Mặc dù Thánh Đa Minh được mừng kính hàng năm vào ngày 08 tháng 8, nhưng ngài lại thực sự qua đời vào ngày 06 tháng 8, ngày Lễ Chúa Hiển Dung.
Thông thường, các vị thánh được tưởng nhớ vào ngày qua đời của các ngài, vì ngày này gợi lại việc các ngài được tiến về thiên đàng. Tuy nhiên, đôi khi ngày đó trùng với một ngày lễ đã có sẵn và ngày lễ mừng kính vị thánh đó được chuyển sang ngày gần nhất có sẵn.
Trường hợp của thánh Đa Minh, ngài qua đời vào ngày 06 tháng 8, nhằm ngày ngày lễ Chúa Hiển Dung.
Ngày này mang một ý nghĩa to lớn, vì Thánh Đa Minh được kính trọng như là một trong những vị thánh có ảnh hưởng nhất ở Giáo Hội phương Tây.
Hơn nữa, nhiều người đã nhận ra sự thánh thiện phi thường của Thánh Đa Minh trong suốt cuộc đời của ngài và thậm chí còn ghi nhận ngài là một người “đầy ánh sáng”.
Sơ Claire OP, tại Tu viện Nữ Vương Hòa Bình nhớ lại một mô tả về Thánh Đa Minh từ Chân phước Cecilia: “Từ vầng trán và đôi mắt của ngài tỏa ra một nét rực rỡ nào đó để thu hút mọi người tôn kính và yêu mến ngài.”
Vị nữ tu này cũng lưu ý, “Trong số các thánh, có thể nhận ra Thánh Đa Minh trong các hình ảnh và biểu tượng là người có ngôi sao tỏa sáng gần đầu và thường là từ trán.”
Điểm đặc biệt này của nghệ thuật tôn giáo liên quan đến câu chuyện về lễ rửa tội của Thánh Đa Minh. Theo Đại học Providence, “khi Thánh Đa Minh còn nhỏ, mẹ đỡ đầu của ngài đã nhìn thấy một ngôi sao trên trán ngài trong lễ rửa tội.”
Theo nhiều cách, Thánh Đa Minh đã được Chúa Giêsu “biến hình” trong suốt cuộc đời của ngài và để ánh sáng cuộc đời của ngài chiếu soi tất cả những ai ngài gặp gỡ.
Do đó, thật là phù hợp khi Thánh Đa Minh lại qua đời vào ngày lễ Chúa Hiển Dung, vì cuối cùng ngài đã có thể cảm nghiệm được ánh sáng trọn vẹn của Chúa Giêsu vào ngày hôm đó trong niềm vui vĩnh cửu từ sự hiện diện của Chúa Giêsu.
Tác giả: Philip Kosloski
Chuyển ngữ: Phil. M. Nguyễn Hoàng Nguyên