lấy lòng. Chúng là hạt giống của yêu thương, là sợi dây vô hình kết nối trái tim và là thứ men say nuôi dưỡng một mối quan hệ bền vững.
Người đàn ông khôn ngoan không phải là người chỉ biết mang tiền về nhà, mà là người biết cách khiến người phụ nữ của mình cảm thấy được yêu thương, được trân trọng. Một lời khen đúng lúc có thể biến một ngày mệt mỏi thành một ngày hạnh phúc. Một câu động viên nhẹ nhàng có thể khiến vợ gạt đi bao muộn phiền trong lòng. Và đôi khi, chỉ một câu “Em đẹp lắm!” cũng đủ để cô ấy nở nụ cười rạng rỡ suốt cả ngày dài.
Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng là những tháng ngày lãng mạn như thuở ban đầu. Cơm áo gạo tiền, những bộn bề lo toan, những áp lực vô hình đôi khi khiến tình yêu nhạt nhòa dần. Nhưng tình yêu không phải là thứ tự khắc tồn tại mãi mãi, nó cần được vun đắp, nuôi dưỡng từng ngày. Và một trong những cách đơn giản nhất để giữ lửa chính là lời khen.
Có những người chồng nghĩ rằng vợ mình đã quá quen thuộc, quá gần gũi đến mức chẳng cần phải nói những lời hoa mỹ nữa. Nhưng họ quên rằng, phụ nữ không phải là một cỗ máy chỉ cần cơm ăn áo mặc. Họ cần cảm xúc, cần sự công nhận, cần được thấy bản thân vẫn còn đẹp, còn đáng yêu trong mắt chồng. Một câu khen chân thành không chỉ làm vợ vui mà còn khiến cô ấy yêu chồng hơn, dịu dàng hơn, bao dung hơn.
Ngược lại, sự im lặng hoặc thờ ơ đôi khi có sức tàn phá lớn hơn cả những lời cay đắng. Một người phụ nữ khi không còn được nghe những lời khen từ chồng, dần dà sẽ cảm thấy mình trở nên tầm thường, không còn giá trị. Và một khi trái tim nguội lạnh, thì dù có làm bao nhiêu điều tốt đẹp khác, cũng khó có thể lấy lại được những cảm xúc ngày xưa.
Đừng đợi đến khi mất rồi mới nuối tiếc, đừng đợi đến khi vợ không còn mong lời khen nữa mới nhận ra sự quan trọng của nó. Một người đàn ông yêu vợ thật lòng sẽ không bao giờ tiếc một lời khen chân thành. Hãy để cô ấy cảm nhận rằng, dù có bao nhiêu năm trôi qua, dù cuộc sống có đổi thay thế nào, thì trong mắt chồng, cô ấy vẫn là người phụ nữ đẹp nhất, đáng trân trọng nhất.
Vậy nên, nếu bạn yêu vợ mình, đừng chỉ thể hiện bằng những món quà đắt tiền hay những hành động lớn lao. Đôi khi, chỉ cần một câu nói dịu dàng, một lời khen chân thành cũng đủ để giữ vững một tình yêu trọn đời.
Lm. Anmai, CSsR
HÔN NHÂN LÀ SỰ NHƯỜNG NHỊN VÀ HY SINH
Hôn nhân không phải là câu chuyện của sự công bằng tuyệt đối. Khi hai con người xa lạ bước vào đời nhau, mang theo những thói quen, suy nghĩ, cá tính khác biệt, không ai có thể đảm bảo rằng mọi thứ sẽ luôn ngang bằng, rằng ai cũng nhận được đúng phần của mình, rằng tất cả đều sẽ hoàn toàn cân đối. Trong thực tế, hôn nhân là một hành trình dài, nơi mà sự nhường nhịn và hy sinh là điều không thể thiếu. Không có sự nhường nhịn, gia đình sẽ trở thành chiến trường của những tranh cãi không hồi kết. Không có sự hy sinh, tình yêu sẽ dần cạn kiệt trước những thử thách của cuộc sống.
Có những lúc một người sẽ phải gánh vác nhiều hơn, nhẫn nhịn nhiều hơn, chịu đựng nhiều hơn, không phải vì họ yếu thế, mà vì họ hiểu rằng tình yêu không phải là sự tính toán hơn thua, mà là sự cùng nhau vun đắp. Trong một cuộc hôn nhân, sẽ có lúc một người phải lùi lại để người kia tiến lên, sẽ có lúc một người chịu thiệt một chút để gia đình được êm ấm. Có những lúc ta phải nhường nhịn không phải vì ta sai, mà vì ta hiểu rằng một lời nặng nề có thể làm tổn thương người mình yêu, một chút cố chấp có thể phá vỡ sự bình yên của cả gia đình.
Hy sinh trong hôn nhân không phải là từ bỏ bản thân, mà là biết đặt hạnh phúc chung lên trên cái tôi cá nhân. Một người chồng có thể phải làm việc vất vả hơn để vợ con có một cuộc sống tốt đẹp. Một người vợ có thể phải thức khuya, dậy sớm lo toan cho gia đình. Có những ước mơ phải tạm gác lại, có những mong muốn phải nhường chỗ cho trách nhiệm, có những cảm xúc phải kiềm lại để giữ lấy hòa khí trong gia đình. Tất cả những điều đó không phải là đánh mất bản thân, mà là cách mà hôn nhân được duy trì, là cách mà hai con người vốn xa lạ trở thành một mái ấm thực sự.
Có những ngày hôn nhân không còn lãng mạn như thuở ban đầu, khi những buổi hẹn hò đã được thay thế bằng những hóa đơn, những công việc không tên, những lần mệt mỏi vì con cái, vì trách nhiệm. Nhưng tình yêu không phải là chỉ có những khoảnh khắc đẹp đẽ, mà là cùng nhau đi qua cả những lúc khó khăn mà vẫn không buông tay. Một người chồng dù bận rộn đến đâu vẫn nhớ giúp vợ những việc nhỏ nhặt, một người vợ dù mệt mỏi đến đâu vẫn nấu một bữa cơm ngon cho chồng, đó chính là những sự hy sinh nhỏ bé nhưng lại có sức mạnh giữ gìn một cuộc hôn nhân bền vững.
Không ai có thể đòi hỏi hôn nhân lúc nào cũng hoàn toàn công bằng. Sẽ có những ngày một người cảm thấy mình đang cho đi quá nhiều mà không nhận lại bao nhiêu. Sẽ có những lúc cảm giác bất công len lỏi trong tâm trí. Nhưng đừng vội nhìn vào những gì mình đã làm mà quên mất những gì người kia cũng đang cố gắng. Đừng chỉ so đo xem ai đang chịu thiệt hơn, mà hãy nhìn xem liệu mình đã làm gì để người bạn đời của mình cảm thấy được yêu thương hay chưa.
Sự nhường nhịn và hy sinh không phải là sự cam chịu hay yếu đuối, mà là dấu hiệu của một tình yêu trưởng thành. Khi một người biết lùi một bước để giữ gìn hòa khí, khi một người biết kiềm lại cơn giận để không làm tổn thương người mình yêu, đó không phải là họ thua cuộc, mà là họ đang bảo vệ gia đình mình. Không phải ai cũng biết nhường nhịn, nhưng ai biết nhường nhịn đúng lúc thì gia đình đó luôn có sự bình yên.
Hôn nhân không phải là tìm một người hoàn hảo, mà là tìm một người sẵn sàng cùng mình hoàn thiện nhau. Không có ai luôn đúng, cũng không có ai luôn sai, chỉ có những người biết đặt cái tôi xuống để giữ lấy điều quan trọng hơn – đó chính là hạnh phúc gia đình. Một cái nắm tay sau một ngày dài, một lời xin lỗi dù ai đúng ai sai, một cái ôm vào lúc mệt mỏi, đó là những điều nhỏ bé nhưng lại có thể giữ gìn một cuộc hôn nhân qua năm tháng.
Không có cuộc hôn nhân nào bền vững nếu cả hai đều chỉ nghĩ đến cái tôi của mình. Nhưng không có cuộc hôn nhân nào có thể đổ vỡ nếu cả hai đều biết nhường nhịn, biết hy sinh và biết đặt nhau lên trên sự ích kỷ cá nhân. Một gia đình không thể tồn tại nếu ai cũng chỉ muốn được yêu, mà không muốn yêu. Một tình yêu không thể lâu dài nếu ai cũng chỉ muốn nhận, mà không muốn cho đi. Hôn nhân là một hành trình dài, nơi mà hai người cần bước đi cùng nhau, nâng đỡ nhau, chấp nhận những thiếu sót của nhau, và quan trọng nhất là không bao giờ bỏ rơi nhau.
Cuộc sống hôn nhân không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng chỉ cần một người biết lùi một bước, một người biết chịu thiệt một chút, một người biết nhịn một câu, một người biết nghĩ cho người kia, thì tất cả những khó khăn đều có thể vượt qua. Những đôi vợ chồng hạnh phúc không phải là những người chưa từng cãi vã, mà là những người dù cãi nhau thế nào cũng không rời bỏ nhau. Vì họ biết rằng, gia đình không phải là một cuộc tranh luận để ai thắng ai thua, mà là một nơi để cả hai cùng thắng – thắng chính cái tôi của mình, thắng những khó khăn thử thách, và thắng cả những cám dỗ bên ngoài để giữ gìn hạnh phúc.
Hãy luôn nhớ rằng, hôn nhân không phải là một cuộc trao đổi công bằng, mà là một sự dâng hiến của cả hai phía. Một khi ai cũng sẵn sàng cho đi mà không tính toán, ai cũng muốn làm cho người kia hạnh phúc hơn là chỉ chăm chăm vào quyền lợi của mình, thì hôn nhân ấy sẽ luôn vững bền. Vì tình yêu không phải là sự sòng phẳng, mà là sự đồng hành. Không phải là ai đúng ai sai, mà là ai sẵn sàng vì nhau mà thay đổi. Không phải là đòi hỏi, mà là tự nguyện. Không phải là một sự hoàn hảo, mà là một sự chấp nhận. Và một khi cả hai cùng hiểu điều đó, gia đình ấy sẽ mãi mãi bền lâu.
Lm. Anmai, CSsR
NHƯỜNG NHỊN ĐỂ GIỮ LỬA HÔN NHÂN
Hôn nhân chưa bao giờ là một bản hợp đồng công bằng tuyệt đối, nơi mà mọi thứ đều được chia đều như những con số trên giấy tờ. Nó là sự hòa quyện của hai con người với hai tâm hồn, hai tính cách, hai thế giới khác nhau. Nếu ai cũng chỉ chăm chăm cân đo đong đếm xem ai thiệt, ai hơn, thì hôn nhân sẽ không khác gì một cuộc giao dịch lạnh lẽo. Nhưng khi có một người biết nhường nhịn, biết hy sinh đúng lúc, thì tổ ấm sẽ mãi vững bền trong giông bão.
Cuộc sống vợ chồng chẳng thể lúc nào cũng suôn sẻ như thuở ban đầu. Tình yêu, dù sâu đậm đến mấy, cũng sẽ có lúc chùng xuống giữa những bộn bề cơm áo gạo tiền, giữa những bất đồng quan điểm, giữa những ngày dài kiệt sức vì cuộc sống. Khi ấy, điều quan trọng không phải là ai đúng ai sai, mà là ai sẵn sàng hạ cái tôi của mình để giữ lấy người kia.
Người ta vẫn thường nói, trong một cuộc hôn nhân bền vững, luôn có một người biết lùi bước. Nhưng lùi bước không có nghĩa là thua cuộc, không phải là cam chịu, càng không phải là từ bỏ chính mình. Đó là sự bao dung của một người hiểu rằng, không có gì quý giá hơn gia đình. Một câu nói nhẹ nhàng thay vì những lời chỉ trích gay gắt có thể khiến không khí trong nhà trở nên dễ thở hơn. Một ánh mắt dịu dàng thay vì những cái lườm nguýt có thể giúp xua tan bao phiền muộn trong lòng người kia. Một sự nhường nhịn đúng lúc không làm ai trở nên nhỏ bé, mà chỉ khiến tình yêu thêm lớn lao.
Nhưng tiếc thay, có những người luôn đòi hỏi sự công bằng một cách tuyệt đối trong hôn nhân. Họ muốn nhận đủ yêu thương trước khi trao đi, muốn được thấu hiểu trước khi chịu lắng nghe, muốn người kia hy sinh trước khi chính mình biết hy sinh. Họ quên rằng, một gia đình không thể là một phép toán cứng nhắc, nơi mà ai cũng phải đóng góp ngang nhau thì mới gọi là cân bằng. Hạnh phúc thực sự không nằm ở sự phân chia rạch ròi, mà nằm ở những khoảnh khắc ta sẵn sàng nhường nhau một bước, sẵn sàng hy sinh một chút để thấy người mình yêu được bình yên.
Một người chồng có thể đi làm vất vả, nhưng một người vợ ở nhà cũng không hề nhàn rỗi. Một người vợ có thể chăm lo từng bữa cơm, nhưng một người chồng cũng đang gồng gánh những lo toan bên ngoài. Không ai có thể nói rằng ai khổ hơn ai, ai đáng được trân trọng hơn ai. Chỉ có những người biết nhìn ra sự vất vả của nhau, biết đặt mình vào vị trí của nhau mới có thể đi cùng nhau đến cuối con đường.
Hôn nhân giống như một chiếc thuyền nhỏ trôi giữa đại dương. Sẽ có những ngày sóng yên biển lặng, nhưng cũng có lúc bão tố kéo về. Nếu ai cũng chỉ chăm chăm giữ vững vị trí của mình, không ai chịu chèo chống, không ai chịu hy sinh một chút sức lực, thì con thuyền ấy sẽ chẳng thể nào đến được bến bờ. Nhưng nếu có một người chịu khó lèo lái khi sóng lớn, một người kiên nhẫn giữ vững thăng bằng, thì dù đi qua bao nhiêu cuồng phong, gia đình vẫn sẽ không bao giờ lật đổ.
Cuối cùng, hạnh phúc không phải là tìm được một người hoàn hảo, mà là tìm được một người sẵn sàng vì mình mà bao dung, vì mình mà hy sinh. Và quan trọng hơn cả, chính bản thân ta cũng phải là người biết nhường nhịn khi cần, biết lặng im khi cơn giận bùng lên, biết lui một bước khi cái tôi đang dâng trào. Vì không có sự hy sinh nào là vô ích khi nó được đặt đúng chỗ, và không có sự nhẫn nhịn nào là nhỏ bé khi nó có thể giữ được một mái ấm.
Lm. Anmai, CSsR
LẼ SỐNG CỦA MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG BIẾT YÊU
Người đàn ông khôn ngoan không phải là người sở hữu nhiều thứ, mà là người biết trân quý những gì mình đang có. Và trong tất cả những gì anh ta có, chẳng có gì quý hơn người phụ nữ đã chọn ở bên anh suốt cuộc đời. Đó không chỉ là một người vợ, mà là cả một thanh xuân, một niềm tin, một trái tim đặt cược không chút do dự.
Một người phụ nữ, khi yêu một người đàn ông, cô ấy không chỉ cho anh ta một danh phận, một mái nhà, mà còn cho cả cuộc đời mình. Những tháng năm trẻ trung, những khát khao nồng nhiệt, những ước mơ chưa kịp thực hiện, thậm chí cả những điều thầm lặng mà cô ấy chẳng bao giờ nói ra—tất cả đều dồn hết vào một người, một gia đình. Và điều cô ấy mong nhận lại không phải là bạc vàng hay nhà cao cửa rộng, mà chỉ là một sự trân trọng, một lời khen ngợi từ chính người đàn ông cô ấy yêu.
Đàn ông khôn ngoan hiểu rằng, phụ nữ giống như một tấm gương. Anh đối đãi với cô ấy thế nào, cô ấy sẽ phản chiếu lại thế ấy, thậm chí còn nhiều hơn. Chỉ một câu khen ngợi, một cái nhìn trìu mến, một sự công nhận đơn giản cũng có thể khiến cô ấy cảm thấy những gì mình hi sinh là xứng đáng. Còn ngược lại, nếu người đàn ông coi những gì cô ấy làm là đương nhiên, nếu anh ta nghĩ rằng vợ mình chỉ đang làm “nghĩa vụ” của một người phụ nữ, thì ngày tháng bên nhau sẽ không còn là hạnh phúc mà chỉ là gánh nặng.
Một người vợ, nếu được yêu thương và trân trọng, cô ấy sẽ chẳng tiếc gì với chồng. Đến cả thanh xuân rực rỡ nhất cô ấy còn nguyện dâng hiến, thì có gì mà cô ấy không thể cho? Một ánh mắt dịu dàng, một bàn tay vỗ về, một sự dịu dàng không điều kiện, thậm chí cả những tổn thương cô ấy cũng nguyện cất giấu để giữ gìn sự bình yên cho mái ấm. Nhưng đàn ông đừng nghĩ rằng điều đó là mãi mãi. Phụ nữ không cần một người đàn ông hoàn hảo, nhưng họ cần một người biết ơn sự hi sinh của họ.
Có những người đàn ông, ra ngoài xã hội là một anh hùng, là một người bản lĩnh, nhưng về nhà lại quên mất cách yêu thương vợ. Họ sẵn sàng nói những lời đường mật với đồng nghiệp nữ, nhưng lại tiếc một câu khen vợ mình xinh đẹp. Họ sẵn sàng lịch thiệp với người ngoài, nhưng lại cau có với người phụ nữ vẫn thức khuya chờ mình về. Họ luôn nghĩ rằng, vợ là người thân thiết nhất, không cần phải nói những lời hoa mỹ. Nhưng họ quên rằng, chính những lời nói nhỏ nhặt ấy mới là thứ nuôi dưỡng trái tim của một người phụ nữ.
Người đàn ông yêu vợ là người biết nói lời khen, không phải khen cho có, mà khen từ sự trân trọng thực sự. Là người biết nói “Cảm ơn em vì đã luôn ở bên anh”, “Em đẹp lắm”, “Anh may mắn vì có em trong đời”. Là người biết nhìn thấy những vất vả của vợ, biết chia sẻ, biết thấu hiểu. Bởi vì khi một người phụ nữ cảm thấy mình được trân trọng, cô ấy sẽ chẳng tiếc bất cứ điều gì với chồng.
Hôn nhân không phải là nơi để phân định ai đúng ai sai, ai nhiều ai ít. Hôn nhân là nơi người ta học cách yêu nhau mỗi ngày, ngay cả khi cuộc sống chẳng còn màu hồng như thuở ban đầu. Và trong hành trình ấy, đàn ông khôn ngoan là người biết rằng, nếu anh ấy chịu khen vợ, thì cái gì vợ cũng sẵn sàng cho đi—bởi vì thứ quý giá nhất của cô ấy, cô ấy còn đã dành cho anh rồi.
Lm. Anmai, CSsR
QUỸ THA THỨ TRONG HÔN NHÂN
Trong cuộc đời mỗi người đàn ông, có lẽ không có sự đầu tư nào sinh lời nhiều như sự đầu tư vào trái tim người phụ nữ của mình. Một lời khen, một ánh nhìn trân trọng, một câu nói dịu dàng có thể không đổi được vàng bạc, nhưng lại có thể tích cóp một thứ còn quý giá hơn nhiều – lòng bao dung và sự tha thứ.
Hôn nhân là một hành trình dài, mà trên hành trình ấy, không ai có thể tránh khỏi những lúc sơ suất, những lúc nóng giận hay vô tình làm tổn thương đối phương. Nhưng may thay, chúng ta có một cách để bù đắp, để sẵn sàng đón nhận những lỗi lầm của chính mình trong tương lai – đó là việc không ngừng yêu thương và tán dương người phụ nữ bên cạnh mình.
Một người đàn ông biết trân trọng vợ không phải là người nói lời có cánh một cách sáo rỗng, mà là người biết cách làm cho vợ cảm thấy được yêu thương trong từng khoảnh khắc nhỏ bé nhất. Là khi cô ấy mặc một chiếc váy mới, anh nhận ra và khen cô ấy xinh đẹp. Là khi cô ấy nấu một bữa cơm, anh cảm ơn vì bữa ăn dù có thể nó chưa thực sự hoàn hảo. Là khi cô ấy mệt mỏi, anh không trách móc mà khẽ xoa dịu bằng một ánh mắt đầy thấu hiểu. Mỗi một lần như thế, anh đang gửi vào trái tim vợ một khoản tích lũy yêu thương.
Rồi sẽ đến lúc, dù không mong muốn, người đàn ông cũng có thể mắc lỗi – một câu nói vô tình làm tổn thương, một lần quên ngày quan trọng, một phút giây thiếu kiềm chế… Nếu trong lòng người vợ không có quỹ yêu thương ấy, sai lầm nhỏ có thể trở thành vết cắt lớn, khiến cô ấy khó lòng tha thứ. Nhưng nếu trái tim cô đã được lấp đầy bởi những dịu dàng, cô sẽ sẵn sàng mở rộng lòng mình hơn. Những gì anh đã gửi gắm trong suốt thời gian qua sẽ trở thành những gói ưu đãi tha thứ, giúp anh bước qua những lỗi lầm một cách nhẹ nhàng hơn.
Một người đàn ông thông minh không chỉ là người biết kiếm tiền giỏi hay đạt được nhiều thành tựu ngoài xã hội, mà còn là người biết cách xây dựng một gia đình bền vững. Và nền tảng của một gia đình hạnh phúc chính là một người vợ luôn cảm thấy được trân trọng. Khi một người phụ nữ được yêu thương đủ đầy, cô ấy sẽ không tiếc dành lại sự bao dung và lòng vị tha.
Vậy nên, đừng đợi đến khi mắc lỗi mới tìm cách sửa sai. Hãy chăm chỉ khen vợ, hãy ghi nhận những điều cô ấy làm, hãy nói lời yêu thương ngay khi còn có thể. Vì mỗi một lời khen chân thành, mỗi một cử chỉ ân cần hôm nay chính là những viên gạch xây nên thành trì vững chắc của lòng bao dung mai sau.
Lm. Anmai, CSsR
NGƯỜI ĐỒNG HÀNH CỦA ĐỜI NHAU
Người ta thường nói: “Mây tầng nào gặp gió tầng nấy.” Câu nói ấy không chỉ là sự đúc kết về nhân duyên mà còn là chân lý của cuộc sống, của sự tương hợp giữa những con người xứng đáng với nhau. Khi một người đàn ông ca ngợi vợ mình xinh đẹp, thông minh, tài giỏi, thì điều đó không chỉ tôn vinh người phụ nữ bên cạnh anh, mà còn khẳng định chính bản thân anh ta—một người có con mắt thẩm mỹ, có trí tuệ, và quan trọng nhất, có sự lựa chọn đúng đắn trong đời.
Bởi lẽ, người bạn đời không chỉ là người chung chăn gối, mà còn là tấm gương phản chiếu phẩm chất của chính ta. Một người đàn ông bản lĩnh sẽ không chọn người phụ nữ chỉ vì sắc đẹp, mà anh ta nhìn thấy trong cô ấy giá trị của sự thông tuệ, của nghị lực, của tâm hồn đồng điệu. Khi người ta yêu và trân trọng một người, điều đó cũng chứng tỏ họ có khả năng nhận ra và trân quý cái đẹp, cả bên ngoài lẫn bên trong.
Trong cuộc sống, không ai có thể thành công và hạnh phúc một mình. Chúng ta cần một người đồng hành—không chỉ là người sẻ chia vui buồn, mà còn là người giúp ta hoàn thiện bản thân. Nếu một người đàn ông chọn được người phụ nữ khôn ngoan, điều đó chứng tỏ anh ta cũng là người có trí tuệ. Nếu anh ta trân quý vẻ đẹp của vợ mình, điều đó nói lên rằng anh có sự nhạy bén để nhìn thấy những điều tinh tế. Nếu anh ta tự hào về tài năng của vợ, điều đó phản ánh chính anh cũng là người có tư duy sắc sảo, biết cách trân trọng những giá trị cao quý.
Thế giới rộng lớn nhưng tâm hồn con người thì hữu hạn, ai cũng mong có một người đồng điệu để cùng bước qua những ngày giông bão và nắng ấm. Và một mối quan hệ vững bền không chỉ dựa vào sự lựa chọn ban đầu, mà còn nằm ở sự trân trọng, vun đắp từng ngày. Một người đàn ông xứng đáng không chỉ biết khen vợ mình xinh đẹp mà còn biết nuôi dưỡng tình yêu ấy bằng sự thấu hiểu, trân trọng và đồng hành.
Nhìn người bạn đời cũng là nhìn thấy chính mình. Người ta không thể cưới một bông hoa rực rỡ nếu không có đủ ánh sáng để giữ cho nó mãi tỏa hương. Một người đàn ông chọn được người phụ nữ xứng đáng bên cạnh mình không phải nhờ may mắn, mà nhờ chính sự trưởng thành, sự sâu sắc và phẩm giá của anh ta.
Cho nên, hãy yêu thương và trân trọng người đồng hành của mình. Vì khi ta ngợi ca họ, cũng là lúc ta chứng minh rằng mình có đủ sáng suốt để nhận ra cái đẹp và có đủ trí tuệ để giữ gìn nó. Lẽ sống không phải là đi tìm một ai đó hoàn hảo, mà là nhận ra giá trị của người đã chọn và cùng nhau nâng tầm nhau lên, để xứng đáng với những gì tốt đẹp nhất.
Lm. Anmai, CSsR
KHI ĐÀN ÔNG BIẾT KHEN VỢ
Có một chân lý mà không phải người đàn ông nào cũng thấu suốt: Người phụ nữ đẹp nhất không phải là khi họ được cả thế gian tung hô, mà là khi họ được người đàn ông của đời mình trân trọng. Một người vợ có thể nghe vạn lời khen từ thiên hạ, nhưng chỉ cần một lời tán dương chân thành từ chồng, trái tim cô ấy sẽ an nhiên nở hoa.
Người ta thường nói, đàn ông yêu bằng mắt, phụ nữ yêu bằng tai. Nhưng đáng tiếc thay, có bao nhiêu người chồng hiểu được sức mạnh của một lời khen? Họ cứ nghĩ vợ mình đã quen thuộc, đã là một phần không thể thiếu, là người mà dù có khen hay không, cô ấy vẫn ở đó. Nhưng họ quên mất rằng, người phụ nữ cũng cần được thừa nhận, cần được khẳng định giá trị trong chính ngôi nhà của mình.
Khi người đàn ông biết khen vợ, không phải là tâng bốc, không phải là những lời sáo rỗng, mà là sự công nhận chân thành cho những hy sinh thầm lặng, cho những điều giản đơn nhưng vô cùng lớn lao. Khi cô ấy tất bật với bếp núc, một câu “Em nấu ngon quá!” cũng đủ để cô ấy thấy cả ngày vất vả trở nên nhẹ nhàng. Khi cô ấy diện một chiếc váy mới, một ánh mắt trầm trồ “Em đẹp lắm!” sẽ khiến cô ấy thấy mình rực rỡ hơn bất cứ ai.
Nhưng quan trọng hơn cả, khi một người chồng biết khen vợ, anh ta đang xây một bức tường kiên cố bảo vệ hạnh phúc gia đình. Bởi lẽ, người đàn ông ngoài kia có thể tán dương vợ bạn, có thể buông lời mật ngọt, nhưng chẳng ai có thể khiến cô ấy tự hào hơn khi nghe chính chồng mình nói những điều ấy. Một người phụ nữ khi đã nghe quen câu “Em là nhất với anh”, thì lời khen từ những người đàn ông khác cũng chỉ là tiếng gió thoảng qua.
Hạnh phúc không đến từ những món quà xa xỉ, không đến từ những lời hứa lớn lao, mà từ những điều giản dị nhất trong từng ngày sống bên nhau. Một người đàn ông có thể không quá giỏi ăn nói, có thể không biết dùng ngôn từ hoa mỹ, nhưng nếu trái tim anh ta luôn nhìn thấy vẻ đẹp của vợ mình, luôn biết thừa nhận những điều tốt đẹp ở cô ấy, thì hạnh phúc gia đình sẽ luôn bền vững.
Khen vợ không phải là nịnh bợ, cũng không phải là sự màu mè phù phiếm. Đó là sự nâng niu, trân trọng, là cách để giữ gìn trái tim của một người phụ nữ. Vì thế, đàn ông à, đừng tiếc lời khen vợ. Hãy để cô ấy có thể tự hào mà nói với cả thế gian: “Chồng em nói đúng, em thật sự rất tuyệt vời!”.
Lm. Anmai, CSsR
LỜI KHIẾN VỢ HẠNH PHÚC CŨNG LÀ BÀI HỌC DÀNH CHO CON
Có những bài học không cần phải giảng dạy bằng lời, cũng chẳng cần phải viết thành sách vở, mà chỉ cần được thể hiện qua những hành động giản đơn trong cuộc sống hàng ngày. Một trong những bài học quan trọng nhất mà cha mẹ có thể truyền lại cho con chính là cách yêu thương, trân trọng và đối xử với người bạn đời của mình. Và một trong những cách dạy con tinh tế nhưng sâu sắc nhất chính là việc người chồng biết khen vợ mỗi ngày.
Một lời khen dành cho người vợ không chỉ đơn thuần là một câu nói ngẫu nhiên, không chỉ là cách làm đẹp lòng người phụ nữ mình yêu, mà nó còn là tấm gương phản chiếu để những đứa trẻ trong gia đình học theo. Một người chồng biết nói những lời dịu dàng, biết bày tỏ sự trân trọng với vợ, sẽ dạy con trai cách đối xử với người phụ nữ của đời mình, sẽ cho con gái hiểu thế nào là một tình yêu đáng giá để mai này biết chọn lựa người xứng đáng.
Người cha là hình mẫu đầu tiên của con trai. Đứa trẻ không chỉ nghe những gì cha dạy, mà nó còn quan sát từng hành động của cha. Nếu một người cha luôn dịu dàng với mẹ, luôn dành những lời khen ngợi chân thành, thì con trai cũng sẽ học được cách yêu thương một người phụ nữ bằng những điều giản dị như thế. Nó sẽ hiểu rằng yêu không chỉ là trách nhiệm hay nghĩa vụ, mà còn là sự quan tâm, sự công nhận và sự nâng niu. Nó sẽ thấy rằng một lời khen có thể khiến người phụ nữ mình yêu rạng rỡ suốt cả ngày, rằng một câu động viên có thể làm vơi đi bao nhiêu nhọc nhằn của người bạn đời. Và mai này, khi nó trưởng thành, khi nó có gia đình riêng, nó cũng sẽ biết cách làm cho vợ mình cảm thấy được yêu thương như cách cha nó từng làm với mẹ.
Còn con gái thì sao? Con gái nhìn vào cha để biết được người đàn ông thế nào là xứng đáng để gửi gắm cả cuộc đời. Nếu cha là một người dịu dàng, biết khen ngợi mẹ, biết trân trọng từng điều nhỏ nhặt, thì trong tiềm thức của con gái sẽ luôn tồn tại một tiêu chuẩn về người đàn ông của đời mình. Nó sẽ không dễ dàng chấp nhận một người chỉ biết yêu bằng lời nói nhưng lại thờ ơ trong hành động. Nó sẽ biết rằng yêu là sự tôn trọng, là nâng niu, là có thể khiến nhau cảm thấy tự tin, hạnh phúc mỗi ngày. Một người cha luôn nói những lời đẹp đẽ với vợ, luôn dành sự dịu dàng cho mẹ, sẽ giúp con gái hiểu rằng, nó cũng xứng đáng được đối xử như thế trong tình yêu và hôn nhân sau này.
Nhưng nếu một người đàn ông luôn thờ ơ với vợ mình, luôn cáu gắt hay vô tâm, thì đứa con trai lớn lên sẽ nghĩ rằng đó là cách bình thường để đối xử với phụ nữ. Nó có thể vô tình làm tổn thương người con gái của đời mình chỉ vì đã quen với một hình mẫu thiếu quan tâm từ cha. Còn con gái, nếu lớn lên trong một gia đình mà cha không bao giờ dành một lời khen cho mẹ, không bao giờ thể hiện sự trân trọng, thì rất có thể, nó sẽ nghĩ rằng những điều ấy không quan trọng. Nó có thể chấp nhận một cuộc hôn nhân nhạt nhẽo, có thể cam chịu trong một tình yêu không đủ đầy, chỉ vì nó chưa từng nhìn thấy cha mẹ mình yêu thương nhau như thế nào.
Khen vợ mỗi ngày không chỉ đơn giản là làm cho người phụ nữ của đời mình vui hơn, mà còn là cách gieo mầm hạnh phúc vào tâm hồn những đứa trẻ trong gia đình. Một lời khen có thể không mất gì, nhưng giá trị của nó lại lớn hơn bất cứ món quà đắt tiền nào. Khi một người đàn ông biết trân trọng vợ, anh ta không chỉ làm cho hôn nhân của mình tốt đẹp hơn, mà còn đang xây dựng những thế hệ biết yêu thương, biết trân trọng phụ nữ, biết tạo dựng một gia đình hạnh phúc về sau.
Hạnh phúc gia đình không nằm ở những điều lớn lao, không phải là những món quà xa xỉ hay những chuyến du lịch đắt đỏ. Nó được tạo nên từ những điều nhỏ bé, từ những câu nói chân thành, từ những ánh mắt dịu dàng, từ sự công nhận mà vợ xứng đáng được nhận. Và quan trọng hơn hết, đó còn là những bài học vô giá mà cha mẹ để lại cho con cái của mình. Một lời khen, một cử chỉ yêu thương không chỉ khiến vợ cảm thấy mình vẫn đẹp, vẫn đáng yêu trong mắt chồng, mà còn là một ngọn lửa âm ỉ cháy mãi, để lại hơi ấm cho cả những thế hệ sau.
Vậy nên, nếu yêu vợ, đừng tiếc những lời khen. Bởi mỗi lời khen không chỉ làm vợ hạnh phúc, mà còn là cách dạy con cách yêu thương. Con trai sẽ học cách ngọt ngào như cha, con gái sẽ có thước đo để chọn chồng như cha. Và như thế, hạnh phúc sẽ không chỉ dừng lại ở một thế hệ, mà sẽ được tiếp nối mãi mãi.
Lm. Anmai, CSsR
LẼ SỐNG CỦA NGƯỜI ĐÀN ÔNG HIỂU ĐƯỢC GIÁ TRỊ CỦA MỘT NGƯỜI VỢ
Đàn ông vẫn luôn nghĩ rằng mình gánh trên vai cả một bầu trời trách nhiệm. Họ ra ngoài xã hội bon chen, kiếm tiền, chịu áp lực, va vấp, đôi khi trở về nhà trong trạng thái mệt mỏi, chỉ mong có một chốn bình yên để ngả lưng. Họ coi việc mình vất vả là điều hiển nhiên, và cũng vô thức cho rằng người phụ nữ của mình chỉ đơn giản là đang thực hiện nghĩa vụ của một người vợ, một người mẹ. Họ quên mất rằng, cái bầu trời trách nhiệm mà họ đang gánh vác ấy, thật ra có một nửa đang được chia sẻ bởi người phụ nữ ở nhà – một cách lặng lẽ, không ồn ào, và đôi khi chẳng hề được công nhận.
Người đàn ông có thể gánh vác kinh tế, nhưng một người phụ nữ lại gánh vác tất cả những thứ mà tiền không thể mua được: sự chăm sóc, sự hi sinh, sự nhẫn nhịn, và tình yêu vô điều kiện. Họ thức khuya dậy sớm, tất bật với hàng ngàn việc không tên. Họ nhớ hôm nay chồng thích ăn gì, nhớ con thích mặc đồ gì, nhớ cái áo sơ mi của chồng bị đứt cúc mà chưa kịp khâu lại, nhớ bố mẹ chồng thích món ăn nào, nhớ từng chi tiết nhỏ nhặt trong căn nhà để giữ cho nó luôn là một tổ ấm đúng nghĩa. Và đáng buồn là, những điều đó hiếm khi được đàn ông để ý tới.
Hầu hết đàn ông khi được hỏi có yêu vợ không, đều sẽ nói “Yêu chứ!”. Nhưng khi hỏi lần gần nhất họ khen vợ là khi nào, thì phần lớn lại ậm ừ, không nhớ nổi. Thật ra, người phụ nữ không cần một sự công nhận quá lớn lao, không cần những món quà đắt tiền hay những lời lẽ hoa mỹ như trên phim ảnh. Điều họ cần chỉ đơn giản là một câu khen ngợi, một lời công nhận từ chính người đàn ông của mình. Chỉ một câu đơn giản như “Hôm nay em nấu ăn ngon quá”, “Em giỏi thật đấy, ngày nào cũng lo chu toàn mọi thứ”, “Anh may mắn vì có em” – thế là đủ để họ cảm thấy mọi vất vả đều trở nên đáng giá.
Ngược lại, một người đàn ông vô tâm, không biết trân trọng vợ, không biết dành cho cô ấy một lời khen dù là nhỏ bé, thì đừng mong vợ lúc nào cũng vui vẻ dịu dàng. Đừng trách vì sao cô ấy ngày càng ít nói, ngày càng bớt quan tâm, ngày càng lạnh nhạt. Đàn ông thường nghĩ rằng phụ nữ thay đổi theo thời gian, nhưng thực chất, họ chỉ đang phản chiếu lại cách mà đàn ông đối xử với họ mà thôi.
Và khi một người vợ cảm thấy chồng không còn trân trọng mình, không còn nhìn thấy những gì mình làm, thì đừng ngạc nhiên nếu một ngày nào đó, chiếc bàn chải đánh răng của anh sẽ bị mang ra để cọ toilet. Đó không phải là vì phụ nữ muốn trả thù hay nhỏ nhen, mà chỉ đơn giản là vì họ đã quá thất vọng, quá chán nản với sự vô tâm của chồng. Bởi lẽ, đàn bà càng hi sinh nhiều, thì họ càng mong muốn nhận lại sự trân trọng. Nếu không thể có được điều đó, thì sự hi sinh cũng sẽ dần cạn kiệt theo năm tháng.
Một người đàn ông thông minh không chỉ là người biết kiếm tiền, mà còn là người biết giữ gìn hạnh phúc gia đình. Và hạnh phúc ấy không phải được xây dựng từ những điều lớn lao, mà từ chính những cử chỉ nhỏ nhặt mỗi ngày. Một câu khen vợ không làm anh mất đi chút sĩ diện nào, nhưng lại khiến cô ấy vui cả ngày. Một lời công nhận không làm giảm đi giá trị của anh, nhưng lại làm tăng giá trị của cô ấy trong mắt chính mình. Đàn ông thường đi tìm những bí quyết để giữ gìn hạnh phúc hôn nhân, nhưng thực tế, bí quyết ấy đơn giản đến mức đôi khi họ lại bỏ qua: chỉ cần trân trọng người phụ nữ bên cạnh mình.
Thay vì nghĩ rằng “Vợ làm vậy là đương nhiên”, hãy thử nghĩ xem nếu một ngày không có cô ấy, mọi thứ sẽ rối tung đến mức nào. Không có người lo cơm nước, quần áo cũng không tự nhiên sạch, căn nhà cũng không tự nhiên gọn gàng, con cái cũng không tự nhiên lớn lên trong bình yên. Đến lúc đó, anh có thể kiếm ra bao nhiêu tiền cũng không thể mua lại được những điều nhỏ nhặt mà trước giờ anh vẫn xem là điều hiển nhiên.
Hãy khen vợ một câu, không phải vì sợ bàn chải đánh răng bị mang đi cọ toilet, mà vì cô ấy xứng đáng nhận được điều đó. Vì cô ấy đã dành cả thanh xuân để ở bên anh, đã hi sinh cả cuộc đời để vun vén cho gia đình này. Một người đàn ông trân trọng vợ, thì không chỉ giữ được vợ, mà còn giữ được cả mái ấm. Bởi vì đàn bà giống như tấm gương, anh yêu thương cô ấy bao nhiêu, cô ấy sẽ phản chiếu lại bấy nhiêu – thậm chí còn nhiều hơn thế.
Lm. Anmai, CSsR
KHI MÈO HÓA SƯ TỬ
Phụ nữ, bản chất vốn là những con mèo. Họ nhẹ nhàng, dịu dàng, mong manh nhưng cũng đầy kiêu hãnh. Một con mèo có thể làm nũng, có thể quấn quýt, có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng người mình yêu thương chỉ để nhận một cái vuốt ve, một lời âu yếm. Họ không cần những điều cao sang, không cần những món quà đắt đỏ hay những lời thề hẹn xa xôi. Họ chỉ cần một điều đơn giản, nhưng đôi khi lại là điều khó nhất mà người đàn ông có thể mang đến – sự trân trọng.
Thế nhưng, khi một con mèo hiền hòa bỗng trở thành một con sư tử hung dữ, khi đôi mắt dịu dàng của cô ấy hóa thành những ánh nhìn sắc bén, khi sự lặng lẽ ngày nào biến thành những lời trách móc không ngừng, thì có lẽ người đàn ông cần tự hỏi lại chính mình. Có phải vì quá lâu rồi anh chưa từng khen cô ấy lấy một câu? Có phải vì quá nhiều lần anh coi những cố gắng, những hi sinh của cô như một điều hiển nhiên?
Phụ nữ không đòi hỏi những điều quá lớn lao, nhưng họ sợ nhất là sự lãng quên. Một người đàn ông khi yêu có thể dành hàng trăm lời ngọt ngào, nhưng khi cưới về, liệu anh có còn giữ được thói quen ấy? Khi cô ấy mặc một chiếc váy đẹp, anh có còn nhìn cô như ngày đầu tiên không? Khi cô ấy nấu một bữa ăn, anh có còn khen nó ngon như lúc mới yêu? Hay dần dần, mọi thứ chỉ còn là sự im lặng, là những ánh nhìn thờ ơ, là những tháng ngày cô ấy cố gắng nhưng chẳng nhận lại một lời công nhận nào?
Mỗi người phụ nữ khi bước vào hôn nhân đều mang theo trong lòng một khao khát: khao khát được yêu thương, được trân trọng. Cô ấy có thể chấp nhận hi sinh, có thể bỏ qua những sở thích riêng để lo cho chồng con, có thể dành cả tuổi thanh xuân của mình chỉ để vun đắp cho một mái ấm. Nhưng nếu những điều cô ấy làm chỉ đổi lại sự vô tâm, chỉ nhận về những câu nói phũ phàng như: “Có gì đâu mà khen?”, “Bận lắm, để lúc khác”, “Em làm vợ thì phải thế chứ!”… thì thử hỏi, làm sao cô ấy có thể mãi hiền hòa như một con mèo được?
Sự im lặng của người chồng chính là chất xúc tác biến con mèo ngày nào thành con sư tử. Một con mèo chỉ cần yêu thương là đủ, nhưng một con sư tử đã bị tổn thương thì không còn dịu dàng nữa. Cô ấy sẽ trở nên nhạy cảm, dễ nóng giận, dễ cáu kỉnh. Cô ấy sẽ không còn kiên nhẫn, không còn nhẹ nhàng. Cô ấy sẽ bắt đầu cằn nhằn, trách móc, thậm chí có thể trở nên xa cách. Và lúc ấy, có thể người đàn ông sẽ than phiền: “Sao vợ tôi ngày càng khó chịu thế nhỉ?”, “Sao lúc mới yêu cô ấy dịu dàng bao nhiêu mà giờ lại khác thế này?”…
Nhưng liệu anh có nhớ, ngày cô ấy còn là một con mèo, cô ấy đã dịu dàng biết bao? Ngày anh còn ân cần, còn trân trọng, còn dành những lời khen ngợi cho cô ấy, cô ấy đã mềm mại ra sao? Nếu hôm nay anh phải đối diện với một con sư tử, thì đừng trách cô ấy, hãy trách chính anh. Trách bản thân vì đã quá lâu không còn vuốt ve cô ấy bằng những lời yêu thương.
Một lời khen không mất gì cả, nhưng lại có thể cứu vãn một cuộc hôn nhân. Một câu ghi nhận không tốn một đồng nào, nhưng có thể giữ lại một người phụ nữ đang dần mất đi sự dịu dàng. Phụ nữ mạnh mẽ không phải vì họ muốn, mà vì họ buộc phải mạnh mẽ. Không ai sinh ra đã muốn trở thành một con sư tử. Nhưng nếu không ai trân trọng sự dịu dàng của họ, thì họ chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài việc tự bảo vệ chính mình.
Thế nên, hỡi những người đàn ông, nếu hôm nay anh còn có thể nói một lời khen, còn có thể nhìn vào mắt vợ mình và nói: “Em đẹp lắm”, “Bữa cơm hôm nay thật ngon”, “Cảm ơn em vì đã luôn bên anh”… thì hãy làm ngay đi! Đừng để đến khi cô ấy không còn chờ đợi nữa, khi ánh mắt cô ấy không còn mong cầu sự trân trọng nữa, khi trái tim cô ấy đã thôi hi vọng vào những lời yêu thương từ anh nữa… lúc đó, dù có nói ngàn câu, cũng chẳng thể nào khiến con sư tử ấy trở lại làm một con mèo như ngày xưa.
Lm. Anmai, CSsR
VẺ ĐẸP CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ HẠNH PHÚC
Người ta thường nói, một người phụ nữ đẹp nhất không phải khi cô ấy trang điểm cầu kỳ hay khoác lên mình những bộ cánh lộng lẫy, mà là khi cô ấy hạnh phúc. Hạnh phúc không chỉ là thứ đến từ vật chất hay những điều phù phiếm bên ngoài, mà cốt lõi nhất, nó đến từ sự yêu thương, trân trọng của người bạn đời. Một người phụ nữ được chồng khen ngợi mỗi ngày, không phải bằng những lời sáo rỗng, mà bằng sự trân quý thật tâm, sẽ không cần đến mỹ phẩm để che giấu những mệt mỏi hay dấu vết thời gian trên gương mặt. Bởi chính tình yêu đã trở thành thứ mỹ phẩm vô giá, làm rạng rỡ đôi mắt, làm mềm mại nụ cười, làm sáng bừng cả khí chất bên trong.
Người phụ nữ không sợ già đi, không sợ gương mặt có thêm những dấu vết thời gian, mà họ sợ nhất là bị lãng quên, là trở thành một người vô hình trong chính ngôi nhà của mình. Một người phụ nữ ngày ngày soi gương, nhưng không còn nhìn thấy nét rạng rỡ trong đôi mắt mình nữa, chính là một người đang dần mất đi niềm vui trong cuộc sống. Còn một người phụ nữ dù không dùng mỹ phẩm đắt tiền, không khoác lên mình hàng hiệu, nhưng ánh mắt vẫn tràn đầy sức sống, là bởi trong tim cô ấy còn giữ được ngọn lửa của yêu thương.
Khi một người đàn ông biết khen vợ mình, đó không chỉ là để làm cô ấy vui, mà còn là để nuôi dưỡng tình yêu trong chính cuộc hôn nhân ấy. Một lời khen chân thành không chỉ khiến người phụ nữ cảm thấy tự tin hơn, mà còn khiến cô ấy tin rằng, sau bao nhiêu năm, cô vẫn là người quan trọng, vẫn là bông hoa đẹp nhất trong mắt người đàn ông của mình. Đừng nghĩ rằng phụ nữ chỉ cần nghe những lời khen vào những ngày đầu mới yêu. Đừng nghĩ rằng sau khi đã có nhau rồi, những lời trân trọng ấy không còn quan trọng nữa. Bởi tình yêu cũng giống như một khu vườn, nếu không được tưới tắm bằng những điều nhỏ bé nhưng ý nghĩa, nó sẽ héo úa lúc nào không hay.
Một người vợ không cần chồng mình phải là người đàn ông vĩ đại, không cần anh ta phải làm những điều quá lớn lao. Nhưng cô ấy cần biết rằng, trong mắt chồng, mình vẫn luôn đẹp, vẫn luôn đáng được trân quý. Một người đàn ông biết khen vợ mình đẹp không chỉ là một người có khiếu thẩm mỹ, mà còn là một người hiểu được giá trị của yêu thương. Bởi lời khen ấy không chỉ làm đẹp cho người phụ nữ, mà còn làm đẹp cho chính mối quan hệ, làm đẹp cho hạnh phúc của gia đình.
Phụ nữ khi hạnh phúc, họ sẽ rạng rỡ hơn bất cứ thứ mỹ phẩm nào có thể mang lại. Đôi mắt họ sáng hơn vì trong đó có niềm vui. Nụ cười họ đẹp hơn vì trong tim không có những nỗi buồn đè nặng. Làn da họ hồng hào hơn vì không phải trải qua những đêm dài thao thức vì cô đơn ngay trong chính cuộc hôn nhân của mình. Hạnh phúc không phải là thứ có thể mua được bằng tiền, mà là thứ được nuôi dưỡng từ những cử chỉ nhỏ bé nhưng chân thành.
Một người đàn ông có thể không đủ giàu để mua cho vợ mình những món đồ xa xỉ, không đủ giỏi để cho cô ấy một cuộc sống quá sang trọng, nhưng nếu anh ta có thể làm cho vợ mình luôn cảm thấy được yêu thương, thì đó mới là điều đáng quý nhất. Bởi một khi người phụ nữ cảm thấy mình quan trọng, cô ấy sẽ có đủ sức mạnh để làm đẹp không chỉ cho bản thân mà còn cho cả gia đình. Một ngôi nhà có một người phụ nữ hạnh phúc là một ngôi nhà luôn tràn ngập hơi ấm, luôn có tiếng cười, luôn có sự yên bình.
Vậy nên, những người đàn ông đừng bao giờ tiếc một lời khen dành cho vợ mình. Đừng để đến khi cô ấy phải tìm kiếm sự công nhận từ bên ngoài, từ những ánh mắt xa lạ. Đừng để đến khi cô ấy phải dùng những lớp trang điểm dày để che giấu đi những tổn thương mà lẽ ra có thể được xoa dịu bằng một câu nói yêu thương.
Người phụ nữ đẹp nhất khi cô ấy hạnh phúc, và người đàn ông có trí tuệ nhất chính là người biết làm cho vợ mình luôn hạnh phúc. Vì thế, đừng để sự vô tâm giết chết đi nét rạng rỡ trên gương mặt người mà bạn yêu thương. Hãy để tình yêu là thứ trang sức quý giá nhất, để những lời khen ngợi chân thành là lớp son phấn đẹp nhất, và để hạnh phúc là lớp kem dưỡng vô hình giúp người phụ nữ của bạn luôn rạng rỡ, tươi trẻ và tràn đầy sức sống.
Lm. Anmai, CSsR
NGƯỜI VỢ CỦA ANH SẼ TRỞ THÀNH NHỮNG GÌ ANH KHUYẾN KHÍCH
Người ta thường nói, lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Nhưng đối với hôn nhân, lời nói không chỉ để làm đẹp lòng người nghe, mà còn là hạt giống gieo vào lòng người bạn đời, để rồi nó nảy mầm, lớn lên, trở thành một phần của con người họ. Một lời khen chân thành không chỉ làm vui lòng người phụ nữ, mà còn có sức mạnh diệu kỳ biến họ thành phiên bản đẹp đẽ hơn của chính mình.
Hôn nhân không phải là chuyện một ngày hay một năm, mà là hành trình cả đời. Trên hành trình ấy, những gì vợ chồng dành cho nhau sẽ dần định hình cách họ nhìn nhận và đối xử với chính mình. Nếu một người chồng luôn nhìn thấy những điểm tốt ở vợ, luôn trân trọng và ngợi khen, thì người vợ ấy sẽ ngày một rực rỡ hơn. Ngược lại, nếu chỉ toàn chê bai, chỉ nhìn vào những khiếm khuyết, thì người phụ nữ ấy sẽ dần mất đi sự tự tin, mất đi ánh sáng trong đôi mắt, và trở nên đúng như những lời chê bai mà cô ấy nghe suốt tháng năm.
Khi một người đàn ông khen vợ mình dịu dàng, vợ anh sẽ dần học cách trở nên dịu dàng hơn, vì cô ấy tin rằng trong mắt chồng, cô ấy thực sự là như vậy. Khi anh nói với vợ rằng “Em lúc nào cũng tinh tế, chu đáo,” cô ấy sẽ tự nhủ mình phải sống đúng với những lời ấy, không phải để chứng minh, mà vì niềm tin của chồng đã trở thành một phần trong cô. Và khi một người chồng nhìn vợ với ánh mắt yêu thương, thấy cô ấy xinh đẹp mỗi ngày, thì người phụ nữ ấy cũng sẽ dần cảm nhận được vẻ đẹp của chính mình, dù có thể trước đó cô ấy chưa từng tin mình đẹp.
Con người chịu ảnh hưởng rất lớn từ những gì họ được nghe mỗi ngày. Khi một cô gái được lớn lên trong những lời khen ngợi về sự thông minh, bản lĩnh, cô ấy sẽ tự tin bước ra đời với tâm thế của một người biết mình có giá trị. Và khi một người vợ sống trong những lời ngợi ca của chồng, cô ấy sẽ càng trở nên xinh đẹp, dịu dàng, giỏi giang như chính những điều chồng cô đã nói. Đó là một dạng ám thị tâm lý mạnh mẽ, nhưng nó không phải là sự giả dối, mà là sự khuyến khích khiến con người ta hướng về những điều tốt đẹp hơn.
Hạnh phúc không phải tự nhiên mà có, mà là thứ cần vun đắp từng ngày. Một gia đình hạnh phúc không phải là nơi không có mâu thuẫn, mà là nơi cả hai người luôn nhìn thấy và nuôi dưỡng những điều tốt đẹp ở nhau. Một người chồng hay khen vợ, không phải vì anh ta mù quáng, mà vì anh ta chọn cách tập trung vào những điều đáng yêu, đáng trân trọng của cô ấy, và từ đó, những điều ấy ngày một lớn lên. Khi anh nói “Em nấu ăn ngon quá!”, cô ấy sẽ càng cố gắng để làm những món ăn ngon hơn. Khi anh bảo “Anh thích cách em chăm sóc gia đình mình”, cô ấy sẽ càng thêm tự hào về vai trò của mình và muốn làm tốt hơn nữa.
Thế giới ngoài kia có thể đầy rẫy những lời chê bai, những tiêu chuẩn khắt khe mà phụ nữ phải gồng mình lên để theo đuổi. Nhưng trong ngôi nhà của mình, cô ấy không cần phải chạy theo bất cứ ai, chỉ cần là chính mình trong ánh mắt yêu thương của chồng. Và khi người chồng biết nhìn vợ bằng ánh mắt trân trọng, biết dành cho cô ấy những lời động viên, thì hạnh phúc gia đình sẽ được bảo vệ vững chắc hơn bất cứ bức tường nào.
Đàn ông đôi khi nghĩ rằng, vợ mình sau nhiều năm kết hôn đã không còn như xưa, không còn tươi tắn, dịu dàng hay đáng yêu như thuở ban đầu. Nhưng họ không nhận ra rằng, có thể chính họ đã thay đổi trước. Ngày mới yêu, họ nhìn cô ấy với đôi mắt say mê, luôn tìm thấy những điều đáng yêu dù nhỏ bé nhất. Còn bây giờ, họ chỉ còn nhìn thấy những điều chưa hoàn hảo, những thiếu sót, những điều không vừa ý. Nhưng nếu một người đàn ông biết thay đổi góc nhìn, biết trân trọng và bày tỏ sự ngợi khen, anh sẽ nhận ra rằng vợ mình vẫn vậy, thậm chí còn đẹp hơn theo một cách trưởng thành hơn, sâu sắc hơn.
Đừng đợi đến khi cô ấy nghe lời khen từ một người đàn ông khác mới giật mình nhận ra mình đã quên điều quan trọng. Đừng để vợ mình phải tự đi tìm sự công nhận từ bên ngoài vì ở nhà, cô ấy chỉ toàn nhận được sự phàn nàn, trách móc. Hãy để cô ấy có thể tự hào mà nói rằng: “Chồng em luôn thấy em đẹp, luôn thấy em giỏi, luôn thấy em đáng yêu nhất.”
Đàn ông à, một lời khen vợ không làm mất đi sự nam tính của anh, không làm anh yếu đuối hơn. Ngược lại, nó khiến anh trở thành người đàn ông có trái tim rộng lượng, biết nhìn thấy và nâng niu những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Một gia đình hạnh phúc không đến từ tiền bạc, không đến từ những món quà xa xỉ, mà đến từ cách vợ chồng nhìn nhận và đối xử với nhau mỗi ngày.
Hãy khen vợ nhiều hơn, và anh sẽ thấy vợ mình ngày càng giống với những gì anh đã khen. Khen sự dịu dàng, cô ấy sẽ ngày càng dịu dàng. Khen sự đảm đang, cô ấy sẽ càng tận tâm. Khen sự xinh đẹp, anh sẽ thấy cô ấy ngày càng rạng rỡ. Đó không phải là ảo giác, không phải là lời nói vô nghĩa, mà là cách trái tim con người phản ứng trước sự yêu thương.
Vậy nên, từ hôm nay, hãy để vợ anh trở thành người phụ nữ tuyệt vời nhất trong mắt anh, bằng chính những lời yêu thương chân thành mà anh dành cho cô ấy. Vì cô ấy chính là tấm gương phản chiếu tình yêu và sự trân trọng của anh.
Lm. Anmai, CSsR