Diễn văn của Đức Thánh Cha tại buổi ngắm Đàng Thánh Giá với 800.000 bạn trẻ tại Lisbon
Diễn văn của Đức Thánh Cha tại buổi ngắm Đàng Thánh Giá với 800.000 bạn trẻ tại Lisbon
DIỄN VĂN CỦA ĐỨC THÁNH CHA
Đàng Thánh Giá với giới trẻ
Lisbon 04/08/2023
Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm nay anh chị em sẽ bước đi với Chúa Giêsu: Chúa Giêsu là Đường và chúng ta sẽ bước đi với Người, bởi vì Người luôn bước đi. Khi ở giữa chúng ta, Chúa Giêsu đã đi, Người đã đi chữa lành người bệnh, giúp đỡ người nghèo, thực thi công lý… Người đã đi rao giảng, dạy dỗ chúng ta. Chúa Giêsu bước đi, nhưng con đường ghi khắc trong lòng chúng ta nhất là con đường Canvê, con đường Thập giá. Và hôm nay anh chị em, chúng ta, và tôi cũng vậy, sẽ canh tân con đường Thánh Giá bằng lời cầu nguyện. Và chúng ta sẽ ngắm nhìn Chúa Giêsu khi Người đi ngang qua và chúng ta sẽ bước đi với Người. Con đường của Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Đấng đi ra khỏi chính mình, ra khỏi chính mình để bước đi giữa chúng ta.
Điều mà chúng ta nghe rất nhiều lần trong Thánh Lễ: “Và Ngôi Lời đã làm người và bước đi giữa chúng ta”. Anh chị em có nhớ không? Và Ngôi Lời đã làm người và bước đi giữa chúng ta. Và Người làm điều này vì tình yêu. Người làm điều đó vì tình yêu. Và Thánh Giá đồng hành với mỗi Ngày Giới Trẻ Thế Giới là biểu tượng, là hình ảnh của cuộc hành trình này. Thánh Giá là ý nghĩa quan trọng nhất của tình yêu vĩ đại nhất, tình yêu mà Chúa Giêsu muốn ôm lấy cuộc đời chúng ta. Của chúng ta? Vâng, của bạn, của bạn, của bạn, của mỗi chúng ta. Chúa Giêsu bước đi vì tôi. Tất cả chúng ta đều phải nói điều này. Chúa Giêsu thực hiện cuộc hành trình này cho tôi, để hiến mạng sống của Người cho tôi. Và không ai có tình yêu lớn hơn người hy sinh mạng sống mình vì bạn hữu, hơn người hy sinh mạng sống mình cho người khác. Đừng quên điều này: không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người hiến mạng sống mình, và Chúa Giêsu đã dạy điều này. Vì thế, khi chúng ta nhìn lên tượng Chúa chịu đóng đinh, quá đau đớn, một điều quá tàn bạo, chúng ta thấy vẻ đẹp của tình yêu. đã hiến mạng sống mình cho mỗi người chúng ta.
Một người có đức tin mạnh mẽ đã nói một câu khiến tôi rất xúc động. Người đó nói thế này: “Lạy Chúa, qua nỗi thống khổ khôn tả của Chúa, con có thể tin vào tình yêu”. Lạy Chúa, vì nỗi thống khổ khôn tả của Chúa, con có thể tin vào tình yêu. Và Chúa Giêsu bước đi, nhưng Người chờ đợi, chờ đợi chúng ta đồng hành, chờ đợi chúng ta chiêm ngắm Người… Người chờ đợi mở cửa sổ tâm hồn tôi, tâm hồn bạn, tâm hồn mỗi người chúng ta. Những tâm hồn khép kín thì tồi tệ biết bao, những tâm hồn gieo trong lòng và mỉm cười trong lòng! Nó chả có nghĩa gì cả. Chúa Giêsu bước đi và chờ đợi với tình yêu của Người, chờ đợi với sự dịu dàng của Người, để ban cho chúng ta niềm an ủi, để lau khô nước mắt cho chúng ta.
Bây giờ tôi hỏi anh chị em một câu hỏi, nhưng đừng trả lời to: mỗi người hãy tự trả lời thầm trong lòng mình. Thỉnh thoảng tôi có khóc không? Có những điều trong cuộc sống làm cho tôi khóc không? Trong cuộc sống tất cả chúng ta đã khóc, và chúng ta vẫn khóc. Và Chúa Giêsu ở đó với chúng ta, Người khóc với chúng ta, bởi vì Người đồng hành với chúng ta trong giờ phút tăm tối, giờ phút khiến chúng ta khóc.
Chúng ta hãy thinh lặng một chút, và mỗi người cho Chúa Giêsu biết mình đã khóc vì điều gì trong cuộc đời; bây giờ lòng mỗi người chúng ta hãy nói điều đó, trong im lặng.
Chúa Giêsu, với sự dịu dàng của Người, lau đi những giọt nước mắt thầm kín của chúng ta. Chúa Giêsu muốn lấp đầy sự cô độc của chúng ta bằng sự gần gũi của Người. Những giây phút cô đơn buồn biết bao! Và Người ở đó, Người muốn khỏa lấp nỗi cô đơn này. Chúa Giêsu muốn lấp đầy nỗi sợ hãi của chúng ta, nỗi sợ hãi của bạn, nỗi sợ hãi của tôi, Người muốn lấp đầy những nỗi sợ hãi tăm tối đó bằng sự an ủi của Nguời; và Người chờ để thúc đẩy chúng ta đón nhận rủi ro của tình yêu. Bởi vì, như anh chị em biết, anh chị em biết điều đó hơn tôi: yêu là mạo hiểm. Chúng ta phải chấp nhận mạo hiểm khi yêu. Đó là một mạo hiểm, nhưng đáng để chấp nhận, và Người đồng hành cùng anh chị em trong việc này. Người luôn đồng hành với chúng ta, luôn bước đi, luôn luôn, trong suốt cuộc đời, Người gần gũi với chúng ta.
Tôi không muốn nói thêm nhiều điều nữa. Hôm nay chúng ta sẽ đi cùng đi với Người, trên con đường đau khổ của Người, con đường lo âu của chúng ta, con đường cô độc của chúng ta.
Bây giờ chúng ta hãy thinh lặng giây lát và mỗi người chúng ta hãy suy nghĩ về nỗi khổ, về sự lo lắng, về những nỗi khổ của chính mình. Anh chị em đừng sợ, hãy nghĩ về điều đó, và cũng hãy nghĩ về ước mong tâm hồn được mỉm cười trở lại.
Và Chúa Giêsu bước đi với Thánh giá, chết trên Thánh giá, để linh hồn ta chúng được mỉm cười. Amen.