Chuyện Gia Cát Lượng thi tốt nghiệp: Gia Cát Lượng thuở nhỏ thờ Thuỷ Kính làm thầy.
Sau ba năm học tập, thầy Thuỷ Kính nói với Lượng và học trò: “Nay thầy ra một bài thi cho các con, ai đủ điểm sẽ được tốt nghiệp ra trường, ai không đủ điểm thì xin thôi, từ nay không được nhận là học trò của ta nữa. Đề thi như sau: Từ bây giờ đến giờ Ngọ ba khắc, ai được phép của ta ra khỏi am này coi như đã tốt nghiệp”. Các học trò thừ người, vò đầu vò tai.
Có người kêu “Trong làng có đám cháy”, có người cấp báo “nước lụt đã tràn tới cửa am”, thầy Thuỷ Kính đều điềm nhiên không đếm xỉa. Từ Thứ cũng là học trò, viết một bức thư giả rồi khóc lóc nói với thầy: “Sáng nay có người mang thư đến, mẹ con bị ốm nặng, con xin tự nguyện bỏ kỳ thi này đế về nhà thăm mẹ”. Thầy Thuỷ Kính, lắc đầu nói: “Sau giờ Ngọ ba khắc sẽ về”.
Còn Bàng Thống thì bẩm báo: “Con thực sự không có cách gì xin được phép thầy ra ngoài am. Nhưng nếu con ở ngoài am thì sẽ có sáng kiến ngay, vậy xin thầy cho con ra ngoài đi đi lại lại một lúc”. Thầy Thuỷ Kính cười nói: “Bàng Sĩ Nguyên bỏ cái trò khôn vặt ấy đi”. (Bàng Sĩ Nguyên tức Bàng Thống).
Gia Cát Lượng thấy bọn họ đều không được phép thầy ra ngoài bèn nghĩ ra một cách: ông phủ phục trên bàn, đánh một giấc ngủ, tiếng ngáy vang tai, làm cho cánh thi cử láo nháo chẳng ra thể thống gì. Thầy Thuỷ Kính giận lắm, nếu như trước đây thì đã tống cổ Lượng đi luôn nhưng hôm nay thầy đành chịu nhịn. Đã sắp đến giờ Ngọ ba khắc,
Gia Cát Lượng ngáp dài đứng dậy, mặt hầm hầm tức giận, đá thúng đụng nia, xông lên nhà trên nắm lấy vạt áo thầy Thuỷ Kính hét to: “Ông là đồ mọt sách, ông ra cái đề thi quái ác hành hạ bọn tôi, tôi không làm học trò ông nữa, ông trả lại tôi ba năm tiền học phí, trả ngay cho tôi bây giờ”. Thuỷ Kính là một danh sĩ trong thiên hạ, được mọi người tôn kính. Nay bị Gia Cát Lượng làm nhục, ông phiền muộn lắm, giận run lên, gọi Bàng Thống, Từ Thứ bảo: “Tống cổ ngay tên khốn khiếp Gia Cát Lượng ra ngoài am”.
Lượng giằng co không chịu đi, làm loạn cả lớp học, Bàng Thống và Từ Thứ cố sức vật lộn mới lôi cổ được Lượng ra khỏi am. Vừa ra khỏi am, Lượng đã cười ha hả.
Bàng Thống, Từ Thứ chẳng hiểu ra sao cứ tưởng Lượng phát điên đang định hỏi thì thấy Lượng quay đầu chạy trở lại am, đến trước mặt thầy Thuỷ Kính quỳ xuống bái lạy nói: “Vừa rồi con đã xúc phạm đến thầy, tội thật đáng chết!”.
huỷ Kính ngây người nhưng rồi chợt hiểu ra, sắc mặt chuyển thành vui mừng, đỡ Lượng dậy và nói: “Con tốt nghiệp được rồi”. Lượng nói: “Bàng Thống và Từ Thứ cũng đã ra khỏi am, xin thầy cho cùng tốt nghiệp”. Thuỷ Kính nghĩ một chút rồi cũng gật đầu đồng ý.
Qua chuyện trên thấy Gia Cát Lượng đã khéo dùng mưu kế để được thầy Thuỷ Kính cho ra khỏi am. Ông biết rằng dùng phương pháp thông thường thì không sao lừa được thầy nổi giận, sau đó lại lăng nhục thầy, đòi trả lại học phí.
Cuối cùng thầy đã nổi nóng báo Từ Thứ, Bàng Thống tống cổ Lượng ra khỏi am, và Lượng đã đạt được mục đích của mình.