Đời tu không phải là một cánh đồng hoa hồng mãi mãi nở rộ. Đôi khi, nỗi buồn đến thăm ta, khiến ta trăn trở và tìm kiếm lời giải đáp. Giống như những cơn mưa và ánh nắng không chỉ là những hiện tượng tự nhiên, mà còn mang trong mình ý nghĩa sâu sắc về sự biến đổi và trải nghiệm của con người trên con đường theo Chúa.
Khi mưa đến, những giọt nước rơi từ trên trời như những giọt sương tinh khiết, nhẹ nhàng chạm vào da thịt, mang theo những lời nhắc nhở về sự tạm bợ của vật chất và cần thiết của sự thanh tịnh tâm hồn. Mưa rơi làm ướt bước chân, làm ướt lòng người tu hành, giống như việc rửa sạch bụi bẩn, những tưởng tượng và tâm tư không tốt. Mưa làm sạch và tạo điều kiện cho sự sinh trưởng, cho những hạt giống tâm linh trong lòng con người nảy mầm và phát triển.
Tuy nhiên, trong những cơn mưa ẩn chứa sự thử thách và gian truân. Khi mưa đổ xuống, lòng người tu sĩ có thể bị lấp đầy bởi những trạng thái tâm lý xáo động. Đó là những lúc khi sự kiên nhẫn và lòng trung thành được đặt vào thử thách, khi lòng tin và sự phó thác bị dao động. Nhưng như mọi hiện tượng tự nhiên, mưa chỉ kéo dài một thời gian, sau đó sẽ tạnh đi và lại để lại không gian tươi sáng, trong lành. Sự kiên nhẫn và lòng tin sẽ được thử thách, nhưng cũng sẽ được củng cố và trưởng thành.
Khi ánh nắng xuất hiện, tia nắng mặt trời chiếu rọi xuống, trái tim người tu hành tràn đầy hy vọng và sự tươi sáng. Ánh nắng là biểu tượng của sự tỉnh thức, là nguồn cảm hứng để tiếp tục vun đắp và thăng tiến. Trong ánh nắng, những mảnh tối trong lòng được chiếu sáng, những góc khuất được bộc lộ và chấp nhận.
Tuy nhiên, ánh nắng cũng có thể làm cho những sự tự mãn và kiêu ngạo bừng cháy. lòng người tu sĩ có thể dễ dàng trở nên mê muội và lạc lối trong mênh mông cám dỗ, vì vậy nếu ta không thể cân nhắc và đón nhận ánh sáng một cách cẩn thận, sẽ tồn tại nguy cơ bị thiêu cháy bên trong, tức là bị mất cân bằng của cuộc sống.
Cuộc đời theo Chúa không chỉ là những ngày mưa và nắng riêng lẻ, mà là sự kết hợp của cả hai. Sau cơn mưa, mặt trời trở lại, mở ra những ánh sáng mới và hy vọng. Nó mang theo sự ấm áp và niềm tin, làm tan chảy đi những khó khăn và mang đến cảm giác an ủi và bình yên.
Trên con đường theo Chúa, người tu sĩ cần biết đón nhận mỗi cơn mưa và mỗi ánh nắng. Hãy nhìn nhận mưa như một cơ hội để làm sạch và trưởng thành, và khi mặt trời ló rạng, hãy tận hưởng ánh sáng và truyền cảm hứng cho những người xung quanh.. Đó là những phần khác nhau của hành trình đời tu, đem lại cho chúng ta những bài học, sức mạnh và sự trưởng thành.