
ÍCH KỶ: CĂN NGUYÊN PHÁ HOẠI TỪ BÊN TRONG
Trong dòng chảy của lịch sử nhân loại, những giá trị đạo đức luôn là nền tảng để duy trì sự gắn kết và phát triển của các cộng đồng, từ gia đình, tổ chức, đến quốc gia và cả các tôn giáo. Tuy nhiên, có một mối đe dọa tiềm tàng, âm thầm nhưng vô cùng nguy hiểm, có thể phá hủy mọi cấu trúc xã hội từ bên trong: đó là tính ích kỷ. Như một thứ độc dược, ích kỷ len lỏi vào tâm hồn con người, chia rẽ các mối quan hệ, làm suy yếu các tổ chức và đẩy các giá trị tốt đẹp vào nguy cơ biến mất.
Như câu nói đã khẳng định: “Gia đình nào toàn người ích kỷ, gia đình đó tan vỡ. Tổ chức nào toàn người ích kỷ, tổ chức đó sụp đổ. Đất nước nào nhiều người ích kỷ, đất nước đó suy vong. Đạo giáo nào toàn người ích kỷ, đạo giáo đó biến mất.” Tính ích kỷ không chỉ là một thói xấu cá nhân, mà còn là một căn bệnh xã hội, một căn nguyên phá hoại nguy hiểm. Hơn nữa, sự đánh đồng sai lầm giữa ích kỷ và tự lập đã làm mờ đi ranh giới giữa hai khái niệm này, khiến nhiều người lầm tưởng và cổ súy cho lối sống chỉ biết đến bản thân.
- Tính ích kỷ: Khái niệm và bản chất
Tính ích kỷ được định nghĩa là hành vi hoặc thái độ chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, bất chấp quyền lợi, cảm xúc hay nhu cầu của người khác. Người ích kỷ thường đặt bản thân lên trên tất cả, coi lợi ích của mình là trung tâm và sẵn sàng hy sinh lợi ích của cộng đồng để đạt được mục đích cá nhân. Khác với lòng tự trọng hay sự tự tin, ích kỷ mang tính chất tiêu cực, thể hiện qua sự thiếu đồng cảm, vô trách nhiệm với xã hội và đôi khi là sự thao túng người khác vì lợi ích riêng.
Tính ích kỷ không chỉ là một đặc điểm cá nhân mà còn là một hiện tượng xã hội. Nó xuất hiện trong mọi khía cạnh của đời sống, từ những hành động nhỏ nhặt như tranh giành lợi ích trong gia đình, đến những vấn đề lớn hơn như tham nhũng, lạm quyền trong các tổ chức hay quốc gia. Bản chất của ích kỷ là sự thiếu cân bằng giữa “cái tôi” và “cái chúng ta”, dẫn đến sự rạn nứt trong các mối quan hệ và làm suy yếu các giá trị tập thể.
- Hậu quả của tính ích kỷ đối với các tầng lớp xã hội
2.1. Gia đình: Nền tảng bị phá hủy
Gia đình là tế bào của xã hội, là nơi các giá trị đạo đức được hình thành và nuôi dưỡng. Tuy nhiên, khi các thành viên trong gia đình bị chi phối bởi tính ích kỷ, sự gắn kết và yêu thương sẽ dần bị thay thế bởi sự xung đột và chia rẽ. Một người chồng ích kỷ có thể chỉ quan tâm đến sự nghiệp và sở thích cá nhân, bỏ qua trách nhiệm với vợ con. Một người vợ ích kỷ có thể chỉ chăm chăm vào lợi ích của bản thân, không quan tâm đến nhu cầu của gia đình. Những đứa trẻ lớn lên trong môi trường như vậy sẽ học theo lối sống ích kỷ, tạo nên một vòng luẩn quẩn không lối thoát.
Ví dụ, trong một gia đình mà mỗi thành viên chỉ nghĩ đến bản thân, các cuộc tranh cãi về tiền bạc, trách nhiệm hay quyền lợi sẽ trở nên thường xuyên. Người cha có thể từ chối hỗ trợ tài chính cho con cái vì muốn giữ tiền cho thú vui riêng. Người mẹ có thể không dành thời gian chăm sóc gia đình vì mải mê theo đuổi danh vọng. Kết quả là gia đình mất đi sự hòa thuận, các thành viên trở nên xa cách, và trong những trường hợp nghiêm trọng, gia đình tan vỡ. Như câu nói đã chỉ ra: “Gia đình nào toàn người ích kỷ, gia đình đó tan vỡ”, tính ích kỷ chính là ngọn lửa thiêu rụi hạnh phúc gia đình.
2.2. Tổ chức: Sự sụp đổ của tập thể
Trong một tổ chức, từ doanh nghiệp đến cơ quan nhà nước, sự hợp tác và tinh thần tập thể là yếu tố then chốt để đạt được thành công. Tuy nhiên, khi các thành viên trong tổ chức bị chi phối bởi tính ích kỷ, mục tiêu chung sẽ bị lãng quên, thay vào đó là những mưu đồ cá nhân. Một nhân viên ích kỷ có thể từ chối chia sẻ ý tưởng vì sợ người khác được khen ngợi. Một lãnh đạo ích kỷ có thể lạm dụng quyền lực để trục lợi, bất chấp lợi ích của tổ chức.
Lịch sử đã chứng minh rằng những tổ chức bị chi phối bởi ích kỷ thường không thể tồn tại lâu dài. Ví dụ, nhiều công ty lớn đã sụp đổ vì ban lãnh đạo chỉ chăm chăm vào lợi nhuận cá nhân, bỏ qua đạo đức kinh doanh và trách nhiệm xã hội. Trong các cơ quan nhà nước, tham nhũng – một biểu hiện của ích kỷ – đã làm suy yếu niềm tin của người dân và gây ra những tổn thất nghiêm trọng cho xã hội. Câu nói “Tổ chức nào toàn người ích kỷ, tổ chức đó sụp đổ” là một lời cảnh báo rõ ràng về hậu quả của lối sống chỉ biết đến bản thân.
2.3. Đất nước: Nguy cơ suy vong
Ở cấp độ quốc gia, tính ích kỷ có thể trở thành một mối đe dọa đối với sự tồn vong của cả dân tộc. Một đất nước mà người dân chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, không màng đến lợi ích chung, sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn và suy yếu. Những biểu hiện của ích kỷ ở cấp độ này có thể là tham nhũng, bất công xã hội, hay sự thờ ơ của người dân trước các vấn đề quốc gia.
Lịch sử Việt Nam và thế giới đã chứng kiến nhiều bài học đau thương về sự suy vong của các quốc gia do ích kỷ. Ví dụ, trong thời kỳ suy tàn của các triều đại phong kiến Việt Nam, sự ích kỷ của tầng lớp quan lại, chỉ lo vơ vét của cải và quyền lực, đã khiến đất nước suy yếu, tạo cơ hội cho ngoại bang xâm lược. Trên thế giới, các đế quốc lớn như La Mã cổ đại cũng sụp đổ một phần vì sự ích kỷ của tầng lớp thống trị, dẫn đến sự bất mãn của người dân và sự tan rã từ bên trong. Câu nói “Đất nước nào nhiều người ích kỷ, đất nước đó suy vong” là một chân lý không thể phủ nhận.
2.4. Đạo giáo: Sự biến mất của các giá trị tinh thần
Đạo giáo, với vai trò là kim chỉ nam tinh thần của con người, cũng không thể tránh khỏi sự tàn phá của tính ích kỷ. Một tôn giáo được xây dựng trên nền tảng của lòng từ bi, sự hy sinh và tình yêu thương sẽ mất đi ý nghĩa nếu những người theo đạo chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân. Ví dụ, một số tôn giáo đã suy yếu khi các lãnh đạo tôn giáo lạm dụng quyền lực, lợi dụng niềm tin của tín đồ để trục lợi. Những tín đồ ích kỷ, chỉ cầu xin lợi ích cho bản thân mà không thực hành các giá trị đạo đức, cũng góp phần làm mờ nhạt ý nghĩa của tôn giáo.
Câu nói “Đạo giáo nào toàn người ích kỷ, đạo giáo đó biến mất” nhấn mạnh rằng ích kỷ không chỉ phá hủy các giá trị vật chất mà còn hủy hoại cả những giá trị tinh thần cao quý. Một đạo giáo không còn giữ được tinh thần cốt lõi sẽ trở thành một hình thức rỗng tuếch, không còn sức mạnh để dẫn dắt con người.
- Phân biệt ích kỷ và tự lập
Một trong những nguyên nhân khiến tính ích kỷ trở nên nguy hiểm hơn là sự nhầm lẫn giữa ích kỷ và tự lập. Trong xã hội hiện đại, khi các giá trị cá nhân được đề cao, nhiều người lầm tưởng rằng ích kỷ là biểu hiện của sự tự lập, và ngược lại. Tuy nhiên, đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
3.1. Tự lập: Giá trị của trách nhiệm và tự do
Tự lập là khả năng tự quyết định, tự chịu trách nhiệm và tự quản lý cuộc sống của mình mà không phụ thuộc vào người khác. Một người tự lập biết cách cân bằng giữa nhu cầu cá nhân và trách nhiệm với cộng đồng. Họ có thể tự mình vượt qua khó khăn, nhưng không vì thế mà bỏ qua lợi ích của người xung quanh. Tự lập là biểu hiện của sự trưởng thành, độc lập và tôn trọng lẫn nhau.
Ví dụ, một sinh viên tự lập có thể tự kiếm tiền để trang trải học phí, nhưng vẫn dành thời gian giúp đỡ bạn bè hoặc tham gia các hoạt động xã hội. Một doanh nhân tự lập có thể xây dựng sự nghiệp thành công, nhưng không vì thế mà chà đạp lên lợi ích của đối tác hay nhân viên. Tự lập là một giá trị tích cực, góp phần xây dựng một xã hội văn minh và công bằng.
3.2. Ích kỷ: Sự phá hoại của lòng tham
Ngược lại, ích kỷ là hành vi chỉ quan tâm đến lợi ích cá nhân, bất chấp hậu quả đối với người khác. Người ích kỷ không chỉ thiếu sự đồng cảm mà còn sẵn sàng thao túng, lợi dụng hoặc gây tổn hại cho người xung quanh để đạt được mục đích. Nếu tự lập là ánh sáng của sự tự do và trách nhiệm, thì ích kỷ là bóng tối của lòng tham và sự vô cảm.
Ví dụ, một người ích kỷ có thể từ chối giúp đỡ đồng nghiệp vì sợ họ vượt qua mình, trong khi một người tự lập sẽ chia sẻ kiến thức vì tin rằng sự tiến bộ của tập thể cũng là thành công của cá nhân. Sự khác biệt giữa hai khái niệm này nằm ở thái độ đối với cộng đồng: tự lập hướng đến sự hài hòa, còn ích kỷ chỉ dẫn đến xung đột.
- Những kẻ cổ súy cho lối sống ích kỷ
Trong xã hội, không ít người cố tình đánh tráo khái niệm giữa ích kỷ và tự lập để biện minh cho hành vi của mình. Những kẻ cổ súy cho lối sống ích kỷ thường là những người thiếu trách nhiệm với cộng đồng, chỉ chăm chăm vào lợi ích cá nhân. Họ có thể là những cá nhân truyền bá tư tưởng “sống cho bản thân” một cách cực đoan, hoặc những lãnh đạo lạm dụng quyền lực để trục lợi.
Hậu quả của việc cổ súy lối sống ích kỷ là sự suy giảm các giá trị đạo đức trong xã hội. Khi mọi người đều được khuyến khích sống chỉ vì bản thân, sự đoàn kết và lòng tin giữa con người sẽ bị phá vỡ. Các phong trào xã hội, các giá trị nhân văn, và cả những lý tưởng cao đẹp sẽ dần bị lãng quên. Những kẻ cổ súy cho ích kỷ không bao giờ mang lại điều tốt đẹp cho cộng đồng, bởi họ chỉ gieo rắc sự chia rẽ và bất công.
- Giải pháp khắc phục tính ích kỷ
Để đối phó với tính ích kỷ, cần có những giải pháp ở cả cấp độ cá nhân và xã hội. Dưới đây là một số đề xuất:
5.1. Giáo dục đạo đức từ gia đình và nhà trường
Gia đình và nhà trường là hai môi trường quan trọng nhất trong việc hình thành nhân cách của con người. Việc giáo dục các giá trị như lòng đồng cảm, sự chia sẻ và trách nhiệm với cộng đồng cần được thực hiện từ sớm. Cha mẹ cần làm gương cho con cái bằng cách sống vì người khác, trong khi nhà trường cần lồng ghép các bài học về đạo đức và kỹ năng sống vào chương trình giảng dạy.
5.2. Xây dựng văn hóa tập thể trong tổ chức
Trong các tổ chức, cần khuyến khích tinh thần hợp tác và trách nhiệm chung. Các nhà lãnh đạo cần làm gương bằng cách đặt lợi ích của tổ chức lên trên lợi ích cá nhân. Đồng thời, cần có các cơ chế thưởng phạt rõ ràng để ngăn chặn các hành vi ích kỷ như tham nhũng hay lạm quyền.
5.3. Thúc đẩy các giá trị nhân văn trong xã hội
Ở cấp độ xã hội, cần thúc đẩy các phong trào khuyến khích sự đoàn kết, lòng nhân ái và trách nhiệm cộng đồng. Các chiến dịch truyền thông, các hoạt động thiện nguyện và các chương trình giáo dục công dân có thể giúp người dân nhận thức được tầm quan trọng của việc sống vì người khác.
5.4. Tự rèn luyện bản thân
Mỗi cá nhân cần tự ý thức và rèn luyện để vượt qua tính ích kỷ. Điều này có thể được thực hiện thông qua việc học cách lắng nghe, chia sẻ và đặt mình vào vị trí của người khác. Thiền định, đọc sách và tham gia các hoạt động xã hội cũng là những cách hiệu quả để phát triển lòng đồng cảm và giảm thiểu tính ích kỷ.
Kết bài
Tính ích kỷ là một căn bệnh nguy hiểm, có khả năng phá hủy mọi cấu trúc xã hội, từ gia đình, tổ chức, đến quốc gia và đạo giáo. Như câu nói đã khẳng định, “Gia đình nào toàn người ích kỷ, gia đình đó tan vỡ. Tổ chức nào toàn người ích kỷ, tổ chức đó sụp đổ. Đất nước nào nhiều người ích kỷ, đất nước đó suy vong. Đạo giáo nào toàn người ích kỷ, đạo giáo đó biến mất.” Ích kỷ không chỉ là một thói xấu cá nhân, mà còn là một mối đe dọa đối với sự tồn tại của các giá trị tập thể.
Sự nhầm lẫn giữa ích kỷ và tự lập càng làm tăng thêm tính nguy hiểm của vấn đề. Trong khi tự lập là biểu hiện của sự trưởng thành và trách nhiệm, thì ích kỷ chỉ dẫn đến sự chia rẽ và phá hoại. Những kẻ cổ súy cho lối sống ích kỷ, dù vô tình hay cố ý, đều góp phần làm suy yếu các giá trị đạo đức và nhân văn của xã hội.
Để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn, mỗi cá nhân và cộng đồng cần chung tay loại bỏ tính ích kỷ, thay vào đó là nuôi dưỡng lòng đồng cảm, sự chia sẻ và tinh thần trách nhiệm. Chỉ khi chúng ta học cách sống vì người khác, xã hội mới có thể phát triển bền vững, và những giá trị cao đẹp của nhân loại mới được bảo tồn mãi mãi.
Lm. Anmai, CSsR