BÌNH YÊN CỦA NƯỚC
Cứ mỗi sáng tinh sương, khi trở mình thức dậy, Người có tuổi thường pha cho mình một thau nước rửa mặt. Nước pha không lạnh, cứ âm ấm thôi, nhưng phải tràn đầy. Để rồi thả cả đôi bàn tay vào đó, vốc từng vốc nước lên mặt, cảm nhận cái vỡ òa của nước, cái ấm áp mơn man, cái dịu dàng dàng lan tỏa. Làn nước ấm của buổi ban mai, làm cho bình yên nhẹ đến…nhẹ đến nỗi, ta phải chợt hỏi lòng: sao mà bình yên lại giản đơn đến vậy…
Thế nhưng, mấy ai hiểu rằng: Cái sức mạnh làm nên bình yên đó của nước, suy rộng ra Tâm người, vốn dĩ không hề đơn giản.
Câu chuyện về nước là một câu chuyện sâu xa…
Nước hạ mình xuống thấp, chẳng ngạo nghễ tranh đời. Từ chỗ cao chảy vào nơi thấp, từ chỗ đầy tràn lấp vào nơi trũng, từ chỗ sạch trong chảy vào nơi đục. Lên trên làm mưa, xuống dưới làm sông rạch, không tranh danh lợi, không màng cao thấp, mà cũng chẳng đòi đua tranh. Cũng bởi không tranh nên sao có oán hận lỗi lầm, chỉ có bình yên và phẳng lặng.
Nước thích ứng linh động, ở bầu thì tròn, ở ống thì dài, gặp lạnh thì đông, gặp nóng thì nhẹ nhàng bay bổng thành hơi. Nước trong suốt không màu, phản chiếu ánh sáng, lại cho phép ánh sáng xuyên thấu.
Nước hòa hợp muôn vật nhưng muôn vật cũng nhờ nước mà tồn tại, mà sinh sôi nảy nở. Đó là tấm gương của đức nhu thuận. Nhu thuận không phải là mềm yếu mà là kiên định, là mềm mỏng dịu dàng nhưng mạnh mẽ vô song. Sức mạnh chân chính luôn nằm trong sự dịu dàng là vậy.
Nước khi nhẹ nhàng như dòng suối chảy, lúc cuồn cuộn ba đào sóng vỗ. Kim loại vì cứng mà gãy, nước nhờ mềm mại mà thong dong toàn vẹn. Cũng như hư không, nước có khả năng dung chứa và thẩm thấu. Khi bị xao động, nước nổi sóng cuốn bụi trần rồi hóa đục. Khi sóng yên gió lặng, nước lắng bụi trần xuống đáy, rồi lại âm thầm trong suốt như thuở nguyên sơ.
Thế mới biết, Tâm người cũng khác nước chi đâu. Lo lắng hay vội vã bồn chồn, tâm sẽ bị khuấy động, cái nhìn sẽ phân tán rối loạn, khiến tư duy trở nên không còn tỉnh táo. Tâm phải linh động và biến hóa như nước vậy. Biết mệnh thì an thời, tùy cơ ứng biến thì thoát khỏi nguy nan.
Và…cứ như nước mà sống đời ung dung tự tại. Linh động mà không biến chất, dịu dàng mà kiên định, khiêm cung mà đức độ thiện lương. Một thau nước rửa mặt hằng ngày cũng có thể khiến tâm mình bình lặng. Một thau nước rửa mặt cũng là người thầy, là bài học giá trị vô biên.
Nào cần gì đến những điều cao vời huyễn hoặc xa xôi…