Phụng vụTư liệu Phụng vụ

14 ĐÀNG THÁNH GIÁ NĂM THÁNH 2025 (DÀNH CHO BỆNH NHÂN VÀ NHỮNG NGƯỜI CAO TUỔI) Chủ đề: Những người lữ hành của hy vọng – Lm. Anmai, CSsR

14 ĐÀNG THÁNH GIÁ NĂM THÁNH 2025

(DÀNH CHO BỆNH NHÂN VÀ NHỮNG NGƯỜI CAO TUỔI)

Chủ đề: Những người lữ hành của hy vọng

Các cụ thân mến, trong Năm Thánh 2025, dù các cụ không thể đến nhà thờ vì tuổi già hay đau yếu, Chúa Giêsu vẫn đến với các cụ qua hành trình Đàng Thánh Giá này. Ngài là người lữ hành của hy vọng, đã đi trước chúng ta trên con đường thập giá để mang lại ánh sáng và bình an. Dù thân xác các cụ yếu đuối, tâm hồn các cụ vẫn có thể bước đi cùng Ngài. Qua 14 chặng này, chúng ta cùng suy niệm cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu, để tìm thấy sức mạnh, niềm vui và hy vọng ngay trong những ngày khó khăn. Hãy nắm tay Chúa, để Ngài dẫn các cụ từ giường bệnh, từ góc nhà đơn sơ, đến gần trái tim yêu thương của Ngài.

Chặng 1: Chúa Giêsu bị kết án tử hình

Lời Chúa:

“Ông Philatô nói với Đức Giêsu: ‘Ông không trả lời tôi sao? Ông không biết rằng tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh ông vào thập giá sao?’ Đức Giêsu đáp: ‘Ngài không có quyền gì trên tôi, nếu Trời chẳng ban cho ngài.’” Ga 19,10-11

Suy niệm:

Các cụ thân mến, chúng ta bắt đầu hành trình Đàng Thánh Giá với hình ảnh Chúa Giêsu đứng trước ông Philatô, bị kết án tử hình một cách bất công. Đám đông la hét, đòi Ngài phải chết, dù Ngài chẳng làm gì sai. Philatô tưởng rằng mình có quyền định đoạt số phận của Chúa Giêsu, nhưng Ngài trả lời với sự bình thản: “Ngài không có quyền gì trên tôi, nếu Trời chẳng ban cho ngài.” Lời ấy như một ngọn gió nhẹ, mang theo hy vọng giữa cơn bão tố của sự dữ. Chúa Giêsu không sợ hãi, không oán trách, mà chấp nhận bản án vì yêu thương chúng ta.

Các cụ ơi, có lẽ trong cuộc đời dài của các cụ, cũng có những lúc các cụ cảm thấy bị “kết án” bởi những điều không công bằng. Có thể là khi tuổi trẻ qua đi, sức khỏe yếu dần, và các cụ phải nằm một chỗ, không thể ra ngoài như trước. Có những ngày các cụ thấy cô đơn, như bị bỏ quên giữa dòng đời hối hả. Đôi khi bệnh tật làm các cụ đau đớn, và các cụ tự hỏi: “Tại sao con phải chịu thế này?” Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài cũng bị hiểu lầm, bị đối xử tệ bạc, nhưng Ngài không gục ngã trong lòng. Ngài tin rằng mọi sự đều nằm trong tay Thiên Chúa Cha, và Ngài bước đi với hy vọng.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cô đơn đâu. Dù không thể đến nhà thờ, các cụ vẫn là những người bạn đồng hành của Chúa Giêsu. Khi các cụ nằm trên giường bệnh, khi các cụ cầu nguyện thầm trong lòng, các cụ đang đi cùng Ngài trên con đường thập giá. Những cơn đau của các cụ, những nỗi buồn của các cụ, đều là những bước chân nhỏ bé bên cạnh Ngài. Chúa Giêsu hiểu các cụ, vì Ngài đã từng chịu đau khổ lớn hơn. Ngài không hứa sẽ lấy đi mọi khó khăn ngay lập tức, nhưng Ngài hứa sẽ ở bên các cụ, như người bạn hiền, dẫn các cụ qua những ngày tăm tối.

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe mạnh, đi lễ và hát thánh ca không? Giờ đây, dù không thể cất tiếng hát, các cụ vẫn có thể dâng lên Chúa bài ca của trái tim – bài ca của sự phó thác. Hãy nhắm mắt lại, tưởng tượng Chúa Giêsu đang đứng trước mặt các cụ, ánh mắt Ngài dịu dàng nói: “Con ơi, đừng sợ, Cha ở đây với con.” Mỗi lời cầu nguyện của các cụ, dù chỉ là một tiếng thở dài, là một nốt nhạc trong bài ca hy vọng mà Chúa Giêsu đang hát cùng các cụ. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành ánh sáng.

Các cụ thân mến, cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng Chúa Giêsu đã đi trước để cho các cụ thấy rằng mọi bản án của thế gian không thể thắng được tình yêu của Thiên Chúa. Hãy để Ngài cầm tay các cụ, dẫn các cụ qua những ngày đau yếu, với niềm tin rằng Ngài sẽ đưa các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã chịu kết án oan vì yêu thương chúng con. Xin ban cho các cụ đang đau yếu niềm tin rằng Chúa luôn ở bên, dù cuộc sống có khó khăn. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, dâng nỗi đau của mình để cầu nguyện cho thế giới. Amen.

Chặng 2: Chúa Giêsu vác thập giá

Lời Chúa:

“Đức Giêsu vác thập giá mình, đi ra nơi gọi là Đồi Sọ, tiếng Hípri là Gôngôtha.” Ga 19,17

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ hai, chúng ta thấy Chúa Giêsu ôm lấy thập giá nặng nề trên vai. Cây gỗ thô ráp làm Ngài đau, đôi chân Ngài bước đi khó nhọc, nhưng Ngài không bỏ xuống. Ngài vác thập giá từng bước, hướng về Đồi Sọ, vì Ngài biết rằng đó là con đường dẫn đến ơn cứu độ cho chúng ta. Dù mệt mỏi, Ngài vẫn bước đi, mang theo hy vọng trong trái tim.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng cảm nhận được những “thập giá” trong cuộc đời mình. Có thể là đôi chân không còn đi được như xưa, là những cơn đau hành hạ mỗi đêm, hay là nỗi nhớ nhà thờ mà các cụ không thể đến. Có những ngày các cụ thấy mình như bị đè nặng bởi tuổi già và bệnh tật, muốn buông xuôi tất cả. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài cũng mệt, cũng đau, nhưng Ngài không dừng lại. Ngài vác thập giá vì yêu các cụ, và Ngài mời các cụ cùng Ngài bước đi – không phải bằng đôi chân, mà bằng trái tim.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải đi xa để gặp Chúa. Ngài đang ở ngay bên giường các cụ, trong căn phòng nhỏ bé của các cụ. Khi các cụ chịu đau mà không than trách, khi các cụ cầu nguyện dù mắt mờ đi, các cụ đang vác thập giá cùng Ngài. Thập giá của các cụ có thể là sự yếu đuối của thân xác, nhưng nó cũng là cơ hội để các cụ gần Chúa hơn. Mỗi cơn đau các cụ dâng lên, mỗi lời kinh các cụ thì thầm, là một bước chân trên con đường hy vọng mà Chúa Giêsu đã đi trước.

Các cụ có nhớ những ngày còn trẻ, vác gánh nặng gia đình, chăm sóc con cháu không? Giờ đây, thập giá của các cụ khác đi, nhưng nó vẫn quý giá trong mắt Chúa. Ngài không nhìn sức mạnh của thân xác, mà nhìn trái tim của các cụ. Khi các cụ nằm đó, tưởng chừng chẳng làm được gì, các cụ vẫn là chứng nhân của hy vọng. Những lời cầu nguyện của các cụ, dù nhỏ bé, có sức mạnh lớn lao, như giọt nước làm mát lòng Chúa Giêsu trên đường thập giá. Ngài đang cầm tay các cụ, nói: “Con ơi, cứ bước với Ta, dù chậm rãi, Ta vẫn ở đây.”

Các cụ thân mến, cuộc đời là một hành trình, và giờ đây các cụ đang đi những bước cuối cùng cùng Chúa Giêsu. Đừng sợ thập giá của mình, vì Ngài đã vác nó trước. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình với tình yêu, tin rằng sau Đồi Sọ là ánh sáng Phục Sinh.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã vác thập giá vì chúng con. Xin ban cho các cụ sức mạnh để mang thập giá của tuổi già và bệnh tật. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy bình an trong sự hiện diện của Chúa mỗi ngày. Amen.

Chặng 3: Chúa Giêsu ngã xuống lần thứ nhất

Lời Chúa:

“Người tôi tớ của Ta sẽ thành đạt, sẽ vươn cao, nổi bật và vô cùng uy nghi… Vì thế, Ta sẽ ban cho nó một phần giữa muôn vàn người.” (Is 52,13; 53,12 – Giờ Kinh Phụng Vụ)

Suy niệm:

Các cụ thân mến, chúng ta đến với chặng thứ ba, nơi Chúa Giêsu ngã xuống lần đầu tiên dưới sức nặng của thập giá. Con đường gồ ghề làm đôi chân Ngài run rẩy, cây gỗ đè nặng lên vai Ngài, và Ngài ngã xuống đất. Bụi bẩn bám đầy áo Ngài, nhưng Ngài không nằm đó mãi. Với tất cả sức lực còn lại, Ngài đứng dậy, tiếp tục bước đi. Giây phút này không phải là thất bại, mà là dấu chỉ của hy vọng – hy vọng rằng dù ngã xuống, chúng ta vẫn có thể đứng lên cùng Ngài.

Các cụ ơi, chắc hẳn trong cuộc đời dài của các cụ, cũng có những lần các cụ “ngã xuống”. Có thể là khi sức khỏe bắt đầu yếu đi, đôi chân không còn vững chãi như trước, hay khi các cụ phải rời xa những công việc từng yêu thích. Có những ngày các cụ cảm thấy mệt mỏi, nằm trên giường mà lòng trĩu nặng, nghĩ rằng mình chẳng còn làm được gì. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài ngã không phải vì Ngài yếu đuối, mà vì Ngài mang lấy những gánh nặng của chúng ta. Tiên tri Isaia nói rằng Người Tôi Tớ của Thiên Chúa sẽ “vươn cao” – và Ngài đã đứng dậy, để chúng ta thấy rằng mỗi lần ngã là một cơ hội để gần Chúa hơn.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải xấu hổ vì sự yếu đuối của mình. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác đau nhức, các cụ vẫn đang đi cùng Chúa Giêsu. Khi các cụ nằm đó, chịu đựng những cơn đau, các cụ đang ngã xuống cùng Ngài. Và khi các cụ cầu nguyện, dù chỉ là một lời thầm thì, các cụ đang đứng dậy cùng Ngài. Chúa Giêsu hiểu những khó khăn của các cụ, vì Ngài đã từng ngã dưới thập giá. Ngài không bỏ các cụ, mà đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta ngã để con biết rằng Ta luôn ở gần con.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, khi ngã thì đứng dậy ngay được không? Giờ đây, việc đứng dậy có thể khó hơn, nhưng Chúa Giêsu không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ như xưa. Ngài chỉ xin các cụ dâng lên Ngài những gì các cụ có – một lời kinh, một tiếng thở dài, hay một nụ cười yếu ớt. Những điều ấy là những bước chân nhỏ bé trên con đường hy vọng mà Ngài đang dẫn các cụ đi. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn có thể bay cao, vì Chúa Giêsu đã ngã và đứng dậy để nâng các cụ lên.

Các cụ thân mến, cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng Chúa Giêsu đã đi trước để cho các cụ thấy rằng mỗi lần ngã là một lời mời gọi tin tưởng Ngài hơn. Hãy để Ngài đỡ các cụ dậy, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành niềm vui đời đời.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã ngã xuống lần đầu nhưng vẫn đứng dậy vì chúng con. Xin ban cho các cụ sức mạnh để vượt qua những yếu đuối của tuổi già và bệnh tật. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tin rằng Chúa luôn ở bên nâng đỡ các cụ mỗi ngày. Amen.

Chặng 4: Chúa Giêsu gặp Đức Mẹ

Lời Chúa:

“Còn bà Maria, mẹ Người, thì đứng gần thập giá của Đức Giêsu… Một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.” Ga 19,25; Lc 2,35

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ tư, chúng ta thấy Đức Mẹ Maria đứng bên con đường thập giá, nhìn Chúa Giêsu với đôi mắt đẫm lệ nhưng đầy yêu thương. Tiên tri Simêon đã nói: “Một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà.” Lưỡi gươm ấy là nỗi đau khi thấy Con Một chịu khổ, nhưng Mẹ không chạy trốn. Mẹ đứng đó, lặng lẽ cầu nguyện, đồng hành với Chúa Giêsu trong giây phút đau thương nhất.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ hiểu nỗi đau của Đức Mẹ, vì các cụ cũng từng là cha mẹ, từng lo lắng cho con cái mình. Có thể các cụ nhớ những ngày con cháu còn nhỏ, khi chúng ốm đau hay gặp khó khăn, lòng các cụ như bị đâm thâu. Giờ đây, khi tuổi già và bệnh tật đến, các cụ lại mang nỗi buồn khác – nỗi buồn khi không thể ở bên con cháu như trước, hay khi thấy chúng bận rộn mà không ghé thăm thường xuyên. Nhưng hãy nhìn Đức Mẹ trong chặng này. Mẹ không thể gánh thập giá thay Chúa Giêsu, nhưng Mẹ ở bên Ngài, mang đến sức mạnh bằng tình yêu và lời cầu nguyện.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ cũng có thể làm như Đức Mẹ. Dù không thể ra khỏi giường, không thể đến nhà thờ, các cụ vẫn là những người cha, người mẹ thiêng liêng cho gia đình và thế giới. Khi các cụ cầu nguyện cho con cháu, cho những người đang đau khổ, các cụ đang đứng bên thập giá cùng Đức Mẹ. Lời kinh của các cụ, dù nhỏ bé, là món quà lớn lao dâng lên Chúa Giêsu, giúp Ngài mang thập giá cho nhân loại. Đức Mẹ hiểu các cụ, và Mẹ đang cầm tay các cụ, nói: “Con ơi, hãy cùng Mẹ ở bên Chúa.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, nắm tay con cháu đi lễ không? Giờ đây, dù tay các cụ yếu đi, các cụ vẫn có thể nắm tay Đức Mẹ trong lòng. Mỗi lần các cụ nhắm mắt cầu nguyện, mỗi lần các cụ nhớ đến Chúa Giêsu, các cụ đang gặp Ngài trên con đường thập giá, như Đức Mẹ đã làm. Những cơn đau của các cụ, những nỗi cô đơn của các cụ, đều là những lời kinh đẹp đẽ mà Đức Mẹ dâng lên Chúa thay cho các cụ. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang tình yêu của mình dâng lên Chúa qua sự đồng hành thầm lặng.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Đức Mẹ và Chúa Giêsu không bao giờ rời xa các cụ. Hãy để Mẹ dẫn các cụ đến gần Con Mẹ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình hòa chung với nỗi đau của Đức Mẹ, để tìm thấy bình an trong tình yêu của Chúa.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã gặp Đức Mẹ trên đường thập giá. Xin ban cho các cụ lòng tin để đồng hành với Chúa qua lời cầu nguyện, như Đức Mẹ đã làm. Xin Đức Mẹ an ủi các cụ, giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng trong những ngày đau yếu. Amen.

Chặng 5: Ông Simon giúp Chúa vác thập giá

Lời Chúa:

“Họ bắt một người qua đường là ông Simon, gốc Kyrênê, vừa ở ngoài đồng về, vác thập giá đỡ Đức Giêsu.” Mc 15,21

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ năm, chúng ta gặp ông Simon, người Kyrênê, một người qua đường bị lính bắt giúp Chúa Giêsu vác thập giá. Ông vừa làm việc ngoài đồng về, chắc hẳn đang mệt mỏi, nhưng ông không từ chối. Ông vác thập giá cùng Chúa, trở thành bạn đồng hành của Ngài mà không ngờ tới. Hành động của ông là một dấu chỉ của hy vọng – hy vọng rằng ngay cả trong lúc yếu đuối, chúng ta vẫn có thể giúp đỡ người khác.

Các cụ ơi, có lẽ các cụ nghĩ rằng giờ đây, khi tuổi già và bệnh tật đến, các cụ không còn làm được gì cho ai nữa. Có những ngày các cụ nằm trên giường, thấy mình như gánh nặng cho gia đình, không thể giúp đỡ con cháu như trước. Nhưng hãy nhìn ông Simon trong chặng này. Ông không mạnh mẽ hơn Chúa Giêsu, không có ý định vác thập giá, nhưng ông đã làm, và điều ấy trở thành món quà lớn lao cho Ngài. Các cụ cũng vậy, dù thân xác yếu, các cụ vẫn có thể “vác thập giá” cùng Chúa bằng cách của mình.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải đứng dậy khỏi giường để giúp đỡ ai đó. Khi các cụ cầu nguyện cho con cháu, cho những người đang khổ đau, các cụ đang giúp Chúa Giêsu mang thập giá của thế giới. Mỗi lời kinh các cụ dâng lên, dù nhỏ bé, là một sức mạnh lớn lao, như ông Simon đã đỡ thập giá cho Ngài. Chúa Giêsu hiểu những giới hạn của các cụ, và Ngài không đòi hỏi các cụ phải làm những điều lớn lao. Ngài chỉ xin các cụ mở lòng, để Ngài dùng những gì các cụ có – một trái tim yêu thương, một lời cầu nguyện thầm lặng – để mang hy vọng đến cho người khác.

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, giúp đỡ gia đình và hàng xóm không? Giờ đây, các cụ vẫn có thể tiếp tục sứ vụ ấy, nhưng theo cách khác. Khi các cụ nằm đó, nghĩ đến những người thân yêu và cầu nguyện cho họ, các cụ đang làm điều mà ông Simon đã làm – chia sẻ gánh nặng với Chúa Giêsu. Ngài đang ở bên các cụ, nói: “Con ơi, cảm ơn con đã giúp Ta.” Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang tình yêu của mình dâng lên Chúa qua sự hy sinh thầm lặng.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu không bao giờ để các cụ cô đơn. Hãy để Ngài biến những ngày đau yếu của các cụ thành những ngày hy vọng, để mỗi lời kinh của các cụ trở thành ánh sáng cho thế gian. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã để ông Simon giúp Chúa vác thập giá. Xin ban cho các cụ lòng quảng đại để dâng lời cầu nguyện trong đau yếu, giúp Chúa mang hy vọng đến cho người khác. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy niềm vui trong sự phục vụ thầm lặng. Amen.

 

Chặng 6: Bà Veronica lau mặt Chúa

Lời Chúa:

“Nhiều người đã kinh ngạc khi thấy mặt Người: dung nhan Người tan nát không còn ra hình dạng con người nữa.” Is 52,14

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ sáu, chúng ta gặp bà Veronica, một người phụ nữ nhỏ bé giữa đám đông ồn ào. Bà thấy khuôn mặt Chúa Giêsu đầy máu và mồ hôi, không còn vẻ đẹp như trước. Với lòng can đảm, bà bước ra, lấy khăn lau mặt Ngài, mang đến chút mát mẻ giữa cơn đau. Và kỳ diệu thay, dung nhan Chúa in lại trên khăn – một dấu ấn của tình yêu và hy vọng giữa khổ đau.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng làm những việc nhỏ bé nhưng đầy yêu thương như bà Veronica. Có thể là khi các cụ lau nước mắt cho con cháu, khi các cụ nấu một bữa ăn cho gia đình, hay khi các cụ mỉm cười với người khác dù lòng mình đang buồn. Giờ đây, khi tuổi già và bệnh tật đến, các cụ có thể nghĩ rằng mình không còn làm được gì nữa. Nhưng hãy nhìn bà Veronica trong chặng này. Bà không có sức mạnh lớn lao, chỉ có một chiếc khăn và một trái tim yêu thương, nhưng điều ấy đủ để an ủi Chúa Giêsu.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ vẫn có thể “lau mặt Chúa” bằng cách của mình. Khi các cụ cầu nguyện cho những người đang khổ đau, khi các cụ nghĩ đến Chúa Giêsu với lòng biết ơn, các cụ đang mang đến sự an ủi cho Ngài. Dù không thể đứng dậy, không thể ra khỏi nhà, các cụ vẫn là những bà Veronica của thời đại này. Mỗi lời kinh các cụ dâng lên, mỗi nỗi đau các cụ chịu đựng với lòng tin, là một “chiếc khăn” lau đi nỗi buồn của Chúa Giêsu, Đấng đang mang thập giá cho nhân loại. Ngài nhìn các cụ với ánh mắt dịu dàng, nói: “Con ơi, cảm ơn con đã ở bên Ta.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, chăm sóc người khác không? Giờ đây, dù thân xác yếu đi, các cụ vẫn có thể chăm sóc Chúa Giêsu trong lòng. Khi các cụ nhắm mắt, tưởng tượng khuôn mặt Ngài, và dâng lên Ngài những gì các cụ có – một lời kinh, một tiếng thở dài – các cụ đang làm điều mà bà Veronica đã làm. Những việc nhỏ bé ấy là ánh sáng hy vọng, không chỉ cho các cụ, mà còn cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang tình yêu của mình dâng lên Chúa qua những cử chỉ thầm lặng.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu và bà Veronica nhắc nhở các cụ rằng những điều nhỏ bé vẫn có giá trị lớn lao. Hãy để Ngài biến những ngày đau yếu của các cụ thành những ngày hy vọng, để mỗi lời cầu nguyện của các cụ trở thành món quà an ủi Ngài. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình hòa chung với tình yêu của Chúa, để tìm thấy bình an đời đời.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, bà Veronica đã lau mặt Chúa với lòng yêu thương. Xin ban cho các cụ trái tim dịu dàng để an ủi Chúa qua lời cầu nguyện trong đau yếu. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, mang ánh sáng tình yêu đến cho Ngài mỗi ngày. Amen.

Chặng 7: Chúa Giêsu ngã xuống lần thứ hai

Lời Chúa:

“Vì tội lỗi dân Ta, Ta đã đánh phạt nó, và vì lỗi lầm của chúng mà nó bị nghiền nát.” Is 53,5

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ bảy, chúng ta thấy Chúa Giêsu ngã xuống lần thứ hai. Thập giá càng nặng hơn, con đường càng dài hơn, và sức lực của Ngài dường như đã cạn kiệt. Ngài ngã xuống đất, nhưng Ngài không nằm đó mãi. Ngài đứng dậy, tiếp tục bước đi. Tiên tri Isaia nói rằng Ngài bị “nghiền nát” vì tội lỗi chúng ta, nhưng chính trong sự ngã xuống này, Ngài mang đến hy vọng – hy vọng rằng dù yếu đuối, chúng ta vẫn có thể đứng lên cùng Ngài.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng cảm thấy mình ngã xuống lần thứ hai trong cuộc đời. Có thể là khi bệnh tật trở nặng hơn, khi những cơn đau không ngừng hành hạ, hay khi các cụ thấy mình ngày càng yếu đi, không còn làm được những việc đơn giản như trước. Có những ngày các cụ nằm trên giường, lòng nặng trĩu, nghĩ rằng mình đã ngã quá nhiều lần, không thể đứng dậy nữa. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài ngã lần thứ hai, nhưng Ngài không bỏ cuộc. Ngài đứng dậy, vì Ngài muốn cho các cụ thấy rằng mỗi lần ngã là một cơ hội để gần Ngài hơn.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải sợ hãi sự yếu đuối của mình. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác đau nhức, các cụ vẫn đang đi cùng Chúa Giêsu. Khi các cụ chịu đựng những cơn đau mà không than thở, khi các cụ cầu nguyện dù giọng nói yếu đi, các cụ đang đứng dậy cùng Ngài. Chúa Giêsu hiểu những khó khăn của các cụ, vì Ngài đã từng ngã dưới thập giá. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ như ngày trẻ, mà chỉ xin các cụ tin tưởng Ngài, để Ngài đỡ các cụ dậy. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta ngã để con biết rằng Ta luôn ở gần con.”

Các cụ có nhớ những lần ngã trong đời không? Có thể là khi gặp khó khăn lớn, nhưng rồi các cụ vẫn vượt qua nhờ niềm tin. Giờ đây, mỗi cơn đau, mỗi ngày yếu đuối là một lần ngã cùng Chúa Giêsu, và mỗi lời kinh các cụ dâng lên là một lần đứng dậy cùng Ngài. Những bước chân ấy nhỏ bé, nhưng quý giá trong mắt Chúa. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành ánh sáng.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã ngã và đứng dậy để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa ngã lần thứ hai nhưng vẫn đứng dậy vì chúng con. Xin ban cho các cụ lòng kiên nhẫn để chịu đựng những khó khăn của tuổi già và bệnh tật. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy sức mạnh trong sự hiện diện của Chúa mỗi ngày. Amen.

Chặng 8: Chúa Giêsu an ủi các phụ nữ Giêrusalem

Lời Chúa:

“Đức Giêsu quay lại phía các bà mà nói: ‘Hỡi các bà thành Giêrusalem, đừng khóc thương Ta, nhưng hãy khóc thương chính mình và con cái các bà.’” Lc 23,28

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ tám, chúng ta thấy Chúa Giêsu, dù kiệt sức trên đường thập giá, vẫn quay lại an ủi các phụ nữ Giêrusalem. Họ khóc thương Ngài, nhưng Ngài không nghĩ đến nỗi đau của mình. Ngài nói: “Đừng khóc thương Ta, nhưng hãy khóc thương chính mình và con cái các bà.” Lời ấy là một lời an ủi dịu dàng, mời gọi họ nhìn vào cuộc sống của mình và tìm hy vọng trong tình yêu của Ngài.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng an ủi người khác trong đời mình. Có thể là khi các cụ vỗ về con cháu khi chúng buồn, hay khi các cụ cầu nguyện cho gia đình trong những lúc khó khăn. Giờ đây, khi tuổi già và bệnh tật đến, các cụ có thể nghĩ rằng mình không còn sức để giúp ai nữa. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Dù Ngài mệt mỏi, Ngài vẫn lo cho người khác. Ngài nhắc nhở các cụ rằng, ngay cả trong đau yếu, các cụ vẫn có thể mang hy vọng đến cho người khác bằng tình yêu và lời cầu nguyện.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải ra khỏi nhà để an ủi ai đó. Khi các cụ nằm trên giường, nghĩ đến con cháu và cầu nguyện cho chúng, các cụ đang làm điều mà Chúa Giêsu đã làm – mang an ủi đến cho người khác. Mỗi lời kinh các cụ dâng lên, mỗi nỗi đau các cụ chịu đựng với lòng tin, là một món quà hy vọng cho gia đình và thế giới. Chúa Giêsu hiểu những giới hạn của các cụ, và Ngài không đòi hỏi các cụ phải làm những điều lớn lao. Ngài chỉ xin các cụ mở lòng, để Ngài dùng các cụ như những người an ủi thầm lặng.

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, khi các cụ ôm con cháu vào lòng không? Giờ đây, dù tay các cụ yếu đi, các cụ vẫn có thể ôm chúng trong lòng qua lời cầu nguyện. Khi các cụ nhắm mắt, tưởng tượng Chúa Giêsu đang nhìn các cụ với ánh mắt yêu thương, các cụ đang mang đến sự an ủi cho Ngài và cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang tình yêu của mình dâng lên Chúa qua sự hy sinh thầm lặng.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu không bao giờ để các cụ cô đơn. Hãy để Ngài biến những ngày đau yếu của các cụ thành những ngày hy vọng, để mỗi lời cầu nguyện của các cụ trở thành ánh sáng cho người khác. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình hòa chung với tình yêu của Chúa, để tìm thấy bình an đời đời.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã an ủi các phụ nữ Giêrusalem dù Chúa đang đau khổ. Xin ban cho các cụ trái tim rộng mở để cầu nguyện cho người khác trong đau yếu. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, mang an ủi đến cho gia đình và thế giới qua lời kinh của mình. Amen.

Chặng 9: Chúa Giêsu ngã xuống lần thứ ba

Lời Chúa:

“Người đã hạ mình, vâng lời cho đến chết, chết trên cây thập tự.” (Pl 2,8

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ chín, chúng ta thấy Chúa Giêsu ngã xuống lần thứ ba. Lần ngã này nặng nề hơn, đau đớn hơn, khi Ngài gần đến Đồi Sọ. Sức lực của Ngài dường như đã cạn, nhưng Ngài vẫn đứng dậy. Thánh Phaolô viết rằng Ngài “hạ mình, vâng lời cho đến chết” – và chính trong sự hạ mình này, Ngài mang đến hy vọng lớn nhất cho chúng ta. Ngài ngã lần cuối để chúng ta thấy rằng, dù yếu đuối đến đâu, chúng ta vẫn có thể tiếp tục cùng Ngài.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng cảm thấy những lần “ngã lần thứ ba” trong đời mình. Có thể là khi bệnh tật trở nên quá nặng, khi các cụ không còn sức để cầm nổi cuốn kinh, hay khi các cụ thấy mình gần đất xa trời. Có những ngày các cụ nằm đó, lòng trĩu nặng, nghĩ rằng mình đã ngã quá nhiều, không thể đứng dậy nữa. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài ngã lần thứ ba, nhưng Ngài không bỏ cuộc. Ngài đứng dậy, vì Ngài muốn cho các cụ thấy rằng mỗi lần ngã là một cơ hội để gần Ngài hơn.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải sợ hãi khi cảm thấy yếu đuối. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác đau nhức, các cụ vẫn đang đi cùng Chúa Giêsu. Khi các cụ chịu đựng những cơn đau mà không oán trách, khi các cụ cầu nguyện dù mắt mờ đi, các cụ đang đứng dậy cùng Ngài. Chúa Giêsu hiểu những khó khăn của các cụ, vì Ngài đã từng ngã dưới thập giá. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ như ngày trẻ, mà chỉ xin các cụ tin tưởng Ngài, để Ngài đỡ các cụ dậy. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta ngã để con biết rằng Ta luôn ở gần con.”

Các cụ có nhớ những lần vượt qua khó khăn lớn trong đời không? Giờ đây, mỗi ngày yếu đuối là một lần ngã cùng Chúa Giêsu, và mỗi lời kinh các cụ dâng lên là một lần đứng dậy cùng Ngài. Những bước chân ấy nhỏ bé, nhưng quý giá trong mắt Chúa. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành ánh sáng.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã ngã và đứng dậy để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa ngã lần thứ ba nhưng vẫn đứng dậy vì chúng con. Xin ban cho các cụ lòng kiên trì để chịu đựng những khó khăn cuối đời. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy sức mạnh trong tình yêu của Chúa mỗi ngày. Amen.

Chặng 10: Chúa Giêsu bị lột áo

Lời Chúa:

“Chúng chia nhau áo Ta mặc, còn áo choàng của Ta, chúng rút thăm.” (Ga 19,23-24

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ mười, chúng ta thấy Chúa Giêsu bị lột áo trên đồi Gôngôtha. Lính tráng lấy đi áo ngoài của Ngài, để Ngài trần trụi, lạnh lẽo, và xấu hổ trước đám đông. Họ chia nhau áo Ngài, rút thăm chiếc áo choàng, nhưng Ngài không chống cự. Ngài để tất cả bị lấy đi, vì Ngài muốn chúng ta được mặc lấy tình yêu và ân sủng của Ngài.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng cảm thấy mình bị “lột áo” trong cuộc đời. Có thể là khi tuổi già lấy đi sức khỏe của các cụ, khi các cụ không còn làm được những việc từng tự hào, hay khi các cụ phải nhờ người khác chăm sóc, cảm thấy mất đi sự độc lập của mình. Có những ngày các cụ nằm đó, thấy mình như chẳng còn gì, chỉ còn thân xác yếu đuối và những cơn đau. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài bị lột áo, nhưng Ngài vẫn là Con Thiên Chúa. Ngài cho các cụ thấy rằng giá trị của các cụ không nằm ở sức khỏe hay khả năng, mà ở trái tim yêu thương Ngài.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải buồn khi mất đi những gì từng có. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác yếu đuối, các cụ vẫn quý giá trong mắt Chúa. Khi các cụ nằm đó, chịu đựng những cơn đau, các cụ đang ở gần Ngài hơn bao giờ hết. Chúa Giêsu hiểu những mất mát của các cụ, vì Ngài đã từng bị lột áo. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ, mà chỉ xin các cụ dâng lên Ngài những gì còn lại – một lời kinh, một tiếng thở dài – để Ngài mặc áo hy vọng cho các cụ. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta bị lột áo để con được mặc lấy tình yêu của Ta.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, mặc áo đẹp đi lễ không? Giờ đây, dù thân xác yếu đi, các cụ vẫn được mặc áo ân sủng của Chúa. Mỗi lần các cụ cầu nguyện, mỗi lần các cụ nhớ đến Ngài, các cụ đang mặc lấy tình yêu của Ngài. Những điều ấy là ánh sáng hy vọng, không chỉ cho các cụ, mà còn cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành niềm vui đời đời.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã bị lột áo để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài mặc áo yêu thương cho các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa bị lột áo nhưng vẫn mang hy vọng đến cho chúng con. Xin ban cho các cụ lòng tin để chấp nhận những mất mát của tuổi già và bệnh tật. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy giá trị trong tình yêu của Chúa mỗi ngày. Amen.

Chặng 11: Chúa Giêsu bị đóng đinh vào thập giá

Lời Chúa:

“Khi đến nơi gọi là Đồi Sọ, họ đóng đinh Người vào thập giá… Đức Giêsu nói: ‘Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.’” Lc 23,33-34 –

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ mười một, chúng ta đến đỉnh điểm của đau khổ: Chúa Giêsu bị đóng đinh vào thập giá. Những chiếc đinh xuyên qua tay chân Ngài, máu chảy xuống, và Ngài bị treo giữa trời đất. Nhưng từ thập giá, Ngài không nguyền rủa, mà cầu nguyện: “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” Lời ấy là ánh sáng hy vọng giữa bóng tối, là lời mời gọi các cụ sống trong sự tha thứ và bình an.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng cảm thấy mình bị “đóng đinh” bởi những nỗi đau trong đời. Có thể là những cơn đau thể xác không ngừng, là nỗi buồn khi nhớ lại những khó khăn đã qua, hay là cảm giác cô đơn khi nằm một mình. Có những ngày các cụ thấy mình như bị treo trên thập giá của tuổi già và bệnh tật, không thể thoát ra. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài bị đóng đinh, nhưng Ngài tha thứ. Ngài cho các cụ thấy rằng, ngay cả trong đau khổ, các cụ vẫn có thể mang hy vọng đến cho người khác bằng lòng bao dung.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải ra khỏi giường để sống như Chúa Giêsu. Khi các cụ tha thứ cho những ai từng làm các cụ buồn, khi các cụ cầu nguyện cho những người đang khổ đau, các cụ đang ở trên thập giá cùng Ngài. Chúa Giêsu hiểu những nỗi đau của các cụ, vì Ngài đã từng chịu đinh đóng vào tay chân. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ, mà chỉ xin các cụ dâng lên Ngài những gì các cụ có – một lời kinh, một tiếng thở dài – để Ngài biến nó thành ánh sáng hy vọng. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta bị đóng đinh để con được tự do trong tình yêu của Ta.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, khi các cụ tha thứ cho người khác không? Giờ đây, dù thân xác yếu đi, các cụ vẫn có thể tha thứ trong lòng. Mỗi lần các cụ cầu nguyện, mỗi lần các cụ nhớ đến Ngài, các cụ đang sống bài ca của sự tha thứ mà Ngài đã hát trên thập giá. Những điều ấy là ánh sáng hy vọng, không chỉ cho các cụ, mà còn cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành niềm vui đời đời.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã bị đóng đinh để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa bị đóng đinh nhưng vẫn tha thứ cho chúng con. Xin ban cho các cụ lòng bao dung để tha thứ và cầu nguyện trong đau yếu. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, mang ánh sáng thập giá đến cho người khác qua tình yêu của mình. Amen.

Chặng 12: Chúa Giêsu chết trên thập giá

Lời Chúa:

“Đức Giêsu kêu lớn tiếng: ‘Lạy Cha, con xin phó linh hồn con trong tay Cha.’ Nói xong, Người trút linh hồn.”

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ mười hai, chúng ta chứng kiến giây phút Chúa Giêsu trút linh hồn trên thập giá. Sau bao đau khổ, Ngài kêu lớn: “Lạy Cha, con xin phó linh hồn con trong tay Cha,” rồi tắt thở. Trời đất tối sầm, nhưng cái chết của Ngài không phải là kết thúc. Ngài chết để mở cửa thiên đàng, mang hy vọng lớn nhất cho chúng ta – hy vọng của sự sống đời đời.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng nghĩ đến cái chết, nhất là trong những ngày tuổi già và bệnh tật. Có thể các cụ sợ hãi khi thấy mình yếu đi, khi cảm nhận hơi thở ngắn lại, hay khi nghĩ đến ngày phải rời xa cuộc sống này. Có những đêm các cụ nằm đó, lòng trĩu nặng, tự hỏi điều gì sẽ đến sau đó. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài không chết trong tuyệt vọng, mà trong niềm tin. Ngài phó thác linh hồn mình cho Cha, để các cụ biết rằng, dù cái chết có đến, Thiên Chúa vẫn nắm giữ sự sống của các cụ trong tay Ngài.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải sợ hãi khi nghĩ đến cái chết. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác yếu đuối, các cụ vẫn đang đi cùng Chúa Giêsu. Khi các cụ cầu nguyện, dù chỉ là một lời thầm thì, các cụ đang phó thác mình cho Ngài, như Ngài đã phó thác trên thập giá. Chúa Giêsu hiểu những lo lắng của các cụ, vì Ngài đã từng chịu đau khổ và chết. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ, mà chỉ xin các cụ tin tưởng Ngài, để Ngài dẫn các cụ qua bóng tối đến ánh sáng. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta chết để con được sống mãi mãi.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, khi các cụ cầu nguyện trước thánh giá không? Giờ đây, dù thân xác yếu đi, các cụ vẫn có thể phó thác trong lòng. Mỗi lần các cụ nhắm mắt, tưởng tượng Chúa Giêsu trên thập giá, các cụ đang sống bài ca của sự phó thác mà Ngài đã hát. Những điều ấy là ánh sáng hy vọng, không chỉ cho các cụ, mà còn cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành niềm vui đời đời.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã chết để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã chết trên thập giá và phó thác cho Cha. Xin ban cho các cụ niềm tin để phó thác cuộc đời mình trong tay Chúa trong những ngày cuối đời. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy bình an trong sự sống đời đời của Chúa. Amen.

Chặng 13: Tháo xác Chúa xuống khỏi thập giá

Lời Chúa:

“Ông Giôsép, người Arimathê, đến xin Philatô cho phép hạ xác Đức Giêsu xuống.” (Ga 19,38 – Giờ Kinh Phụng Vụ)

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng thứ mười ba, chúng ta thấy ông Giôsép Arimathê can đảm xin Philatô để tháo xác Chúa Giêsu xuống khỏi thập giá. Ngài được đặt vào vòng tay của Đức Mẹ và các môn đệ, trong sự thinh lặng đầy đau buồn. Nhưng giữa nỗi buồn ấy, có một tia hy vọng – hy vọng rằng cái chết không phải là kết thúc, rằng Ngài sẽ sống lại như lời Ngài đã hứa.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng trải qua những giây phút mất mát trong đời. Có thể là khi mất đi người thân yêu, khi phải từ giã những ngày khỏe mạnh, hay khi cảm thấy mình đang gần đến cuối hành trình. Có những ngày các cụ nằm đó, lòng trĩu nặng, nghĩ rằng mọi thứ đang dần khép lại. Nhưng hãy nhìn ông Giôsép và Đức Mẹ trong chặng này. Họ tháo xác Chúa xuống không phải để từ bỏ, mà để chờ đợi. Họ tin rằng, dù Ngài đã chết, câu chuyện của Ngài chưa kết thúc.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải tuyệt vọng khi nghĩ đến những ngày cuối đời. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác yếu đuối, các cụ vẫn đang đi cùng Chúa Giêsu. Khi các cụ cầu nguyện, dù chỉ là một tiếng thở dài, các cụ đang đặt mình vào tay Ngài, như Đức Mẹ đã ôm Ngài trong lòng. Chúa Giêsu hiểu những nỗi buồn của các cụ, vì Ngài đã từng chết trên thập giá. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ, mà chỉ xin các cụ tin tưởng Ngài, để Ngài dẫn các cụ qua bóng tối đến ánh sáng. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta được tháo xuống để con biết rằng Ta luôn ở gần con.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, khi các cụ chăm sóc người khác không? Giờ đây, dù thân xác yếu đi, các cụ vẫn có thể chăm sóc Chúa Giêsu trong lòng. Mỗi lần các cụ nhắm mắt, tưởng tượng Ngài trong tay Đức Mẹ, các cụ đang sống bài ca của sự chờ đợi mà họ đã hát. Những điều ấy là ánh sáng hy vọng, không chỉ cho các cụ, mà còn cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành niềm vui đời đời.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã được tháo xuống để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ đến bến bờ bình an.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa được tháo xuống khỏi thập giá và đặt vào tay Đức Mẹ. Xin ban cho các cụ lòng tin để chờ đợi Chúa trong những ngày cuối đời. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy niềm vui trong sự hiện diện của Chúa mỗi ngày. Amen.

Chặng 14: Táng xác Chúa trong mộ

Lời Chúa:

“Họ đặt Đức Giêsu vào đó, trong một ngôi mộ mới, chưa chôn cất ai, nằm trong một khu vườn.” Ga 19,41-42

Suy niệm:

Các cụ thân mến, trong chặng cuối cùng, chúng ta thấy Chúa Giêsu được đặt vào ngôi mộ mới trong một khu vườn. Cánh cửa đá khép lại, mọi thứ chìm vào thinh lặng. Đám đông ra về, nghĩ rằng tất cả đã kết thúc. Nhưng chúng ta biết rằng ngôi mộ không phải là điểm dừng. Ngài sẽ sống lại, mang hy vọng lớn nhất cho chúng ta – hy vọng của sự Phục Sinh.

Các cụ ơi, chắc hẳn các cụ cũng từng nghĩ đến ngôi mộ của mình, nhất là trong những ngày tuổi già và bệnh tật. Có thể các cụ lo lắng khi thấy mình yếu đi, khi cảm nhận ngày cuối đời đang đến gần, hay khi tưởng tượng giây phút nằm xuống trong thinh lặng. Có những đêm các cụ nằm đó, lòng trĩu nặng, tự hỏi điều gì sẽ đến sau đó. Nhưng hãy nhìn Chúa Giêsu trong chặng này. Ngài nằm trong mộ không phải để bị lãng quên, mà để phá tan bóng tối của sự chết. Ngài cho các cụ thấy rằng, sau ngôi mộ là sự sống mới, sau thinh lặng là bài ca chiến thắng.

Là những người lữ hành của hy vọng, các cụ không cần phải sợ hãi khi nghĩ đến ngày cuối cùng. Dù không thể đến nhà thờ, dù thân xác yếu đuối, các cụ vẫn đang đi cùng Chúa Giêsu. Khi các cụ cầu nguyện, dù chỉ là một lời thầm thì, các cụ đang chuẩn bị tâm hồn mình cho ngày Phục Sinh, như Ngài đã làm trong ngôi mộ. Chúa Giêsu hiểu những lo lắng của các cụ, vì Ngài đã từng nằm trong bóng tối. Ngài không đòi hỏi các cụ phải mạnh mẽ, mà chỉ xin các cụ tin tưởng Ngài, để Ngài dẫn các cụ qua bóng tối đến ánh sáng. Ngài đang ở bên, nói: “Con ơi, Ta nằm trong mộ để con được sống mãi mãi.”

Các cụ có nhớ những ngày còn khỏe, khi các cụ cầu nguyện trước thánh giá không? Giờ đây, dù thân xác yếu đi, các cụ vẫn có thể chờ đợi trong lòng. Mỗi lần các cụ nhắm mắt, tưởng tượng Chúa Giêsu trong ngôi mộ, các cụ đang sống bài ca của sự hy vọng mà Ngài đã hát. Những điều ấy là ánh sáng hy vọng, không chỉ cho các cụ, mà còn cho những người mà các cụ cầu nguyện. Dù thân xác yếu, tâm hồn các cụ vẫn mạnh mẽ, vì các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang nỗi đau của mình dâng lên Chúa, để Ngài biến nó thành niềm vui đời đời.

Các cụ thân mến, cuộc sống có thể làm các cụ mệt mỏi, nhưng Chúa Giêsu đã nằm trong mộ để cho các cụ thấy rằng Ngài luôn ở bên. Hãy để Ngài nâng đỡ các cụ, để mỗi ngày đau yếu trở thành một ngày hy vọng, dẫn các cụ đến gần thiên đàng hơn. Các cụ là những người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, tin rằng Ngài sẽ dẫn các cụ từ ngôi mộ đến sự sống vinh hiển.

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, Chúa được chôn trong mộ nhưng đã sống lại vì chúng con. Xin ban cho các cụ niềm tin để chờ đợi ngày Phục Sinh trong những ngày cuối đời. Xin giúp các cụ trở thành những người lữ hành của hy vọng, tìm thấy ánh sáng đời đời trong tình yêu của Chúa mỗi ngày. Amen.

Kết thúc

Các cụ thân mến, chúng ta đã cùng Chúa Giêsu đi qua 14 chặng Đàng Thánh Giá, từ bản án đến ngôi mộ. Ngài là người lữ hành của hy vọng, và Ngài không bao giờ để các cụ cô đơn, dù các cụ không thể đến nhà thờ. Hãy để Ngài dẫn các cụ từ giường bệnh, từ góc nhà đơn sơ, đến trái tim yêu thương của Ngài, nơi các cụ sẽ tìm thấy bình an và sự sống đời đời!

 

 

KINH NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẶNG ĐÀNG THÁNH GIÁ

Năm Thánh 2025 – Dành Cho Những Người Già Đau Yếu Không Thể Đến Nhà Thờ
Chủ đề: Những người lữ hành của hy vọng

Lạy Chúa Giêsu hiền lành,
Con vừa bước qua 14 chặng đường thập giá cùng Chúa. Từ giường bệnh này, từ góc nhà đơn sơ này, con đã thấy Chúa chịu đau, ngã xuống, và chết vì yêu con. Dù thân xác con yếu đuối, không thể quỳ trước thánh giá, con biết Chúa vẫn nghe tiếng lòng con, vẫn ôm con vào trái tim Ngài. Con tạ ơn Chúa, vì Chúa đã đi con đường ấy để con không bao giờ cô đơn, để con luôn có hy vọng dù ngày tháng mệt mỏi.

Lạy Chúa yêu thương,
Con xin dâng lên Chúa những ngày đau yếu của con, những cơn đau âm thầm, và những lúc con nhớ nhà thờ mà không thể đến. Xin Chúa nhận lấy những bước đi nhỏ bé của con trong lòng, để cầu nguyện cho con cháu con, cho những người thân yêu, và cho cả những ai đang lầm lũi trên đường đời. Xin cho con được là người lữ hành của hy vọng, mang thập giá của mình cùng Chúa, dù chỉ bằng một lời kinh yếu ớt hay một tiếng thở dài.

Lạy Đức Mẹ Maria, Mẹ của hy vọng,
Mẹ đã đứng dưới chân thập giá, nhìn Chúa Giêsu với trái tim tan nát nhưng đầy tin cậy. Xin Mẹ hiểu lòng con, những ngày con mong được nghe tiếng chuông nhà thờ, được cầm tay con cháu đi lễ. Xin Mẹ ôm con như Mẹ đã ôm Chúa, để con tìm thấy sức mạnh trong những ngày cuối đời này. Xin Mẹ dẫn con đến gần Chúa Giêsu hơn, để con luôn thấy ánh sáng giữa bóng tối.

Lạy Chúa Giêsu Phục Sinh,
Chúa đã nằm trong mộ, nhưng Chúa đã sống lại, phá tan bóng tối để mang hy vọng cho con. Xin cho con lòng tin mạnh mẽ, để dù thân xác con yếu dần, con vẫn thấy được thiên đàng đang chờ đợi. Xin cho con trái tim phó thác, để con đặt hết cuộc đời con vào tay Chúa Cha, như Chúa đã làm trên thập giá. Và xin cho con niềm vui thầm lặng, để con sống những ngày còn lại như người lữ hành của hy vọng, luôn hướng về Ngài.

Con xin Chúa ở lại với con, nâng đỡ con, để mỗi ngày con sống là một ngày gần Chúa hơn. Xin cho con được nghe tiếng Ngài nói: “Con ơi, Ta ở đây, Ta sẽ dẫn con về nhà.” Con phó thác hồn con, đời con, và mọi người con yêu thương vào tay Chúa, với tất cả lòng tin và yêu mến.

Con tạ ơn Chúa, lạy Chúa Giêsu, Đấng là hy vọng của con mãi mãi.
Amen.

Lm. Anmai, CSsR

Bài viết liên quan

Back to top button
error: Content is protected !!