Tâm tình độc giả

Những người không cần hoa

Mấy ngày nay, người người vui, nhà nhà vui, đường phố nhộn nhịp với những giỏ hoa, gói quà được bày bán khắp nơi. Các nền tảng MXH như Zalo hay Viber đều tích hợp chế độ “chúc mừng tự động” giúp người dùng gửi lời chúc mừng đến “một nửa của thế giới của mình”. Bên tách trà chiều, tôi ngồi lặng lẽ, chợt nghĩ về những người phụ nữ không cần hoa cũng chẳng cần quà, họ là ai?

Đó là những nữ tu, có lẽ họ không biết ngày 20/10 là ngày gì theo nghĩa chẳng bao giờ để ý đến những ngày lễ lộc. Họ; có thể là những cô gái mười tám, đôi mươi mới bước chân vào nhà Dòng, hay những người đã khấn nhiều năm, nay tóc đã bạc, da đã nhăn nheo bước vào hoàng hôn của đời người đằng đẵng.

Có thể, khi nghe nhắc đến họ, sẽ có nhiều người mỉa mai: Ôi dào, mấy Sơ già lạc hậu, suốt ngày quanh quẩn trong 4 bức tường, chẳng biết gì đến thề giới bên ngoài, thì biết gì tới ý nghĩa ngày lễ này lễ kia! Phải, có thể họ không quan tâm, vì họ ý thức được sứ mạng, vị trí của mình trong xã hội. Là nữ tu, họ nhận ra “nữ tính” là một phúc ân tuyệt vời mà Chúa đã ban tặng. Họ cũng nhận ra; người phụ nữ, trong từng vai trò khác nhau của cuộc đời, không chỉ là những người sống để thu hút sự chú ý hay nhận được sự đánh giá cao từ xã hội. Họ là những “người phụ nữ diễm phúc,” những người biết cảm nhận hạnh phúc từ việc dấn thân phục vụ. Họ như cô Matta khéo léo và nhiệt huyết trong phục vụ; như cô Maria, đong đầy tình yêu thương và tế nhị; như Maria Madalena, người được Chúa hoán cải bằng tình yêu và trở thành người loan tin mừng Phục Sinh. Còn bao nhiêu phụ nữ trong Giáo hội và xã hội, từ những thập kỷ trước đến hiện tại, đang vẫn dâng hiến cuộc đời mình để hy vọng xoa dịu nỗi đau và xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn. Do đó, những người phụ nữ – những người được mệnh danh là “nữ tu”, họ không chỉ là hình ảnh của sự bình an, mà là những người phản ánh sự tươi sáng và ấm áp trong cuộc sống này.

Xã hội hiện đại, người ta bắt đầu nhìn nhận và đánh giá cao vai trò đặc biệt của phụ nữ trong gia đình, xã hội, cũng như sự đóng góp và thành tựu của họ cho xã hội và Giáo hội. Chính vì lẽ đó, các ngày lễ đặc biệt như Ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3 và Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 được chọn làm dịp để tôn vinh và nhớ đến những người phụ nữ quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Những bó hoa, những món quà, và những lời chúc tốt đẹp là những cử chỉ đẹp đẽ, thể hiện lòng biết ơn và quan tâm của xã hội dành cho họ. Tuy nhiên, sự quan tâm, lời tôn vinh thực sự không chỉ dừng lại ở những món quà vật chất, nó còn thể hiện trong cách chúng ta làm người, trong cách chúng ta tôn trọng và yêu thương nhau. Quà tặng có ý nghĩa, nhưng chân thật nhất đó là cách chúng ta đối xử với nhau, là sự chia sẻ, sự lắng nghe và sự thấu hiểu.

Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10, không khí xung quanh trở nên ấm áp với những bó hoa, những món quà và những lời chúc mừng dành cho phái đẹp. Đây là khoảnh khắc để phụ nữ nhận những sự quan tâm, sự yêu thương từ người thân, bạn bè. Nhưng khi nhìn xa hơn, tôi nhận ra rằng, thực sự, phụ nữ xứng đáng nhận được tình yêu và quan tâm mỗi ngày vì sự ky sinh của họ chứ không chỉ trong những dịp đặc biệt như 20/10 hay 8/3.

Trong số đó, tôi biết rằng có rất nhiều phụ nữ không cần hoa, chẳng cần quà. Đối với họ, hạnh phúc không chỉ đến từ vật chất, mà là từ việc thế giới này trở nên đẹp đẽ, mọi người sống với nhau bình an và hạnh phúc hơn. Họ khao khát sự hòa bình và tình thương, những giá trị tinh thần mà Tin Mừng của Chúa mang lại.

Họ là những nữ tu – những người “phụ nữ” của Chúa.

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!