Kỹ năng sống

ÁNH SAO GIỮA THỜI ĐẠI MỚI: SUY NIỆM VỀ CUỘC ĐỜI VÀ SỨ ĐIỆP CỦA CHÂN PHƯỚC CARLO ACUTIS VÀ TÔI TỚ CHÚA ALEXANDRA DI CHIARA

ÁNH SAO GIỮA THỜI ĐẠI MỚI: SUY NIỆM VỀ CUỘC ĐỜI VÀ SỨ ĐIỆP CỦA CHÂN PHƯỚC CARLO ACUTIS VÀ TÔI TỚ CHÚA ALEXANDRA DI CHIARA

Trong dòng chảy của lịch sử Giáo hội, Thiên Chúa không bao giờ ngừng ban tặng cho chúng ta những chứng nhân đức tin sống động, những ngọn hải đăng rực sáng để soi đường cho đoàn con cái Ngài. Đặc biệt trong thời đại kỹ thuật số hôm nay, một thời đại đầy biến động với những thách đố và cơ hội chưa từng có, nhiều người, nhất là các bạn trẻ, cảm thấy hoang mang, lạc lối và cho rằng sự thánh thiện là một điều gì đó xa vời, chỉ dành cho các linh mục, tu sĩ hay những người sống ở một thời đại khác.

Thế nhưng, Chúa Thánh Thần, trong sự quan phòng kỳ diệu của Ngài, đã làm trổ sinh những bông hoa thánh thiện ngay giữa lòng thế giới hiện đại. Hôm nay, chúng ta cùng nhau chiêm ngắm và học hỏi từ cuộc đời của hai tâm hồn trẻ trung nhưng đã đạt đến đỉnh cao của sự kết hợp với Thiên Chúa: Chân phước Carlo Acutis, vị tông đồ của Thánh Thể trên “lục địa kỹ thuật số”, người sắp được Đức Thánh Cha Phanxicô tôn phong lên bậc Hiển thánh; và Tôi tớ Chúa Alexandra Di Chiara, “thiên thần của nụ cười”, người đã biến giường bệnh thành bàn thờ và đau khổ thành lời ca tạ ơn.

Họ không phải là những nhân vật trong truyền thuyết. Họ là những người trẻ của thế kỷ 21, cũng mặc quần jean, áo thun, cũng yêu thích máy tính, thể thao và bạn bè như bao người khác. Nhưng họ đã khám phá ra một bí mật vĩ đại: bí mật về một tình yêu lớn hơn tất cả, tình yêu dành cho Chúa Giêsu. Cuộc đời ngắn ngủi của họ đã trở thành một bài Tin Mừng sống động, chứng minh rằng sự thánh thiện không phải là chạy trốn khỏi thế giới, mà là thánh hóa thế giới từ bên trong, ngay trong những hoàn cảnh bình thường nhất của cuộc sống.

Qua việc tìm hiểu về cuộc đời, các nhân đức sáng ngời và những bài học thực tiễn từ hai tấm gương này, chúng ta được mời gọi tái khám phá ơn gọi nên thánh của chính mình. Xin cho hành trình khám phá này không chỉ là một hoạt động trí thức, mà còn là một cuộc gặp gỡ thiêng liêng, để mỗi chúng ta, từ các bạn trẻ, các bậc phụ huynh đến toàn thể cộng đoàn, đều có thể tìm thấy nguồn cảm hứng và sức mạnh để bước đi trên “con đường cao tốc lên thiên đàng” mà Carlo Acutis đã vạch ra.

PHẦN I: CHÂN PHƯỚC CARLO ACUTIS (1991-2006) – VỊ TÔNG ĐỒ THÁNH THỂ TRONG KỶ NGUYÊN SỐ

Carlo Acutis thường được mệnh danh là “vị thánh bảo trợ của Internet”. Nhưng thu hẹp cậu bé vào danh hiệu đó sẽ là một thiếu sót lớn. Carlo trước hết là một tâm hồn cháy bỏng lòng yêu mến Chúa Giêsu Thánh Thể. Internet chỉ là một phương tiện, một “cung thánh đường” hiện đại mà cậu đã sử dụng để loan báo tình yêu vĩ đại nhất của đời mình.

A. CUỘC ĐỜI TRẦN THẾ: “MỘT CUỘC SỐNG BÌNH THƯỜNG NHƯNG PHI THƯỜNG”

Carlo Acutis sinh ngày 3 tháng 5 năm 1991 tại London, trong một gia đình người Ý giàu có, nhưng không mấy sùng đạo. Cha mẹ cậu, ông Andrea Acutis và bà Antonia Salzano, thừa nhận rằng trước khi Carlo ra đời, họ chỉ đến nhà thờ đúng ba lần: Rước lễ lần đầu, Thêm sức và Hôn phối. Nhưng Thiên Chúa có những kế hoạch thật lạ lùng. Ngay từ khi còn rất nhỏ, Carlo đã tỏ ra có một sự nhạy bén tâm linh đặc biệt. Cậu bé luôn bị cuốn hút bởi những hình ảnh thánh, những nhà thờ cậu đi qua. Cậu thường nài nỉ mẹ đưa vào nhà thờ để “gửi một nụ hôn cho Chúa Giêsu”. Tình yêu mến Chúa Giêsu và Đức Mẹ nơi cậu bé nảy sinh một cách tự nhiên, như một hạt mầm đức tin được chính Chúa Thánh Thần gieo vào mảnh đất tâm hồn trong trắng của cậu.

Gia đình sớm chuyển về Milan, Ý. Tại đây, đức tin của Carlo ngày càng lớn mạnh. Cậu bé có một lòng sùng kính đặc biệt với Bí tích Thánh Thể. Cậu gọi Thánh Thể là “con đường cao tốc của tôi lên Thiên Đàng” (my highway to Heaven). Lòng khao khát được rước Chúa Giêsu lớn đến nỗi cậu đã xin và được phép Rước lễ lần đầu sớm hơn thường lệ, khi mới 7 tuổi. Kể từ ngày đó cho đến khi qua đời, Carlo không bỏ một ngày nào mà không tham dự Thánh lễ và rước lễ. Cậu nói: “Nếu chúng ta đứng trước mặt trời, chúng ta sẽ bị rám nắng… nhưng khi chúng ta đứng trước Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng ta sẽ trở nên thánh thiện.”

Cuộc sống của Carlo không chỉ có cầu nguyện. Cậu là một thiếu niên hoàn toàn bình thường của thời đại. Cậu học giỏi, đặc biệt là môn tin học. Cậu là một thiên tài máy tính tự học, có thể lập trình và thiết kế trang web khi còn rất trẻ, đạt đến trình độ của một sinh viên đại học. Cậu thích chơi game, xem phim, chơi bóng đá và có nhiều bạn bè. Nhưng có một điều khác biệt nơi Carlo: cậu không để cho những đam mê đó làm chủ mình. Trái lại, cậu sử dụng chúng như những phương tiện để kết nối với mọi người và làm chứng cho Chúa. Cậu luôn vui vẻ, hòa đồng, tử tế và có một khiếu hài hước đặc biệt. Cậu luôn bênh vực những bạn bè yếu thế, đặc biệt là những bạn bị khuyết tật hay bị bắt nạt trong trường. Cậu mời những người bạn có cha mẹ ly dị về nhà để họ không cảm thấy cô đơn.

Cuộc sống của Carlo có một “lộ trình thiêng liêng” rất rõ ràng. Cậu gọi đó là “bộ dụng cụ để trở thành thánh” (my kit to become a saint), bao gồm: Thánh lễ và Rước lễ hàng ngày, Chầu Thánh Thể, đọc Kinh Mân Côi mỗi ngày, đọc Kinh Thánh, và Xưng tội hàng tuần. Đối với cậu, việc xưng tội giống như “khí cầu cần trút bỏ bớt trọng lượng để bay lên cao”. Cậu hiểu rằng để đến gần Chúa, tâm hồn cần phải được thanh tẩy liên tục.

Năm 2006, khi mới 15 tuổi, Carlo đột ngột ngã bệnh. Cậu được chẩn đoán mắc bệnh bạch cầu cấp thể M3, một dạng ung thư máu rất nặng. Khi đối diện với tin dữ, Carlo không hề hoảng loạn hay oán trách. Cậu mỉm cười và nói với cha mẹ: “Con xin dâng tất cả những đau khổ này cho Chúa, cho Đức Giáo Hoàng và cho Giáo hội.” Trong những ngày ngắn ngủi cuối đời tại bệnh viện, sự bình an và vui tươi của cậu đã làm kinh ngạc các y bác sĩ. Cậu luôn lo lắng cho người khác hơn là cho chính mình. Cậu nói với một y tá: “Có những người còn đau khổ hơn con nhiều.”

Carlo Acutis qua đời vào ngày 12 tháng 10 năm 2006, đúng ngày lễ Đức Mẹ Hiện ra tại Fatima. Cậu đã sống một cuộc đời ngắn ngủi nhưng vô cùng trọn vẹn, để lại một tấm gương sáng ngời về một tình yêu mãnh liệt dành cho Chúa và tha nhân. Cậu bé đã chứng minh rằng sự thánh thiện không đòi hỏi những việc phi thường, mà là làm những việc bình thường với một tình yêu phi thường.

B. CÁC NHÂN ĐỨC NỔI BẬT: “ĐƯỢC SINH RA LÀ BẢN GỐC, ĐỪNG CHẾT NHƯ MỘT BẢN SAO”

Cuộc đời Carlo Acutis là một bức tranh đa sắc về các nhân đức Kitô giáo, được sống một cách tươi mới và phù hợp với thời đại. Nổi bật nhất là những nhân đức sau:

  1. Lòng Sùng Kính Thánh Thể Sâu Sắc và Tuyệt Đối: Đây chính là tâm điểm, là mặt trời trong vũ trụ thiêng liêng của Carlo. Cậu không chỉ tin Chúa Giêsu hiện diện thật trong Bí tích Thánh Thể, cậu sống sự thật đó mỗi ngày. Đối với cậu, nhà tạm không phải là một chiếc hộp trang trí, mà là nơi Thiên Chúa hằng sống đang hiện diện, đang chờ đợi chúng ta đến gặp gỡ. Cậu thường nói: “Jerusalem ở ngay trước cửa nhà chúng ta.” Cậu không cần phải đi hành hương đến Đất Thánh, vì cậu có thể gặp gỡ chính Chúa Giêsu bằng xương bằng thịt mỗi ngày trong Thánh lễ.

Lòng yêu mến này không chỉ dừng lại ở việc tham dự Thánh lễ. Carlo dành rất nhiều thời gian để chầu Thánh Thể, trước hoặc sau Thánh lễ. Cậu coi đó là những giây phút quý giá nhất để tâm sự, để lắng nghe và để được ở bên cạnh người Bạn thân nhất của mình. Chính từ nguồn mạch Thánh Thể, Carlo đã kín múc được sức mạnh, niềm vui và lòng nhiệt thành tông đồ.

Đỉnh cao của lòng yêu mến này chính là dự án lớn nhất của cuộc đời cậu: một cuộc triển lãm quốc tế về các phép lạ Thánh Thể trên khắp thế giới. Cậu đã dành gần ba năm để nghiên cứu, thu thập tài liệu và dùng tài năng tin học của mình để thiết kế một trang web và một bộ sưu tập các tấm áp phích trình bày về 136 phép lạ Thánh Thể đã được Giáo hội công nhận. Mục đích của cậu rất rõ ràng: giúp mọi người nhận ra sự thật về sự Hiện Diện Thực Sự của Chúa Giêsu, để họ cũng có thể yêu mến Ngài như cậu. Trang web này đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và cuộc triển lãm đã đi đến hàng ngàn giáo xứ trên khắp năm châu. Đây là một công trình tông đồ vĩ đại, một di sản đức tin mà một thiếu niên 15 tuổi đã để lại cho toàn thể Giáo hội.

  1. Tình Yêu Con Thảo Dành Cho Đức Mẹ Maria: Carlo gọi Kinh Mân Côi là “cuộc hẹn hò lãng mạn nhất trong ngày của tôi”. Cậu coi Đức Mẹ là người Mẹ tuyệt vời nhất, người duy nhất không có tội. Cậu tin rằng việc lần chuỗi Mân Côi mỗi ngày là con đường chắc chắn nhất để đến với Chúa Giêsu. Tình yêu của cậu dành cho Đức Mẹ rất đơn sơ, chân thành và cụ thể. Cậu thường đến các đền thánh Đức Mẹ, đặc biệt là Assisi, nơi cậu cảm nhận một sự bình an sâu sắc. Tình yêu này đã giúp cậu có được sự dịu dàng, khiêm nhường và một tâm hồn trong sạch.
  2. Đức Bác Ái Sáng Tạo và Cụ Thể: Tình yêu của Carlo dành cho Chúa không phải là một tình yêu trừu tượng, nó được thể hiện qua tình yêu dành cho tha nhân, đặc biệt là những người nghèo khổ và bị lãng quên. Cậu dùng tiền tiêu vặt của mình để mua túi ngủ và thức ăn cho những người vô gia cư ở Milan. Cậu không chỉ cho họ vật chất, cậu dừng lại nói chuyện, lắng nghe và coi họ như những người bạn. Cậu tình nguyện dạy giáo lý cho trẻ em, giúp đỡ các bạn học kém.

Đặc biệt, Carlo đã thể hiện đức bác ái một cách rất hiện đại: sử dụng tài năng của mình để phục vụ Giáo hội. Cậu đã tạo các trang web cho giáo xứ, cho các dòng tu, giúp họ có một phương tiện truyền thông hiệu quả hơn trong thời đại số. Cậu hiểu rằng Internet có thể là một nơi nguy hiểm, nhưng cũng có thể là một công cụ tuyệt vời để loan báo Tin Mừng. Cậu đã biến chiếc máy tính của mình thành một khí cụ phục vụ Nước Chúa, trở thành một “nhà truyền giáo kỹ thuật số” đích thực.

  1. Sự Vui Tươi, Thanh Khiết và Lòng Khao Khát Sự Đích Thực: Một trong những câu nói nổi tiếng nhất của Carlo là: “Tất cả mọi người được sinh ra là bản gốc, nhưng nhiều người lại chết như những bản sao.” (All are born as originals, but many die as photocopies). Cậu kêu gọi mọi người, đặc biệt là các bạn trẻ, đừng để mình bị ảnh hưởng bởi những trào lưu phù phiếm của thế gian, đừng trở thành một bản sao mờ nhạt của người khác. Mỗi người được Thiên Chúa tạo dựng một cách độc nhất và được mời gọi để trở thành một vị thánh theo cách riêng của mình.

Carlo sống điều đó một cách triệt để. Cậu luôn là chính mình: một chàng trai vui vẻ, năng động, nhưng đồng thời cũng rất sâu sắc về đời sống tâm linh. Cậu sống đức khiết tịnh một cách tự nhiên, không phải vì bị ép buộc, mà vì cậu muốn dành trọn trái tim mình cho Tình Yêu đầu tiên và lớn nhất là Chúa Giêsu. Nụ cười và sự lạc quan của cậu có sức lan tỏa mạnh mẽ, thu hút bạn bè đến gần với Chúa.

C. BÀI HỌC MỤC VỤ DÀNH CHO CỘNG ĐOÀN

Cuộc đời của Chân phước Carlo Acutis không chỉ để chúng ta chiêm ngưỡng, mà còn là một nguồn mạch dồi dào các bài học mục vụ thực tiễn.

  1. Bài học cho Giới trẻ: Sự thánh thiện thật “cool” và trong tầm tay!
  • Thánh thiện không có nghĩa là nhàm chán: Carlo cho thấy một vị thánh có thể mặc quần jean, đi giày thể thao, chơi điện tử và đam mê máy tính. Sự thánh thiện không phải là trở nên kỳ dị, mà là sống một cuộc sống bình thường với Chúa là trung tâm. Các bạn trẻ được mời gọi hãy là chính mình, hãy phát triển những tài năng Chúa ban, nhưng hãy luôn quy hướng mọi sự về cho Chúa.
  • Internet – Con dao hai lưỡi: Carlo là một tấm gương sáng về việc sử dụng công nghệ một cách có trách nhiệm và sáng tạo để làm việc tốt. Thay vì lãng phí thời gian vào những nội dung vô bổ hoặc độc hại, các bạn trẻ có thể dùng mạng xã hội, YouTube, blog… để chia sẻ đức tin, để loan truyền những giá trị tốt đẹp, để kết nối và nâng đỡ nhau. Cha có thể khuyến khích các bạn trẻ trong giáo xứ lập những nhóm nhỏ để thực hiện các dự án truyền thông Công giáo, giống như Carlo đã làm.
  • Thánh Thể là nguồn sức mạnh: Trong một thế giới đầy cám dỗ và áp lực, Carlo chỉ cho các bạn trẻ đâu là nguồn năng lượng thật sự: Chúa Giêsu Thánh Thể. Hãy khuyến khích các bạn trẻ tham dự Thánh lễ không chỉ vào ngày Chúa Nhật, mà cả trong tuần nếu có thể. Hãy tổ chức những buổi Chầu Thánh Thể dành riêng cho giới trẻ, với những hình thức cầu nguyện sống động, phù hợp. Hãy giúp họ hiểu rằng, gặp gỡ Chúa Giêsu Thánh Thể là cuộc gặp gỡ quan trọng nhất, có sức biến đổi cuộc đời họ.
  • Đừng sợ lội ngược dòng: Câu nói “đừng chết như một bản sao” là một lời thách thức mạnh mẽ. Hãy giúp các bạn trẻ can đảm sống theo lương tâm và Tin Mừng, ngay cả khi phải đi ngược lại với đám đông.
  1. Bài học cho Các Bậc Phụ Huynh: Gieo mầm đức tin trong gia đình
  • Đừng cản trở ơn Chúa: Cha mẹ của Carlo ban đầu không phải là những người sốt sắng, nhưng họ đã không ngăn cản lòng khao khát Thiên Chúa nơi con mình. Họ đã lắng nghe, đồng hành và cuối cùng, chính họ đã được con mình dẫn trở lại với đức tin. Bài học ở đây là hãy tôn trọng và nuôi dưỡng đời sống tâm linh của con cái. Hãy tạo điều kiện cho con được đến nhà thờ, học giáo lý, tham gia các đoàn thể.
  • Gia đình là trường học đầu tiên của đức tin: Mặc dù Carlo có đức tin đặc biệt, nhưng chính môi trường gia đình, dù ban đầu có nguội lạnh, đã dần dần được sưởi ấm bởi ngọn lửa đức tin của cậu. Các bậc phụ huynh được mời gọi biến gia đình mình thành một “Giáo hội tại gia”, nơi Lời Chúa được đọc, kinh tối được duy trì, và các giá trị Kitô giáo được thực hành.
  • Đồng hành chứ không áp đặt: Hãy học cách nói chuyện về đức tin với con cái một cách cởi mở. Hãy lắng nghe những thắc mắc, những nghi ngờ của chúng và cùng chúng tìm kiếm câu trả lời.
  1. Bài học cho Toàn thể Giáo xứ và các nhà mục vụ:
  • Đặt Thánh Thể vào vị trí trung tâm: Carlo nhắc nhở chúng ta rằng Thánh Thể phải là trái tim của đời sống giáo xứ. Hãy tổ chức các giờ Chầu Thánh Thể một cách trang nghiêm và sốt sắng. Hãy dạy cho giáo dân, từ trẻ em đến người lớn, về ý nghĩa và sự cao cả của Bí tích Thánh Thể.
  • Can đảm dấn thân vào “lục địa kỹ thuật số”: Giáo xứ không thể đứng ngoài cuộc cách mạng truyền thông. Hãy học hỏi tinh thần của Carlo, mạnh dạn sử dụng các công cụ kỹ thuật số để loan báo Tin Mừng, để kết nối với giáo dân, đặc biệt là những người trẻ và những người ở xa. Một trang web giáo xứ sống động, một trang Facebook cập nhật, những bài giảng được đăng tải… là những cách thế cụ thể để thực hiện điều này.
  • Giá trị của sự đau khổ được hiến dâng: Lời nói của Carlo khi đối diện với bệnh tật là một bài học vô giá về ý nghĩa của sự đau khổ trong Kitô giáo. Hãy dạy cho giáo dân biết kết hợp những đau khổ, bệnh tật, khó khăn của mình với cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, để biến chúng thành nguồn ơn cứu độ cho bản thân và cho thế giới.

PHẦN II: TÔI TỚ CHÚA ALEXANDRA DI CHIARA (1970-1988) – NỤ CƯỜI THẮNG VƯỢT ĐAU KHỔ

Nếu như Carlo Acutis cho chúng ta thấy hình ảnh một vị thánh năng động, hướng ngoại, sử dụng công nghệ để loan báo Tin Mừng, thì Tôi tớ Chúa Alexandra Di Chiara lại cho chúng ta thấy một con đường nên thánh khác: con đường của sự thinh lặng, của sự chấp nhận và biến đổi đau khổ thành tình yêu từ trên giường bệnh. Cuộc đời của cô là một minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của niềm vui Kitô giáo, một niềm vui không đến từ sự vắng mặt của đau khổ, mà đến từ sự hiện diện của Thiên Chúa ngay trong đau khổ.

A. CUỘC ĐỜI NGẮN NGỦI NHƯNG TRÒN ĐẦY

Alexandra Di Chiara, thường được gọi thân mật là Sandra, sinh ngày 23 tháng 10 năm 1970 tại một thị trấn nhỏ ở miền Nam nước Ý. Cô là một cô gái xinh đẹp, thông minh, vui vẻ và có một đời sống đức tin bình thường như bao bạn trẻ khác trong giáo xứ. Cô thích khiêu vũ, âm nhạc, có nhiều bạn bè và ước mơ trở thành một bác sĩ để có thể giúp đỡ người khác.

Cuộc sống của Sandra hoàn toàn thay đổi vào năm 1985, khi cô 15 tuổi. Sau một cơn đau dữ dội ở chân, cô được chẩn đoán mắc bệnh sarcoma Ewing, một dạng ung thư xương cực kỳ ác tính. Đây là một bản án tử treo lơ lửng trên đầu một cô gái đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời. Ban đầu, giống như bất kỳ ai, Sandra cũng cảm thấy sốc, sợ hãi và đặt ra câu hỏi “Tại sao lại là con?”.

Nhưng rồi, với một đức tin phi thường, Sandra đã có một sự biến đổi nội tâm sâu sắc. Cô bắt đầu nhìn nhận căn bệnh của mình không phải là một tai họa, một sự trừng phạt, mà là một “sứ mạng” (a mission) mà Chúa Giêsu đã trao phó cho cô. Cô cảm nghiệm được rằng, Chúa đang mời gọi cô tham dự vào cuộc khổ nạn của Ngài một cách đặc biệt. Từ đó, Sandra hoàn toàn nói lời “Xin Vâng” với thánh ý Chúa. Cô không chỉ chấp nhận căn bệnh, cô còn “ôm lấy” nó như một món quà.

Phần lớn thời gian còn lại của cuộc đời ngắn ngủi, Sandra phải chiến đấu với những cơn đau đớn khủng khiếp do bệnh tật và các liệu pháp điều trị gây ra. Cô phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật, xạ trị, hóa trị. Mái tóc dài xinh đẹp của cô rụng hết. Cơ thể cô ngày càng suy kiệt. Nhưng có một thứ không bao giờ mất đi, đó là nụ cười rạng rỡ trên môi cô. Nụ cười của Sandra không phải là một sự gượng gạo, giả tạo. Đó là nụ cười phát xuất từ một tâm hồn bình an, một trái tim đã hoàn toàn phó thác cho Chúa.

Phòng bệnh của cô tại bệnh viện đã trở thành một “nhà nguyện”, một điểm đến cho rất nhiều người. Các y bác sĩ, y tá, những bệnh nhân khác và khách đến thăm đều bị thu hút bởi niềm vui lạ thường của cô. Họ đến để an ủi cô, nhưng cuối cùng chính họ lại là người được an ủi và nhận được sức mạnh từ cô. Cô luôn hỏi han, cầu nguyện cho những người khác. Cô biến chiếc giường bệnh của mình thành một bệ phóng của lòng tông đồ.

Sandra có một tình yêu đặc biệt dành cho Chúa Giêsu, Đấng mà cô gọi là “Vị Hôn Phu” (the Spouse) của mình. Cô khao khát được kết hợp với Ngài trong đau khổ. Mỗi cơn đau thể xác, cô đều dâng lên để cầu nguyện cho Đức Giáo Hoàng, cho các linh mục, cho sự hoán cải của các tội nhân và cho các linh hồn trong luyện ngục. Cô nói: “Mỗi phút giây đau khổ đều có một giá trị vĩnh cửu nếu được dâng lên vì tình yêu.”

Cô qua đời vào ngày 29 tháng 4 năm 1988, khi chưa đầy 18 tuổi, sau khi nói lời cuối cùng: “Con đến đây, lạy Chúa Giêsu!”. Cuộc đời của Sandra là một bài thánh ca về tình yêu, một minh chứng cho thấy ngay cả trong hoàn cảnh bi đát nhất, ân sủng của Thiên Chúa vẫn có thể làm nảy sinh những hoa trái thánh thiện lạ lùng.

B. CÁC NHÂN ĐỨC SÁNG NGỜI: “BIẾN THẬP GIÁ THÀNH NGAI VÀNG”

Cuộc đời của Sandra Di Chiara là một bài học sống động về các nhân đức đối thần và nhân bản, được tôi luyện trong lò lửa của thử thách.

  1. Sự Chấp Nhận Thánh Ý Chúa một cách Anh Hùng: Đây là nhân đức nền tảng trong đời sống thiêng liêng của Sandra. Sự chuyển biến từ câu hỏi “Tại sao?” đến lời “Xin Vâng” trọn vẹn là một hành trình đức tin vĩ đại. Cô không nổi loạn, không oán trách. Cô tin tưởng một cách tuyệt đối vào tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa, ngay cả khi cô không hiểu được kế hoạch của Ngài. Cô đã sống lại tâm tình của Chúa Giêsu trong vườn Cây Dầu: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” (Mt 26:39). Sự chấp nhận này không phải là một sự đầu hàng tiêu cực, mà là một sự cộng tác tích cực vào công trình cứu độ của Thiên Chúa.
  2. Niềm Vui Kitô Giáo Tỏa Sáng: Nụ cười của Sandra là nhân đức nổi bật và có sức cảm hóa nhất. Trong một thế giới luôn tìm cách trốn tránh đau khổ bằng mọi giá, Sandra cho thấy niềm vui đích thực không phụ thuộc vào hoàn cảnh bên ngoài. Niềm vui của cô là hoa trái của Chúa Thánh Thần (x. Gl 5:22), phát xuất từ sự chắc chắn rằng mình được Thiên Chúa yêu thương và không có gì, kể cả bệnh tật và cái chết, có thể tách cô ra khỏi tình yêu đó (x. Rm 8:38-39). Nụ cười của cô là một bài giảng không lời mạnh mẽ nhất về niềm hy vọng Phục sinh. Nó đã làm cho nhiều người, kể cả những người không có đức tin, phải tự hỏi: “Điều gì đã mang lại cho cô gái này một sự bình an và niềm vui như vậy giữa muôn vàn đau đớn?”
  3. Lòng Tông Đồ Nhiệt Thành trên Giường Bệnh: Sandra đã chứng minh rằng, để làm tông đồ, người ta không nhất thiết phải đi đến những vùng đất xa xôi. Sứ mạng truyền giáo có thể được thực hiện ngay tại nơi mình đang ở. Chiếc giường bệnh của cô đã trở thành “bục giảng”, và những đau khổ của cô trở thành “lời cầu nguyện”. Cô luôn ý thức dâng những đau đớn của mình để cầu nguyện cho các linh mục – những người mà cô gọi là “những người mang Chúa Giêsu đến cho thế gian”. Cô có một trái tim truyền giáo rộng mở, lo lắng cho phần rỗi của các linh hồn. Cô là một tấm gương sáng cho tất cả những người bệnh tật, người già yếu, cho họ thấy rằng cuộc sống của họ vẫn vô cùng hữu ích và có giá trị trong kế hoạch của Thiên Chúa.
  4. Sự Thanh Khiết và Tình Yêu Hiệp Thông với Chúa Kitô: Sandra sống một mối tương quan mật thiết và cá vị với Chúa Giêsu, Đấng mà cô coi là tình yêu duy nhất và tuyệt đối của đời mình. Tình yêu này mang một sắc thái “hôn nhân thiêng liêng”. Cô khao khát được kết hợp với “Vị Hôn Phu” của mình, và cô hiểu rằng con đường để đến sự kết hợp đó chính là con đường Thập giá. Cô đã sống đức khiết tịnh của tâm hồn và thân xác một cách trọn vẹn, không phải vì sợ hãi, mà vì muốn dành trọn vẹn con người mình cho Chúa. Tình yêu này đã mang lại cho cô một sự tự do nội tâm và một sức mạnh phi thường để vượt qua mọi thử thách.

C. BÀI HỌC MỤC VỤ DÀNH CHO CỘNG ĐOÀN

Cuộc đời của Tôi tớ Chúa Alexandra Di Chiara là một nguồn an ủi và là một lời thách đố cho đức tin của chúng ta.

  1. Bài học cho những người Bệnh tật, Già yếu và Đau khổ:
  • Sự đau khổ của bạn có một giá trị vô biên: Trong một xã hội đề cao sự thành công, sức khỏe và tuổi trẻ, những người bệnh tật và già yếu thường cảm thấy mình vô dụng, là gánh nặng. Sandra Di Chiara nói với họ: “Không phải vậy!” Khi bạn kết hợp những đau khổ của mình với cuộc Khổ nạn của Chúa Kitô, nó sẽ trở thành một nguồn suối ân sủng cho Giáo hội và cho thế giới. Bạn đang tham dự vào công trình cứu độ một cách mật thiết nhất.
  • Bạn có thể là một nhà truyền giáo: Đừng nghĩ rằng vì bạn phải nằm một chỗ mà bạn không thể làm gì cho Nước Chúa. Lời cầu nguyện và sự hy sinh của bạn có sức mạnh hơn ngàn lời giảng. Nụ cười và sự bình an của bạn có thể là một chứng tá đức tin hùng hồn hơn bất kỳ cuốn sách nào. Giường bệnh của bạn có thể trở thành một bàn thờ.
  • Đừng lãng phí những giọt nước mắt của bạn: Hãy học cách biến những tiếng rên rỉ thành lời cầu nguyện, biến những giọt nước mắt thành những hạt ngọc dâng lên Chúa.
  1. Bài học cho các Y Bác sĩ, Y tá và những người Chăm sóc:
  • Nhìn thấy Chúa Giêsu nơi người bệnh: Sandra đã giúp các nhân viên y tế nhìn xa hơn một ca bệnh, một biểu đồ y khoa. Cô giúp họ nhìn thấy một linh hồn, một con người và hơn thế nữa, là hình ảnh của chính Chúa Kitô đang đau khổ. Bài học này mời gọi những người làm trong ngành y hãy thực thi nghề nghiệp của mình không chỉ với sự chuyên nghiệp, mà còn với lòng trắc ẩn, sự tôn trọng và tình yêu thương của một người mục tử.
  • Chăm sóc tâm linh cũng quan trọng như chăm sóc thể chất: Sức mạnh của Sandra không đến từ thuốc men, mà từ đức tin. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc chăm sóc mục vụ cho bệnh nhân: mang Mình Thánh Chúa, giải tội, xức dầu, hay đơn giản là ngồi lại cầu nguyện cùng với họ.
  1. Bài học cho tất cả mọi Kitô hữu:
  • Tái khám phá ý nghĩa của Thập giá: Chúng ta đang sống trong một “nền văn hóa của sự loại bỏ”, loại bỏ tất cả những gì gây đau khổ, bất tiện. Sandra mời gọi chúng ta hãy can đảm nhìn vào Thập giá, không phải như một biểu tượng của sự thất bại, mà là biểu tượng của tình yêu và chiến thắng. Mỗi người đều có những thập giá riêng trong cuộc đời. Vấn đề không phải là làm sao để thoát khỏi nó, mà là làm sao để vác nó với Chúa Giêsu.
  • Sức mạnh của một nụ cười: Một nụ cười được trao đi trong lúc khó khăn có thể là một hành vi bác ái vĩ đại. Nó có thể thắp lên niềm hy vọng, xua tan bóng tối và làm chứng cho sự hiện diện của Chúa. Hãy tập mỉm cười, ngay cả khi lòng nặng trĩu, không phải để che giấu cảm xúc, mà để thể hiện niềm tin vào sự quan phòng của Chúa.
  • Sự sống đời sau là đích điểm: Cuộc đời của Sandra là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng cuộc sống này chỉ là tạm thời. Đích điểm của chúng ta là Nước Trời, là cuộc gặp gỡ vĩnh cửu với “Vị Hôn Phu” Giêsu. Niềm hy vọng này mang lại cho chúng ta sự tự do, giúp chúng ta không quá dính bén với những sự đời này và can đảm đối diện với mọi thử thách, kể cả cái chết.

KẾT LUẬN

Chân phước Carlo Acutis và Tôi tớ Chúa Alexandra Di Chiara, hai vì sao sáng trên vòm trời của Giáo hội trong thiên niên kỷ thứ ba. Một người là “vận động viên” của Chúa, chạy nhanh trên “con đường cao tốc” Thánh Thể và lướt sóng trên đại dương kỹ thuật số để mang Chúa đến cho mọi người. Một người là “bông hoa huệ” của Chúa, nở rộ trong thinh lặng, tỏa ngát hương thơm thánh thiện từ chiếc giường đau khổ.

Thoạt nhìn, con đường nên thánh của họ có vẻ khác nhau, thậm chí đối lập. Nhưng nhìn sâu hơn, chúng ta thấy họ cùng chung một bí quyết: đặt Chúa Giêsu vào trung tâm của mọi sự. Cả hai đều có một tình yêu say đắm dành cho Chúa Giêsu Thánh Thể, một lòng sùng kính con thảo đối với Đức Mẹ. Cả hai đều biến cuộc sống của mình thành một món quà dâng tặng. Carlo dâng tặng tài năng và sự năng động của mình. Sandra dâng tặng nụ cười và những đau khổ của mình. Cả hai đều chứng minh rằng sự thánh thiện không phải là một công thức rập khuôn, mà là một lời đáp trả tình yêu độc nhất và cá vị của mỗi người đối với lời mời gọi của Thiên Chúa.

Họ là lời khẳng định mạnh mẽ của Chúa Thánh Thần rằng, sự thánh thiện là có thể, ngay ở đây và bây giờ, cho tất cả mọi người, đặc biệt là cho những người trẻ. Họ nói với chúng ta rằng: đừng sợ! Đừng sợ dấn thân cho Chúa. Đừng sợ sống khác biệt. Đừng sợ yêu mến Thánh Thể. Đừng sợ đối diện với đau khổ. Vì trong tất cả những điều đó, Chúa Giêsu luôn ở cùng chúng ta, để biến đổi cuộc sống bình thường của chúng ta thành một cuộc phiêu lưu thánh thiện phi thường.

Nguyện xin Chân phước Carlo Acutis và Tôi tớ Chúa Alexandra Di Chiara chuyển cầu cho tất cả chúng ta, cho giới trẻ, cho các gia đình và cho toàn thể giáo xứ. Xin cho chúng ta biết noi gương các ngài, can đảm sống ơn gọi nên thánh của mình, để cuộc đời mỗi chúng ta cũng trở thành một trang Tin Mừng sống động, làm vinh danh Thiên Chúa và mang lại ơn cứu độ cho nhiều tâm hồn. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!